Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 369 - Chăm Sóc Đặc Biệt

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

-- o --

Chương 369: Chăm Sóc Đặc Biệt

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

- Được rồi, bây giờ toàn bộ các công ty tham gia đấu thầu đợi một chút, ba công ty trúng thầu cử đại diện cùng chúng tôi hội đàm một số chi tiết nhỏ

Úc Diệu Đồng nói xong, đi về phía gian phòng nhỏ.

Ba công ty trúng thầu, trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người đứng dậy, mỗi một công ty đều cử hai người đi theo Úc Diệu Đồng, Ninh Trung Phi của công ty dược Phi Dụ không đi vào, mà lại để Ninh Khinh Tuyết và Lý Mộ Mai đi vào.

Đợi cho đại biểu của ba công ty ngồi xuống, nhưng điều làm mọi người bất ngờ là Tổng giám đốc của “Công ty Dược Lạc Nguyệt” lại kéo ghế mời Ninh Khinh Tuyết ngồi xuống.

- Tổng giám đốc Úc, cái này, cái này cứ để tôi tự nhiên đi.

Tuy tính cách Ninh Khinh Tuyết không thích lấy lòng người khác, nhưng tổng giám đốc Úc của “Đại Lục Lạc Nguyệt ” lại tự thân giúp cô đưa ghế đến, làm cho cô có chút giật mình.

Lý Mộ Mai ở bên cạnh thì lại ngây ra, cái này hình như có chút kỳ quái, không những “Công ty Dược Phi Du” trúng thầu, mà tổng giám đốc Úc của “Công ty Dược Lạc Nguyệt” hình như đối với Khinh Tuyết cũng rất không bình thường, có chút khách khí quá, chẳng lẽ giống những gì mà mình đoán? Nhất thời trong lòng Lý Mộ Mai có chút hoảng sợ.

Những vấn đề cần trao đổi với các công ty trúng thầu rất đơn giản, những cái này đều được “Công ty Dược Lạc Nguyệt” chuẩn bị xong rồi, cũng không có vấn đề gì lớn, cho dù có một số thất thoát nhỏ, nhưng vừa rồi nhìn thấy sự cường thế của Úc Diệu Đồng, thì ba công ty này cũng không dại dột mà chỉ ra, bởi vì so với lợi ích mà họ đạt được, thì một chút thất thoát này cũng chả là gì.

Sau khi trao đổi xong, sau khi hai công ty kia đi ra ngoài, Úc Diệu Đồng trực tiếp giữ Ninh Khinh Tuyết ở lại.

Điều này làm cho trống ngực Ninh Khinh Tuyết đập thình thịch, chẳng lẽ giống như những gì Lý Mộ Mai nói? Nếu thật sự là như thế, thì cô cũng không cần danh sách trúng thầu này.

Dường như nhìn ra sự nghi hoặc của Ninh Khinh Tuyết, Úc Diệu Đồng liền nói:

- Tổng giám đốc Ninh, là như thế này, chúng tôi có một nhân viên rất giỏi quản lý dược liệu, công ty của cô vừa mới tiếp nhận, rất nhiều việc phải giải quyết, tôi định cho cô ấy sang giúp cô, tam thời để ở bên “Công ty Dược Phi Du” đi.

Trong lòng Ninh Khinh Tuyết trầm xuống, chẳng lẽ người đến giúp này lại đúng là người mà Lý Mộ Mai nói?

Nhưng tổng giám đốc Úc cũng không nói gì, chỉ là nói qua giúp mà thôi, có lẽ mình đa nghi rồi, hơn nữa hiện nay nếu không có sự giúp đỡ của “Công ty Dược Lạc Nguyệt” thì “Công ty Dược Phi Du” sớm muộn cũng sẽ phá sản.

Nghĩ đến đây Ninh Khinh Tuyết gật gật đầu.

- Như vậy cũng được, vậy làm phiền Tổng giám đốc Úc rồi.

Úc Diệu Đồng vội vàng cười nói:

- Không có gì, nếu Tổng giám đốc Ninh không ngại, sau này cứ gọi tôi là chị Úc là được, tôi cũng chỉ thích gọi cô là Khinh Tuyết thôi.

- Đương nhiên là cầu còn không được, chị Úc, sau này mong chị giúp đỡ nhiều hơn.

Ninh Khinh Tuyết nếu như còn không nhận ra Úc Diệu Đồng đang muốn giao hảo với cô, thì đúng là ngu ngốc.

Úc Diệu Đồng cười nói:

- Tôi cũng cầu còn không được, nếu nói đến chiếu cố, sau này chắc phải nhờ Khinh Tuyết chiếu cố nhiều hơn.

Nói xong chỉ vào Lạc Phi nói:

- Khinh Tuyết, cô ấy là Lầu Ý Phi là cao thủ giám định dược liệu của “Công ty Dược Lạc Nguyệt” chúng tôi, Ý Phi, đây là Khinh Tuyết của “Công ty Dược Phi Du” vừa hợp tác với chúng ta, chắc chắn sẽ có rất nhiều thứ cần giúp đỡ, cô qua đó giúp một thời gian được chứ?

Lầu Ý Phi lập tức cười nói:

- Đương nhiên không vấn đề, Khinh Tuyết, sau này tôi đi theo cô kiếm miếng ăn.

Sau khi trải qua nhiều biến cố, tính cách của Lạc Phi đã không còn là cô bé không hiểu sự đời trước kia nữa rồi.

Ninh Khinh Tuyết vội vàng nói không dám, hóa ra lại là một cực phẩm mỹ nữ, mình lại đoán linh tinh, Công ty Lạc Nguyệt của người ta, bây giờ phát triển như thế, sao lại phải dùng thủ đoạn chứ.

Tuy Ninh Khinh Tuyết nghĩ như vậy, nhưng Lý Mộ Mai lại không nghĩ như vậy, trong lòng cô nghĩ chính là, vị Tổng giám đốc Úc này đối với Khinh Tuyết hoặc có thể nói đối với Công ty Phi Du quá tốt rồi, điều này có chút kì lạ, công ty trúng thấu không phải chỉ có mỗi công ty của bọn họ, vì sao lại chỉ phái đại biểu đến công ty của cô, còn hai công ty còn lại lại không có? Sao hai công ty kia không bị giữ lại đại biểu.

Cái này chưa phải là vấn đề chủ yếu, vấn đề chủ yếu là, vị Tổng giám đốc Úc này lại chủ động muốn Khinh Tuyết gọi mình là chị, hơn nữa câu nói đằng sau của Tổng giám đốc Úc còn làm người khác phải suy nghĩ, cô ta nói, nói không chừng sau này phải nhờ vả Khinh Tuyết để kiếm miếng ăn, là có ý gì?

Lý Mộ Mai là ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, cô không cho đây là lời nói khách sáo.

Ninh Khinh Tuyết và Lầu Ý Phi sau khi nói chuyện xong, quay lại hỏi Úc Diệu Đồng,

- Chị Úc, chị là tổng giám đốc của “Công ty Dược Lạc Nguyệt” nhưng tôi có điểm không hiểu, tính cạnh tranh của công ty dược Phi Du chúng tôi cũng không mạnh lắm, vì sao bên chị lại cấp cho chúng tôi vị trí trúng thầu.

Úc Diệu Đồng hơi sửng sốt, trên mặt hiện ra một tia kỳ quái, tuy nhiên rất nhanh cô liền kịp phản ứng, vội vàng nói:

- Chủ tịch của chúng tôi cảm thấy con người bố cô rất tốt, ông ấy nói Chủ Tịch Ninh là người rất có khí phách, cho nên để vị trí trúng thầu cho các vị.

Diệp Mặc không chủ động nói ra, Úc Diệu Đồng cũng không đem chuyện này vạch trần ra, hơn nữa nghe Dương Cửu nói giữa Diệp Mặc và Ninh Khinh Tuyết hình như có chút hiểu lầm, loại chuyện này cô càng không nói, vạn nhất nói ra, Ninh Khinh Tuyết trong lúc tức giận, lại bỏ danh sách trúng thầu này, vậy thì sau này cô trả lời Diệp Mặc thế nào?

Ninh Khinh Tuyết nghi ngờ hỏi:

- Chị Úc, tôi có cần gặp mặt Chủ tịch bên chị không.

Úc Diệu Đồng vội vàng nói:

- Không cần, không cần, sau này chủ tịch bên tôi sẽ đến công ty bên đó, ông ấy quen với bố cô, cô chỉ cần biết bên cô trúng thầu là nhờ quan hệ giữa chủ tịch và bố cô không tồi là được, những cái khác tôi cũng không được rõ ràng cho lắm.

Thấy Úc Diệu Đồng nói như vậy, Ninh Khinh Tuyết cũng không còn cách nào khác, chỉ còn cách đợi vị chủ tịch thần bí của Công ty Lạc Nguyệt đến tìm cô, nhưng rốt cuộc cũng biết được nguyên nhân trúng thầu.

Mấy người Úc Diệu Đồng và Ninh Khinh Tuyết vừa đến đại sảnh, thì Ninh Khinh Tuyết liền phát hiện bên cạnh bố mình chật ních đại biểu của các công ty Dược.

- Khinh Tuyết, trước tiên cô cứ chuẩn bị gọi thầu, bên tôi còn có việc cần phải xử lý, nếu có chuyện gì không xử lý được, thì để Ý Phi giúp, hoặc là trực tiếp gọi tôi.

Úc Diệu Đồng để lại tấm danh thiếp, sau đó chào Ninh Khinh Tuyết rồi rời đi.

Lý Mộ Mai nhìn những đại biểu công ty dược vây quanh công ty dược Phi Du, không khỏi khinh bỉ nói:

- Không lâu trước còn cùng chúng ta phân ranh giới, bây giờ lại bu vào, những người này da mặt dày thật.

Ninh Khinh Tuyết thản nhiên nói:

- Vẫn là câu nói kia, người hướng về phía trước, đứng trước lợi ích, đối với mọi người da mặt gần như không là cái gì.

- Chị Phi, công ty bên chị gần như mỗi ngày đều có rất nhiều người đến tìm Tổng giám đốc Úc?

Lý Mộ Mai quay đầu lại nhìn Lạc Phi hỏi.

Lạc Phi lắc lắc đầu nói:

- Tôi vừa gia nhập “ Công ty Lạc Nguyêt” thậm chí ngay cả tổng bộ ở Lưu Xà còn chưa đến, đối với những việc này cũng không rõ.

- A, ngay cả Lưu Xà cũng chưa đi qua, vậy sao Tổng giám đốc Úc lại phái cô đến giúp công ty bên tôi.

Cô thật sư không hiểu cách dùng người của vị Tổng giám đốc Úc này.

Lạc Phi khẽ mỉm cười, nhưng lại không trả lời, cô đương nhiên biết nguyên nhân là vì sao, Tổng giám đốc Úc từng nói với cô:

Viễn Kỳ Bân của tập đoàn dược Viễn Bắc không phải loại tốt lành gì, Ninh Khinh Tuyết đắc tội với gã ta, gã nhất định sẽ trả thù, tổng bộ của công ty dược Lạc Nguyệt cao thủ như mây, căn bản không cần để ý một tên Viễn Kỳ Bân nhỏ nhoi.

Nhưng bên cạnh Ninh Khinh Tuyết của công ty dược Phi Dụ không có một cao thủ nào, vạn nhất Ninh Khinh Tuyết vì sự trả thù của Viễn Kỳ Bân mà chịu thiệt thòi, Diệp Mặc trở về, bọn họ không có cách nào trả lời được, bởi vì Diệp Mặc từng nói qua Lầu Ý Phi là một cao thủ, cho nên Úc Diệu Đồng mới thương lượng với Lạc Phi để cô đi công ty dược Phi Dụ, một mặt có thể giúp công ty dược Phi Dụ, thu thập tài liệu, một mặt có thể bảo vệ Ninh Khinh Tuyết.

Kỳ thực nói đến cao thủ, Lưu Xà hiện nay có rất nhiều, nhưng đều là đàn ông, mà trong lòng Úc Diệu Đồng Ninh Khinh Tuyết rất là quan trọng, cho nên lựa chọn tốt nhất là Lạc Phi, bởi vì Lạc Phi cũng là phụ nữ.

Nếu môn phái trong Ẩn Môn biết được, đệ tử nồng cốt của Từ Hàng Tĩnh Trai lại đi bảo vệ một phụ nữ bình thường, thì phản ứng đầu tiên chắc chắn sẽ là không tin, nhưng Lạc Phi chắc chắn sẽ không có loại cảm giác này, đối với cô mà nói, tính mạng của cô được Diệp Mặc cứu, cho nên đi bảo vệ vợ của Diệp Mặc là rất bình thường, việc làm cô buồn nhất là chuyện của tiểu sư muội Lạc Huyên, không biết tiểu sư muội có quan hệ gì với Diệp Mặc.

- Khinh Tuyết... lâu lắm không gặp em rồi.

Một gã thanh niên đi tới trước mặt Ninh Khinh Tuyết cười nói.

- Anh họ Ninh Dương, sao anh lại đến đây? Sao em không thấy anh đi cùng bọn họ.

Ninh Khinh Tuyết vẻ mặt kinh hỉ nói, trong Ninh gia, nếu nói cô còn người để cảm kích, vậy đó chính là vị anh họ Ninh Dương này.

Gần như toàn bộ mọi người hận không thể bán cô đi lấy tiền, đổi lấy sự bình yên và phú quý cho Ninh gia, nhờ Ninh Dương âm thầm đến thông báo cho cô biết, bảo cô trốn đi, thậm chí Ninh Dương còn cố gắng giúp Khinh Tuyết trốn ra nước ngoài, cô có thể trốn khỏi Yến Kinh, có thể nói Ninh Dương giúp cô rất nhiều.

Tuy một số chuyện là sau này Lý Mộ Mai nói cho cô biết, nhưng đối với người anh họ này, Ninh Khinh Tuyết vẫn luôn rất cảm kích.

- Anh Dương, em biết rồi, khẳng đinh là mấy người của Ninh gia bảo anh đến tìm Khinh Tuyết, có phải là muốn xin một chân trong hạng mục này?

Lý Mộ Mai lập tức không khách sáo nói.

Ninh Dương xấu hổ gật gật đầu nói:

- Đúng vậy, bọn họ sai anh đến, chú hai và chú tư ngại không dám đến hỏi bố em, chỉ đành sai anh đến tìm em, thực ra anh cũng không muốn qua đây, chỉ là hiện này “Công ty dược Ninh Thị” đã chuyển cho anh trai anh quản lý, nếu như anh không qua, thì quan hệ anh em chắc chắn sẽ bị rạn nứt, nhưng em cũng không cần phải khó xử, nếu được thì nói được, không thì bảo không là được.

Ninh Khinh Tuyết có chút chần chừ nhìn Ninh Dương, nếu là công ty của Ninh Dương, cô không cần suy nghĩ cũng đồng ý, nhưng những người khác trong Ninh gia, cô đều không muốn dây dưa cùng bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment