Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 878 - Vụ Liên Tâm Hỏa.

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

-- o --

Chương 878: Vụ Liên Tâm Hỏa.

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Share by MTQ banlong.us

Chỉ dựa vào tu vi Trúc Cơ tầng sáu, trong chốc lát Diệp Mặc đã bị ngọn lửa khủng khiếp thiêu rụi quần áo, đầu tóc, thậm chí bắt đầu cháy xém da thịt.

Trong lòng Diệp Mặc thấy hoảng hốt, cứ nghĩ theo chiều hướng như thế này, chỉ cần chân nguyên của hắn cạn kiệt, dường như không cần nhiều thời gian hắn cũng sẽ biến thành tro bụi. Trong tình thế cấp bách, Diệp Mặc không lo đến chuyện luyện hóa ngọn lửa này, dùng ngay Đông Chí.

“Đông Chí” vừa xuất hiện, cả thạch thất liền đóng băng, đây là lần đầu tiên Diệp Mặc để “ Đông Chí ” lên người. Hơi lạnh thấu xương đi giữa cực nóng thấm sâu vào trong cơ thể Diệp Mặc, khiến hắn hỗn loạn giữa lửa nóng, cảm giác khó chịu này thật sự không thể dùng lời nói nào diễn đạt được.

Cũng may Đông Chí là đồ của Diệp Mặc, đã được luyện hóa, sẽ không làm tổn hại đến căn bản của hắn. Nếu giống như Ly Chập Hỏa vừa đến đã muốn lấy mạng, thì lúc này Diệp Mặc đã không trụ được nữa rồi.

Một lát sau, Diệp Mặc cảm nhận được ngoài thân bị bao phủ bởi một lớp hàn băng mỏng, trong lòng cuối cùng cũng nhẹ nhõm. Hàn băng chặn sự càn quét kinh khủng của Ly Chập Hỏa, khiến hắn định thần trở lại.

Nhưng Diệp Mặc vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì đã cảm thấy có gì đó không ổn, lớp băng mỏng tan ra nhanh chóng, ngọn lửa khủng khiếp của Ly Chập Hỏa lại trùm đến. Diệp Mặc vội vàng thúc đẩy Đông Chí kết băng bên ngoài thân mình, nhưng hàn băng nhanh chóng bị lửa làm tan chảy. Sau mấy lần lặp lại như thế, Diệp Mặc thấy ngay tình thế khó khăn của mình.

Uy lực của Đông Chí càng ngày càng kém, mà uy lực của Ly Chập Hỏa càng ngày càng mạnh, cũng chính là thời gian lớp băng mỏng bên ngoài của hắn có thể ngăn cản được Ly Chập Hỏa càng ngày càng ngắn. Có thể tưởng tượng được, nếu cứ thế này, không được bao lâu nữa, Đông Chí sẽ bị đánh bại, mà hắn cũng sẽ tan thành tro bụi.

Thay đổi suy nghĩ, Diệp Mặc hiểu ra đã có chuyện gì xảy ra. Mới đầu Ly Chập Hỏa vùng vẫy thoát khỏi trói buộc, uy lực có hạn, nhưng theo thời gian càng lâu thì uy lực của Ly Chập Hỏa càng lớn, trong khi Đông Chí của hắn càng ngày càng yếu đi. Ngoài điều này ra, chân nguyên của hắn cũng sẽ theo đó hao mòn. Dưới sự tiêu hao lớn dần này, cuối cùng hắn cũng sẽ phải nuốt hận dưới ngọn lửa.

Hiểu đạo lý này, Diệp Mặc không cần nghĩ mà nuốt luôn viên Bạo Nguyên Đan cuối cùng, đồng thời đẩy toàn bộ thần thức bắt đầu luyện hóa Ly Chập Hỏa. Hắn không phải đồ ngốc, Ly Chập Hỏa bây giờ vẫn trong thời kỳ yếu. Một khi đợi đến lúc Ly Chập Hỏa khôi phục sức mạnh to lớn thì dù hắn đang ở Kim Đan kỳ cũng không nhất định có thể luyện hóa được Ly Chập Hỏa.

Bạo Nguyên Đan hiệu quả rõ rệt, nhờ có công dụng của Bạo Nguyên Đan, tu vi của Diệp Mặc lại lên cao, Trúc Cơ tầng bảy, Trúc Cơ tầng tám… lên đến Trúc Cơ tầng tám hậu kỳ mới dừng lại.

Diệp Mặc biết Bạo Nguyên Đan hạn chế thời gian, chân nguyên vừa lên cao, hắn một giây cũng không dám trì hoãn, dùng toàn lực bao lấy Ly Chập Hỏa, đẩy hết thần thức lên bắt đầu luyện hóa. Nếu không, một khi dược hiệu của Bạo Nguyên Đan qua đi, điều hắn có thể làm, ngoài đợi chết ra thì chỉ có đường đi vào thế giới trang vàng. Huống hồ lúc chân nguyên và thần thức của hắn cạn kiệt hoàn toàn, có thể vào thế giới trang vàng hay không là hai chuyện khác nhau.

Cảm nhận được thần thức và chân nguyên của Diệp Mặc đột nhiên tăng cao, Ly Chập Hỏa dường như nhận thấy được nguy cơ, không ngờ nó không gây khó dễ với Đông Chí của Diệp Mặc nữa mà muốn thoát khỏi sự trói buộc của thần thức Diệp Mặc, muốn rời khỏi thạch thất này.

Cảm nhận được động tĩnh của Ly Chập Hỏa, Diệp Mặc giật mình, chẳng lẽ ngọn lửa này lại sinh ra linh tính hay sao?

Vừa nghĩ tới Ly Chập Hỏa có thể sinh ra linh tính, trong lòng Diệp Mặc bỗng thấy nóng. Hắn chịu bao nhiêu khổ cực, thậm chí chưa lật hết quân bài sao có thể để Ly Chập Hỏa chạy trốn?

Sự chạy trốn của Ly Chập Hỏa cho Đông Chí cơ hội phản kích, hơn nữa chân nguyên và thần thức của Diệp Mạc tăng cao dĩ nhiên khống chế được Ly Chập Hỏa.

Tuy Ly Chập Hỏa đã phát huy được một chút linh trí, nhưng lại quá thấp, từ lúc tháo chạy, nó đã lộ rõ cầm chắc yếu thế bị phản kích. Tuy ngọn lửa này luôn mạnh lên, nhưng cùng với việc Diệp Mặc không ngừng luyện hóa, ngọn lửa vẫn giãy dụa, kiểu mạnh lên này cũng dần dần yếu đi.

Một tiếng sau, Diệp Mặc đã hoàn toàn khống chế được Ly Chập Hỏa, tuy vẫn chưa luyện hóa được hết, nhưng Diệp Mặc biết, vấn đề không còn quá lớn. Hắn nhìn Đông Chí đã bị thu nhỏ một vòng mà vô cùng đau lòng. Thời gian dài sau này, không thể trông cậy vào Đông Chí giúp sức nữa rồi.

Sau khi thu Đông Chí về, Diệp Mặc bắt đầu toàn tâm toàn ý luyện hóa Ly Chập Hỏa

Diệp Mặc càng luyện hóa lại càng ngạc nhiên, hắn hoàn toàn hiểu ra, ngọn lửa mà mình luyện hóa căn bản không phải là Ly Chập Hỏa, mà là Vụ LiênTâm Hỏa. Ly Chập Hỏa là địa hỏa, còn Vụ Liên Tâm Hỏa là thiên hỏa, giữa chúng có sự khác biệt về bản chất.

Mồi lửa kỳ lạ Vụ Liên Tâm Hỏa đứng thứ ba trong ba mươi sáu loại của giới tu chân, có thể nói nó chính là mồi lửa trong truyền thuyết, rất khó nhìn thấy, càng không cần nói đến có được.

Khi phát hiện ra mình có được Vụ Liên Tâm Hỏa, Diệp Mặc kích động đến mức muốn hét lớn. Trong một trăm linh tám mồi lửa kỳ dị, giới Tu Chân có ba mươi sáu loại, trong đó có mười loại là lửa Bắc Đẩu, còn lại đều là lửa Địa Sát. Bảy mươi hai ngọn lửa khác, có bốn mươi sáu là lửa Địa Sát và còn có hai mươi sáu loại là lửa Bắc Đẩu.

Trong truyền thuyết vũ trụ, giới Tu Chân có vô số, mồi lửa kỳ dị có thể tồn tại trong giới Tu Chân chỉ có ba mươi sáu loại.

Mà Vụ Liên Tâm Hỏa đứng thứ ba trong ba mươi sáu mồi lửa, điều này tương đối kinh ngạc. Theo những gì Diệp Mặc biết, ở lục địa Lạc Nguyệt từng có một tu sĩ hệ hỏa có được Cực Canh Hỏa đứng thứ tư, nhờ có Cực Canh Hỏa mà y vô địch trong những người cùng bậc. Sau này không biết vì nguyên nhân gì, tu sĩ này mất tích, Cực Canh Hỏa cũng theo đó mà mất tích không thấy.

Nhưng rất nhiều người đoán ra, ngoài sát khí của tu sĩ này quá nặng và có thể gây thu oán với người khác ra, còn có một nguyên nhân được đoán là có liên quan đến Cực Canh Hỏa. Những mồi lửa đứng ở top mười trong giới Tu Chân, dù là loại nào cũng đều là thứ chỉ có thể mong mà khó có được. Chiếm được ngọn lửa đứng trong top mười thu hút ham muốn của người khác cũng là chuyện bình thường.

Vì mồi lửa đứng trong tốp mười đều là lửa Bắc Đẩu nên lửa Địa Sát mãi mãi không thể so bì uy lực được. Mười loại lửa Bắc Đẩu này còn được gọi là Thiên hỏa, bất kỳ loại nào cũng là thứ quý khó tìm. Ta so sánh, địa hỏa tuy cũng quý giá, nhưng vẫn kém thiên hỏa nhiều.

Đối với Diệp Mặc mà nói, tuy Lý Chập Hỏa là địa hỏa, mãi mãi không quý giá bằng thiên hỏa, nhưng cũng vô cùng khó có. Cho nên Ngu Vũ Thiên nói cho Diệp Mặc biết Ly Chập Hỏa đứng thứ hai mươi chín, Diệp Mặc vẫn vô cùng cảm kích.

Bây giờ khi Diệp Mặc biết mình đã có được thiên hỏa Vụ Liên Tâm Hỏa, niềm vui mừng của Diệp Mặc đương nhiên không cần nói cũng rõ. Đồng thời hắn cũng biết, dù hắn có được Vụ Liên Tâm Hỏa, cũng không được để lộ, nếu không hắn chỉ có con đường chết. Nếu hắn có được Ly Chập Hỏa đứng thứ hai mươi chín, hắn còn có thể lấy ra luyện đan, một Luyện đan sư có được Ly Chập Hỏa, thông thường vẫn không có ai dám động tới.

Không cần nói một Luyện đan sư cao cấp như hắn có được Ly Chập Hỏa đứng thứ hai mươi chín, dù thứ hắn có được là Minh Nhưỡng Hỏa đứng thứ mười một, chỉ cần trở thành Đan vương, an toàn cũng được bảo đảm. Vì tuy Minh Nhưỡng Hỏa đứng thứ mười một, chỉ kém thứ mười có một bậc, nhưng dẫu sao vẫn là địa hỏa, độ quý giá còn kém xa thiên hỏa.

Nhưng nếu có được thiên hỏa trong top mười của giới Tu Chân, với một người bình thường mà nói, tiết lộ ra ngoài chính là tai họa. Mà Vụ Liên Tâm Hỏa không những là thiên hỏa mà còn đứng thứ ba, người mong muốn có được loại lửa này có quá nhiều.

Diệp Mặc càng thầm quyết tâm, trước khi chưa có thực lực, hắn kiên quyết không để lộ Vụ Liên Tâm Hỏa.

Sau khi biết là Vụ Liên Tâm Hỏa, Diệp Mặc cũng đã hiểu vì sao Ngu Vũ Thiên tưởng loại lửa này là Ly Chập Hỏa. Vì Vụ Liên Tâm Hỏa có một số điểm giống Ly Chập Hỏa, trong ngọn lửa có một lớp sương mỏng. Nhưng khác với Vụ Liên Tâm Hỏa là sương của Ly Chập Hỏa chỉ ở bên ngoài ngọn lửa, hơn nữa một khi mồi lửa lên cấp màu cam xong, sương dần dần biến mất.

Vụ Liên Tâm Hỏa ngược lại, mới đầu nó không có sương, sau khi ngọn lửa lên cấp màu cam mới có lớp sương nhạt, hơn nữa lớp sương vẫn ở giữa ngọn lửa. Một khi lửa lên đến tầng cao hơn, lớp sương sẽ càng ngày càng ngưng lại, cuối cùng thậm chí biến thành thực chất.

Vụ Liên Tâm Hỏa bây giờ Diệp Mặc có được đã có lớp sương, rõ ràng là dấu hiệu của lên cấp màu cam. Cho nên khi nhìn thấy mồi lửa có một ít sương, không những Ngu Vũ Thiên mà chính Diệp Mặc cũng tưởng ngọn lửa này là Ly Chập Hỏa.

Diệp Mặc nén vui sướng trong lòng, đẩy nhanh tốc độ luyện hóa Vụ Liên Tâm Hỏa.

Thời gian dược hiệu hắn uống Bạo Nguyên Đan đã đến, một khi dược hiệu hết mà hắn vẫn chưa luyện hóa được Vụ Liên Viêm Hỏa, vậy với Diệp Mặc không phải là cơ hội, mà chính là tai họa. Lúc Diệp Mặc sắp luyện hóa xong Vụ Liên Tâm Hỏa, hắn bỗng cảm thấy trận pháp theo dõi mà mình bố trí có chút dao động.

Lúc này Diệp Mặc chưa dám xem rốt cuộc là ai tới, hắn phun ra máu, dồn lực ép luyện hóa Vụ Liên Viêm Hỏa cho xong, không cần suy nghĩ mà ra khỏi thạch thất luôn.

Rời khỏi thạch thất, Diệp Mặc đến bên cạnh trận pháp che chắn, sau đó vội vàng mang Vụ Liên Tâm Hỏa vào thế giới trang vàng.

Sau khi vào thế giới trang vàng, Diệp Mặc nuốt luôn một viên Duẩn Ích Đan. Bạo Nguyên Đan có di chứng, Tống Ánh Trúc lại không có ở đây, thứ hắn có thể nhờ cậy chỉ có Duẩn Ích Đan.

Còn về muốn rời khỏi căn thạch thất này, đó là bởi vì Diệp Mặc không biết sau khi hắn phá vỡ trận pháp che chắn thần thức, có làm cho trận pháp tự nhiên này lộ ra sơ hở hay không. Một khi trận pháp này lộ sơ hở bị người khác nhìn ra, hắn còn lưu lại trong thạch thất này, vậy thì xong rồi.

Người từ bên ngoài tới có khả năng là cao thủ Hư Thần, loại người này một khi nghi ngờ nơi nào đó, chỉ cần đảo qua thần thức thì không có nơi nào có thể che giấu được. Đối mặt với loại cao thủ này, Diệp Mặc thấy bất luận như thế nào, hắn cũng phải cẩn thận.

Diệt Hồng Trần

Bình Luận (0)
Comment