Thiếu Gia Con Nhà Giàu Đích Thực Tái Hôn

Chương 118

“Cô nhi?” Khâu Hàn châm chọc nói: “Ông đừng nguyền rủa mình như thế, không tốt lắm đâu?”

Lâm Dật Cẩm không hiểu nỗi mà nhìn Khâu Hàn, không rõ hiện tại cậu đột nhiên truy vấn cha mẹ ruột của mình là ai thì có ý nghĩa gì, đều nhiều năm như vậy, còn có ai không biết hắn không phải là con ruột của Lâm gia sao?

Mà sau khi Lâm lão gia tử nghe được lời Khâu Hàn nói, trong lòng đã bắt đầu luống cuống, ông ta đã hiểu vì sao Khâu Hàn làm ra một trận lớn như vậy rồi, trong đầu nhanh chóng nghĩ đối sách.

“Khâu Hàn, con hỏi vấn đề này làm gì?” Lâm Đức Phong nghi hoặc hỏi.

“Tôi muốn nói cho người biết một chuyện, khoảng thời gian trước tôi có phát hiện một bí mật động trời, bí mật này chính là……” Khâu Hàn hít sâu một hơi, chỉ vào Lâm lão gia tử lớn tiếng nói: “Lâm Dật Cẩm là con riêng ông ta!!”

Tất cả mọi người ngây ngẩn, khi bọn họ còn chưa hoàn hồn lại, Lâm lão gia tử dùng sức đập bàn một cái, đột nhiên đứng dậy tức giận nói: “Hoang đường! Mày dám nhục nhã vu tội tao như vậy, mày đúng là đứa mất dậy mà!”

“Tôi thấy nó là bị tai nạn xe cộ, đầu hỏng nó rồi, tinh thần không còn bình thường nữa đâu, mọi người không cần ở chỗ này nghe nó nói hươu nói vượn, đều đi thôi!” Lâm lão gia tử nói xong liền muốn đi ra ngoài.

Lúc này một loạt bảo tiêu đi đến, đóng tất cả cánh cửa lại, sau đó che ở cửa không nhúc nhích.

Lâm lão gia tử sửng sốt, tay dùng sức cầm quyền, quay đầu lại nhìn về phía Khâu Hàn.

“Sao ông đi vôi vậy?” Khâu Hàn cười lạnh nói: “Ông chột dạ có chút rõ ràng quá rồi đó? Nếu như không nắm được chứng cứ, ông cảm thấy tôi sẽ mời nhiều người như vậy tới đây sao?”

“Khâu Hàn, rốt cuộc con đang nói cái gì vậy?” Lâm Đức Phong đứng lên, nhíu mày nói: “Con nắm được chứng cứ gì?”

“Đừng có gấp, tôi rất nhanh thôi sẽ đưa chứng cứ ra cho mọi người xem, trước khi tôi nói xong, ai cũng đừng nghĩ rời đi.” Khâu Hàn nhìn về phía Lâm lão gia tử nói: “Nơi này không chỉ có có bảo tiêu, còn có thiết bị chữa bệnh và nhân viên y tế, nếu ai thân thể không tốt muốn té xỉu, lập tức sẽ đưa đến cách vách tiến hành cứu giúp.”

Lâm lão gia tử nhắm mắt lại, trong lòng tạm thời không có đối sách, chỉ còn chờ xem Khâu Hàn rốt cuộc đã tìm được chứng cứ gì, sau đó lại nghĩ cách phản bác.

“Chỗ của tôi có một tấm ảnh, mọi người đều nhìn xem một chút.” Khâu Hàn giơ tấm ảnh trong tay nói: “Trong bức ảnh này có ba người, lần lượt là ông nội Lâm Thiệu, mẹ ruột Lâm Dật Cẩm, còn có Lâm Dật Cẩn đang được nữ nhân này ôm trong lòng ngực.”

Phục vụ phát ảnh xuống mỗi bàn, rất nhanh trong tay mỗi người đều có một tấm ảnh, bọn họ đều có thể nhận ra, nam nhân trên tấm ảnh đúng thật là Lâm lão gia tử nhưng chỉ với tấm ảnh này, liền nói Lâm Dật Cẩm là con riêng của Lâm lão gia tử, này chỉ sợ cũng…….

“Yên tâm, ta chuẩn bị rất nhiều chứng cứ, tất cả mọi người có thể nghiêm túc cẩn thận nhìn, sự thật như thế nào, mọi người có thể tự mình phán đoán.” Khâu Hàn nói, lại cầm lấy một tờ giấy nói: “Đây là giấy khai sinh của Lâm Dật Cẩm, mặt trên có ảnh chụp của hắn ta, phần ghi tên cha viết tên ai, mọi người có thể nhìn xem.”

Sau khi tất cả mọi người có được giấy khai sinh của Lâm Dật Cẩm, Khâu Hàn không đợi phản ứng của bọn họ, còn nói thêm: “Đây là di chúc ông nội Lâm Thiệu lập, ông ta muốn đem tất cả tài sản Lâm gia đều để lại cho Lâm Dật Cẩm.”

Trước khi Khâu Hàn lấy ra hai phần chứng cứ này, người Lâm gia đều đang suy nghĩ rốt cuộc là Khâu Hàn muốn chơi cái gì nhưng khi lời này vừa nói ra, người Lâm gia lập tức giật tờ sao chép di chúc vội vàng nhìn.

Trên tường đột nhiên hạ xuống một cái màn hình, Khâu Hàn chỉ lên màn hình nói: “Mọi người có thể nhìn xem, tất cả các bằng chứng này, đều là tôi tìm được từ tủ sắt trong thư phòng của ông nội Lâm Thiệu.”

Mọi người quay đầu nhìn về phía màn hình, người Lâm gia đều nhận ra nơi được chiếu trên màn hình chính là thư phòng của Lâm lão gia tử.

Sắc mặt Lâm lão gia tử xanh mét nhìn màn hình, rốt cuộc đã biết vì sao đột nhiên Khâu Hàn sẽ về Lâm gia ở hai ngày.

“Hiện tại chứng cứ trong tay mọi người có lẽ còn có thể giảo biện nhưng đây là kết quả xét nghiệm ADN, đủ để chứng minh, Lâm Dật Cẩm chính là con riêng ông ta!” Khâu Hàn đem bảng báo cáo xét nghiệm ADN trong tay ném tới trước mặt Lâm lão gia tử: “Nếu ông muốn phủ nhận, hiện tại có thể cùng mọi người đi đến bệnh viện một chuyến, làm trò trước mặt người Lâm gia, lại lần nữa xét nghiệm ADN cùng Lâm Dật Cẩm, ông dám sao?!”

Khi Khâu Hàn lấy ra báo cáo xét nghiệm ADN rồi hỏi Lâm lão gia tử có dám đi bệnh viện hay không, thời điểm đó tất cả mọi người đều nhìn Lâm lão gia tử, chờ ông ta trả lời nhưng Lâm lão gia tử chỉ là sắc mặt khó coi trầm mặc.

“Nơi này có bảo tiêu, chỉ cần ông dám phủ nhận một câu, tôi lập tức mang ông cùng Lâm Dật Cẩm đi đến bệnh viện.” Khâu Hàn nhìn Lâm lão gia tử nói: “Hơn nữa toàn bộ quá trình đều ghi hình lại thông báo cho mọi người.”

Lâm lão thái thái cầm bảng xét nghiệm ADN, tay hơi run rẩy, nàng nhìn Lâm lão gia tử hỏi: “Ông à, đến tột cùng mọi chuyện là như thế nào? Ông mau nói đi! Có phải Khâu Hàn uy hiếp ông cái gì hay không, sau đó cố ý làm trò trước mặt mọi người vu tội ông? Ông mau nói đi chứ!”

“Ba, đây không phải sự thật đúng không, là Khâu Hàn bịa đặt ra đúng không ba?” Lâm Đức Phong hoảng hốt nói: “Đây đều là giả đúng không?”

Sắc mặt Lâm Dật Cẩm tái nhợt nhìn về phía Lâm lão gia tử, chờ Lâm lão gia tử phủ nhận lời Khâu Hàn nói nhưng khi nhìn sự trầm mặc Lâm lão gia tử, đại não hắn ta đột nhiên trống rỗng.

“Ông mau nói chuyện đi!” Lâm lão thái thái đã khóc ngất lên, dùng sức đấm đánh Lâm lão gia tử, khiến ông ta nhanh chóng mở miệng phủ nhận.

“Dù ông ta muốn phủ nhận, cũng vô pháp thay đổi sự thật thôi, cái thứ gọi là huyết thống ấy mà, một khi tồn tại liền không thể nào thay đổi.” Khâu Hàn nhìn Lâm lão gia tử nói: “Ông cho rằng bằng chứng tôi nắm được, chỉ có từng này thôi sao?”

Khâu Hàn không thể nào áp chế cơn tức giận trong lòng, phẫn nộ nói: “Tôi còn bắt được chứng cứ năm đó ông lên kế hoạch bắt cóc tôi, khiến tôi lưu lạc ở bên ngoài nhiều năm! Ông chỉ vì muốn con riêng Lâm Dật Cẩm thay thế thân phận của tôi sống ở Lâm gia, ông sai người bắt cóc tôi, khiến tôi lưu lạc bên ngoài ăn khổ gần mười năm! Nếu không phải bà ngoại tôi tìm được tôi trở về, có lẽ cả đời này tôi sẽ không xuất hiện ở trước mặt các người, mà chuyện này, ông cũng muốn giấu giếm cả đời đúng không?!”

- -----------------------------------
Bình Luận (0)
Comment