Thiều Quang Đảo Tự

Chương 39

"Đối mặt  với vô số người hâm mộ, cậu đứng trước micro cười, giống như trở về  tư thái của cậu thiếu niên mấy năm trước."

_____________________

Tour diễn toàn quốc của Đảo lấy tên là "Island in solitude", tức hòn đảo cô độc, điểm dừng chân đầu tiên bắt đầu ở sân vận động lớn nhất của B thành.

Tour diễn lần này tổ chức tại năm địa điểm, cuối cùng sẽ kết thúc ở S thành. Muốn trở về đó nhìn xem, muốn trở về đó hát, đây là nguyện vọng cả bốn người cùng đưa ra.

Mà An Khang vào trước buổi diễn đầu tiên một tuần, đã bay đến Nhật Bản. Đảo quốc đó bị nước biển vây quanh, một khóa ngoại cảnh mới của BASALA sẽ hoàn thành ở đó. Bất luận là nhà tạo mẫu tóc, chuyên gia trang điểm hay là người mẫu, nhiếp ảnh gia, tất cả đều phải đi trước.

Trước khi đi, Lục Tự Quang như ý nguyện nhuộm cả đầu màu xám bạc.

Vốn muốn là màu trắng bạc, nhưng nghe La Kỳ khuyên bảo xong, nói là màu quá trắng sẽ không đẹp, cho nên đành lùi xuống một mức, chọn cái màu gần với xám bạc.

Ngày đó An Khang thấy cậu về, ngồi trên sô pha sửng sốt hồi lâu, cuối cùng nói một câu: "Anh zai, anh CMN đi nhầm cửa rồi đó?"

Lục Tự Quang cười khinh bỉ hắn, "Biến m* anh đi."

An Khang không hiểu được cậu, hỏi: "Em bị cái gì kích thích vậy? Hay là hai ngày nay lão tử không thỏa mãn em, cho nên trong lòng em sinh bất mãn?" Có điều, ngón cái lại xoa xoa chóp mũi, kéo Lục Tự Quang đến nghiền ngẫm cười rộ lên, "Nhưng mà, thật sự là vô cùng khêu gợi......"

Vẫn chưa thỏa mãn nhìn kiểu tóc mới lần này của Lục Tự Quang, "La Kỳ làm cho em sao?"

"Ừm, nhưng mà màu trắng bạc, là chủ ý của em."

"MN em dùng kiểu tóc này đi diễn LIVE, nhất định phong cách chết luôn......"

Người bình thường, nhìn thấy màu sắc này, đều sẽ nghĩ đến người già đi? Nhưng mà Lục Tự Quang dù có để màu tóc đó, nhìn qua sao cố tình vẫn cứ thiếu niên như vậy chứ?

Vốn là có một khuôn mặt vẫn chưa thoát hết vẻ trẻ con, kể từ đó, lại càng đẹp tột đỉnh.

F*ck, ánh mắt của lão tử có bao giờ nhìn lầm chứ? An Khang không khỏi đắc ý cười thầm.

Sau khi An Khang đi, bọn cậu đang tiến hành tập luyện cuối cùng.

Tình hình vé bán ra của LIVE tương đối tốt, bốn người cũng tràn đầy lòng tin.

Thứ bảy hôm đó, LIVE sẽ bắt đầu vào đúng bảy giờ tối. Buổi chiều, bọn họ đi vào sân vận động để diễn tập một lần cuối cùng. Tất cả nhân viên công tác hậu trường cũng đang xác nhận tất cả thiết bị âm thanh và ánh sáng bên trong sân vận động lần cuối.

A Trạch ngồi trước sân khấu, nhìn từng hàng từng hàng chỗ ngồi của buổi diễn bên dưới, "Đến tối, toàn bộ sẽ được ngồi đầy  sao?"

A Tề cũng có vẻ vô cùng hưng phấn, "Tôi cũng cảm thấy chộn rộn rục rịch lắm rồi, tối nay nhất định phải HIGH nổ nơi này a!"

Khoảng 4h, trợ lý đi ra ngoài mua cho bọn họ chút đồ ăn. Từ miệng trợ lý được biết, lúc này bên ngoài sân vận động cũng đã tụ tập  khá nhiều fan hâm mộ. Fan club cầm banner, cầm lightstick chờ đợi, còn có tấm bảng cứng viết tên các thành viên......

5h, stylist và chuyên gia trang điểm đã đến đông đủ.

Trên sân khấu bộ trống của A Sâm đã OK, trong phòng nghỉ A Tề và A Trạch cũng đang điều chỉnh lần cuối cùng cho đàn.

6h30, fan hâm mộ được phép vào sân.

Lục Tự Quang ở hậu trường làm hoạt động chuẩn bị, cũng không quên nhờ trợ lý cầm giúp cậu hộp kẹo thông họng để trong phòng nghỉ ra.

Là An Khang trước khi đi Nhật Bản mua cho cậu, tựa như hai năm trước đi tham gia trận thi đấu giữa các ban nhạc.

Vẫn là nhãn hiệu giống nhau, bao bì giống nhau.

Người kia cười khổ mà nói, "Nhãn hiệu này, dường như khá là may mắn."

Hắn nói: "Em hảo hảo mà hát nghe không, đừng có để lão tử  mất mặt."

Lục Tự Quang âm thầm cười An Khang, mặt mũi anh lớn thật đấy, cứ như cả thế giới đều biết không bằng.

Khi bốn người bọn cậu từ trong bóng tối đi lên giữa sân khấu, đã có thể nghe thấy tiếng reo hò ầm ĩ đến từ những hàng đầu. Thời khắc tất cả ánh đèn huỳnh quang trong nháy mắt được bật sáng, đầu sân khấu cũng dấy lên  khói và lửa hoa mỹ. Ngay sau đó, là tiếng ghi-ta đầu tiên của A Tề, ca khúc thứ nhất cũng cứ vậy mà bắt đầu trong bầu không khí sôi động.

Thứ cậu có thể nhìn thấy, là một sân vận động không còn một chỗ ngồi.

Thứ cậu có thể nghe thấy, là tiếng hò hét của toàn bộ fan hâm mộ.

Đứng trên sân khấu lớn như vậy ca hát, ở sân vận động mang tính biểu trưng nhất của thành phố này tổ chức LIVE, quả thực không thể tin được, bọn họ hiện giờ, thật sự đã có đủ thực lực để làm được những điều này.

Sau khi liên tiếp hát ba ca khúc, là lần đầu tiên làm MC - Lục Tự Quang.

Cậu đứng trên sân khấu tráng lệ đẹp đẽ này, nhìn đoàn người đông nghìn nghịt bên dưới, cười nói  một tiếng, "Chào buổi tối."

Fan bên dưới vỗ tay, cậu nghe thấy có rất nhiều thanh âm cùng nhau hô "Tiểu Quang".

Cậu nắm micro, "Mọi người, đợi đã lâu rồi." Có lẽ là đang nói những fan buổi chiều vẫn luôn chờ đợi bên ngoài sân vận động, có lẽ là nói hơn hai năm nay cuối cùng đã có thể tổ chức buổi LIVE quy mô lớn rồi, Lục Tự Quang cười bâng quơ, "A, thật nhiều người a...... Các bạn ở phía sau, tôi cũng không thể nhìn thấy  a......"

Vẻ mặt đầy đáng tiếc, khiến cho fan hâm mộ bật cười. Cậu tiếp tục, "Các bạn, nhìn thấy chúng tôi chứ? Nhìn được chứ?"

Bên dưới lập tức truyền đến câu trả lời đều đặn: "Nhìn được!"

"Aiz, có nhìn thấy được không nhỉ?" Dường như là không hài lòng thanh âm của fan hâm mộ, hỏi lại một lần nữa.

Liền nhận được câu trả lời càng thêm vang dội: "Nhìn được nha!"

Cậu cười vui vẻ trước micro, giống như trở về  tư thái của cậu thiếu niên nhiều năm trước, "Vậy thì, kế tiếp --《Rock U》!"

Âm thanh của ghi-ta và trống rất nhanh truyền tới. A Tề đứng ở bên trái, tay phải lướt nhẹ trên dây đàn.

Cùng với  phần mở đầu đầy mãnh liệt, 《Rock U》 bắt đầu.

Hết chương 39.
Bình Luận (0)
Comment