Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần

Chương 82

Edit: Kim Ngọc

"Giang nguyên soái, nghe nói than thể Giang thiếu tướng đã khôi phục, không biết khi nào có thể trở về quân bộ?"Du Hoành Thụy trong hội nghị ở quân bộ cố ý hỏi.

"Thân thể đứa nhỏ mặc dù đã khá hơn nhiều , nhưng độc tố chưa hoàn toàn tiêu biến , e rằng còn cần được nghỉ ngơi một quãng thời gian nữa."Giang Chấn Đào không có ý tứ lừa dối , nói thẳng , dù sao độc tố trong thân thể Giang Mặc Thịnh chưa tiêu biến hẳn , cái này cũng đã được bác sĩ liên bang xác nhận qua.

Mà kỳ nghỉ của Giang Mặc Thịnh trước cũng được quân bộ phê chuẩn.

"Giang thiếu tướng là anh hùng trẻ tuổi , thương tổn này chỉ sợ sẽ không ảnh hưởng đến thiếu tướng."Ngô Cố Lý phụ họa Du Hoành Thụy nói rằng.

Độc của trùng tộc có bao nhiêu bá đạo , từ mấy năm qua thân thể Giang Chấn Đào ngày càng sa sút thì có thể thấy được mặc dù Giang Mặc Thịnh bây giờ thoạt nhìn đã khá hơn rồi , nhưng không biết bên trong như thế nào, cũng không ai biết, nói không chừng hiện tại vốn là cái bộ dáng chống đỡ.


Nếu như có thể làm cho đối phương trở lại quân bộ , sau đó tìm cái lý do làm cho cậu ta đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, đến lúc đó ngoài ý muốn chết ở bên ngoài, cũng sẽ không có người hoài nghi gì.

Đáng tiếc, bàn tính của Du Hoành Thụy có tới đâu , Giang Chấn Đào căn bản cũng không tiếp hắn .

Nhiều thế hệ của Giang gia đều là người làm trong quân sự, mỗi một người đều yêu nước bảo vệ đất nước, nguyện vì nước hi sinh thân mình , không làm con rùa đen rút đầu, chính vì thế mà con nối dõi của Giang gia đến bây giờ ít ỏi , nguyên nhân khiến cho gia tộc không thịnh vượng .

Giang gia huấn luyện chính là vì quốc vong thân, tinh trung báo quốc, chỉ cần không thương tổn đến không động đậy được, liên bang có yêu cầu, Giang gia sẽ dũng cảm đứng ra, Du Hoành Thụy vừa ý chính là điểm này, hi vọng dùng điểm đó để ép Giang Mặc Thịnh trở lại quân bộ .


Nhưng mà ai biết, dĩ nhiên Giang Chấn Đào hoàn toàn không tiếp , Du Hoành Thụy luôn cảm thấy khoảng thời gian này Giang Chấn Đào tựa hồ thay đổi rất nhiều, mà cụ thể là cái gì lại không nói ra được.

" Ây dà thượng tướng, không thể nói như thế được , độc tố này vốn là độc của Trùng tộc , vô cùng lợi hại, mà Giang thiếu tướng là anh hùng của liên bang chúng ta , dù thế nào cũng phải hoàn toàn hồi phục , mới có thể tiếp tục vì liên bang phục vụ , bằng không nếu có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn , liên bang chúng ta sẽ tổn thất rất lớn , ngài nói có đúng hay không ,Du nguyên soái ? " Đường Khải Húc ôn hòa cười nói.

Hiện tại hai vị nguyên soái trong quân bộ không ủng hộ Giang Mặc Thịnh trở lại quân bộ, Du Hoành Thụy coi như muốn đối phương trở về quân bộ cũng không được , chỉ có thể âm thầm hận đến nghiến răng.


" Tuy rằng đứa nhỏ tạm thời không có cách nào trở lại quân bộ, để có thể vì liên bang tiếp tục phục vụ, nó hi vọng trong khoảng thời gian dưỡng này có thể tạm thời hoãn nhiệm vụ này." Giang Chấn Đào đem dự định của nhi tử trước đã nói với ông báo cho các vị nguyên soái cùng thượng tướng ở đây.

Mặc dù Giang Mặc Thịnh là con trai của Giang Chấn Đào, nhưng cũng là thiếu tướng trong quân bộ , chuyện hoãn nhiệm vụ cũng cần được quân bộ gật đầu đồng ý.

Bất quá, Giang Mặc Thịnh bây giờ là anh hùng của liên bang , vì cứu nhân dân liên bang mới trúng độc bị thương, vốn việc nghỉ phép là điều hiển nhiên , trong lúc nghỉ phép chủ động xin hoãn nhiệm vụ , quân bộ càng không có lý do cự tuyệt, cũng đồng ý chuyện của anh .

Giang Chấn Đào được đáp án vừa lòng , hội nghị quân bộ vừa kết thúc, ông liền rời quân bộ về nhà, ở lại chỉ còn có Du Hoành Thụy sinh đầy một bụng tức giận.
Hiện tại tuyển cử nhiệm kỳ mới trong quân bộ kết thúc, chức vị nguyên soái của Giang Chấn Đào cũng được bảo vệ, đây thời điểm đem kế hoạch đi học của Du Cẩn đăng lên nhật báo.

Lúc trước, Giang Chấn Đào tự mình đi một chuyến tới trường quân đội đệ nhất, cùng hiệu trưởng trường quân đội trò chuyện về việc Du Cẩn Lật muốn học ngành chế tạo sư chuyên nghiệp.

Vốn dĩ hiệu trưởng có chút khó xử , dù sao chế tạo sư chuyên nghiệp không giống với những ngành chuyên nghiệp khác , không phải có đặc quyền là có thể tiến vào, nếu như là những chuyên nghiệp khác, hiệu trưởng sẽ đồng ý, nhưng cố tình lại là chế tạo sư chuyên nghiệp.

Bất quá sau đó, hiệu trưởng nhận được thư giới thiệu tự tay đại sư Carmen viết , nhìn xong thư giới thiệu , ngay lập tức liền giúp Du Cẩn Lật chuẩn bị kiểm tra để nhập học , ngoài ra cũng sắp xếp thời gian nhập học.
Ngày đó, Du Cẩn Lật sẽ đến trường quân đội để tiến hành kiểm tra nhập học .

Du Cẩn Lật biết được mình có thể lập tức đi học, cả đêm đều hưng phấn đến không ngủ được, buổi sáng liền tỉnh dậy rất sớm , làm cho cả nhà một bàn bữa sáng phong phú .

Kiều Mục Lam và Giang Chấn Đào lúc xuống lầu, liền thấy trên bàn ăn một bàn bữa sáng đầy mỹ vị , cho dù có mười người ăn đều sẽ ăn không hết.

Biết được những thứ này đều là Du Cẩn Lật ngủ không được mà làm, nhất thời dở khóc dở cười:"Có thể đi học, Tiểu Lật Tử rất vui vẻ hả ?" Kiều Mục Lam cười hỏi.

"Dạ, đặc biệt vui vẻ, trước đây con cũng rất muốn đi học, nhưng đáng tiếc không đi được, lần này có thể đi học thật sự đặc biệt cao hứng." Du Cẩn Lật lanh lảnh nói rằng, khắp khuôn mặt đều tràn đầy nụ cười.
Nhưng mà , Kiều Mục Lam nghe nói như vậy, lại cảm thấy trong lòng rất chua xót, ngay cả viền mắt đều trở nên hơi đỏ . Trước đây Du Cẩn Lật ở Du gia sinh sống như thế nào , bọn họ đều biết , cũng bởi vậy mà đối Du gia càng thêm oán giận.

Rõ ràng đứa trẻ tốt như vậy , kết quả lại ra tay giằng xéo nhiều năm , nếu sớm biết một chút , bọn họ tình nguyện đem người về để nuôi dưỡng , cũng tốt hơn bị Du gia dằn vặt.

"Mẹ mua cho con dụng cụ đi học này, nhìn thích không?" Kiều Mục Lam đem cặp sách mới mua cùng từng cái dụng cụ học tập đều đưa cho Du Cẩn Lật.

Mặc dù đã qua tuổi học tiểu học, không phải tuổi cảm thấy hứng thú với dụng cụ học tập , nhưng trước đây Du Cẩn Lật chưa bao giờ tiếp xúc qua cái này , vô cùng hâm mộ những bạn nhỏ được đi học , cho nên nhìn thấy dụng cụ học tập này , vẫn rất vui vẻ.
Mà Kiều Mục Lam cùng Giang Chấn Đào cũng đang cố gắng bù đắp tuổi thơ thiếu hụt của Du Cẩn Lật , hận không thể toàn bộ đều đem sửa lại.

"Thích ạ, cảm ơn mẹ ." Du Cẩn Lật ôm dụng cụ học tập mới , ngọt ngào nói.

" Thích là tốt rồi, sau này muốn gì thì phải nói cho mẹ , mẹ mua cho con ."Kiều Mục Lam cưng chiều đứa nhỏ như những người mẹ khác , hào khí nói.

Giang Mặc Thịnh trưởng thành quá sớm , làm Kiều Mục Lam chưa cảm nhận được niềm vui nuôi trẻ nhỏ , hiện tại có Du Cẩn Lật, không chỉ có thể đền bù đắp sự thiếu hụt tuổi thơ của Du Cẩn Lật, đồng thời cũng thõa mãn được giấc mộng thương yêu trẻ nhỏ của Kiều Mục Lam.

" Dạ."

"Thời gian không còn sớm, con trước tiên đưa Tiểu Lật Tử đến trường học."Giang Mặc Thịnh đánh gãy cuộc nói chuyện của Kiều Mục Lam và Du Cẩn Lật , kéo tay bé con đi ra ngoài.
Mới vừa rồi em ấy chỉ lo cùng mẹ mình nói chuyện, thế nhưng từ đầu tới cuối đều không có cùng mình nói một câu nào , Giang Mặc Thịnh mới sẽ không thừa nhận ttrong lòng có chút chua chua.

Rõ ràng anh cũng vì bé con đi học mà chuẩn bị rất nhiều thứ.

"Tạm biệt ba mẹ ."Du Cẩn Lật vẫy vẫy tay nhỏ tạm biệt Kiều Mục Lam và Giang Chấn Đào."Chúng ta bây giờ đi đến trường học sao?" Du Cẩn Lật ngồi ở trong xe hưng phấn hỏi.

"Ừm."

"Trường quân đội đệ nhất thật sự là trường học to nhất liên bang hả ?"Du Cẩn Lật vui mừng hỏi , những vấn đề này trước cậu đều hỏi qua rất nhiều lần rồi, nhưng vẫn muốn nghe những gì liên quan tới trường sắp học.

"Đúng vậy, rất lớn, đợi lát nữa đến, Tiểu Lật Tử có thể cảm nhận được."Giang Mặc Thịnh kiên trì trả lời từng cái .
Thời điểm Giang Mặc Thịnh cùng Du Cẩn Lật đi đến trường quân đội đệ nhất , trong sân trường rất yên tĩnh, đại khái là bởi vì bây giờ là thời gian học, phần lớn học sinh đều ở trong lớp , trên sân trường đi lại lác đác không có mấy người.

Giang Mặc Thịnh thành thục lái xe bay dừng ở bãi đậu xe trên tầng cao nhất phòng làm việc của hiệu trưởng , sau đó mang Du Cẩn Lật đi tới phòng hiệu trưởng.

" Chào hiệu trưởng , Giang Mặc Thịnh trước mang theo Du Cẩn Lật đến báo danh!"Giang Mặc Thịnh chấp hành nghi lễ quân đội, đối với hiệu trưởng hòa ái nói rằng.

Hiệu trưởng trường quân đội đệ nhất nghiêm chỉnh mà nói vẫn là thầy của Giang Mặc Thịnh, trước Giang Mặc Thịnh còn học ở trường, hiệu trưởng đã từng dạy qua lớp của anh .

Sau đó Giang Mặc Thịnh tốt nghiệp rời khỏi trường quân đội đệ nhất, nhưng hàng năm đều sẽ trở về thăm hiệu trưởng một lần. Đối với việc chính mình dạy được học sinh xuất sắc này, hiệu trưởng Tiêu Quốc Thái vẫn lấy đó làm tự hào, trước nghe nói đối phương bị thương đang gần kề với cái chết , ông cũng vì điều này mà lo lắng rất lâu.
Bây giờ nhìn thấy học sinh tung tang nhảy nhót xuất hiện ở trước mặt mình, trái tim của ông rốt cuộc cũng an tâm trở lại.

" Em chính là Du Cẩn Lật ? Không tồi không tồi." Tiêu Quốc Thái nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Du Cẩn Lật, càng xem càng thoả mãn. Đối với quan hệ của Giang Mặc Thịnh cùng Du Cẩn Lật, ông cũng biết đến.

Trước đây ông còn lo lắng cho người học sinh này của mình tính tình quá lạnh, sẽ không để ý đến người nào, có thể cả đời lưu manh, bây giờ nhìn lại, ông cuối cùng cũng coi như không cần vì đối phương lo lắng.

Du Cẩn Lật nhìn liền biết là một đứa nhỏ ngoan ngoãn ôn nhu , người như vậy kết hôn với Giang Mặc Thịnh, cũng coi như là trời đất tác hợp.

"Chào hiệu trưởng ạ."Du Cẩn Lật lễ phép chào hỏi.

"Xin chào, tình huống của em lão Giang đã nói với ta, ngày hôm nay kiểm tra rất đơn giản, chỉ là kiểm tra một chút cơ sở của trò , không cần quá căng thẳng."Tiêu Quốc Thái cười an ủi Du Cẩn Lật.
"Dạ."

Địa điểm kiểm tra Du Cẩn Lật ở dưới lầu phòng hiệu trưởng , Tiêu Quốc Thái tự mình mang theo hai người đi đến địa điểm kiểm tra , lần này giám sát kiểm tra là viện trưởng chế tạo sư chuyên nghiệp cùng hai vị lão sư đến giám sát, tránh tồn tại tình huống gian lận.

"Mấy người nói lần này tới tham gia kiểm tra là ai vậy? Đã khai giảng hơn hai tháng rồi, cư nhiên còn có người đến xếp lớp."Một lão sư tò mò hỏi.

"Ai biết được, khẳng định đó là con em của đại gia tộc, một đám không làm được gì , ngược lại đặc quyền dùng rất thành thục."Một lão sư khác khinh thường nói, đối với người lạm dụng đặc quyền gia tộc rất không lọt nổi mắt xanh.

Dưới cái nhìn của ông , nếu quả thật là người có năng lực vậy thì thông qua kỳ thi đầu vào là được , không thi mà lợi dụng đặc quyền đi cửa sau, người như vậy làm cho người ta chán ghét nhất.
"Nhưng chúng ta là chế tạo sư chuyên nghiệp , không phải chuyên nghiệp bình thường , chẳng lẽ có đặc quyền cũng có thể đi cửa sau mà vào ?"

"Vậy thì không phải dựa vào gia thế sao , dù sao đợi lát nữa người đến, chẳng phải sẽ biết? Ha ha, lợi dụng đặc quyền đi cửa sau mà vào chế tạo sư chuyên nghiệp của chúng ta, chờ chính thức nhập học, người kia có mà khóc."

"Từ linh, Lý Y Y, yên tĩnh một chút, không cần nói xấu sau lưng người khác ."Viện trưởng của học viện chế tạp nói rằng.

"Vâng, viện trưởng."Từ linh cùng Lý Y Y lập tức đáp.

Có thể làm cho viện trưởng bọn họ tự mình đến sát hạch người học sinh kia, tất nhiên đối phương phải có lai lịch vô cùng lớn , nàng một cô giáo nho nhỏ có thể không trêu chọc nổi, Từ Linh ở trong lòng yên lặng nghĩ.

Chỉ chốc lát sau, cửa phòng kiểm tra được mở ra, tầm mắt của ba người cùng dừng ở phía cửa vào, sau đó liền thấy hình bóng hiệu trưởng quen thuộc đi vào, đi theo phía sau ông còn có hai người.
Nhìn thấy hiệu trưởng, Từ Linh cùng Lý Y Y nhất thời trợn to hai mắt, dic nhiên không thể tin được là hiệu trưởng tự mình đưa vào, đối phương rốt cuộc có lai lịch gì?

Đang nhìn nam nhân cao lớn phía sau hiệu trưởng, biểu tình mọi người càng thêm kinh ngạc, so với nhìn thấy hiệu trưởng thì phải khiếp sợ hơn.

Bởi vì theo ở phía sau không phải ai khác, chính là người đang được chú ấy nhất _ anh hùng quốc dân Giang Mặc Thịnh. Nếu như người tới tham gia kiểm tra cùng Giang gia có quan hệ, vậy trách không được.

Bất quá, Giang gia luôn luôn không thích dùng đặc quyền, danh sách đề cử những năm qua cũng đều trực tiếp từ bỏ, nhưng sao năm nay lại đột nhiên sử dụng ? Người này cùng Giang gia đến cùng là quan hệ như thế nào, lại có thể làm cho Giang gia vì cậu ta sử dụng danh sách đề cử.
Nhưng mà, mặc kệ trong lòng mọi người nghĩ như thế nào, bên ngoài đều không có biểu hiện ra cái gì."Hiệu trưởng."Ba người nhìn thấy hiệu trưởng, đều chào hỏi.

"Ha ha, không cần phải để ý đến ta, ta chỉ là tới xem một chút mà thôi, mọi người nên tiến hành kiểm tra như thế nào thì làm đi." Tiêu Quốc Thái cười cùng mọi người nói rằng.

"Nói vậy người hôm nay tới tham gia kiểm tra là bạn học Du Cẩn Lật này?"Viện trưởng học viện chế tạo sư học viện Nguyễn Minh Cơ cười đối Du Cẩn Lật nói rằng.

"Chào thầy ạ." Du Cẩn Lật ngoan ngoãn chào hỏi.

"Không cần khẩn trương , ngày hôm nay kiểm tra không khó, chủ yếu kiểm tra trình độ của em một chút , để sắp xếp lớp phù hợp cho em . Nguyễn Minh Cơ nói rằng.

" Bạn học Du bên này, chúng ta trước tiên kiểm tra cấp bậc tinh thần lực của em ."Từ Linh cười đối Du Cẩn Lật nói rằng, đối với nàng , thiếu niên trước mặt này ấn tượng vẫn rất tốt.
"Vâng."Bé ngoan Du Cẩn Lật đi kiểm tra tinh thần lực.

Trước Du Cẩn Lật đã khảo nghiệm qua tinh thần lực, vì vậy đối với việc kiểm tra tinh thần lực vô cùng thuận buồm xuôi gió, rất nhanh liền cho ra kết quả.

Từ Linh nhìn kết quả, có chút không dám tin tưởng con mắt của chính mình.

Bình Luận (0)
Comment