Thịnh Sủng Chi Hạ

Chương 3

Edit by Gấu

- -----------------------------------------------------------

Khi trở lại viện, Kiều thị đã đi đến Xuân Hi đường, Mai Như lười nhác ngồi ở trước gương, còn nha hoàn Tĩnh Cầm đang giúp nàng tháo mấy thứ vướng víu trên đầu xuống.

Cái này quả thực không giống với tính tình của Tam tiểu thư.

Tĩnh Cầm tuy thấy lạ, nhưng không chủ động hỏi. Nàng tính tình khó chịu, không chút phản ứng, nửa ngày một chữ cũng không nói. Mai Như kiếp trước không thích nha hoàn này, nhưng hiện tại bầu không khí giữa chủ tớ yên tĩnh này Mai Như cảm thấy không tồi. Huống chi, cuối cùng vẫn là nha hoàn này chăm sóc nàng....

Tĩnh Cầm đem mấy trang sức kia toàn bộ lấy xuống, giúp Mai Như búi một kiểu tóc đơn giản, chỉ cài một cây trâm ngọc, ở miệng chim phượng hoàng ngậm một chuỗi trân châu nho nhỏ, lung lay như muốn rơi xuống, áp bên tóc mai, lại càng nổi bật lên mái tóc đen nhánh.

Mặc kệ có đẹp hay không, nhưng trên đầu cảm thấy thoải mái, Mai Như thở ra một hơi, trong lòng cũng cảm thấy dễ chịu.

Nghĩ tới những ngày tháng sau này, nàng không khỏi lo âu.

Tuy nàng là nhất phòng, nhưng phụ thân không đáng tin cậy, đại ca lại không ra hồn, ái thiếp diệt thê, bức đại tẩu đến nỗi làm ra những chuyện không hay! Đại tẩu chịu nhiều uất ức, Đồng gia thấy thế liền trực tiếp đi kiện cáo nha môn, quyết phải lấy mạng đền mạng. Kiều thị lặng lẽ cầm bạc đi thương lượng, ai ngờ vẫn thất bại! Ca ca vẫn bị chịu phạt, Kiều thị từ đó không gượng dậy được, cả người liền suy sụp. Lão tổ tông thấy thế, liền bảo Ngô thị chủ trì việc trong phủ. Kiều thị cả đời cao ngạo, đương nhiên không thể chấp nhận được việc này. Tức giận lại càng ngày càng cao, hai năm sau đó liền từ giã cõi trần.....

Về Nhị phòng, giao cho việc này cũng không phải không đúng, Nhị gia xuất thân từ khoa cử, ở trong triều làm chức hàn lâm, về sau càng ngày càng thăng tiến, việc sai duy nhất là đi về phe thái tử, rồi muốn Mai Thiến làm thái tử phi.

Nghĩ thế, Mai Như cảm thấy đầu nặng trịch, chỉ cảm thấy một bầu trời u ám, không cách nào vượt qua.

Đợi chút!!!!!

Đại tẩu của nàng lúc nào thì làm ra chuyện không hay kia!!!

Mai Như bỗng dưng cả kinh, đang muốn sai người đi sang bên kia thăm dò một chút, vừa vặn bên ngoài có tiếng người nói:" Gian phòng của Tam tiểu thư ngươi cũng có thể xông vào ư? "

Thanh âm vừa lanh lẹ, vừa đanh đá, khiến Mai Như không nhịn được cười.

Đây là nha hoàn khác của nàng, Ý Thiền, tính cách rất lợi hại. Kiếp trước đối với nàng rất tốt, về sau còn vì nàng mà mất mạng.

Ánh mắt của Mai Như tối lại, liền nghe ra bên ngoài tiểu nha hoàn xin tha: "Ý Thiền tỷ tỷ, ta thực sự có việc gấp, Đại nãi nãi muốn tìm cái chết."

" Đại nãi nãi làm sao vậy? " Ý Thiền sợ hãi hỏi

Trong lòng Mai Như bỗng dưng hoảng hốt, nàng khoác một chiếc áo, bước thật nhanh ra ngoài " Đại tẩu làm sao vậy."

Nhà hoàn kia chạy vào thì Mai Như đi ra, lập tức quỳ xuống: " Tam tiểu thư, hiện tại phu nhân đang ở chỗ Lão tổ tông, nô tỳ không thee đi cầu xin phu nhân chỉ có thể tới tìm tiểu thư. "

" Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói rõ ràng xem nào. " Mai Như lạnh lùng nói.

Nha hoàn kia liền đem sự việc xảy ra mấy hôm nay nói hết. Nguyên do là Triệu di nương không uống thuốc tránh thai, lén lút có bầu, hiện tại diễu võ dương oai ngồi lên đầu Đổng thị, lễ nghi cũng không tuân thủ. Đổng thị tức quá nói nàng ta vài câu, Triệu di nương liền khóc lóc nỉ non đòi tìm cái chết, Mai Tương lại bênh nàng ta. Hôm nay lại ỷ mình có bầu, lại ở trước mặt Đổng thị đại náo một hồi!

Thật sự một chút quy củ cũng không có!

Mai Như không nhịn được nhíu mày,đáng nhẽ chuyện nhà đại ca, một muội muội chưa gả như nàng không nên can thiệp, nhưng nếu mặc kệ, chắc chắn sẽ có án mạng!!!

Kiếp trước, nàng với đại tẩu cũng khá tốt, nhưng tính tình đại tẩu lại quá mềm yếu, nàng nói ba câu thì chưa chắc nàng ấy đã tiếp lại một câu. Mai Như tính tình lại kiêu căng, dần dần, liền đối với Đổng thị có hiềm khích, không thoải mái khi cùng nàng ấy nói chuyện. Có lúc trơ mắt nhìn đám hồ ly bắt nạt nàng ấy, bắt nạt đến thảm.

Sống lại một đời, Mai Như không thể khoanh tay đứng nhìn, tai họa chính là từ đây mà bắt đầu.

Cái ý nghĩ này khiến cho Mai Như bị hù doạ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, lòng bàn tay ướt đẫm.

Nàng sai Tĩnh Cầm đến Xuân hi đường, chờ mọi người bên đó đi bớt mới lặng lẽ tìm Kiều thị, còn nàng cũng Ý Thiền đi trước.

Hai chị em dâu tính ra hơn mười năm không gặp, may là trong lòng nàng có sự chuẩn bị, nhưng khi nhìn thấy Đổng thị, Mai Như vẫn cảm thấy đau xót.

Trong ấn tượng của nàng, khi Đổng thị gả vào Mai phủ, hai má tròn trịa, khi đó Mai Như bóp một cái, mềm mại như bánh bao.

Nhưng mà bây giờ, Đổng thị gầy gò, hai má hóp lại, tóc tai bù xù, trong Tay còn cầm cây kéo. Y phục màu hồng bị rách vào chỗ, đằng sau là vài người đang giữ lấy nàng.

" Đại tẩu" Mai Như hốc mắt ửng hồng, bước nhanh qua.

Thấy nàng đến, Đổng thị nhất thời ngẩn ra, chợt ôm nàng khóc:" Tuần Tuần, ta lúc này thật sự không chịu nổi nữa. Ca ca của muội đối xử lạnh nhạt với ta, hiện thời lại muốn dung túng hồ ly kia...."

"Tẩu tẩu, tỷ trước hết đừng khóc, chờ cha mẹ trở lại sẽ thay tỷ làm chủ." Mai Như đỡ nàng ngồi xuống.

" Cha mẹ làm chủ thì có ích gì chứ? " Đổng thị khóc đến mức sắc mặt tái nhợt, tóc tai rũ xuống, mặt không chút thần sắc:" Tuần Tuần, ta với Ca ca nàng chính là mối nhân duyên sai trái, đời này kiếp này không thể sống chung trọn đời, chi bằng cắt đứt nó! "

Mai Như đã trải qua một lần chết, tự nhiên cảm thấy nản lòng, nếu không phải đã tuyệt vọng cực độ, thì ai lại đi đến bước đường này chứ.

Trong lòng chợt trầm xuống, nàng cũng không có nhiều dự tính, nàng quay lại phân phó nha hoàn của Đổng thị:" Gọi Triệu di nương đến đây."

Đúng là chủ nào tớ nấy, nha hoàn của Đổng thị cũng mềm mại yếu đuối vô cùng, nhất thời do sự, đúng là vô tích sự.

Mai Như âm thầm nhíu mày, Ý Thiền tính tình nóng nảy nhịn không nổi, trực tiếp quát: " Tam tiểu thư đã phân phó, ngươi còn sợ cái gì nữa."

Đổng thị lau nước mắt:" Gọi con hồ ly kia đến làm gì chứ? Mắt không thấy tâm không phiền."

" Đại tẩu à, tỷ đã không muốn gặp nàng ta, mà nàng ta lại cứ muốn tìm tỷ gây sự, bây giờ chúng ta cũng phải tìm nàng ta để nói cho ra nhẽ." Mai Như nói

Lúc này Triệu di nương đã đến, tưởng Đổng thị tìm nàng, đặc biệt đỡ bụng đi vào nhà. Nhìn thấy Mai Như, tay đặt ở eo ngượng ngùng để xuống, che dấu sắc mặt thỉnh an:" Tam cô nương."

Mai Như quan sát....

Triệu di nương đích thực là mang thai, trên mặc chiếc áo gấm vóc, dưới mặc váy trắng, mỗi bước đi phải khiến cho người ta biết rõ là mình mang thai.

Mai Như cười lạnh một tiếng, trực tiếp nói với nàng:" Vả miệng."

"Tam cô nương, này.... " Triệu di nương lui về sau một bước, không rõ chuyện gì xảy ra.

Mai Như nghiêm mặt trách:" Thấy ta và đại tẩu mà không hành lễ? Ta và đại tẩu là thân phận gì ngươi không biết sao? "

Lời nói vừa hùng hồn lại có lý lẽ, Đổng thị kinh hãi đến mức nước mắt cũng chảy ngược vào trong, Triệu di nương ngẩn người, liền muốn khóc lóc om sòm, Mai Như lạnh lùng trừng mắt " Khóc một tiếng, lại thêm một cái tát, dĩ nương nghĩ cho kĩ."

Triệu di nương nghe thế không dám lên tiếng, co ro cúm rúm đứng bên cạnh. Nàng có thể ỷ vào mình được Mai Tương sủng ái, có thể trêu chọc Đổng thị nhưng tuyệt nhiên không dám dây vào vị Tam tiểu thư này. Mai Như nổi tiếng tính tình kiêu căng, Kiều thị lại chiều chuộng nàng, nếu chống đối lại viện Tam tiểu thư này, chỉ sợ Kiều thị có đến trăm biện pháp để làm khổ nàng.

Triệu di nương thầm than mình đen đủi, sao hôm nay vị tiểu thư này lại đến đây cơ chứ!

Ở Xuân hi đường, Mạnh lão phu nhân vui vẻ hỏi:" Sao không thấy các vị tỷ muội khác? Uẩn Lan nhà ta rất muốn gặp các nàng, vì thế đặc biệt đi theo, bị mẫu thân bắt được, chỉ sợ bây giờ vẫn đang ngồi chép phạt."

Lão tổ tông Đỗ thị nhíu mày:" Cô nương gia biết mấy chữ là tốt rồi, lại còn đọc tứ thư ngũ kinh? Chẳng lẽ lại giống với nam nhân, dùi mài kinh sử, để lấy công danh lợi lộc sao? Mấy đứa Thiến Tỷ muội ta đều không nỡ, các nàng thân thể mảnh mai, chỉ mời một thầy giáo đến dạy thôi."

Mạnh lão phu nhân cười:" còn không phải là do nương của Uẩn Lan? " Vừa nói vừa nhìn về Kiều thị:" Học vấn muội muội của cháu đúng là nhất nhì kinh thành, bây giờ nó chỉ tập trung vào bồi dưỡng An Ca Nhi cùng Lan nha đầu thôi."

Mạnh gia cùng Mai gia là bà con, Kiều thị gả cho Mai Dần, muội muội của Kiều Thị gả cho con trai trưởng của Mạnh lão phu nhân là Mạnh Chính.

Lời này nghe qua là khen, nhưng ngẫm kĩ lại vẫn có một chút sự oán giận của lão phu nhân.

Kiều thị che mặt cười một tiếng, không nhịn được liền nói lời tốt cho tiểu muội muội của mình:" Lão phu nhân, ngài còn không biết sao, muội muội của cháu y như tượng gỗ, trong đầu đều là việc học, ngài chớ để ý." Nàng vừa nói vừa so sánh, chọc cho Mạnh lão phu nhân cùng Đỗ thị đều vui vẻ.

Kiều thị cũng cười theo, liếc mắt liền nhìn thấy Tĩnh Cầm ở bên ngoài. Lo lắng Tuần Tuần có chuyện, liền hướng về Lưu ma ma nháy mắt.

Lưu ma ma ra ngoài một chuyến, lúc trở lại liền đem chuyện của Đổng thị cùng Triệu di nương nói tóm tắt cho Kiều thị.

Kiều thị nhíu mày, sắc mặt không tốt.

Từ Xuân Hi đường liền đi tới chỗ Đổng thị, nhưng khi đến thấy không gian yên tĩnh như thường, không khỏi sững sờ.

Chỉ thấy Đổng thị sắc mặt tái nhợt, lúc này đang nằm trên giường muốn giãy giụa để thỉnh an, Tuần Tuần ở bên cạnh nói, mà người gây chuyện là Triệu di nương ở một bên, nơm nớp lo sợ, mặt còn sưng phồng lên.

Kiều thị nhất thời hiểu được, liền trừng Mai Như một cái. Mai Như lè lưỡi,ngoan ngoãn lui ra ngoài, để bọn họ trong phòng nói chuyện.

Mai Như cũng biết mình không nên nhiều chuyện, những chuyện như này lần sau sẽ mặc kệ.

Kiều thị cái gì cũng có thể làm lại nhanh nhẹn, nếu có gì không tốt thì đó chính là quá nuông chiều con cái.

Đợi đến lúa dùng bữa, Mai Như liền làm nũng Kiều thị. H nay Đổng thị không ở bên cạnh hầu hạ, chỉ có hai mẹ con. Kiều thị mặt vẫn lạnh, vẫn còn giận Mai Như vì quản nhiều việc. Mai Như đành phải ôm cánh tay Kiều thị, làm nũng:" Mẫu thân à, con biết con sai rồi. "

"Sai ở đâu " Kiều thị ép hỏi

Mai Như gãi đầu nói:" Con không nên nhất thời nhìn thấy đại tẩu tìm cái chết, liền đến dạy dỗ Triệu di nương. "

Lời nói này quả thực có ích, Kiều thị bật cười, chợt sắc mặt lại căng ra:" Lần sau không được làm như vậy nữa, không có quy củ. Con thì nhất thời sảng khoái, ca ca con thì làm sao bây giờ. "

Huống chi, nếu việc này lan truyền đi, Mai Như sẽ bị coi là người càn rỡ, không phép tắc.

Biết nương nói như vậy để tốt cho nàng, Mai Như gật đầu như gà mổ thóc, sau cùng than một tiếng nói " Hôm nay nhìn tẩu như vậy, thật là đáng thương. "

Kiều thị cũng thở dài, nói:" Hôm nay ca ca con đến tìm ta đòi nợ."

"Nương, vậy chuyện này làm sao bây giờ." Mai Như đuổi theo hỏi:" Cái thai của Triệu di nương.... "

Kiều thị lúc này không nói, nhấn nhẹ lên trán nàng, ý bảo nàng đừng nhiều chuyện.

Mai Như bĩu môi, cảm thấy mình quá gấp gáp, đành phải uyển chuyển đề nghị:" Tẩu tẩu thân thể không được tốt, nha hoàn bên tẩu lại vô dụng, chi bằng nương hãy phái nha hoàn khác thay đi ạ. "

Kiều thị nghe thấy liền cảm thấy có lý Đổng thị bị nha hoàn bên cạnh khi dễ, căn bản đấu không lại. Nghĩ như thế, Kiều thị đang muốn gọi Lưu ma ma, đúng lúc Lưu ma ma vào, ghé sát tai nói:" Phu nhân, lão gia đã trở về, lúc này đang say rượu. "

Vừa nghe những lời này, trong lòng Kiều thị liền cảm thấy tức giận, Tuần Tuần đang ở đây vì thế kìm nén cảm xúc, phân phó nói:" Phái người đi một chuyến, nói muốn xin lão gia hai chuyện. "

Mai Như thấy thế, vội vàng kiếm cớ chạy trốn.

Ca ca cùng đại tẩu không hòa thuận, phụ thân cùng mẫu thân xem ra cũng sắp cãi nhau, gia đình này đúng không yên ổn mà!!!

Suy xét chuyện này, Mai Như càng cảm thấy lo lắng. Nghĩ tới nghĩ lui, nàng chỉ có thể suy tới mình.

Nhưng mà một nữ nhân như nàng thì làm được gì đây.
Bình Luận (0)
Comment