Thổ Long Truyền Thuyết

Chương 5

Đứng giữa các mỹ thiếu niên y phục hoa lệ, Nhan Thứ vừa lòng khi nhận thấy mình vẫn là người đẹp nhất, điều này làm hắn vô cùng thõa mãn.

Bất quá hắn đã quên, bộ dạng càng đẹp thì cơ hội bị tuyển làm nam phi lại càng tăng!

Nhóm thiếu niên đứng ở đại điện đều đã được hảo hảo trang điểm qua, phục sức thống nhất. Ngoại trừ Nhan Thứ, những kẻ nhát gan hai mắt đã muốn đẫm lệ rưng rưng, người nào gan lớn thì cũng rơi vào tình cảnh bi thảm, tóm lại không có ai là cao hứng.

Nghe nói Ma quân đối với đại hội tuyển phi tuyệt không cảm thấy hứng thú, không biết đã sớm trốn biệt ở nơi nào, chỉ có Ma mẫu hưng trí bừng bừng, sáng sớm liền chạy tới nơi tuyển phi, bất quá sự chú ý của nàng hiển nhiên không ở trên người nhóm nam nhân, chỉ liếc sơ bọn họ liền hướng đến các thiếu nữ của Đa La điện mà đi tới.

Thị lực của Nhan Thứ cũng không tốt cho lắm, bởi vì hắn là từ một trấn nhỏ xa xôi được đưa tới, cho nên được sắp xếp ở vị trí tít đằng sau, hơn nữa cái đầu hắn cũng không lớn (chắc là ý bảo…không thông minh!), rất xa chỉ nhìn thấy một phụ nhân không rõ bộ dáng có cách ăn mặc thập phần cao quý bị một đám người vây quanh đang đi vào đại điện, vội vàng nói vài câu rồi  liền ly khai.

Bởi vì Ma mẫu chẳng để họ vào mắt, ngay cả bọn thị vệ trông coi đại điện Ma giới cũng tỏ ra xem thường, mấy tên thị vệ lỗ mảng bắt đầu chẳng kiêng kỵ gì mà đùa giỡn trêu ghẹo nhóm thiếu niên đứng bên ngoài.

Ở Ma giới, không giống nhân giới luôn coi trọng luân lý, cũng không giống thiên giới không ham dục vọng.

Tuy rằng con dân Ma giới cùng nhân giới, thiên giới giống nhau, cũng có cấp bậc, bần phú phân chia, nhưng lại là một nơi không có thị phi đúng sai, là một cường giả vi tôn thế giới (đại khái là một thế giới mà kẻ mạnh thì thắng).

Tại đây, người nào năng lực cường đại có thể chi phối kẻ yếu, mà Ma quân chính là người có pháp lực mạnh nhất Ma giới, cho nên chúng ma mới có thể tâm phục khẩu phục quỳ dưới chân hắn, tôn hắn làm vương, Ma quân có quyền lực tối cao, phàm là kẻ nào không tuân theo chỉ có con đường chết.

Ở Ma giới, bất cứ ai cũng không cần kiềm chế ác niệm trong lòng, cũng không cần làm theo nguyên tắc luật lệ, kẻ nào mạnh thì có quyền bắt kẻ yếu làm nô lệ, mà những quý tộc cùng Ma quân có quan hệ huyết thống thì có được lãnh địa rộng lớn cùng vô số tôi tớ hạ nhân.

Những quý tộc vì để phô trương thân thế, bọn chúng đều xây dựng cung nam nô để phục vụ cho thói quen ăn chơi, cho nên ở Ma giới, nam nhân cùng nam nhân có quan hệ với nhau chẳng những không phải là điều cấm kỵ, ngược lại còn một hành động tượng trưng cho thân phận cao quý, mà những thiếu niên có khuôn mặt xinh đẹp lại yếu đuối của Ma tộc đại đa số đều trở thành đồ chơi cho bọn chúng.

Ở Ma giới, bất cứ ai cũng đều không ngừng tu luyện, nâng cao pháp lực, bởi vì pháp lực càng mạnh thì lại càng dễ dàng thăng chức rất nhanh.

Đây cũng là nguyên nhân mấy ngàn năm qua thực lực Ma tộc lại không ngừng lớn mạnh. Nếu không có sự ràng buộc của Ma quân, sức chiến đấu cường hãn của Ma tộc chắc chắn sẽ trở thành đại họa trong tam giới.

Theo thời gian xoay chuyển, lúc đầu trong mắt các chư thần của Thiên giới Ma tộc không chịu nổi một chiêu trong bất giác đã trở nên cường đại, các vị tiên nhân lúc này mới phát hiện tình thế thật sự nghiêm trọng, nhưng đã không còn kịp, thiên địa hỗn độn trong lúc đó đã gần như trở thành lãnh địa của bọn chúng.

Trải qua hàng trăm năm, thiên ma hai giới phát sinh mấy lần đại chiến, bất phân thắng bại, không ai tiêu diệt được ai, hình thành thế giằng co không dứt. Mà việc Ma giới có thể cùng Thiên giới chiến đấu ngang ngửa, địa vị tiên nhân của bọn họ đã bị đe dọa nghiêm trọng, đây mới là nỗi lo lắng lớn nhất của Thiên giới.

Nhan Thứ cũng không lo lắng gì đến kết quả tuyển phi, bất luận hắn có bị tuyển bị tuyển hay không, hắn cũng sẽ không ở lâu trong Ma giới, dù sao với pháp lực của hắn muốn chạy trốn khỏi Ma giới cũng không phải là chuyện gì khó khăn.

Nhiệm vụ của sư phụ cũng thật quá kỳ quái, nếu không phải lấy tiêu diệt Ma quân làm mục đích, chỉ dùng miệng mà nói, cái tên Ma quân kia nếu như đồng ý nghe hắn lải nhải khuyên bảo thì cũng sẽ không biến thành một tên bạo quân mà người của  Ma giới đều không thể đá động thì một ngoại nhân như hắn chẳng lẽ sẽ dùng được sao?

Hơn nữa, nếu đem bạo quân biến thành minh quân, trước sau không hề cùng thiên giới đối nghịch, chuyện này không liên quan đến pháp lực mạnh yếu, chính mình cho dù pháp lực có mạnh hơn nữa thì cũng không có tác dụng!

Nói đến pháp lực, người ta là vua  của ma giới, so với bản thân tu luyện không bao lâu thì lấy cái gì mà cùng người ta liều mạng chứ cơ chứ!

Còn thiên kiếp trước mắt kia cũng là không có cách nào giải quyết! Thần tiên chẳng phải rất xem trọng nhân quả báo ứng sao?

Cho dù lần này có thể thoát một kiếp, lần sau lại tới thêm một kiếp, vậy những người tu luyện như bọn họ không phải là cả ngày cực khổ chạy lang thang hay sao?

Mặc kệ cái gì thiên kiếp hay không thiên kiếp, tránh được thì tránh, tránh không được thì xem như ý trời, sống lâu như thế, có lúc cảm thấy thật nhàm chán, trừ bỏ tu luyện ra, thật đúng là không biết sống có ý nghĩa gì.

Nhớ năm đó hắn toàn tâm toàn ý muốn tu luyện thành người, nhưng giờ cũng không biết tu luyện thành người rốt cuộc có chỗ nào không giống hiện tại.
Bình Luận (0)
Comment