Người đăng: Jimmybuck252004
Nhìn thấy Thái Huyền lão nhân ngất xỉu, Thiên Cơ Lão Nhân mới để cho môn hạ dời hắn vào trong sơn phong, một bên lộ vẻ nghiềm ngẫm:
“Một tuần sau? Đó chính là Tụ Tinh Vũ ngày. Đây chính là hiện tượng ngàn năm mới gặp một lần, chẳng lẽ có liên quan đến sự việc lần này sao? Bất quá dù thế nào cũng phải đề phòng mới được.”
Thiên Cơ Lão Nhân phất tay:
“Truyền tin lại cho toàn bộ các thế lực siêu nhất lưu, nói cho bọn họ biết là sắp có đại sự, tất cả tụ họp tại Kim Tinh phong.”
“Rõ thưa Thái Thượng trưởng lão!”
Cũng tại thời khắc đấy ở trong một khe cốc bí hiểm, xung quanh được bố trí trận pháp bao phủ có khả năng che lấp thiên cơ, hắc khí cuồn cuộn, khiến cho linh hồn của người nhìn vào không ngừng chấn động.
Tại bên trong đấy, có một thân ảnh bịt mặt đang cung kính hướng một nam tử ngồi trên một toạ vị. Nam tử này toàn thân một bộ huyết y, tuy nét mặt đang tươi cười nhưng lại không hề tạo cho người ta một cảm giác thoải mái ấm áp, ngược lại rét tận sống lưng.
Hắn chính là Vũ Lãnh Thiền, một trong các vị Hồn Đế của Hồn Ảnh đại lục, một thân tu vi đạt đến Hồn Đế thất tinh. Chỉ thấy tay hắn đang không ngừng chơi đùa với một cái ngọc giản, miệng khẽ cười:
“Thế nào? Sự tình ta giao phó ngươi?”
Tên bịt mặt kia nghe vậy cung cung kính kính đáp, rất rõ ràng tên này cũng có thực lực Hồn Thánh bát tinh:
“Thưa đại nhân! Tất cả đều đã hoàn thành đúng như dự định, bất quá chỉ có một vấn đề nho nhỏ.”
Vũ Lãnh Thiền hai mắt nhắm lại, nhẹ nhàng hỏi:
“Vấn đề gì?”
Không biết tại sao, tuy Vũ Lãnh Thiền không toát ra bất kỳ khí tức nào nhưng vẫn nhường thân ảnh bịt mặt kia run rẩy cả người, hắn mới vội nói ra:
“Bẩm đại nhân, cũng không phải là đại sự gì. Chỉ là vấn đề xảy ra tại một thành nhỏ tên là Tương Liên thành thuộc Đấu Thiên đại lục.”
Vũ Lãnh Thiền nhíu mày:
“Tương Liên thành, nơi chôn giữ Thiên Minh Hồn Thánh? Có thể xảy ra cái gì?”
“Bẩm đại nhân, vốn là ban đầu một cái bất nhập lưu gia tộc do chúng ta cài vào chịu trách nhiệm xử lý vụ này, bất quá bọn hắn không ngờ lại đụng trúng Đan Tông cường giả, cuối cùng bị diệt tuyệt. Nghe đồn Thiên Minh hồn thánh nguyên thần hình như cũng vẫn lạc, thậm chí còn có lời đồn là có Đấu Đế xuất thủ.”
Vũ Lãnh Thiền cười lạnh:
“Đấu Đế xuất thủ? Đấu Đế mà đã biết vụ việc này xảy ra thì chúng ta đâu có cơ hội chiếm lĩnh các nơi còn lại. Tất cả đều là tin đồn nhảm hết. Bất quá không có lửa làm sao có khói, xem ra nơi này cũng có một chút gì đặc biệt. Đã phái người đi kiểm tra chưa?”
“Dạ thưa đại nhân, tiểu nhân đã cho một tên Hồn Tôn tam tinh dẫn một đội gồm 10 tên Hồn Tông cùng đi rồi, chắc chúng sẽ sớm tìm ra thực hư mọi chuyện thôi thưa ngài.”
“Hừm, đội hình như thế là tương đương một cái nhị lưu thế lực rồi, bất quá ta hi vọng thông tin chúng mang về có thể là thật, chứ nếu lần này ngươi mà có chút nào sai, ảnh hưởng đến cả kế hoạch thì ngươi biết hậu quả rồi đấy.”
Ánh mặt của hắn lạnh tựa như băng, quét qua thân ảnh bịt mặt kia khiến cho hắn không ngừng run rẩy. Đến khi Vũ Lãnh Thiền quay mặt sang hướng khác hắn thở ra được một hơi.
Vũ Lãnh Thiền nghiềm ngẫm trong tay ngọc giản, trên mặt ý vị thâm trường:
“Hừm, xem ra mọi chuyện càng lúc càng thú vị.”