Thôi Xán Vương Tọa – Ngai Vàng Rực Rỡ

Chương 26

Đồng hồ báo thức kêu điên cuồng đúng vào lúc hừng đông.

Tần Diệc theo bản năng đứng dậy tắt chuông, kết quả đùi nhức tới mức thiếu chút nữa ngã ập xuống giường.

Sau khi đột ngột vận động mạnh thì phần lớn đều bị như thế.

Hắn căng hai đùi, cố gắng lết vào phòng tắm rửa mặt, soi gương, ngạc nhiên phát hiện mấy nốt mẩn đỏ dị ứng trên mặt đã hoàn toàn biến mất, đây đại khái là tin tức tốt nhất trong mấy ngày nay.

Tần Diệc nhìn gương, tự kỉ sờ sờ cằm…… Đây chẳng phải có nghĩa là, một thời gian nữa lại có thể ăn hải sản hay sao?

Cho nên nói, con người vốn là thân lừa ưa nặng.

Kỷ Hàng Phong đã mua bữa sáng chờ dưới lầu, không kiên nhẫn bấm còi ô tô.

Tần Diệc kéo cái chân tàn của hắn trèo lên xe Kỷ Hàng Phong, cuối cùng vẫn bị bảo mẫu Kỷ tinh mắt phát hiện ra manh mối.

“Sao anh cứ cảm thấy tư thế đi đường của mày hôm nay rất quái dị?” Kỷ Hàng Phong đẩy kính, ánh mắt nghi ngờ như ra đa, nhìn hắn từ trên xuống dưới.

“Không phải đâu.” Tần Diệc mặt không đổi sắc chọc ống hút vào hộp sữa, đáp nhanh.

Kỷ Hàng Phong càng thêm hoài nghi, nheo mắt lại, nhìn hắn một lúc lâu, hỏi: “…… Bị trĩ sao?”

Tần Diệc thiếu chút nữa phun đầy chất lỏng màu trắng vào mặt anh ta.

Cuối cùng, hắn vẫn không lay chuyển được quyết tâm hỏi kĩ càng sự việc của đối phương, đành phải nói thật.

Kỷ Hàng Phong càng nghe hắn nói, sắc mặt càng xanh mét, anh trầm mặc chuẩn bị một chút, hít sâu một hơi, lập tức bật trạng thái súng máy bắn phá: “Sao mày lại để người ta dễ dàng bắt được thóp bắt được thóp còn không tính tên đó rõ ràng là muốn chỉnh mày thật đúng là hay rồi khảo sát hôm nay của mày còn làm được hay không nếu thật sự tránh không được thì mày không biết giả tiêu chảy đái dầm đòi nghỉ ngơi à không thì giả điên giả chết cũng được……” (1)

Tần Diệc biết ngay sẽ thành như vậy!

Hắn đau khổ bóp trán, nghĩ, so với hôm qua, hôm nay tôi còn muốn giả chết hơn!

Cả đường tới công ty, Kỷ Hàng Phong cũng chưa cho hắn chút hòa nhã nào, nhân tiện hỏi thăm hai anh em nhà họ Hạ cùng 18 đời tổ tông nhà hai người đó.

“Dám bắt nạt vì mày không có chỗ dựa? Người đại diện của mày là anh dây ít nhất cũng đã lăn lộn trong giới hai năm, cũng không phải kẻ bất tài!”

Kỷ Hàng Phong dừng xe, bóp mạnh chai nước khoáng đã uống cạn trong tay, cười lạnh nói: “Trình độ khảo sát như hôm nay mày không chỉ mới tham gia một hai lần, cần làm như thế nào không cần anh nói nhiều nữa, anh mày đã liên hệ với người phụ trách bộ phận quảng cáo của NL, anh ta đã truyền ra ít tin tức.”

“Cấp trên của bọn họ rất coi trọng việc quảng cáo cho bộ sưu tập mùa thu, còn đặc biệt mời một nhiếp ảnh gia nổi tiếng ở Mỹ về, về lý mà nói, loại quảng cáo lớn như thế này vốn sẽ không tìm người mẫu mới, nhưng ngài Der ở tổng công ty bên Pháp lại luôn thích tìm kiếm những gương mặt mới, nói là như vậy sẽ mang đến sinh khí cho thị trường thời trang.”

Kỷ Hàng Phong hiển nhiên không thể lý giải tư duy của người ngoại quốc, cũng giống như người Châu Á không hiểu nổi thẩm mỹ của người Châu Âu vậy.

Anh vỗ vỗ bả vai Tần Diệc, hạ giọng nói: “Đó là một cơ hội tuyệt vời, nếu không phải anh đây lôi cái mác Bùi Hàm Duệ ra, người trong bộ phận quảng cáo chưa chắc đã để ý tới anh. Nhưng anh ta nói, người mẫu là do cấp trên trong công ty quyết định, anh ta cũng chỉ có quyền đề nghị thôi, cho nên anh đoán, rất có khả năng cấp cao của NL sẽ tới hôm nay.”

“Tuy nói là không nên có tâm hại người, nhưng nếu có tiểu nhân đụng tới đỉnh đầu mày, không cho bọn chúng bài học chúng sẽ tưởng mày dễ bắt nạt! Nhóm học viên kia anh mày đã sớm hỏi thăm bối cảnh hết tồi, ngoại trừ em họ mày đút tiền để lấy quan hệ, cũng chỉ có cái tên Hạ Vũ kia có anh trai làm người mẫu, giỏi lắm chắc? Cứ chỉnh nó thoải mái, anh mày đầy mối quan hệ.”

Kỷ Hàng Phong nghiêm mặt, tháo kính xuống lau, khinh thường nói.

“Yên tâm đi.” Tần Diệc cười tủm tỉm ra dấu ok, “Chờ tin tốt của đại gia đi.”

Kỷ Hàng Phong nhìn bóng lưng hắn biến mất sau cổng lớn, ngay lập tức lấy di động ra gọi…….

Có lẽ là chịu ảnh hưởng của hai lần phong ba đến muộn, hôm nay, nhóm học viên ai cũng đến sớm, sợ cũng đột nhiên có chuyện gì đó “ngoài ý muốn”. Tần Diệc đến sớm nửa giờ, đến lúc vào cửa mới phát hiện mình là người đến cuối cùng.

Huấn luyện viên còn chưa đến, các học viên đều túm năm tụm ba lại thảo luận về nội dung cuộc khảo sát hôm nay. Những người mới này đều là lần đầu tham gia những cuộc khảo sát nghiêm khắc như thế, tuổi trẻ lại không có kinh nghiệm, rất khó dấu sự lo lắng, trong vòng 10 phút đã có ba người tranh nhau đi toilet.

Trong số bọn họ, đại khái cũng chỉ có bốn người là thoải mái tự nhiên, không hề có áp lực.

Thẩm Hựu là thiếu dây thần kinh bẩm sinh, không cần nói nhiều. Mà Hạ Vũ có anh trai tốt, nhất định đã sớm biết nội dung kiểm tra. Tần Diệc đầy kinh nghiệm tác chiến, đương nhiên không thèm để ý loại tình huống nhỏ này. Còn Triệu Dương……. Kỳ thật từ nhỏ Tần Diệc đã thắc mắc, sự tự tin không có căn cứ của thằng này là từ đâu mà có?

A, thiếu chút nữa quên, cậu ta có một bà mẹ thần kỳ.

Đồng hồ treo tường chậm rãi dịch tới số tám.

Chu Vân đúng giờ xuất hiện tại cửa phòng huấn luyện, điểm danh theo thường lệ, ánh mắt nghiêm túc nhìn mặt từng học viên, khi lướt qua Tần Diệc, ánh mắt đó hơi khựng lại trong vài tích tắc, anh ta thanh thanh cổ họng, trầm giọng nói: “Hôm nay là ngày cuối cùng trong đợt huấn luyện của mọi người, sau khi khảo sát vào buổi sáng, những người được chọn sẽ ký hợp đồng vào buổi chiều, những người bị loại mời đi cho. Nhớ kỹ, trong số các cậu, chỉ có 10 người, thậm chí không tới 10 người còn có thể có mặt ở đây vào buổi chiều, hy vọng mọi người có thể phát huy mặt tốt nhất của mình trước giám khảo.”

Anh dừng lại một chút, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng vô tình nói: “Mặt khác, tôi nhất định phải nhấn mạnh một điều, có được chọn hay không thì chỉ có thể dựa vào thực lực của mình, bất cứ hành vi xấu hay ác ý chèn ép đối thủ nào, một khi bị công ty phát hiện, nhất định sẽ bị nghiêm trị!”

“Được rồi, không dài dòng nữa, bây giờ tôi sẽ thuyết minh quy tắc khảo sát hôm nay, tôi chỉ nói một lần, nghe cho kỹ, nếu làm trái thì sẽ bị hủy bỏ tư cách dự thi, ở đâu tới thì mời về chỗ đó hộ tôi!”

Nghe thấy chỉ khảo sát đi catwalk mà không chụp mặt bằng, Tần Diệc yên lặng nhẹ nhàng thở ra, hôm qua Thẩm Hựu và Bùi Hàm Duệ có thay hắn mát xa, cố gắng đi catwalk thì không có vấn đề, may mà không cần đứng tạo dáng chụp hình, nếu không chân hắn sẽ không chịu nổi.

Nói đến chỗ này, ánh mắt các học viên đã sáng ngời nhìn vào Chu Vân, nhìn lướt qua gương mặt hào hứng lại hồi hộp của họ, Chu Vân nói thong thả mà rõ ràng: “Nội dung khảo sát rất đơn giản, phạm vi kiểm tra sẽ bao gồm, phối hợp trang phục, hóa trang, tạo hình và đi catwalk, đợi chút nữa tôi sẽ dẫn các cậu tới hậu trường, bên trong đó có rất nhiều gian hóa trang độc lập, sau khi các cậu tự chọn lựa trang phục phù hợp cho mình, thì hãy tiến vào một gian hóa trang, cho các cậu 15 phút chuẩn bị, sau 15 phút mà còn không bước lên thì coi như các cậu mất tư cách dự thi.”

“Tất cả giám khảo đều sẽ ngồi ở bên dưới, ngay trước sàn catwalk, một khi các cậu cảm thấy mình đã chuẩn bị tốt, có thể đi lên luôn, nói cách khác, trình tự catwalk là tùy vào tốc độ chuẩn bị của mỗi người.”

“Nhớ kỹ, vì phòng ngừa các cậu tham khảo cách phối đồ của nhau, hoặc là kết bè kết phái quyết định trình tự catwalk, không cho phép đi vào gian hóa trang của người khác, mong các cậu tự giác tuân thủ quy tắc.”

“Giám khảo lần này chấm điểm rất chặt, hy vọng mọi người cố gắng. Còn có vấn đề gì không? Không có sao, vậy mời theo tôi.”

Không nghĩ tới, nội dung khảo sát lại là mô phỏng một buổi biểu diễn thời trang, tuy nói phạm vi kiểm tra đều là nội dung đã học trong lần huấn luyện này, thế nhưng đây là lần đầu lên sàn diễn, hết thảy đều phải dựa vào chính mình, thậm chí không có cả nhân viên hóa trang.

Những người không tới hai mươi tuổi này đều cảm thấy lo sợ, bình thường đều chỉ luyện tập trong phòng huấn luyện, chỉ nghĩ tới việc lần đầu đi lên sàn diễn, xuất hiện trước mọi người, dưới ánh đèn huỳnh quang thôi cũng đủ để cảm thấy hồi hộp, cả người cứng đơ, tim đập nhanh.

Các học viên trầm mặc tiêu hóa toàn bộ thông tin mà huấn luyện viên truyền đạt, sau đó cả đám đứng dậy theo anh ta đi vào hiện trường khảo sát.

Ngay từ lúc Tần Diệc xuất hiện tại phòng huấn luyện, Hạ Vũ đã âm thầm quan sát hắn, thế nhưng điều làm cậu ta buồn bực không thôi là, tên này không chỉ đi đứng thoải mái, mà ngay cả mấy nốt mụn trên mặt cũng biến mất như bị đốt laze vậy.

Rõ ràng ngày hôm qua bị chỉnh thành cái dạng đó, chẳng lẽ đều là giả vờ sao?

Trong lòng Hạ Vũ tức giận, đối với việc mình có thể vào top 10 hay không, cậu không hề lo lắng chút nào. Thứ cậu ta muốn, đương nhiên là hợp đồng quảng cáo của NL. Nếu đối thủ chỉ là Thẩm Hựu thôi, cậu ta chỉ cần dựa vào vẻ ngoài đẹp đẽ và lực ảnh hưởng của anh trai trong công ty cũng có khả năng tranh giành, thế nhưng điều kiện là phải làm hòn đá cản đường Tần Diệc này biến mất!

Cho dù trong lòng Hạ Vũ chán ghét Tần Diệc như thế nào, cũng không thể không thừa nhận, người này giỏi hơn mình trên mọi phương diện, nếu để hắn ta thuận lợi thông qua cuộc thi, vậy thì mình sẽ chẳng còn chút hi vọng nào.

Nhưng mà, vậy thì tính sao, có thể chỉnh hắn lần một, thì có thể chỉnh hắn lần hai!

Nghĩ như vậy, con ngươi Hạ Vũ lóe lên, bàn tay phải buông cạnh người dần dần nắm lại thành nắm đấm, rồi lại dần trầm tĩnh xuống.

…….. Có trách thì chỉ trách chính anh quá nổi bật, cây cao vượt rừng, gió không quật vào anh thì còn quật vào đâu nữa?

Khu biểu diễn này là chỗ công ty dùng làm nơi triển lãm, ngày thường, nếu không phải là hạng mục lớn cũng sẽ không được dùng đến, như vậy đủ thấy sự coi trọng của Thiên Lộ đối với việc bồi dưỡng người mẫu nam.

Chu Vân đưa bọn họ tới hậu trường, có hai giá áo cực lớn treo rất nhiều quần áo đủ mọi phong cách, đủ các mùa, một giá còn lại là để phụ kiện, đồ phụ kiện của nam trang thì không sặc sỡ như nữ trang, chủ yếu là kính mắt, caravat, đồng hồ linh tinh gì đó, vòng cổ, trang sức cũng có, có thể nói là muốn gì có đấy.

“Sau khi các cậu chọn đồ, sẽ không được đổi nữa, những giá áo này sẽ bị đẩy đi, nghĩ cho kĩ rồi hãy quyết định.”

Hạ Vũ cùng đại đa số mọi người đều còn đang suy nghĩ, đã thấy Tần Diệc không nghĩ ngợi chọn vài thứ, sau đó nhanh chóng chui vào gian hóa trang.

Cậu ta tinh mắt nhìn ra đó là phong cách cao bồi, Hạ Vũ cười lạnh trong lòng, rồi cũng cẩn thận chọn quần áo theo phong cách mà mình hay mặc nhất, bước nhanh vào gian cách vách Tần Diệc.

Sau vài phút, tất cả mọi người đều đã lựa chọn xong, Chu Vân sai người đẩy giá áo đi, sau một lúc, có người ra thì thầm với anh ta rằng giám khảo trong công ty và bên NL đều đã tới, anh ta cũng không đứng ở hậu trường nữa, đi thẳng ra bên ngoài.

15 phút tuy rằng rất ngắn, nhưng Hạ Vũ cũng không có tính toán lên sàn diễn trước, đối với cậu ta mà nói, chỉ cần có thể đá Tần Diệc khỏi cuộc thi, những người khác đều không phải uy hiếp gì lớn.

Cậu ta vừa vào cửa, cũng không đóng chặt, mà để một khe hở, nhắn một tin nhắn cho anh trai, nắm di động trong tay, dán tai lên tường, cẩn thận nghe động tĩnh của Tần Diệc ở bên cạnh.

Qua khoảng ba phút, có vài tiếng bước chân từ gian ngoài truyền đến, cốc cốc gõ vào cánh cửa bên gian Tần Diệc, nếu không phải cậu ta dán lỗ tai, hơn nữa cực kì chú ý, căn bản sẽ không chú ý tới động tĩnh này.

Một phút tiếp theo trôi qua dài dằng dặc, cậu đè lên trái tim đang đập binh binh, di động đột nhiên rung lên dọa cho cậu ta giật nảy.

Cậu cúi đầu nhìn màn hình lóe sáng, nhất thời hưng phấn mà cười rộ lên.

_______________

(1) Sao mày lại để người ta dễ dàng bắt được thóp? Bắt được thóp còn không tính, tên đó rõ ràng là muốn chỉnh mày. Thật đúng là hay rồi, khảo sát hôm nay của mày còn làm được hay không? Nếu thật sự tránh không được thì mày không biết giả tiêu chảy, đái dầm đòi nghỉ ngơi à? Không thì giả điên giả chết cũng được……
Bình Luận (0)
Comment