Thốn Mang

Chương 13

Lý Dương công lực đại tăng, phi đao nhất định càng thêm lợi hại, nghĩ đến uy lực đại tăng khiến cho "Tiểu Lý Phi Đao" càng thêm biến thái, Điền Lâm lưỡng nhân tim không khỏi đập dữ dội, tức thì cả hai người đều nhìn về hướng Lý Dương, mục quang như bốc lửa.
Lý Dương nhìn thấy biểu tình của Hắc Nham 2 người, tức thì ngây thơ vô tội nói : "Cái này… … Lần này ta chỉ bế quan có chút xíu, một chút không cẩn thận mà đạt được "Lục Cực Thuần Dương công" đệ nhị tầng mà thôi".
Điền Lâm có chút ghen tỵ, ngữ khí chua chua rất không thoải mái : "Hừm hừm, bế quan có chút xíu ? một chút không cẩn thận ? Cả chục năm qua ta mấy lần bế quan tu luyện, bất quá vừa mới đạp nhập vào đệ tam tầng, ngươi mới tu luyện hai năm, ông trời ạ, tại sao ta lại không có cái "một chút không cẩn thận" đó ? Ông trời ạ, người không thể nào phân biệt đối xử vậy chứ… …được lắm, thực là không thể so sánh với cái tên biến thái nhà ngươi, nhân bỉ nhân khí tử nhân* !" Điền Lâm bĩu môi, lẩm bẩm không nói nữa.
Điền Lâm hốt nhiên nhìn Lý Dương, rồi lại nhìn Hắc Nham, tựa hồ nhớ ra gì đó, lắc đầu than : "Ai, Hắc Nham, Lý Dương, ngày mai kiểm tra hai người các ngươi chắc là qua rồi, sau này huynh đệ chúng ta và các ngươi sẽ phân khai".
Điền Lâm tựa như có chút thương cảm, dù gì cũng đã cùng Lý Dương, Hắc Nham ở chung một thời gian dài, hơn nữa 3 người đều là thủ hộ giả trong bóng tối của quốc gia, cảm tình vì thì rất thâm hậu. Không khí giữa ba người tức thì như bị áp bức.
"Ha ha, Điền Lâm tên gia hoả nhà ngươi không ngờ cũng rơi nước mắt, ha ha ! làm ta cười chết mất !" Lý Dương hốt nhiên cười chỉ Điền Lâm nói, nhưng Hắc Nham ở bên cạnh thì lại mê hoặc nhìn Điền Lâm.
Điền Lâm ớ người, tức thì vội vàng dụi mắt, mượn lời nói : "Ha ha, ta bị gió thổi vào mắt !" Đây là căn cứ dưới đất, làm sao có thể có gió ?
Điền Lâm cẩn thận dụi mắt, nhãn tình của hắn có chút ươn ướt, nhưng thực dự không có chảy nước mắt, Điền Lâm tức thì giận dữ nhìn Lý Dương nói : "Lý Dương, tiểu tử nhà ngươi không ngờ dám lừa ta, ta căn bản không có chảy nước mắt, ngươi… …"
Lý Dương cười "he he" nói : "Không phải bản thân ngươi nói là bị gió thổ vào mắt sao ?"
"Ta… …" Điền Lâm tức nói không ra, "Hảo tiểu tử, không ngờ dám chơi ta !" Điền Lâm giận dữ tung người bay đến Lý Dương, Lý Dương tức thì vung quyền xông tới, Hắc Nham ở bên cạnh "hống hống" vài tiếng quái dị, cũng gia nhập vào vòng hỗn chiến.
Tức thì không khí thương cảm áp bức vừa rồi bị phá vỡ, ba con người trẻ tuổi mang trên vai trọng nhậm bảo hộ quốc gia đánh lộn huyên náo, không đề cập lại chuyện phân khai sau này nữa, sau đó trong phòng ăn của căn cứ ba người cao cao hứng hứng ăn bữa ăn khuya. Sau chót cả ba đều quay về biệt thự của mình.
Trong toà nhà Vũ Minh tầng 97, Sở Thiên Thượng, Sở Thiên Duật cùng ba vị cao cấp của tập đoàn đang chơi bowling.
"Đổng sự trưởng, người kế thừa Thánh Lâm tập đoàn Đại công tử Lâm Thiên Vũ buổi chiều hôm nay đã đi chuyên cơ đến Thượng Hải". Phía sau Sở Thiên Thượng có một người trung niên thân mặc bộ tây phục màu đen, hắn ta đang chùi quả bowling cho Sở Thiên Thượng, mở miệng nói.
Tay Sở Thiên Thương rung lên, quả bowling trong tay được bỏ xuống, Sở Thiên Thượng nhìn tâm phúc của mình Sở Ngung, nhíu mày nói : "Thánh Lâm tập đoàn, có phải là Anh quốc đệ tam đại siêu cấp tập đoàn – Thánh Lâm tập đoàn
Sở Ngung lập tức nói : "
Đúng vậy, chính là siêu cấp đại tập đoàn đó của Anh quốc !"
Đằng xa Sở Thiên Duật cũng bỏ quả bowling xuống đi lại, mở miệng nói : "
Đại ca, mọi người vừa nói Thánh Lâm tập đoàn à, em cũng có nghe qua, nó là một trong 50 xí nghiệp hùng mạnh đứng đầu toàn cầu, nhưng mà Thánh Lâm tập đoàn làm thế nào mà lợi hại vậy ? Sở Ngung, nói cho ta nghe coi !"
Sở Ngung lập tức hồi báo : "
Rõ, tổng tài !"
Sở Ngung chỉnh lý lại tâm lý, sau đó trịnh trọng giới thiệu : "
Thánh Lâm tập đoàn tài sản ước tính 600 tỷ USD, tại Anh quốc được coi là đệ tam siêu cấp đại tập đoàn, xếp hạng dưới "Anh Quốc Thạch Du" (Dầu mỏ Anh quốc) và "Ốc Đạt Phong" (Vodafone). Thánh Lập tập đoàn là tập đoàn theo chế độ gia tộc, gia chủ có thể có riêng 30 tỷ USD, nhưng phần lớn tài sản thì phải do gia tộc trưởng lão đoàn thương nghị quyết định, gia chủ Thánh Lâm tập đoàn cũng đồng thời là Hoa kiều giàu nhất, so với người xếp thứ hai là Lý gia ở Hương Cảng thì cao hơn khoảng một bậc.
Sở Thiên Duật tức thì lắc đầu, nói vẻ khó tin : "Tổng tài sản của Thánh Lâm tập đoàn lên đến 600 tỷ USD ư ? Thật khiến người ta không thể tin được, trong 50 xí nghiệp hàng đầu trong 500 xí nghiệp hùng mạnh toàn cầu, Anh quốc chỉ có 3 đại xí nghiệp, trong 50 xí nghiệp hàng đầu toàn cầu thì doanh thu một năm thấp nhất cũng gần 60 tỷ USD, Thánh Lâm tập đoàn không ngờ dựa trên tổng tài sản 600 tỷ USD, mà doanh thu một năm lại vượt quá 60 tỷ USD, quả nhiên lợi hại !"
Sở Ngung tức thì cung kính nói : "Tổng tài nói đúng lắm, trong 50 xí nghiệp đứng đầu toàn cầu, Trung Quốc chúng ta có "Quốc Gia Điện Võng" (Điện lưới Quốc gia), "Trung Quốc Thạch Du Thiên Nhiên Khí" (Dầu mỏ và khí thiên nhiên Trung Quốc), "Trung Quốc Thạch Du" (Dầu mỏ Trung Quốc) tam đại quốc doanh xí nghiệp tiến nhập vào trong, trong đó tài sản của "Dầu mỏ và khí thiên nhiên Trung Quốc" và "Dầu mỏ Trung Quốc" tuyệt đối vượt quá nghìn tỷ USD, nhưng luận về doanh thu trong một năm thì cũng tương đương Thánh Lâm tập đoàn, chỉ có "Điện lưới Quốc gia" tối cường đại tối hùng hậu doanh thu một năm hơn 100 tỷ USD áp quá Thánh Lâm tập đoàn ! Bất quá tài sản Thánh Lâm tập đoàn chỉ gần 600 tỷ USD, từ đó có thể thấy thủ đoạn kinh danh của Thánh Lâm tập đoàn này đích xác lợi hại".
"Đổng sự trưởng, lần này, Lâm Thiên Vũ công tử mang 30 tỷ USD về đầu tư quốc gia, quốc gia đối với chuyện này rất xem trọng, Vũ Minh tập đoàn chúng ta có nên cùng Lâm Thiên Vũ công tử kết thân không ?" Sở Ngưng hỏi.
Sở Thiên Thượng cười nhẹ nói : "Đương nhiên, Thánh Lâm tập đoàn này là một cây đại thụ, Vũ Minh tập đoàn của ta tại cũng được coi là long đầu xí nghiệp, nhưng so sánh với Thánh Lâm tập đoàn thì vẫn chưa là cái gì !" Sở Thiên Thượng bất ngờ chuyển tâhn hướng về đệ đệ Sở Thiên Duật của mình nói, "Thiên Duật, lần này em tự thân đến cùng Lâm Thiên Vũ công tử hảo đàm, phải rồi, em mang "Sa Tứ" theo, cuối cùng để "Sa Tứ" làm vệ sĩ cho Lâm Thiên Vũ công tử, thuận tiện để "Sa Tứ" trước mặt hắn ta biểu diễn một chút thực lực".
Sở Thiên Duật nghe vậy, lập tức gật đầu nói : "Đại ca yên tâm, chuyện này em nhất định sẽ hoàn thành, bất quá để cho "Sa Tứ" đi, đại ca có ý định gì ?"
Sở Thiên Thượng cầm một quả bowling lên, nhẹ nhàng lau chùi : "Cũng không có gì, với tập đoàn lớn như Thánh Lâm tập đoàn, một năm doanh thu cao như vậy, không thể không đắc tội với một số đối thủ cạnh tranh khác, chờ một khoảng thời gian thì phái "Sa Ngũ" đi ám sát Lâm Thiên Vũ công tử, đến khi đó "Sa Tứ" sẽ biểu diễn thần dũng bảo hộ tiểu mệnh của Lâm Thiên Vũ, em nói xem Lâm Thiên Vũ đối với chúng ta thái độ sẽ như thế nào ?"
"Sở Đồng, Sa Tứ và Sa Ngũ đều là thuộc hạ của ngươi, sự kiện ám sát ngươi phụ trách, tin rằng ngươi nhất định phải để cho Lâm đại công tử nghĩ sát thủ là do đối thủ cạnh tranh của Thánh Lâm tập đoàn phái đến !" Sở Thiên Thượng chuyển thân về phía mỹ nam tử ốm yếu đang nằm cong queo trên ghế mà nói.
"Đổng sự trưởng người yên tâm đi, chuyện nhỏ này tuyệt đối không thể xảy ra lỗi lầm sai sót !" Sở Đồng vẫn nằm như trước, đầu cũng không nhấc lên. Bất quá Sở Thiên Thượng thực sự không để ý, Sở Đồng này cũng là thiên tài của Sở gia, phương pháp tu luyện cũng bất đồng với chúng nhân. Cái vẻ đẹp ốm yếu này chính là phong cách nhất quán của hắn.
Sáng sớm 20 tháng 10, hôm nay chính là ngày tiến hành khảo hạch.
Lý Dương đứng trên ban công của biệt thự, lim dim mắt, hấp thu thiên địa linh khí nùng úc kinh nhân của buổi sáng sớm, từng cổ thiên địa linh khí trực tiếp quán nhập thể nội Lý Dương, như trường kình hấp thuỷ nội lực trong thể nội Lý Dương không ngừng vận chuyển, không ngừng tinh luận thuần hoá, bất quá hiện tại Lý Dương đối với tốc độ hấp thu của mình nhanh như vậy không còn cảm thấy kỳ quái nữa
Bất ngờ, Lý Dương mở mắt ra, khoé miệng xuất hiện một tia tiếu ý : "Buổi chiều hôm nay, ta phải đi mua nhẫn kết hôn !"
* : Nhân bỉ nhân khí tử nhân : chỉ loại người hay ganh tỵ với người khác, thấy người ta có cái gì đẹp, cái gì tốt thì đều ghen tức mà không nghĩ xem người ta làm sao mới có được cái đó, là loại người chỉ biết kết thúc mà không biết đến quá trình.

Thốn Mang
tập 1 : Tuyết dạ
Bình Luận (0)
Comment