Thốn Mang

Chương 189

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Lý Dương nghe vậy liền thầm hít một hơi lạnh:
- Ồ, tán tiên thiên kiếp lần thứ chín, từ lần thứ nhất tới lần thứ sáu, mỗi lần uy lực tăng lên gấp đôi, còn có thể xem là bình thường!
- Nhưng lần thứ bảy không ngờ lại mạnh hơn lần trước bốn lần, còn lần thứ tám thì mạnh hơi tới tám lần, không lạ vì sao vẫn chưa có ai dựa vào thực lực của chính mình mà vượt qua được. Về phần lần thứ chín, theo như quy luật, khẳng định lại càng kinh khủng, Quỷ Cốc Tử kia cũng thật là may mắn?
Lý Dương trong lòng cảm thán.
Lần tán tiên thiên kiếp đầu tiên tới lần thứ sáu, mặc dù mỗi lần đều mạnh hơn trước hai lần, nhưng chỉ cần tập trung tu luyện vẫn có thể miễn cưỡng vượt qua. Nhưng lần thứ bảy lại không dễ dàng như vậy, còn lần thứ tám thì càng thêm khó khăn. Lần thứ chín? Ai mà biết được. Quỷ Cốc Tử chỉ nhờ vào may mắn mới lên được Tiên giới.
Tiêu Diêu tán nhân cười nói:
- Bất quá vận khí ta cũng không tồi, sau khi tiểu tử béo Thiết Oa độ kiếp xong sẽ tới hỗ trợ luyện chế Hạnh linh đan, có được Hạnh linh đan đối với tán tiên thiên kiếp lần thứ chín, ta cũng có thể nắm chắc được!
Hạnh linh đan, có thể xem như một tính mạng nữa, có Hạnh linh đan, Tiêu Diêu tán nhân đương nhiên là có lòng tin.
Lý Dương nghi hoặc hỏi:
- Thiết Oa chân nhân vì sao lại không tới? Đợi luyện chế đan dược xong rồi mới độ kiếp, vậy không phải tốt hơn sao?
Tiêu Diêu tán nhân mỉm cười nói:
- Hắn vốn muốn lập tức luyện chế, chỉ đáng tiếc, luyện chế Hạnh linh đan cần dùng vũ hỏa luyện chế bảy bảy bốn chín ngày sau đó lại dùng văn hỏa dụng dực chín chín tám mốt ngày. Thời gian rất lâu mà tiểu tử béo Thiết Oa chỉ còn khoảng nửa năm nữa là độ kiếp, không thể kịp được. Bất quá đối với tán tiên thiên kiếp lần thứ tám, Thiết Oa tiểu bản tử cũng nắm chắc. Tốt xấu gì hắn cũng là Hồng Hoang yêu thú, thiên sinh vô cùng cường đại.
Tiêu Diêu tán nhân cười nói.
Lý Dương cũng cảm thấy yên tâm.
Hắn lo nhất là Thiết Oa chân nhân kia độ kiếp thất bại, không còn ai có thể luyện chế Hạnh Linh Thất Sắc hoa thành đan dược được nữa, vậy thực là quá ấm ức.
- Nghĩa phụ, tán tiên thiên kiếp lần thứ chín của người còn bao lâu nữa thì sẽ đến?
Lý Dương hỏi.
Tiêu Diêu tán nhân suy nghĩ một chút rồi nói:
- Theo như ta tính toán, nếu một ngàn năm một lần thì có lẽ vào khoảng năm năm nữa. Còn thời gian chính xác tới giờ ta vẫn chưa có cảm ứng. Sau năm năm nữa, mới có thể biết chắc chắn được!
Tiêu Diêu tán nhân cũng chỉ biết là năm năm, còn vẫn không biết chính xác rốt cuộc là thời gian nào.
Năm năm.
Lý Dương trong lòng chấn động, cũng có nghĩa là năm năm sau, Tiêu Diêu tán nhân vượt qua được tán tiên thiên kiếp lần thứ chín, nhiều nhất cũng chỉ ở lại Côn Luân tiên cảnh thêm vài năm rồi sẽ phi thăng.
Giống như tu chân giả, tán tiên vượt qua được tán tiên thiên kiếp lần thứ chín cũng sẽ có một quá trình biến đổi, lưu lại nhân gian một khoảng thời gian sau đó mới phi thăng.
- Lý Dương, con vừa rối có nói con phải bế quan ba năm, con muốn…
Tiêu Diêu tán nhân là người duy nhất ở Côn Luân tiên cảnh biết Lý Dương tu ma.
- Lý Dương, vậy nghĩa phụ sau này có lẽ sẽ không còn gặp được con nữa rồi!
Tiêu Diêu tán nhân nghĩ tới việc sau khi độ kiếp.
Hắn phi thăng Tiên giới, còn Lý Dương phi thăng Ma giới, muốn gặp lại cũng là khó như lên trời.
Lý Dương im lặng không nói gì.
- Ha ha, ta có thể có được nghĩa tử như con cũng coi như là duyên phận rồi, cần gì phải cưỡng cầu quá nhiều. Được rồi, con đi nói với ông nội con một tiếng đi!
Tiêu Diêu tán nhân vỗ vai Lý Dương cười nói.
Lý Dương gật gật đầu, rồi lập tức đi đến phòng của ông nội.
- Lý Dương, chờ một chút!
Tiêu Diêu tán nhân bỗng nhiên gọi Lý Dương lại, Lý Dương liền ngừng bước, quay đầu nhìn về phía nghĩa phụ.
- Đúng rồi, về kỹ xảo sử dụng Kiếm Chi Bi Sát ta phải truyền cho con trước đã! Ta thiếu chút nữa quên mất việc này, nếu không khi con lĩnh hội Kiếm Chi Bi Sát, tự mình ngộ ra kỹ xảo cũng mất không ít thời gian.
Nói rồi, trong tay Tiêu Diêu tán nhân xuất hiện một khối ngọc giản, đưa tới trước mặt Lý Dương.
Lý Dương ngẩn người tiếp lấy ngọc giản.
- Nghĩa phụ, kỹ xảo sử dụng Kiếm Chi Bi Sát? Nhưng… phương pháp tu luyện Kiếm Chi Bi Sát người vẫn con chưa truyền cho con mà?
Lý Dương buồn bực nói.
Hắn từ khi thấy được uy lực kinh người của Kiếm Chi Bi Sát vẫn luôn muốn tu luyện. Đáng tiếc, Tiêu Diêu tán nhân vẫn chưa từng nói sẽ truyền thụ cho hắn. Hôm nay đột nhiên lại nói truyền kỹ xảo của Kiếm Chi Bi Sát cho mình, mà bản thân ngay cả Kiếm Chi Bi Sát cũng chưa từng tu luyện qua vậy học kỹ xảo để làm gì?
- Ta không phải đã truyền cho con rồi sao?
Tiêu Diêu tán nhân hỏi ngược lại.
Lý Dương sững người dở khóc dở cười nói:
- Nghĩa phụ, người truyền cho con lúc nào? Nếu như người đã truyền thụ cho con, sao con lại không biết? Người chỉ mới đem Hồng Trần Luyện Tâm khúc truyền cho con mà thôi, còn Kiếm Chi Bi Sát đích thật là chưa có truyền cho con mà.
Tiêu Diêu tán nhân bỗng nhiên cười to:
- Ta quên không nói cho con biết, Hồng Trần Luyện Tâm khúc chính là phương pháp tu luyện của Kiếm Chi Bi Sát. Nói như thế nào đây? Nói đúng hơn, Kiếm Chi Bi Sát vốn không có pháp quyết tu luyện, chỉ cần thường xuyên tập Hồng Trần Luyện Tâm khúc, cảm ngộ về Hồng Trần Luyện Tâm khúc đạt tới một cảnh giới nhất định, con tự nhiên có thể đem tâm thần lực lượng bi thương hỗ trợ cho công kích.
Lý Dương cười khổ.
Hắn sao có thể nghĩ ra Hồng Trần Luyện Tâm khúc tựa như chỉ để tu luyện tâm cảnh không ngờ lại còn có thêm công hiệu này. Tu luyện thời gian dài, không ngờ có thể khiến cho tâm thần lực lượng bi thương của bản thân dung hợp vào công kích.
- Cho nên, Hồng Trần Luyện Tâm khúc cũng có thể xem như phương pháp tu luyện Kiếm Chi Bi Sát. Chỉ là, ta có thể luyện thành Kiếm Chi Bi Sát, nhưng không biết Lý Dương con có thể hay không.
Bỗng nhiên Tiêu Diêu tán nhân có chút mơ hồ.
Tiêu Diêu tán nhân sáng tạo ra Kiếm Chi Bi Sát cùng Hồng Trần Luyện Tâm khúc đều có phần ngẫu nhiên.
Năm đó, hắn thích thổi sáo, là cao thủ thổi sáo của Côn Luân tiên cảnh. Người yêu hắn một nữ tử hồ tộc là Ti Cơ đã đem tặng hắn một cây hắc ngọc địch (sáo ngọc đen). Về sau khi Ti Cơ chết đi, Tiêu Diêu tán nhân mối khi nhớ tới Ti Cơ lại đem sáo ra thổi.
Hồng Trần Luyện Tâm khúc là do sự nhớ nhung cực độ của Tiêu Diêu tán nhân với Ti Cơ mà sáng tạo nên, đương nhiên tới giờ Hồng Trần Luyện Tâm khúc vẫn chưa hoàn thiện.
Chỉ là Tiêu Diêu tán nhân thổi rất nhiều lần, không ngờ lại phát hiện ra được một cỗ năng lượng đặc thù, hơn nữa còn có thể dung hợp trên kiếm mang.
Tâm thần năng lượng trùng kích có thể khiến cho tâm thần đối phương chấn động, phản ứng chậm đi, kiếm mang của hắn liền nhân cơ hội sát tử đối phương. Năm đó Tiêu Diêu tán nhân cũng dùng phương pháp này diệt cả một tông phái mấy trăm người.
- Hồng Trần Luyện Tâm khúc, con cũng đã thổi được hai ba tháng, sao lại vẫn không có chút cảm giác gì?
Lý Dương đột nhiên hỏi.
Tiêu Diêu tán nhân cười nói:
- Ta năm đó từng bước sáng tạo Hồng Trần Luyện Tâm khúc, một năm sau mới cảm nhất được một cỗ năng lượng thần bí. Ta liền đặt tên là Kiếm Chi Bi Sát, để cho nó dung hợp vào trong kiếm mang của ta, có lẽ thời gian luyện tập Hồng Trần Luyện Tâm khúc của Lý Dương con vẫn còn quá ngắn!
Lý Dương gật đầu.
- Lý Dương, có người đến!
Tiêu Diêu tán nhân chợt lên tiếng.
Lý Dương xoay người nhìn lại.
- Sư huynh!
Lily cùng Jake đã xuất hiện trước mắt Lý Dương.
Lý Dương lập tức lên tiếng chào hỏi.
- Hai người sao lại tới đây thế?
Lý Dương cười nói.
Lily liền đáp ngay:
- Tới đây đã hơn ba năm rồi, Điền Cương nhất định là đang lo lắng chờ đợi, cho nên bọn muội muốn rời khỏi Côn Luân tiên cảnh trở lại thế tục!
Jake lập tức cắt ngang:
- Đúng vậy, anh rể nhất định là đang lo lắng. Ha ha, bọn đệ tới đây là muốn chào từ biệt sư huynh, bọn đệ sẽ về trước, sư huynh nhất định phải trở về sớm một chút đó!
Lý Dương gật đầu cười nói:
- Sư huynh đạt tới Độ Kiếp kỳ rồi nhất định sẽ quay trở về.
Hai mắt Lý Dương sáng lên, linh thức cảu hắn phát hiện ra quần áo trên người Jake cùng Lily đều là bảo vật, bảo y do tu chân giả luyện chế.
- Trần trưởng môn quả nhiên là quan tâm đối với hai người, mỗi người một kiện bảo y a.
Lý Dương tán thán.
Vừa nghe tới Trần Kiếm Phong, sự cao hứng vừa này Lily cùng Jake lập tức biến mất. Dù sao bọn họ cũng vừa phải từ biệt phụ thân, tâm tình không thể coi là tốt. Hơn nữa Trần Kiếm Phong đã vượt qua được thiên kiếp, thời gian phi thăng Tiên giới chỉ còn tính bằng ngày, sau này tỷ đệ bọn họ có lẽ cũng không còn cơ hội gặp Trần Kiếm Phong nữa.
Cho dù bọn họ có phi thăng, nhưng thân là lang nhân, lại tu ma đạo, tất phải tới Ma giới.
Jake cùng Lily đến khiến cho Lý Dương hoãn việc bế quan lại.
Cùng Jake, Lily nói chuyện một ngày sau đó báo cho cha mẹ cùng người nhà biết mới bắt đầu bế quan.
Thiên Vân sơn mạch kéo dài vài ngàn dặm, Lý Dương tùy ý chọn một ngọn núi rồi dùng độn thuật tiến vào bên trong và dùng công lực cường hãn tạo ra một mật thất ở bên trong lòng núi.
Mật thất nằm ngay giữa lòng núi, không có một khe hở, nhưng trong mật thất vẫn có một loại ánh sáng lung linh đẹp mắt, ánh sáng đó chính là do hào quang của mấy chục khỏa linh tinh tạo ra.
Lý Dương ngồi ở chính giữa mật thất.
Thiên địa linh khí tựa như vô vàn sợi chỉ vờn quanh người hắn, thấu nhập vào trong đan điền của Lý Dương, sau đó được Hắc Diệm linh châu chuyển hóa thành ma sát chi khí rồi bị Lý Dương dễ dàng hấp thu, cùng lúc tu luyện thân thể và tôi luyện đao phách.
Bên ngoài mật thất, có một cấm chế huyền ảo bảo hộ Lý Dương.
Cấm chế này là do Hạng Vũ truyền cho Lý Dương, tại Ma giới tranh đấu không ngừng, trong lúc bị đuổi giết, có lúc phải dừng lại để trị thương liền sử dụng tới cấm chế để che dấu khí tức, những loại cấm chế như thế này cao thủ ở Ma giới cũng có chút nghiên cứu.
Cấm chế của Hạng Vũ, là do Xi Vưu đại tôn truyền thụ.
Lý Dương ở trong cấm chế này tu luyện tuyệt đối an toàn, người ngoài căn bản không cách nào cảm ứng được cấm chế, cũng không cách nào cảm ứng được khí tức của Lý Dương.
Trong đan điền.
Hắc Diệm linh châu từ từ xoay tròn, thiên địa linh khí vô tận không ngừng bị hút vào trong rồi chuyển hóa thành ma sát chi khí. Ma sát chi khí mười phần thuần khiết, trái tim cùng với tinh cực của Lý Dương liền có thể dễ dàng hấp thu.
Không ngừng tôi luyện đao mang cùng thân thể.
Trong lúc tu luyện Lý Dương vẫn mở mắt, ngồi trên mặt đất.
Nếu tâm cảnh cùng với công lực của Lý Dương gần tương đương với nhau, trong khi tu luyện, hắn nhất định phải loại bỏ hết tạp niệm, nếu không sẽ có thể tẩu hỏa nhập ma. Nhưng tâm cảnh của Lý Dương quá cao nên khống chế việc tu luyện thực vô cùng dễ dàng, hắn thậm chí có thể nói chuyện với Hạng Vũ trong lúc tu luyện. Dù sao tâm cảnh tu vi của hắn đã đạt tới Thiên ma đỉnh phong, nhưng công lực ngay cả độ kiếp cũng chưa đạt tới.
Tâm cảnh cao hơn công lực quá nhiều.
Giống như một siêu máy tính, lại bị dùng để chơi mấy trò chơi trẻ con, thực là đại tài tiểu dụng (tài lớn dùng vào việc nhỏ!)
Nhưng hắn cũng không dám cùng lúc lĩnh ngộ ma thần lục tuyệt, ma thần lục tuyệt quá mức thâm sâu, Lý Dương dùng toàn bộ tâm thần lĩnh ngộ vẫn còn chưa đủ, nếu như cố nghiên cứu, căn bản không thể khống chế việc tu luyện trong cơ thể, rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma.
Cho nên!
Lý Dương chỉ có thể ép buộc bản thân hoàn toàn tập trung vào tu luyện, toàn bộ tâm ý dùng để hấp thu thiên địa linh khí, để cho thiên địa linh khí tụ hội lại ở mức nhiều nhất. Tâm thần cường đại có lẽ cũng có thể khiến cho thiên địa linh khí tập trung nhiều hơn một ít.
- Độn!
Lý Dương vừa kết thủ ấn, thân thể đã lập tức xuyên qua lòng núi, trực tiếp tới được đỉnh núi phủ đầy tuyết.
Thiên Vân sơn mạch, quanh năm tuyết phủ.
Lý Dương sở dĩ không lựa chọn tu luyện ở trong Tinh Cực tông, chính bởi vì sự giá rét ở nơi đây.
Nhiệt độ cực thấp, vượt xa cả cực bắc của Siberia.
Nhưng Lý Dương vẫn chỉ mặc một bộ quần áo màu đen, những trận gió như băng đao không hề có chút ảnh hưởng tới hắn.
Bỗng nhiên.
Tiếng sáo du dương lại vang lên, Lý Dương ngồi trên đỉnh núi, tay cầm Bích thủy địch bắt đầu thổi Hồng Trần Luyện Tâm khúc.
Hồng Trần Luyện Tâm khúc rất khó luyện tập, nếu không phải Tiêu Diêu tán nhân từng tự thân chỉ dạy cho Lý Dương hơn hai tháng. Lý Dương căn bản không thể thổi nổi, nếu chỉ xem nó giống như những khúc sáo ở thế tục, thì quả không cách nào thổi nổi.
Chỉ đơn giản là lấy hơi để thổi, người bình thường cũng không thể làm được.
Lý Dương nhắm mắt lại, tiếng sáo trầm thấp, giống như trong lòng bị một khối đá khổng lồ đè lên, khiến cho người ta không cách nào hít thở, bỗng nhiên.
Tiếng sáo chợt vút cao lên.
- Phốc!... Phốc!... Phốc!... Phốc!
Không khí xung quanh Bích thủy địch biến hóa cực nhanh, khiến cho không khí cũng phát sinh chấn động.
Bạo nộ! Chỉ thổi sáo thôi mà đã khiến cho không khí chấn động. Quá kinh khủng, nếu như quả cây sáo không tốt, căn bản cũng đã bị vỡ nát rồi.
- Hô hô…
Gió nổi lên, tuyết bay tán loạn vờn quanh thân thể Lý Dương. Lý Dương vẫn tiếp tục thổi sáo như trước.
Nhớ nhung!
Nhớ nhung cùng cực!
Hồng Trần Luyện Tâm khúc chính là dựa vào nỗi nhớ nhung cùng cực với người yêu mà thổi lên. Lúc đầu Tiêu Diêu tán nhân sáng tạo ra Hồng Trần Luyện Tâm khúc cũng vì nỗi nhớ nhưng tới cực độ.
Giai điệu uyển chuyển, linh hoạt, nhanh chậm khó đoán.
Hốt nhiên…
Tiếng sáo dừng lại, Lý Dương nhíu mày, hắn đã buông Bích thủy địch xuống.
"Vì sao ta không thể thổi tiếp được đoạn sao? Tựa như Hồng Trần Luyện Tâm khúc này có vấn đề gì vậy?" Lý Dương trong thời gian này tu luyện, lúc nhàn hạ thường lên đỉnh núi thổi sáo, nhưng mỗi lần thổi tới đây lại cảm thấy có vấn đề.
Không phải bản thân có vấn đề mà là Hồng Trần Luyện Tâm khúc có vấn đề. Hắn căn bản không cách nào thổi tiếp dược, tựa như Hồng Trần Luyện Tâm khúc bản thân đã có chỗ nào không đúng.
Tập 6: Phong khởi vân dũng
Bình Luận (0)
Comment