Thốn Mang

Chương 274

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
- Hừ, không nói nữa, không nói nữa!
Jacke trề môi, tức giận ngồi xuống.
Lý Dương nhìn Jacke nở nụ cười, Jacke mặc dù bây giờ cũng không còn nhỏ nữa, nhưng vẫn còn có tâm tính của một đứa nhỏ, chẳng lẽ đây là quái tật của thiên tài sao?
- Tốt lắm, lập tức chuẩn bị tửu yến, hôm nay ta phải uống một bữa thật say với Điền Cương sư đệ.
Điền Cương lúc này vỗ ngực bành bạch đáp:
- Tốt, hôm nay có một thùng ta uống một thùng, có một trăm thùng ta uống một trăm thùng, có bao nhiêu uống bấy nhiêu!
Điền Cương nói ra vẻ rất hào khí.
- Đây là ngươi nói đó nha!
Hầu Sơn cũng đầy hào khí đứng lên, cười to nói, bình thường hắn muốn gọi người uống rượu nhưng không có ai để ý tới hắn. Lý Dương uống rượu là uống một mình, không thích uống chung với người khác.
Hầu Sơn cũng thích náo nhiệt, thích nhậu nhẹt.
- Ta nói rồi, ngươi muốn uống bao nhiêu, ta cùng ngươi uống bấy nhiêu!
Điền Cương lúc này chìm trong hưng phấn cực độ. Việc sắp làm cha làm cho hắn hơi phóng túng.
- Được, đến lúc đó đừng có bỏ trốn.
Hầu Sơn cười.
Yến hội chấm dứt, mọi người bắt đầu giải tán.
- Ta nói Điền Cương huynh đệ nghe, chúng ta đừng uống nữa, đã uống hơn một trăm thùng rồi, mà toàn là loại rượu cực phẩm "Huyết Hỏa Mãn Thiên" Đó, cả Bích Lan Sơn cũng chỉ cất giữ được hơn hai trăm thùng thôi, uống nữa là hết sạch đó.
Hầu Sơn nhìn Điền Cương với vẻ mặt đau khổ.
Điền Cương mặc dù cũng uống rượu, nhưng không coi rượu là quan trọng. Nhưng Hầu Sơn thì quí rượu như mạng, "Huyết Hỏa Mãn Thiên" tổng cộng có hơn hai trăm thùng, bình thường Hầu Sơn mỗi lần uống một chút, nhưng hôm nay hai người đấu tửu lượng, thoáng cái đã uống hơn một trăm thùng.
Người tu ma uống rượu?
Tửu lượng kinh khủng, có bao nhiêu uống sạch bấy nhiêu.
- Ta nhận thua, ta nhận thua còn không được sao?
Hầu Sơn nhìn về một trăm thùng rượu rỗng phía sau mà khóc không ra nước mắt.
- Ừm? Rượu đâu?
Điền Cương vừa uống xong một thùng lớn, quay đầu lại phía sau. Lúc nãy vừa thấy còn hơn mười thùng.
Ủa, sao không còn lấy một thùng nào nữa vậy. Nguyên lai vừa rồi Hầu Sơn đã thi triển tốc độ tối đa của cao thủ cấp bậc Thiên Ma, trong chốc lát đã giấu sạch hơn mười thùng đi rồi
Đêm, Nữ Thần Phong.
Lý Dương một mình dựa người vào một tảng cự thạch, nhìn pho tượng Khương Tuyết, uống từng hớp từng hớp một, cảm giác nóng cháy quen thuộc của rượu mạnh cay xé họng. Hôm nay, vợ chồng Điền Cương và Lily sống rất hạnh phúc, hơn nữa lại sắp có con. Nhìn lại mình, đến hôm nay vẫn cô đơn. Cũng không biết khi nào có thể tìm được Tuyết.
- Ực…
Ngửa đầu, lại một ngụm liệt tửu trôi vào họng.
- Hô!
Thân hình Jacke nhảy lên. Thoáng cái đã xuất hiện trong Nữ Thần Phong, Jacke nhìn thân ảnh Lý Dương, cảm thấy trong lòng hơi buồn, đi từng bước bước một đến trước mặt Lý Dương.
- Sư huynh!
Lý Dương rùng mình, ngẩng đầu lên, cười nói:
- Là ngươi, có sự tình gì thế?
Jacke lấy ra một bình ngọc nhỏ đưa cho Lý Dương, nói:
- Sư huynh, đây là đan dược do ta nghiên cứu ra - Uyển Linh Đan. Dược hiệu so với lúc trước "Trúc Cơ Đan" lúc trước còn mạnh hơn mấy chục lần. Ta phỏng chừng, có thể đề cao công lực khoảng chừng trăm năm.
Lý Dương trừng mắt.
Hơn trăm năm? Lý Dương máy động trong lòng, lúc này tiếp nhận bình ngọc nhỏ, mở nắp, nhất thời một mùi thơm ngát truyền đến, một cỗ linh lực dũng mãnh chảy vào trong cơ thể, trong nháy mắt thấm vào từng sợi gân sơ thịt. Lý Dương thậm chí cảm thấy chỉ cần ngửi một hơi đã còn có hiệu quả hơn cả một hai ngày tu luyện của mình.
- Mau đậy nắp lại, làm như vậy dược hiệu sẽ thóat ra giảm xuống đó.
Jacke lúc này nhắc nhở.
Lý Dương vừa nghe, liền lập tức đậy nắp bình ngọc.
- Gia tăng trăm năm công lực, quả là khó lường. Jacke, theo ta được biết, như vậy loại đan dược này là loại linh đan thập phần khó luyện chế, ngươi cũng có thể luyện chế được sao?
Lý Dương kinh dị trong lòng, từ nay về sau không còn dám coi thường Jacke nữa.
Jacke tự tin nói:
- Kỳ thật luyện đan rất đơn giản, cũng chỉ là khống chế hỏa hậu, khống chế thành phần các loại nguyên liệu. Bất quá một vài tài liệu để chế biến cực phẩm đan dược cũng rất kiếm, tỷ như Hạnh Linh Đan. Phải sử dụng Hạnh Linh Thất Sắc Hoa mới có thể luyện chế được. Kỳ thật luyện đan chẳng những phải có người luyện đan giỏi, đồng thời phải có đại lượng tài liệu. Nếu cho ta Hạnh Linh Thất Sắc Hoa, ta cũng có thể luyện chế được Hạnh Linh Đan.
- Sao?
Lý Dương hơi khó mà tin được.
Lúc trước, cả Côn Luân tiên cảnh cũng chỉ có Thiết Oa Chân Nhân có thể luyện chế Hạnh Linh Đan,, những người khác không nắm chắc làm được.
Jacke có chắc không?
- Tiểu tử này sao lại lợi hại đến trình độ này chứ?
Lý Dương trừng mắt nhìn Jacke.
- Đương nhiên, còn phải tìm cho ta một lò luyện đan tốt nữa. Lò luyện luyện đan bây giờ căn bản không có khả năng luyện chế cực phẩm đan dược.
Jacke có vẻ rất bất lực.
Lý Dương gật đầu:
- Yên tâm, ta sẽ giúp ngươi tìm được một lò luyện đan tốt. Được rồi, ngươi đã luyện đan thành công, sao không nói cho Lily? Bình thường không phải có sự tình gì ngươi đều nói cho tỷ tỷ sao?
- Hừ? Ngay từ đầu khi bắt đầu, ta không phải đã nói là sắp tuyên bố một việc vui sao, nhưng tỷ phu tự nhiên giễu cợt ta. Hừ, ta không nói cho vợ chồng bọn họ nữa. Hai vợ chồng bọn họ bây giờ trong mắt chỉ có tiểu hài tử sắp xuất thế thôi.
Jacke hừ hừ nói.
Lý Dương nhất thời nhớ tới lúc đó:
- Sao, quả thật là có việc vui, mà chính là Uyển Linh Đan mà ngươi đã tận lực luyện chế hả. Uyển Linh Đan này rất hữu dụng đối với chúng ta đó.
Lý Dương nhìn bình ngọc nhỏ trên tay. Chuẩn bị tìm một thời gian yên tĩnh, mình sẽ tự thử xem dược hiệu như thế nào.
- Uyển Linh Đan cũng không dễ dàng luyện chế như vậy, luyện chế một lô phải mất thời gian suốt bảy ngày. Đây là ta thí nghiệm lần thứ nhất, do đó chỉ luyện chế có bảy viên, đó là bảy viên trong bình ngọc mà sư huynh ngươi cầm trong tay đó. Tiếp theo ta sẽ luyện chế số lượng lớn. Được rồi, sư huynh, ngươi nhớ nói cho tỷ tỷ mua nhiều nguyên liệu cho ta. Ta bây giờ không đủ tài liệu luyện đan.
Jacke dặn dò.
- Tài liệu?
Lý Dương lúc này hỏi:
- Uyển Linh Đan nếu tính về giá trị thì khoảng chừng bao nhiêu?
- Tương đương với bảy trung phẩm ma nguyên thạch đó.
Jacke ngẫm nghĩ rồi nói. Lý Dương rùng mình "Mẹ nó, quí vậy sao. Lúc trước ta vừa mới đoạt được Bích Lan Sơn, tổng cộng cũng chỉ có ba khối thượng phẩm ma nguyên thạch, cũng chỉ mua được bốn năm viên Uyển Linh Đan mà thôi."
Bất quá, hôm nay Lý Dương khống chế cả Phiêu Tuyết Sơn mạch bắc vực, tự nhiên rất tiền bạc rất sung túc.
- Yên tâm, ta sẽ dặn dò Lily về việc này.
Lý Dương cười cam đoan.
Jacke lúc này mới yên tâm:
- Hừ, tỷ tỷ cũng quá đáng, luyện đan dùng tài liệu nhiều mà cũng gây khó khăn với ta. Chỉ có nhờ sư huynh lên tiếng, tỷ tỷ mới có thể cung cấp đại lượng tài liệu cho ta.
Jacke thầm nói.
Rồi lập tức cáo biệt Lý Dương, phi thân ly khai.
Lý Dương tay cầm bình ngọc, trong đó có Uyển Linh Đan.
"Uyển Linh Đan, một viên gia tăng trăm năm công lực, nếu một ngàn viên thì không phải là mười ngàn năm công lực sao? Một ngàn viên qui thành tiền cũng tựu 700 thượng phẩm ma nguyên thạch mà thôi. Bích Lan Sơn cũng có thể chịu được."Trong lòng Lý Dương bắt đầu hơi kích động.
Mười ngàn năm công lực!
Dựa vào này Uyển Linh Đan, không phải có thể làm hắn mau chóng đạt Ma Vương cảnh giới sao?
"Hừm, luyện đan. Luyện chế nhiều Uyển Linh Đan hơn, sớm ngày đạt tới Ma Vương cảnh giới, dù sao tâm thần tu vi của ta cũng đã đạt tới Ma Vương cảnh giới rồi, cũng rất dế dàng củng cố năng lượng trong cơ thể." Trong lòng Lý Dương bắt đầu hơi kích động.
Tâm thần tu vi chỉ có thể dựa vào cảm ngộ, dựa vào lĩnh ngộ, không thể dựa vào linh dược, nhưng tự thân công lực thì phải dựa vào linh dược.
Nan đề thứ nhất để tìm tuyết là - Đạt tới Ma Vương cảnh giới.
Hoàn toàn có thể dựa vào linh đan là có thể giải quyết. Đương nhiên nhiều linh đan như vậy phải tốn nhiều tiền tới mức kinh người. Hơn nữa Jacke chỉ có một người luyện chế nhiều đan được như vậy, cần phải một thời gian rất dài?
Bất quá, Lý Dương quên mất một điểm.
Trăm năm công lực, đó là Jacke dùng tốc độ tu luyện hấp thu ma sát khí của mình phỏng chừng, Jacke tu luyện trăm năm, tương đương với Lý Dương tu luyện bao nhiêu năm? Người khác nhau thì tốc độ tu luyện tự nhiên bất đồng.
Một Ma Đế, tu luyện một năm công lực gia tăng còn nhiều hơn cả Ma Tướng Ma Soái tu luyện ngàn năm.
Jacke tự mình tu luyện trăm năm, rốt cuộc có bao nhiêu năng lượng?
Jacke thiên tư cực cao, bình thường đại bộ phận tinh lực của hắn đều dồn vào nghiên cứu đan dược, nhưng tốc độ tu luyện vẫn cực nhanh như trước. Có thể tính được hắn tu luyện trăm năm, năng lượng sẽ tới trình độ nào? Jacke tu luyện trăm năm, cũng khoảng chừng bằng với Lý Dương hôm nay tu luyện vài năm mà thôi.
Nếu ăn hơn một ngàn khỏa đan dược thì cũng tương đương với Lý Dương tu luyện khoảng vài ngàn năm.
Ngày thứ hai, Lý Dương khoanh chân ngồi trên Nữ Thần Phong như trước, tiếp tục tu luyện, trong phạm vi ba trượng xung quanh băng điêu trừ Lý Dương không ai có thể đến gần. Lý Dương cứ tu luyện bên cạnh băng điêu cũng cực kỳ an toàn.
- Mộc Dịch đại nhân, Mộc Dịch đại nhân!
Thân hình Phổ Húc lóe lên, liền tới Nữ Thần Phong, hướng về phía Lý Dương cao giọng gọi.
- Có việc gì thế?
Lý Dương đình chỉ tu luyện, nhìn Phổ Húc.
- Sứ giả của Kha Phong Ma Vương đến rồi!
Phổ Húc vội vàng nói.
Lý Dương cả kinh.
Sứ giả của Kha Phong Ma Vương, dù sao Phiêu Tuyết Sơn mạch thực chất cũng là lãnh địa của Kha Phong Ma Vương.
"Hắn phái người đến làm gì?" Lý Dương nghi hoặc trong lòng, nhưng cũng không dám trì hoãn, lập tức phi thân xuống Nữ Thần Phong, đi về đại sảnh Bích Lan Sơn.
Trong đại sảnh Bích Lan Sơn.
Trên mặt Phong Thiện Di luôn tràn đầy nụ cười, Lily đang trong đại sảnh tiếp đón hắn. Thân là sứ giả của Kha Phong Ma Vương, trong lãnh địa Kha Phong Ma Vương, thế lực khắp nơi tự nhiên rất cung kính đối đãi, nếu không kha Phong Ma Vương ra lệnh một tiếng, phỏng chừng tất cả thế lực khác đều đến quần công.
- Thu thuế mười năm một lần, theo chúng tôi được biết, khoảng chừng một ngàn thượng phẩm ma nguyên thạch phải không.
Lily cố gắng nặn ra một nụ cười, nhưng thực chất bên trong nàng cũng rất đau lòng. Lúc này, cả Bích Lan Sơn cộng số vốn, cho dù cộng với cả những bảo bối của Liệt Sơn Tôn Giả, cũng có chừng ba ngàn thượng phẩm ma nguyên thạch mà thôi.
Thoáng cái muốn lấy một phần ba bảo bối của mình, việc này làm Lily thống khổ gần chết.
- Không!
Phong Thiện Di đột nhiên xua tay.
- Chẳng lẽ không phải?
Lily nghi hoặc.
Nụ cười trên mặt Phong Thiện Di càng thêm xán lạn:
- Xem ra ngươi không biết quy củ, trong vòng lãnh địa của Kha phong Ma Vương, phàm là tân thủ lĩnh, lần đầu tiên phải nộp thuế, là phải nộp cao hơn 50%, nói cách khác, các ngươi phải nộp 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch.
Lily nhất thời tức giận.
1000 thượng phẩm ma nguyên thạch đã làm cho nàng đau lòng gần chết, thế mà Kha Phong Ma Vương lại muốn thu 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch.
Trời ạ, phải biết rằng, lúc trước ngay từ đầu Bích Lan Sơn cũng chỉ có ba thượng phẩm ma nguyên thạch, cho dù có nhiều trung phẩm ma nguyên thạch và hạ phẩm ma nguyên thạch, nhưng tổng tài sản, cũng chỉ khoảng chừng bảy tám thượng phẩm ma nguyên thạch thôi. Hơn nữa Bích Lan Sơn cũng đâu có giàu có gì. Cả Phiêu Tuyết Sơn mạch bắc vực hơn một ngàn ngọn núi, mặc dù nộp hết một nửa tài sản, cũng có khoảng 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch thôi, tài sản của Liệt Sơn Tôn Giả cũng khoảng chừng 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch.
Kha Phong Ma Vương thật sự là tâm ngoan, đánh thuế nặng như thế. Cho dù là Liệt Sơn Tôn Giả, cũng phải nộp 1000 thượng phẩm ma nguyên thạch, cũng là một khoản rất lớn.
Lý Dương vừa đi vào đại sảnh, đã nghe được những lời của Phong Thiện Di, nhất thời trừng mắt.
- Cái gì?1500 thượng phẩm ma nguyên thạch?
Một cổ khí thế băng giá tự nhiên vọt ra.
Phong Thiện Di nhưng lại không quan tâm chút nào, thần tình vẫn đầy nụ cười nhìn Lý Dương:
- Vị này đúng là mộc Dịch chân nhân rồi, chân nhân quả nhiên lợi hại, đã tiêu diệt được cả Lê Kiệt trở thành người đứng đầu cả Phiêu Tuyết Sơn mạch bắc vực.
1500 thượng phẩm ma nguyên thạch mà thôi? Chân nhân bất tất kinh ngạc, dù sao Phiêu Tuyết Sơn mạch là lãnh địa của Kha Phong đại nhân của chúng ta. Nếu không giao, tin rằng ngươi cũng biết có hậu quả gì!
Trong lòng Lý Dương giận đến phát run.
Hậu quả gì?
Tự nhiên là chỉ cần Kha Phong ra lệnh cho mọi người đến thảo phạt mình, thậm chí còn có khi Kha Phong Ma Vương người đã đạt tới Ma Vương hậu kỳ tự mình tìm tới. Hạng Vũ đã từng nhắc nhở mình, chỉ có đạt tới Ma Soái tiền kì mới có gắng gượng đối phó được với Kha Phong Ma Vương, cũng chỉ có thể gắng gượng mà thôi. Dù sao Kha Phong Ma Vương cũng có một khối trung phẩm ma khí.
- Mộc Dịch chân nhân, nghĩ xong chưa? Lão hủ còn muốn đi đến hai huynh đệ Uyên Ương Đao Ma thu thuế nữa. Bọn họ có điều ít hơn một chút, 1000 thượng phẩm ma nguyên thạch. Kỳ thật đợi đến mười năm kế tiếp, các ngươi cũng sẽ chịu thuế thấp hơn nhiều, cũng chỉ là 1000 thượng phẩm ma nguyên thạch thôi. Nhưng đây là lần đầu tiên, không còn biện pháp gì đâu. Quy củ trước nay rồi!
Phong Thiện Di luôn duy trì vẻ mặt tươi cười, nhưng Lý Dương biết Phong Thiện Di lợi hại như thế nào.
Ưng khuyển dưới tay Kha Phong Ma Vương có hai người, Phong Thiện Di và Phong Thiện Lãnh, đều là cao thủ Ma Vương tiền kì, hôm nay mình căn bản không phải có khả năng đắc tội với họ. Trừ phi trừ phi Hạng Vũ ra tay!
- Tin rằng Mộc Dịch chân nhân sẽ không ngu xuẩn như vậy, vì 1500 thượng phẩm ma nguyên thạch mà chịu sự phẫn nộ của Kha Phong đại nhân!
Lúc này, nụ cười Phong Thiện Di càng thêm xán lạn.
Lý Dương hít sâu một hơi, trong mắt hiện lên ánh hàn quang.
Tập 8: Phiêu Tuyết
Bình Luận (0)
Comment