Thốn Mang

Chương 287

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Huyết Phủ Dụ Xích, Uyên Ương Đao Ma huynh đệ tử trận, cuộc chiến đó đã trôi qua được ba ngày.
Trong ba ngày ấy, sau khi các cao thủ cấp Ma Soái đều thần phục Lý Dương, mỗi đầu lĩnh của cả mấy nghìn ngọn núi trong dãy Phiêu Tuyết Sơn đều lần lượt đến Bích Lan Sơn thuần phục, ngay cả cao thủ như Huyết Phủ Dụ Xích còn bị Lý Dương sát tử, thì còn có ai trong dãy Phiêu Tuyết Sơn là đối thủ của Lý Dương nữa?
Đương nhiên không có!
Đã như vậy, tất nhiên cũng không ai dám phản kháng Lý Dương.
Trong đại sảnh Bích Lan Sơn.
- Sư huynh, hôm nay Phiêu Tuyết Sơn đã hoàn toàn chịu sự khống chế của Bích Lan Sơn, mỏ quặng Thiên Linh Thạch cũng thành đồ trong túi chúng ta, mọi thứ đều vô cùng thuận lợi.
Lily mỉm cười nhìn Lý Dương hồi báo.
Lý Dương sau khi nhấp một ngụm rượu, cười nhạt lắc đầu nói:
Không, sự tình còn chưa chấm dứt, Thiên Linh Thạch quáng mạch còn chưa là vật nằm trong túi chúng ta.
Lily cũng là người thông minh, Lý Dương vừa nói, liền lập tức minh bạch.
- Ý sư huynh là... Kha Phong Ma Vương?
Lily hỏi.
Lý Dương gật đầu, nói:
- Trong lãnh địa Kha Phong Ma Vương có lưỡng đại sơn mạch, bát đại thành thị. Hai dãy núi lớn đó là Phiêu Tuyết Sơn và Thiết Nhận Sơn. Có biết vì sao Thiết Nhận Sơn vì sao lại có tên là Thiết Nhận không?
Lily gật đầu:
- Thiết Nhận Sơn đó có một quặng sắt rất lớn, cho nên cũng được mệnh danh là Thiết Nhận.
Lý Dương ngửa đầu tu một ngụm rượu, nói:
- Thủ lĩnh của Thiết Nhận Sơn là "Tiếu Diện Hổ" Cát Húc, chính là người của Hổ Nhân tộc, nghe nói hắn có thực lực của Ma Vương tiền kỳ, xưng bá cả dãy Thiết Nhận Sơn, nhưng dưới sự áp bức của Kha Phong Ma Vương, sáu thành thị Thiết Nhận Sơn đã phải trao cho Kha Phong Ma Vương.
Lily cũng cả kinh:
- Sư huynh, ý huynh là...
- Ngươi xem, không đến vài ngày, sứ giả của Kha Phong Ma Vương nhất định sẽ đến đây. Nói không chừng, Kha Phong Ma Vương đã phái thủ hạ lợi hại nhất, lưỡng đại ưng khuyển Phong Thiện Di, Phong Thiện Lãnh cùng đến.
Lý Dương cười nói.
Hai tên Phong Thiện Di, Phong Thiện Lãnh đó đều là cao thủ của Ma Vương tiền kỳ. Mà sau lưng hắn còn có Ma Vương hậu kỳ - Kha Phong Ma Vương nữa.
- Sư huynh, bọn họ đến, chúng ta nên đối mặt thế nào đây?
Lily có chút nóng nảy.
Lý Dương lại chẳng chút lo lắng:
- Gấp cái gì? Đến đâu hay đến đó, bây giờ thì cứ chuyên tâm khai thác Thiên Linh Thạch đi đã. Khai thác về nhiều một chút rồi hãy nói.
- Mỏ quặng sắt ấy, vì sao Kha Phong Ma Vương lại chỉ cần sáu thành? Thực lực của hắn mạnh hơn rất nhiều so với Tiếu Diện Hổ Cát Húc mà. Tại sao lại không đòi tất cả? Nếu Kha Phong Ma Vương thật sự không có lòng tham như thế, chúng ta cũng cho hắn sáu thành chăng?
Lily đề nghị.
Lý Dương lại lắc đầu:
- Không phải Kha Phong Ma Vương không có lòng tham, mà là Tiếu Diện Hổ Cát Húc có chỗ dựa lớn mạnh.
- Chỗ dựa?
Lily vẫn không hiểu.
Lý Dương nói:
- Cát Húc chính là hổ nhân tộc. Hổ nhân tộc ở Ma giới thực lực không nhỏ, đương nhiên lớn mạnh nhất vẫn là Ngưu đầu nhân tộc. Phải biết rằng Xi Vưu Đại Tôn vốn là Ngưu đầu nhân tộc, Bình Thiên đại thánh Ngưu Ma Vương, một trong bảy đại thánh Yêu giới, cũng là Ngưu đầu nhân tộc. Người đồng tộc luôn giúp đỡ lẫn nhau. Hổ nhân tộc mặc dù không hung hăng như ngưu đầu nhân tộc, nhưng trong tộc cũng có cao thủ cấp bậc Ma Đế. Hiển nhiên, Kha Phong Ma Vương không dám bức bách Cát Húc quá đáng.
Lily bỗng nhiên đại ngộ.
Lý Dương lại nói:
- Tuy nhiên, chúng ta không giống như thế, mặc dù chúng ta có sự hỗ trợ của Bá Vương, nhưng Kha Phong Ma Vương lại không biết điều đó. Hắn nghĩ ta chẳng qua chỉ là một người bình thường trong Ma giới, làm sao nguyện ý mang mỏ quặng Thiên Linh Thạch trao cho chúng ta chứ?
Nghe xong những lời này, Lily vắt óc suy nghĩ, nhưng vẫn không tìm ra được biện pháp nào khả thi.
Trước một thực lực tuyệt đỉnh như thế, mưu kế gì cũng đều là vô dụng.
- Phải làm sao thì mới tốt đây?
Lily hỏi.
Lý Dương cười nói:
- Lily, hiện tại sinh ý của ngươi mỗi tháng có thể thu lợi hơn một ngàn ma nguyên thạch thượng phẩm. Đối với chúng ta mà nói, như thế đã là đầy đủ lắm rồi. Nếu quả thật không có cách nào, mỏ quặng Thiên Linh Thạch cũng có thể từ bỏ. Ngươi hiểu được đạo lý này không?
Lily cười tự trào, nói:
- Sư huynh, vẫn là huynh sáng suốt. Hình như, đối với một người mà nói, trăm triệu mỹ kim đủ để hắn không lo cơm áo, nhưng hắn còn muốn kiếm đến một tỷ mỹ kim, làm cho mình càng thêm giàu có. Trên thực tế, một trăm triệu mỹ kim đã là đủ rồi, tiền bạc nhiều đến một mức độ nhất định, chỉ còn là một con số mà thôi.
Hôm nay, Lý Dương cũng đã rất giàu có, dù cho thêm nhiều mỏ quặng Thiên Linh Thạch, chẳng qua cũng chỉ là một mớ con số mà thôi.
Mặc dù quặng đá như Thiên Linh Thạch rất trân quý, nhưng cũng có thể mua được, bất quá chỉ tốn một ít ma nguyên thạch, mà ma nguyên thạch Lý Dương lại có không ít. Trên mặt Lily cũng khẽ nở nụ cười.
- Báo!!!
Đột nhiên, một tên lâu la truyền tin phóng nhanh vào đại sảnh Bích Lan Sơn. Thấy ly, vội vàng quỳ một gối nói:
- Mộc dịch đại nhân, mỏ quặng Thiên Linh Thạch xảy ra đại sự.
- Đại sự, có phải là người của Kha Phong Ma Vương đến không?
Lily hoảng kinh.
Tên truyền tin lắc đầu nói:
- Không phải, việc khai thác mỏ quặng Thiên Linh Thạch sau khi tiến hành đến sáng sớm hôm nay, đột nhiên mấy trăm người thực hiện việc khai thác đều lăn ra chết. Tất cả những người tiến sâu xuống lòng đất đều chết cả.
- Nguyên nhân là gì?
Lý Dương lập tức nói ngay.
Tên truyền tin nói:
- Không rõ lắm, thuộc hạ nhận được tin tức, chưa kịp tra rõ nguyên nhân, lập tức đến bẩm báo với đại nhân.
Lý Dương khẽ gật đầu, lập tức quay sang Lily bên cạnh nói:
Lily, trước tiên người ở đây, ta đến mỏ quặng Thiên Linh Thạch đó xem rốt cuộc là chuyện gì!
Nói xong, Lý Dương liền cưỡi trường kiếm "Thanh Vân" (vì Thanh Vân là món đồ của Tiên giới nên Lý Dương đã ngụy trang thành một thanh phi kiếm, cái này đã có ở tập trước), hóa thành một đạo hắc quang, xuyên ra khỏi Bích Lan Sơn.
Thanh Vân tốc độ cực nhanh, chỉ trong chốc lát, Lý Dương đã tới mỏ quặng Thiên Linh Thạch ở phía nam dãy Phiêu Tuyết Sơn.
Hẻm núi sâu, lúc này đã có không ít người tụ tập.
- Hô!
Lý Dương vừa vào trong hẻm núi sâu, tên phụ trách khai thác Thiên Linh Thạch Toại Hổ vừa thấy Lý Dương, liền vội vàng nói:
- Thuộc hạ bái hiến Mộc Dịch đại nhân.
Những người khác vừa nhìn thấy, cũng vội quỳ xuống nói:
- Thuộc hạ bái kiến Mộc Dịch đại nhân.
- Đứng cả lên, Toại Hổ, nói đi, trong mỏ quặng này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao những người vào trong đó đều bị chết?
Lý Dương lúc này tâm tư đều dồn cả vào mỏ quặng Thiên Linh Thạch.
Toại Hổ lập tức đáp lời:
Sau khi điều tra, trong sâu của mỏ quặng Thiên Linh Thạch này có một sào huyệt của Phệ Tâm Trùng cực lớn.
Phệ Tâm Trùng!
Nghe Toại Hổ trả lời xong, Lý Dương chấn động trong lòng. Phệ Tâm Trùng chính xác mà nói, xem như một loại ma thú, Lý Dương đối với Phệ Tâm Trùng dù không rõ lắm nhưng cũng biết Phệ Tâm Trùng này là một loại ma thú hết sức kinh khủng.
- Toại Hổ, ngươi có biết đặc điểm cũng như nhược điểm của Phệ Tâm Trùng không?
Lý Dương dò hỏi.
Toại Hổ tuy là thuộc hạ của Lý Dương, nhưng cũng đã tu luyện cả vạn năm, đối với Phệ Tâm Trùng, loại ma thú Ma giới mà con người nghe đến đã phải biến sắc, cũng hết sức rõ ràng.
- Bẩm Mộc Dịch đại nhân, Phệ Tâm Trùng này với ma thú bình thường không giống nhau. Một đoàn Phệ Tâm Trùng chỉ có một đại não, cũng chính là mẫu trùng ra lệnh. Mẫu trùng càng lớn mạnh, tử trùng khống chế lại càng nhiều. Còn có...
Toại Hỏ nói đến đây bỗng ngừng lại, muốn nói lại thôi.
- Còn có cái gì?
Lý Dương truy vấn.
Toại Hổ hít một hơi thật sâu, nói:
- Khi mẫu trùng tu luyện đến cảnh giới Ma Soái, liền có thể biến thành người, tử trùng cũng dung nhập vào trong cơ thể. Mẫu trùng lúc này lực công kích thập phần kinh khủng, kinh khủng hãi nhân. Cho dù Ma Vương đối với mẫu trùng cấp Ma Soái cũng không chắc có thể là đối thủ.
Lý Dương trong lòng đại chấn.
Đến cấp bậc Ma Soái mới có thể biến thành người, đây là khái niệm gì?
Lý Dương biết, càng khó biến thành người, lại càng cường đại. Ma thú bình thường đạt đến giai đoạn Thiên Ma là đã có thể biến thành người, Phệ Tâm Trùng này không ngờ phải chờ đến Ma Soái mới có thể biến thành người, nhất định kinh khủng dị thường.
- Có biện pháp gì có thể đối phó được không?
Lý Dương hỏi.
Toại Hổ cười khổ nói:
- Chỉ có một biện pháp, giết mẫu trùng, nếu không, căn bản không có cách nào giải quyết Phệ Tâm Trùng.
- Giết như thế nào?
- Tìm mẫu trùng, giết chết, bất quá, muốn tìm được mẫu trùng vô cùng khó khăn. Giữa tầng tầng lớp lớp ngàn vạn tử trùng dày đặc, chỉ tìm một mẫu trùng thì khó khăn biết bao nhiêu. Huống gì cầm lên tay mà nhìn, mẫu trùng và tử trùng căn bản không hề khác nhau, thần thức cũng không cách nào phân biệt được.
Toại Hổ bất lực đáp.
Lý Dương nghe xong, không chỉ nhíu mày, Phệ Tâm Trùng này tạo cho Lý Dương cảm giác thần bí, tuyệt đối thần bí. Căn bản không có cách nào phát hiện được nhược điểm của nó, sự tồn tại của mẫu trùng là nhược điểm chăng? Trong ngàn vạn lớp tử trùng, tìm một mẫu trùng, đó là tìm kim đáy biển, quan trọng nhất là thoạt nhìn mẫu trùng và tử trùng giống nhau như đúc, thần thức cũng không thể phân biệt được, còn có thể làm gì?
- Mộc Dịch đại nhân, còn có một điểm thuộc hạ phải nói rõ, công kích của Phệ Tâm Trùng là ăn! Là thôn phệ!
Toại Hổ sắc mặt nghiêm túc nói.
- Hả? Nói rõ hơn một chút, năng lực thôn phệ của nó rất lợi hại đúng không? Hạ phẩm ma khí nó có thể ăn chứ?
Lý Dương cười nói.
- Có thể!
Toại Hổ khẳng định.
Lý Dương vốn chỉ nói đùa mà thôi, không nghĩ đến Toại Hổ mặc nhiên trả lời như thế, không những trong lòng chấn động, đối với Phệ Tâm Trùng càng thêm phần lo lắng.
- Năng lực thôn phệ của nó mạnh đến mức nào?
Lý Dương vội truy vấn.
Toại Hổ lắc đầu nói:
- Không rõ lắm, nhưng theo thuộc hạ được biết, cho dù Phệ Tâm Trùng vừa mới có năng lực biến hóa thành người cũng có thể thôn phệ được hạ phẩm ma khí. Nghe nói Phệ Tâm Trùng cường đại nhất thôn phệ thượng phẩm ma khí thật sự rất dễ dàng.
- Cả ma khí cũng có thể thôn phệ, làm sao đối phó Phệ Tâm Trùng đây?
Lý Dương cười khổ.
- Chân hỏa!
Toại Hổ nói:
- Cao thủ chân chính có thể dùng Tụ Lý Càn Khôn thu lấy mẫu trùng, sau đó lại dùng chân hỏa trong cơ thể trực tiếp luyện hóa, mẫu trùng sợ nhất chính là lửa!
Lý Dương lúc này mới nở nụ cười, bản thân hắn không phải là có Túi Tiểu Càn Khôn hay sao? Nhưng... thật sự khó nói chắc, ai biết được mẫu trùng trong mỏ quặng Thiên Linh Thạch này rốt cuộc là cấp bậc nào? Nếu là cấp Ma Vương hay Ma Quân thì phải làm sao?
Túi Tiểu Càn Khôn chẳng qua là trung phẩm ma khí, Phệ Tâm Trùng cường đại chân chính, Lý Dương căn bản không có cách nào đem thu vào bên trong, đến lúc đó, Phệ Tâm Trùng công kích, Lý Dương có thể làm gì?
- Toại Hổ, theo ta xuống xem.
Lý Dương ra lệnh.
Toại Hổ vội nói:
- Đại nhân, chỉ có thể ở bên ngoài mà xem thôi, ngàn vạn lần không thể tới gần sào huyệt của chúng.
Toại Hổ đối với Phệ Tâm Trùng vẫn còn vô cùng sợ hãi.
- Biết rồi. Đi thôi!
Lý Dương cười dẫn đầu đi thẳng vào cửa mỏ quặng Thiên Linh Thạch. Lý Dương có Thanh Vân, Phệ Tâm Trùng đúng là lợi hại, nhưng Lý Dương không tin tốc độ của Phệ Tâm Trùng này có thể so sánh với Thanh Vân, dù sao Thanh Vân cũng là của Tiên Đế luyện thành.
Toại Hổ hết sức cẩn thận theo sát bên cạnh Lý Dương, từng bước tiến vào cửa mỏ quặng Thiên Linh Thạch.
Thông đạo trong mỏ rất ngoằn ngoèo, Lý Dương và Toại Hổ đều cực kỳ cẩn thận, trong thông đạo có dấu vết đào bới, thậm chí còn có thể thấy Thiên Linh Thạch ở sâu bên trong. Sau khi đi được chừng trăm mét, Lý Dương và Toại Hổ đều dừng lại.
Linh thức của bọn họ đều phát hiện ở ngoài mấy chục mét có một sào huyệt Phệ Tâm Trùng cực lớn.
- Trời ạ, ở đó có bao nhiêu Phệ Tâm Trùng vậy?
Lý Dương kinh hãi, thần thức đảo qua, số lượng Phệ Tâm Trùng ít nhất là cả trăm triệu đơn vị, thật quá sức kinh khủng. Phía dưới thông đạo này mười mét, dĩ nhiên là sào huyệt của Phệ Tâm Trùng, Phệ Tâm Trùng vô cùng dày đặc, Phệ Tâm Trùng vô cùng nhỏ, mỗi một con cỡ như con muỗi, nhưng đám Phệ Tâm Trùng đó lại dày đặc che kín cả mấy vạn mét thông đạo.
Đúng, mấy vạn mét.
Cơ hồ trải ra khắp cả phía dưới hẻm núi, có thể nói như thế, phía dưới cả hẻm núi chính là sào huyệt của Phệ Tâm Trùng.
- Đại nhân, số tử trùng Phệ Tâm Trùng đạt đến trăm vạn, mẫu trùng đó là cấp Ma Soái, đạt tới ngàn vạn, mẫu trùng đó là cấp Ma Vương, đạt tới một trăm triệu, mẫu trùng đó là cấp Ma Quân, về phần mãu trùng cấp Ma Đế có bao nhiêu tử trùng, thuộc hạ cũng không biết. Tử trùng ở nơi này có...
Thanh âm của Toại Hồ trong thời khắc này đã bắt đầu run rẩy.
Một trăm triệu? Thần thức Lý Dương đảo qua, vẫn còn chưa quét hoàn toàn, đã phát hiện hơn vài tỷ tử trùng. Vậy thực tế số lượng cuối cùng là bao nhiêu, Lý Dương cũng không biết.
Tử trùng nhiều như thế, mẫu trùng trong đó rốt cuộc là cấp bậc gì?
- Đại nhân, nói không chừng trong đó có không ít mẫu trùng, tử trùng của mỗi một mẫu trùng tính ra bình quân cũng không nhiều lắm.
Toại Hổ tự an ủi mình. Nhưng chính hắn cũng hiểu, điều đó không phải là hiện thực. Trong khối lượng một trăm triệu khổng lồ đó, làm sao có thể không có Phệ Tâm Trùng cường đại.
- Có hơn cả trăm triệu tử trùng, mẫu trùng đó là cấp Ma Quân, nơi này nhiều tử trùng như vậy, hẳn là có mẫu trung cấp Ma Quân. Phệ Tâm Trùng vốn cực kỳ lợi hại, đối với cao thủ Ma giới đồng cấp, bình thường đều có thể thắng. Phệ Tâm Trùng cấp Ma Quân...
Lý Dương trong lòng có chút hoảng sợ, dù là Hạng Vũ ở đây, có lẽ cũng không phải đối thủ của Phệ Tâm Trùng cấp Ma Quân, hơn nữa Phệ Tâm Trùng ở đây cấp bậc gì còn không biết chắc, thậm chí có khả năng có - Phệ Tâm Trùng cấp Ma Đế.
- Chạy, mau chạy đi, sau này cũng đừng có đến đây nữa!
Lý Dương ra lệnh một tiếng, đang muốn cùng Toại Hổ thoát đi.
- Đến địa bàn của ta, người còn muốn thoát sao?
Một âm thanh sắc nhọn vang lên, Lý Dương vừa nghe thấy lập tức sắc mặt đại biến, Thanh Vân dưới chân xuất hiện, tốc độ Thanh Vân đột nhiên tăng lên cực hạn, hóa thành một làn khói xanh, liền muốn đào tẩu.
- Ầm!
Lý Dương hung hăng nện vào một cấm chế vô hình, sau đó, Lý Dương liền phát hiện cơ thể mình hoàn toàn không thể cử động được, một cổ năng lượng cường đại hãi nhân đã hoàn toàn cột chặt lấy hắn...
Tập 8: Phiêu Tuyết
Bình Luận (0)
Comment