Thốn Mang

Chương 312

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Xi Vưu Đại Tôn muốn triệu kiến mình, có việc gì đây? Chẳng lẻ là bởi vì trên nghiễm tràng mình có thể kiên trì lâu nhất khiến cho Đại Tôn chú ý?
Lý Dương trong lòng liên tiếp có nhiều dự đoán, miệng mỉm cười, quay về Kim Y Đồng Tử hỏi:
- Kim Y đại ca, ngươi có biết Đại Tôn tìm kiếm ta có chuyện gì không?
Kim Y Đồng Tử lắc đầu cười:
- Lý Dương huynh đệ, Đại Tôn không nói với ta, do đó ta cũng không biết, tính ta cũng không thích hỏi nhiều. Bất quá Đại Tôn muốn tìm ngươi, chắc chắn có sự tình trọng yếu.
Hạng Vũ ngồi ở ghế thái sư (Thái Sư ỷ - là một loại ghế có hai tay dựa hai bên – vandai79) cười, nói:
- Bổn Bá Vương biết sư tôn kiếm Lý Dương huynh đệ để làm gì!
- Hả?
Lý Dương nhãn tình sáng ngời nhìn về phía Hạng Vũ.
Hạng Vũ nói:
- Lúc trước bổn Bá Vương mang theo đồ nhi Điền Cương đi tới Ma Thần cung, thứ nhất là để cho Điền Cương học "Huyền Vũ Bí Điển" và để Đại Tôn tự mình dạy dỗ Điền Cương, thứ hai, đó là đàm luận cùng sư tôn về sự tình có liên quan tới Lý Dương huynh đệ ngươi.
- Sự tình của ta?
Trong lòng Lý Dương nổi sóng, nói về Tuyết chắc.
Hạng Vũ gật đầu nói:
- Đúng vậy, sự tình của ngươi. Thứ nhất, đó là việc ngươi nhờ bổn Bá Vương hỏi Đại Tôn, thứ hai, đó là thỉnh cầu Đại Tôn truyền thụ cho ngươi "Ma Thần Lục Tuyệt", lúc trước Đại Tôn nói muốn được nghiệm ngươi rồi mới quyết định, ta đoán "Tâm Thần Thối Luyện Bí Thuật" vài ngày trước chính là để kiểm nghiệm ngươi đó. Thời gian Lý Dương huynh đệ kiên trì dài đến như vậy, nên chắc là quá quan rồi! Sở dĩ …
- Sở dĩ Đại Tôn triệu kiến sư huynh, chắc là chuẩn bị truyền sư huynh "Ma Thần Lục Tuyệt".
Điền Cương cười hì hì nói theo.
Lý Dương nở nụ cười.
Nụ cười thập phần rạng rỡ, "Ma Thần Lục Tuyệt". Xi Vưu Đại Tôn thân truyền "Ma Thần Lục Tuyệt", nếu so với "Ma Thần Lục Tuyệt" mà Hạng Vũ truyền cho hắn lúc trước chắc phải thâm ảo gấp mấy chục lần, nếu có thể nghiên cứu thấu hiểu được, tâm thần tu vi không biết có thể đề cao đến đâu.
- Những loại chuyện như thế này, bình thường nếu không phải là môn hạ của Đại Tôn, Đại Tôn có lẽ sẽ không bao giờ truyền thụ "Ma Thần Lục Tuyệt", trừ phi có tình huống đặc thù. Lý Dương huynh đệ, Kim Y ta đây chúc mừng ngươi có được việc vui như thế.
Giờ phút này thái độ Kim Y Đồng Tử đối với Lý Dương rất tốt, kỳ thật đây là việc thường tình, khi biết Lý Dương có thể kiên trì lâu đến vậy, tiềm lực to lớn của Lý Dương căn bản không cần nhiều lời.
Lý Dương cười khiêm nhượng, lúc này tâm trạng hắn rất vui.
Hắn có rất nhiều sự tình cần hỏi Xi Vưu Đại Tôn. Nguyên thần chính mình tại sao lại biến ra thế này? Nguyên thần chính là nơi quan trọng nhất, đã xảy ra sự tình như vậy, nếu không hiểu rõ ràng, Lý Dương trong lòng sẽ rất bất an. Hơn nữa về sự tình của Tuyết, Lý Dương cũng muốn hỏi được càng nhiều càng tốt. Cuối cùng mới là "Ma Thần Lục Tuyệt".
Đột nhiên trong lòng Lý Dương cảm thấy kích động.
- Thần thức ta đã đến Ma Quân tiền kỳ nên cũng có thể dễ dàng điều tra, không biết có thể điều tra Đại Tôn hay không!
Đã nói là làm, lỡ có bị Đại Tôn phát hiện, tin rằng Xi Vưu cũng sẽ không hẹp hòi, thần thức Lý Dương lập tức triển khai bao trùm cả Ma Thần cung.
Trong lúc nhất thời, cả Ma Thần cung tất cả đều nằm trong lòng bàn tay Lý Dương, thần thức cũng phát hiện ra Xi Vưu tại Bắc uyển.
"Đại Tôn, sao lại thế nhỉ? Thần thức ta đảo qua hắn. Hắn sao không có một chút phản ứng nào? Chẳng lẽ …" Lý Dương đột nhiên nghĩ tới một khả năng, nhất thời trong lòng run lên. "Chẳng lẽ… cấp bậc thần thức của ta còn muốn cao hơn Xi Vưu Đại Tôn!!!!"
Xi Vưu Đại Tôn chính là cấp bậc Đại Tôn mà!
Đạt tới Thái Cực Vô Thượng đại viên mãn. Thành tựu địa vị Đại Tôn là chí cao rồi, thần thức của mình sao có thể mạnh hơn cả thần thức Đại Tôn? Nhưng mà vừa rồi khi thần thức mình vừa đảo qua Xi Vưu, vì sao Xi Vưu không hề có phản ứng nào? Lý Dương tin tưởng rằng, mình có thể thấy được Xi Vưu không hề ngụy trang.
Kia chỉ có một kết luận.
Cấp bậc thần thức của mình cao hơn so với thần thức Xi Vưu Đại Tôn.
"Tỉnh táo, tỉnh táo, tỉnh táo!"Lý Dương cố gắng khống chế tâm trạng bản thân, những ý nghĩ như chớp lóe lên trong đầu rồi biến mất.
Từ lần đầu tiên tiến vào Phệ Tâm Trùng thánh điện, thần thức của mình phát sinh biến dị. Lý Dương cũng phát hiện thần thức của mình rất biến thái, bây giờ xem ra, sự biến thái còn kinh khủng hơn, chẳng những Ma Đế hậu kỳ cao thủ dễ dàng thấy được, mà bây giờ đến cả cao thủ cấp bậc Đại Tôn cũng có thể dễ dàng tra xét được.
Thần thức mạnh là một chuyện rất tốt, vì chính mình có thể dễ dàng thấy rõ thâm ý của đối thủ.
Lý Dương nhãn tình sáng ngời, trong lòng lập tức có quyết định.
Lý Dương hắn dù sao cũng từng làm tại An Toàn cục, cũng từng công tác ở bộ đội đặc biệt một thời gian, nên hắn biết tại mấu chốt thời gian, điều này nói không chừng lại có diệu dụng, Lý Dương lúc này quyết định, bí mật thần thức tuyệt đối phải dấu biệt.
Có lẽ, một lúc nào đó này loại thần thức sát thủ này có thể cứu mình một lần.
- Lý Dương huynh đệ, nghĩ cái gì thế? Có phải là đang rất cao hứng không? Ha ha …
Kim Y Đồng Tử nhìn thấy Lý Dương sững sờ, tưởng rằng Lý Dương sững sờ vì quá cao hứng khi biết sắp được truyền thụ "Ma Thần Lục Tuyệt", vừa cười vừa nói.
Lý Dương bừng tỉnh vừa nghe Kim Y nói xong, trong lòng linh quang chợt lóe, tựa hồ có điểm bất lực nói:
- Ta đang lo, Bắc uyển lớn thế, ta không biết Xi Vưu Đại Tôn đang ở đâu, ngươi không dẫn ta đi Bắc uyển yết kiến Đại Tôn, ta biết đi đâu mới có thể gặp Đại Tôn đây…
Trên thực tế Lý Dương có thể chính mình đi, nhưng là hắn không thể lộ bí mật về thần thức của mình, nên chỉ có thể nói thế.
Kim Y Đồng Tử nở nụ cười:
- Ha ha, nguyên lai là chuyện này, ta tự mình đưa ngươi đi là được chứ gì.
- Vậy cảm tạ nhiều.
Lý Dương chắp tay cười nói, Lý Dương xoay người sang bên Điền Cương và Hạng Vũ nói:
- Sư đệ, Bá Vương, ta trước đi gặp Đại Tôn đã, khi về, chúng ta tâm sự tiếp nhé.
Hạng Vũ cười ha ha nói:
- Nhanh đi, ha ha, loại cơ hội này không thể lãng phí.
Lý Dương gật đầu, liền đi theo Kim Y Đồng Tử rời đi trang viện, đi tới Bắc uyển.
Trung ương của Bắc uyển trong "Thanh Tiêu các".
Thanh Tiêu các tổng cộng có chín tầng, là kiến trúc cao nhất của Ma Thần cung, quanh năm được vân khí trên chín tầng trời bao phủ, Xi Vưu Đại Tôn bình thường ngự tại tầng cao nhất trên Thanh Tiêu các.
Xi Vưu thân mặc áo xanh, ngồi trên ngọc sàng, khuôn mặt cương nghị, ánh mắt trong suốt mang theo uy áp, khí lưu màu xanh vờn quanh bao bọc trên người, thân thể dung nhập thiên địa, tự nhiên cũng mang theo uy áp của trời đất, làm cho hai người đứng trước Xi Vưu hơi bồn chồn.
Li Lộc Ma Đế cung kính đứng một bên, nhi tử Li Kiệt của hắn đứng ở phía sau hắn.
Li Kiệt với tâm thần tu vi chỉ ở mức Ma Vương nên lúc này trán đã lấm chấm mồ hôi, xem ra uy áp của Xi Vưu tạo thành một áp lực quá lớn, từ đáy lòng bỗng nổi lên nỗi sợ hãi, cảm giác sợ hãi giống như một con thỏ trắng đứng trước một con cự long. Phải biết rằng, hắn đứng ở phía sau Li Lộc Ma Đế, nên uy áp giảm đi rất nhiều. Nếu đối mặt, áp lực kia còn kinh khủng hơn.
Đột nhiên, hai đạo lãnh quang bắn về phía Li Lộc, giống như bị lột trần giữa trời băng giá, bị băng tuyết bắn vào người, Li Lộc toàn thân run lên. Hắn cảm thấy dường ánh mắt này hoàn toàn nhìn xuyên thấu bản thân, không có chút bí mật nào có thể dấu được. Li Lộc trong lòng thở dài "chênh lệch quá lớn!"
Ma Đế hậu kỳ mặc dù chỉ cách Đại Tôn một bậc, nhưng thực ra chênh lệch rất lớn. Đại Tôn tùy tiện ra tay là có thể dễ dàng hủy diệt cao thủ Ma Đế hậu kỳ!
- Li Lộc, ngươi vì bổn tôn chinh chiến không ngừng, lập rất nhiều công lao hãn mã, biên giới của Trung Ương nguyên vực mở rộng không ít, còn Lưu Ly và Âm Dương là loại người lười biếng, luôn trốn tại hang ổ của mình, chỉ có ngươi là trung tâm nhất với bổn tôn.
Thanh âm Xi Vưu lãng lãng vang vọng trong Thanh Tiêu các, thậm chí vang vọng trên chín tầng trời.
Li Lộc trong lòng vui vẻ. Lúc này quỳ xuống cất cao giọng nói:
- Được vì Đại Tôn phục vụ là vinh hạnh của Li Lộc. Chỉ là Âm Dương và Lưu Ly cần phải chiếu cố tộc nhân của chính mình, vô cùng bận rộn nên không có thời gian chinh chiến vì Đại Tôn thôi.
Xi Vưu mỉm cười đứng lên, chậm rãi đi đến trước mặt Li Lộc nói:
- Li Lộc, từ khi khai thiên tích địa, cứ một triệu năm là một lần Tiên Ma đại chiến. Không biết đến nay bao nhiêu lần rồi, mỗi lần đều chết thảm trọng, đến như cao thủ cấp bậc Ma Đế cũng tổn thất nhiều, ngươi có thể kinh qua chín lần Tiên Ma đại chiến mà không chết, cũng ít người dám so sánh.
Li Lộc khiêm tốn nói:
- Li Lộc có gì đặc biệt, Âm Dương Ma Đế đản sanh tại huyết ngục khôn cùng. Lưu Ly đản sanh từ khi khai thiên tích địa, bọn họ tu luyện lâu hơn Li Lộc nhiều.
- Phục vụ bổn tôn mấy trăm triệu năm, luôn luôn trung thành, bổn tôn bây giờ quyết định ban thưởng cho ngươi. Ngươi nói đi, chỉ cần bổn tôn có thể làm được yêu cầu của ngươi, bổn tôn nhất định đáp ứng.
Xi Vưu phất tay, lạnh nhạt nói.
Li Lộc mừng rỡ, liền nói ngay:
- Li Lộc không cầu nhiều chỉ cầu một chút thôi!
- Nói đi!
Xi Vưu mỉm cười nói.
Li Lộc nói:
- Cầu Đại Tôn truyền cho Li Kiệt của ta "Ma Thần Lục Tuyệt"!
Li Lộc mặc dù đạt tới Ma Đế hậu kỳ, nhưng lại không biết "Ma Thần Lục Tuyệt", Li Lộc sống mấy trăm triệu năm, đương nhiên biết rằng học được "Ma Thần Lục Tuyệt", quá trinh tu luyện sẽ nhanh hơn, thành tựu cũng sẽ lớn hơn.
Không có "Ma Thần Lục Tuyệt", muốn thành tựu cao cũng rất khó.
Xi Vưu rùng mình:
- Ma Thần Lục Tuyệt? Li Lộc, ngươi cũng biết mà, "Ma Thần Lục Tuyệt" này bình thường bổn tôn chỉ truyền đệ tử bổn môn mà thôi. Bất quá…
Li Lộc vừa ra vẻ thất vọng, lại nghe thấy "bất quá…", nhất thời nhãn tình sáng ngời, xem ra còn có hy vọng.
- Bất quá bổn tôn cũng đã phá quy củ, truyền "Ma Thần Lục Tuyệt" cho người khác rồi, đã thế, cũng không ngại phá lệ một lần nữa, truyền cho người nhà của ngươi.
Xi Vưu mỉm cười nói.
Li Lộc trong lòng vừa động:
- Truyền cho người khác? Đại Tôn truyền cho ai nhỉ?
Nhưng là mặt ngoài Li Lộc vẫn lập tức quỳ xuống nói:
- Tạ Đại Tôn.
Li Kiệt đứng một bên cũng rất thông tuệ, cũng quì theo nói:
- Tạ Đại Tôn!
Xi Vưu cười khẽ nói:
- Bất tất cám ơn, cha Li Lộc ngươi đi theo bổn tôn nhiều triệu năm, lập rất nhiều công lao, truyền cho ngươi "Ma Thần Lục Tuyệt" cũng là xứng đáng. Li Kiệt, lần trước trên nghiễm tràng, ngươi có thể duy trì trong thời gian hai ngày rưỡi, phải nói rằng tiềm lực rất tốt, rất nhanh sẽ đạt tới Ma Quân, đến mức Ma Đế, nếu cố gắng, cũng là nắm chắc.
Li Kiệt vô cùng hưng phấn khi nghe Xi Vưu nói hắn có hi vọng đạt tới Ma Đế.
- Tạ Đại Tôn!
Li Kiệt hưng phấn nói.
Li Lộc cũng cao hứng, nhi tử của mình có hy vọng trở thành Ma Đế, nếu phụ tử đều là Ma Đế, thì đúng là giai thoại tại Ma giới rồi, dù sao đạt tới Ma Đế là rất khó. Nhìn ra cả Trung Ương nguyên vực trải qua bao nhiêu ngàn năm mà chỉ có cửu đại Ma Đế là biết.
- Tốt, bây giờ bổn tôn truyền cho ngươi "Ma Thần Lục Tuyệt", ngươi khoanh chân ngồi xuống
Xi Vưu lạnh nhạt nói.
Li Kiệt lập tức cung kính khoanh chân, im lặng nghe Xi Vưu truyền thụ "Ma Thần Lục Tuyệt".
Xi Vưu mắt khép hờ.
- Ông…
Lấy trung tâm là chỗ Xi Vưu, dường như cả không gian đều bị chấn động, áo xanh trên người Xi Vưu trong nháy mắt hóa thành hư vô, Xi Vưu nửa người cởi trần, thanh quang trên người y từng luồng lóe ra, một cỗ khí thế cực kỳ cường hãn, cực kỳ hoang dã phóng lên cao, có cảm giác cả thiên địa đều xảy ra biến hóa.
Bàn Cổ nhục thân!
Tuyệt đối cường hãn!
Giờ phút này khí phách Xi Vưu hoàn toàn phát ra ra, mắt nhắm, "Ma Thần Lục Tuyệt" vốn không dễ truyền ra ngoài, chính bởi vì mỗi lần truyền thụ đều tiêu hao tâm thần rất lớn, đặc biệt nếu Xi Vưu phải truyền cả bộ đầy đủ Ma Thần Lục Tuyệt cho người khác, việc này càng tiêu hao tâm thần nhiều hơn.
Địa vị Đại Tôn là gì? Đâu có tự tiện truyền thụ cho người khác.
Mắt Xi Vưu đột nhiên mở to, hai đạo quang mang bắn thẳng lên trên chín tầng trời, dường như xuyên thủng cả cửu thiên, thậm chí bắn vào hỗn độn khôn cùng trên chín tầng trời
- Oanh!
Cả người bay lên, một đạo thanh quang oanh kích trên thiên linh của Li Kiệt. Li Lộc ngồi bên cạnh lòng cả kinh, nhưng là hắn không dám hoài nghi Xi Vưu, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi một bên, giờ phút này, hắn giống như con kiến bò trên bếp nóng.
Li Kiệt thân thể bắt đầu run rẩy, sắc mặt cũng bắt đầu đỏ lên, Li Lộc trong lòng càng khẩn trương.
- Không cần khẩn trương, vừa mới nhận "Ma Thần Lục Tuyệt", phải tiếp nhận khí thế tẩy lễ của "Ma Thần Lục Tuyệt", việc nhỏ, hắn chắc chắn có khả năng chịu được thôi.
Trên người Xi Vưu lại xuất hiện chiếc áo xanh, khí thế hoang dã vừa rồi đã biến mất.
Sau một lúc lâu, quả nhiên, Li Kiệt từ từ bình tĩnh lại.
- Cha, con thành công rồi.
Li Kiệt mở to mắt, vô cùng mừng rỡ hướng về phía Li Lộc nói, rồi sau đó lập tức hướng về phía Xi Vưu quỳ xuống nói:
- Tạ Đại Tôn truyền thụ "Ma Thần Lục Tuyệt".
Xi Vưu đạm cười nói:
- Nếu muốn cảm tạ, hãy cảm tạ cha ngươi, hắn đã vì bổn tôn lao khổ mấy triệu năm.
Đột nhiên!
- Bẩm báo sư tôn, Lý Dương tới!
Thanh âm Kim Y Đồng Tử bên ngoài lầu các vang lên.
Xi Vưu trên mặt có vẻ tươi cười:
- Đưa hắn đến đây!
Xi Vưu đưa mắt hướng Li Kiệt phụ tử nói:
- Hai người có thể ly khai.
- Dạ!
Li Lộc, Li Kiệt lúc này khom người rời đi, còn Lý Dương thì mỉm cười đi đến, ba người đi lướt qua nhau, chỉ liếc mắt, khẽ gật đầu chào mà thôi.
- Chẳng lẽ theo như lời vừa rồi của Đại Tôn về việc truyền thụ "Ma Thần Lục Tuyệt" cho người khác, người này chính là Lý Dương?
Phụ tử Li Lộc, Li Kiệt trong lòng thầm nghĩ, cũng không dám hỏi, đi thẳng ra khỏi Thanh Tiêu các.
Tập 9 - Lôi viêm địa ngục
Bình Luận (0)
Comment