Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Hai Quỷ Quân nhìn nhau, đều thấy trong lòng hoảng sợ.
Trong phòng của Đại công tử như thế nào lại thấy một vũng máu tươi.
- Hai người các ngươi hô hô hét hét cái gì thế?
Giang Thiên Lan từ trong phòng đi ra, quát hỏi hai Quỷ Quân.
Tên Quỷ Quân gầy nhỏ tiến lên một bước cung kính nói:
- Đại nhân, hai người chúng tôi nhận lệnh của Đại công tử đi cứu nhị công tử, nhưng mà ở trên đường lại đột nhiên phát hiện ra khí tức của Nhị công tử đột nhiên biến mất. Đến khi tới hiện trường cũng không tìm được chút tung tích nào của nhị công tử. Cho nên chúng tôi mới trở về.
Giang Thiên Lan biến sắc.
- Khí tức đột nhiên biến mất?
Giang Thiên Lan hiểu rằng, không phải bị tụ lý càn không thu vào, thì là bị kẻ khác giết rồi. Bất kể là tình huống nào, đều là đại sự không tốt.
Tên Quỷ Quân gầy nhỏ này nói tiếp:
- Đại nhân, chúng ta trở về bẩm báo với Đại công tử, nhưng mà trong phòng Đại công tử lại không có một ai, chỉ có… chỉ có một vũng máu tươi.
Gã Quỷ Quân gầy nhỏ run run nói, trong lòng hắn nghĩ đến khả năng không hay.
- Máu tươi!
Giang Thiên Lan sắc mặt nhất thời trở nên khó coi, sau đó thân người chợt lóe lên, đã tới ngoài cửa phòng Giang Phong, vừa nhìn vào bên trong, nhất thời biết là bất diệu.
Giang Thiên Lan trực tiếp phát tán thần thức ra bao trùm khắp cả Tống Đế Thành. Dù sao hắn cũng là cao thủ Quỷ Đế trung kỳ, so với Giang Phong còn cao hơn một chút. Nếu như Giang Phong ở trong Tống Đế Thành, Giang Thiên Lan hắn nhất định sẽ tìm thấy. Sau một lúc lâu.
- Trong Tống Đế Thành, khí tức của Ngọc nhi và Phong nhi đều không thấy.
Giang Thiên Lan máy nhíu lại.
Giang Thiên Lan cũng không nói nhiều, trức tiếp bay lên tầng thứ chín của Cửu Trọng Lâu. Trên tầng thứ chín chỉ có hai gian phòng, vô cùng trống trải. Giờ phút này hai Đại trưởng lão chính là đang ngồi ở trong đại sảnh, cười nói với nhau. Vì sợ bị quấy rầy, đầu cầu thang tầng lầu thứ chín còn bị cấm chế phong lại.
- Hai vị trưởng lão, đại sự không hay rồi.
Giang Thiên Lan đứng ở bên ngoài đầu cầu thang, nhưng cũng không có cách nào tiến vào tầng thứ chín. Chẳng những cửa này có cầm chế, mà cả đại môn cũng có.
Hắn cũng không dám xông vào đại môn của lưỡng đại trưởng lão.
- Có chuyện gì thế, Thiên Lan, như thế nào mà lại kinh hãi như vậy. Ngươi tốt xấu gì cũng là Quỷ Đế, như thế này còn ra cái thể thống gì nữa.
Nhị trưởng lão vung tay mở của phòng, giải trừ cấm chế. Lúc này đang giáo huấn Giang Thiên Lan.
Giang Thiên Lan đi vào trong đại sảnh. Quay về phía hai vị trưởng lão đang vui vẻ uống trà trực tiếp nói:
- Hai vị trưởng lão, Ngọc nhi hắn bị người ta công kích, bây giờ đến khí tức cũng không tìm được.
Hai vị trưởng lão nhất thời sắc mặt biến đổi.
Bất kể là Giang Ngọc bất thành khí (ý là hư hỏng) như thế nào, nhưng mà tốt xấu gì cũng là tử tôn của Giang gia. Nếu có người đối phó với Giang Ngọc, chính là không để lại mắt mũi cho Giang gia.
- Còn nữa, ở trong phòng của Phong nhi nó cũng không một bóng người, ta tìm thế nào cũng không thấy khí tức của Phong nhi. Trong phòng chỉ có… chỉ có một vũng máu tươi.
Giang Thiên Lan thoáng có chút run rẩy nói. Nếu như là Giang Ngọc chết đi, Giang gia bất quá chỉ là thể diện có chút mất mát mà thôi. Nhưng mà nếu như Giang Phong chết đi, thì đây chính là chuyện lớn động trời rồi.
Giang Phong là người được Đại trưởng lão thích nhất trong đám con cháu. Tu luyện thời gian ngắn ngủi nhưng lại đã đạt đến Quỷ Đế cảnh giới, mà cả tâm cơ cũng là rất cao, tuyệt đối có thể làm được gia chủ. Cái dạng như Giang Ngọc thì Giang gia có thể chết đi chục người, nhưng mà Giang Phong thì tuyệt đối không thể chết.
- Phong nhi cũng gặp chuyện!
Hai trưởng lão đột nhiên đứng lên, vô cùng chấn kinh.
- Đến phòng của Phong nhi!
Đại trưởng lão cuối cũng cũng đã lên tiếng, vừa dứt lời, Đại trưởng lão đã biến mất trong đại sảnh, Nhị trưởng lão và Giang Thiên Lan cũng lập tức xuống khỏi tầng chín, chạy đến phòng của Giang Phong. Dù sao thì kiểm tra hiện trường còn có chút tác dụng.
Ở bên ngoài phòng của Giang Phong.
- Sau khi chuyện xảy ra, không có người nào khác tiến vào phòng của Phong nhi chứ.
Đại trưởng lão mục quang nhìn về phía Giang Thiên Lan.
Giang Thiên Lan tự mình thì không thấy có tiến vào, nhưng không biết hai gã Quỷ Quân có thấy hay không, liền xoay qua nhìn về phía hai gã Quỷ Quân vẫn ở đó từ trước.
Hai gã Quỷ Quân sợ hãi một trận, tên Quỷ Quân lùn vội vàng nói:
Bẩm báo Đại trưởng lão, hai người tiểu nhân tuyệt đối không đi vào, chúng ta chỉ là ở ngoài cừa nhìn vào bên trong mà thôi.
Đại trưởng lão gật gật đầu.
- Tất cả mọi người đừng có tiến vào!
Đại trưởng lão lạnh giọng nói xong, liền một mình đi vào trong phòng, lập tức ở trong phòng tìm chỗ chậm rãi ngồi xuống, nhãn tình hơi nhắm lại, thần thức hoàn toàn bao phủ cả gian phòng. Nhị trưởng lão và Giang Thiên Lan lại đứng ở ngoài của.
- Năng lượng cực kỳ băng lãnh, ở quỷ giới trừ ta ra còn có ai có thể sử dụng năng lượng băng lãnh đến vậy?
Đại trưỡng lão đột nhiên mở bừng mắt, trong mắt lại có chút nghi hoặc.
Trong khi Quỷ Đế Băng Hồn giết Giang Phong đã sử dụng
"Thanh Châm Hàn Mang", uy lực là cùng cấp bậc với lưỡng nghi tịnh hỏa, nhục thân tuyệt đối không thể ngăn trở được. Mũi nhọn của Thanh Châm Hàn Mang phá đi phòng ngự của Giang Phong, phá đi nguyên thần của hắn, tự nhiên là phát tán ra năng lượng khí tức.
Đại trưởng lão lại điều tra ra.
- Các ngươi đừng có gấp, thần thức của ta trở về Cửu Trọng Sơn Mạch, bảo Thiên Thừa xem xem nguyên thần ngọc giản của Phong nhi và Ngọc nhi xem rốt cuộc là như thế nào rồi.
Đại trưởng lão quay về phía Nhị trưởng lão và Giang Thiên Lan nói, rồi lập tức nhắm mắt lại phát tán thần thức ra.
Giang Thiên Lan và Nhị trưởng lão lúc này mới cảm thấy một trân xấu hổ.
Bọn họ cũng quên hỏi gia chủ Giang Thiên Thừa. Dù sao thì nguyên thần ngọc giản của mỗi người Giang gia đều cất dấu tại Cửu Trọng Sơn Mạch đại bản doanh của Giang gia. Chỉ cần xem xét nhuyên thần ngọc giản liền sẽ biết Giang Ngọc và Giang Phong sinh tử ra sao.
Cửu Trọng Sơn Mạch, ở trong Giang gia tiểu thôn.
Trong đại sảnh, Giang thiên thừa đang đi tới đi lui ở trong đại sảnh, có vẻ rất là nóng ruột.
- Nhanh đi xem xem. Xem nguyên thần ngọc giản của Đại ccong tử và Nhị công tử như thế nào.
Giang Thiên Thừa quay về phía quản gia lập tức ra lệnh, giờ phút này hắn cũng thấy trong lòng trở nên bất an. Bết kể là Đại công tử hay Nhị công tử chết, đều là con của Giang Thiên thừa hắn. Sinh tử của con cái, làm phụ thân như hắn đương nhiên là quan tâm.
- Thiên thừa, có chuyện gì, xuất hiện đại sự gì sao?
Một vị mĩ phụ từ trong nội đường đi ra, quan tâm hỏi.
Giang Thiên Thừa than thở nói:
- Đại trưởng lão vừa mới thần thức truyền âm cho ta, nói rằng Phong nhi và Ngọc nhi đều gặp chuyện. bất quá đều không thấy tung tích của cả Ngọc nhi và Phong nhi, cũng không biết là sing tử ra sao, nên mới bảo chúng ta xem xét một chút nguyên thần ngọc giản của Phong nhi và ngọc nhi.
Mĩ phụ kinh hãi kêu lên một tiếng, sắc mặt trắng bệch:
- Thiên Thừa, Phong nhi và Ngọc nhi gặp chuyện gì?
Giang Thiên Thừa thở dài một hơi, lẳng lặng chờ đợi.
- Lão gia, lão gia…
Quản gia giống như một đạo lưu quang, mau chóng đến đại sảnh, hai tay đang cầm ngọc giản vỡ vụn, run giọng nói:
- Nguyên thần ngọc giản của Đại công tử và Nhị công tử đều vỡ rồi. Đều vỡ rồi, lão gia!
Thân thể Giang Thiên Thừa đột nhiên chấn động, sắc mặt nhất thời trở nên ảm đạm, tụa như xám, lại tựa như trắng bệch. Mĩ phụ bên cạnh lại càng là lịm đi ngay tại chỗ.
Mà Đại trưởng lão thần thức vẫn bao trùm đại sảnh cũng đồng thợi nhận được tin tức.
- Đại trưởng lão, nhất định phải báo thù, nhất định. Bất kể là ai, nhất định phải báo thù cho Phong Nhi và Ngọc nhi, giết, giết. nhất định phải giết chết hung thủ!
Khuôn mặt Giang Thiên Thừa trở nên dữ tợn.
- Yên tâm, ta biết!
Thanh âm của Đại trưởng lão bình thản vang vọng lên trong đại sảnh, nhưng mà trong đó lại ẩn hàm sát khí khiến cho người ta thân thể phát run lên.
Đại trưởng lão sắc mặt băng lãnh đi ra khỏi phòng Giang Phong, Đại trưởng lão nguyên bản là tu luyện
"Huyền Minh Thủy Điển", hàn khí trong thân thể cực kỳ nặng, giờ phút này càng là toàn thân phát ra khí tức hàn khí, khiến cho người ta cảm thấy một trận run rẩy. mà Nhị trưởng lão và Giang Thiên Lan đều có một tia dự cảm không hay.
- Đại ca …
Nhị trưởng lão nhìn về Đại trưởng lão.
- Chết rồi!
Đại trưởng lão lạnh nhạt nói.
Nhị trưởng lão biến sắc, nhưng mà vẫn tiếp tục hỏi:
- Là ai chết? Chết là Ngọc nhi hay Phong nhi?
- Đều chết rồi.
Thân thể Đại trưởng lão run lên một trận, lập tức trên mặt cũng tràn ngập sát ý. Đại trưởng lão đột nhiên chuyển thân, nhìn về phía hai tên Quỷ Quân:
- Dẫn đường phía trước, đến chỗ cuối cùng lúc nhị công tử chết.
Hai tên Quỷ Quân giờ phút này đều rất căng thẳng. Giang gia mới qua một hồi đã chết đi hai đại công tử, đó là chuyện lớn động trời. Bọn họ cũng hiểu rằng lúc này không nên làm ngứa mắt lão tổ tông này, vội vàng nói:
- Tiểu nhân đi trước dẫn đường.
Hai tên Quỷ Quân lập tức cực nhanh đi về phía chỗ của Giang Ngọc trước khi chết.
Bất quá chỉ chốc lát, Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Giang Thiên Lan với hai tên Quỷ Quân đã đến chỗ Lý Tầm Hoan giết chết Giang Ngọc.
- Đại trưởng lão, chính là chỗ này, chúng ta nguyên bản là phát hiện ra khí tức của Nhị công tử, chính là đang đi đến, sau lại phát hiện khí tức biến mất.
Hai tên Quỷ Quân vội vàng nói.
Đại trưởng lão băng lãnh ngiêm mặt lại, nhìn khắp xung quanh. Xung quanh đường chính đang có mấy cửa hàng, Đại trưởng lão liếc mắt một cái liền thấy một tên lễ tân đứng ở trước tửu lâu. Đại trưởng lão chậm rãi vươn tay ra, đột nhiên, một cỗ lực lượng khủng bố liền tỏa ra trăm mét xung quanh. Tên lễ tân ở cửa tửu lâu này không có chút lực phản kháng nào liền đã bị Đại trưởng lão dùng
"Sưu hồn thuật!"Đại trưởng lão trực tiếp thi triển thứ pháp thuật tàn nhẫn này. Trong nháy mắt tất cả mọi điều tên lễ tân chứng kiến đều bị Đại trưởng lão biết, đương nhiên tên lễ tân cũng hồn phi phách tán.
Phi đao, áo trắng tóc trắng.
Đại trưởng lão mắt hơi có chút nheo lại, một đạo hàn mang băng lãnh chợt lóe lên rồi biến mất. đại trướng lão đã rất lâu không có rời khỏi chỗ của Giang gia, tự nhiên đối với Lý Tầm Hoan mới đến quỷ giới ngàn năm danh khí khá lớn cũng không hề biết.
Đại trướng lão mắt nhắm lại.
Thần thức đột nhiên điên cuống phát tán ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt đã ra ngoài ngàn dặm. chỉ trong chốc lát, một thân ảnh xuất hiện ở trong đầu, một người trunh niên áo trắng tóc trắng chính là đang ở trên một ngọn núi, yên lặng nhìn về phương bắc, bên cạnh còn có một nữa tử áo trắng.
Thần thức của Đại trưởng lão dễ dàng phát hiên ra đao phách cùng với phi đao thần khí ở trong cơ thể của Lý Tầm Hoan.
- Hung thủ ở phía đông bắc cách hơn ngàn dặm.
Đại trưởng lãtruyenfull.vn mắt đột nhiên mở ra, Nhị trưởng lão và Giang Thiên Lan bên cạnh đều nhất thời vui mừng, mới qua một chút đã tìm thấy hung thủ, tự nhiên là cao hứng.
- Bất quá hung thủ giết chết Ngọc nhi này tu vi công lực chỉ là Quỷ Quân hậu kỳ, hung thủ giết chết Phong nhi ta tìm không được. Nhìn vào khí tức băng lãnh phỏng chừng là tu vi của hung thủ cũng gần với ta.
Đại trưởng lão nhớ rõ ràng năng lượng băng lãnh ở trong phòng của Giang Phong.
Nhị trưởng lão cười lạnh nói:
- Đại ca, trước cứ giết tên này báo thù cho Ngọc nhi, về phần hung thủ giết Phong nhi, chúng ta chậm rãi tìm kiếm sau.
Đại trưởng lão gật gật đầu:
- Lão nhị, đi với ta.
Đại trưởng lão trực tiếp phá không mà đi, Nhị trưởng lão và Giang Thiên Lan lập tức đuổi theo, hóa thành ba đạo lưu quang, nhằm phía đông bắc bay đi. Mà hai tên Quỷ Quân nhìn thấy tốc độ của ba người Đại trưởng lão, sáng suốt lựa chọn trở về Cửu Trọng Lâu.
Trong một khu dân cư.
Lý Dương và Quỷ Đế Băng Hồn hai người đang ngồi ở một cái bàn đá.
Băng Hồn giết đại công tử của Giang gia, tự nhiên là muốn biết phản ứng của Giang gia.
Mà Băng Hồn không dám dùng thần thức để tra. Mặc dù bởi vì hắn có bí pháp đặc thù thu liếm khí tức, có thể làm cho Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão không cánh nào phát hiện ra khí tức của hắn, nhưng mà tâm thần tu vi thực tế của Băng Hồn so với Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão lại yếu hơn một tia, cũng không dám dùng thần thức xem xét.
Lý Dương lại là đường hoàng dùng thần thức xem xét.
- Lý Dương, tìm hiểu thế nào rồi?
Băng Hồn mỉm cười hỏi, giờ phút này hắn đã khôi phục lại bộ dạng hòa ái thân thiết.
Lý Dương cười nói:
- Đừng lo lắng, bọn họ không có phát hiện ra ngươi, bất quá… tựa hồ như là Nhị công tử của Giang gia cũng bị người ta giết chết, hai lão trưởng lão chính là đang đuổi giết hung thủ, dù sao thì cũng không có chuyện gì, đuổi theo xem.
Lý Dương cước đạp mây, trực tiếp phá không mà đi, hắn hiên tại còn không biết hung thủ chính là Lý Tầm Hoan.
- Ta cũng đi xem xem, thuận tiện nhìn xem hai lão già này công lực rốt cuộc như thế nào?
Quỷ Đế Băng Hồn cũng cước đạp mây, cùng đi theo. Hắn giết Đại công tử của Giang gia, tự nhiên muốn chuẩn bị cho tốt, dù sao thì Giang gia cũng không phải là muốn giết thì giết. Biết người biết ta mới bách chiến bách thắng.
Trong vương cung của Tống Đế Vương.
Nguyên bản là đang cũng đánh cờ với Tống đế, Phong Đô Đại Đế hai mắt sáng lên:
- Tống đế a! hai tên công tử của Giang gia tựa hồ đều chết rồi, hiện tại hai lão gia hỏa của Giang gia này cũng đang đuổi. Lý Dịch đạo hữu tâm thần tu vi cao thâm, ta không phát hiện ra tung tích của hắn, nghĩ rằng hắn cũng sẽ đến xem náo nhiệt, ngươi có hứng thú đi xem với ta không?
Tống Đế Vương lúc này đang hạ cờ, cười nói:
- Đại Đế cho mời, rất vui mừng.
Phong Đô Đại Đế cũng với Tống đế hai người liền ngự mây trực tiếp ly khai vương cung, cũng đi theo khí tức của Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão, bay về phía đông bắc.
Trên một ngọn núi vô danh.
Lý Tầm Hoan đứng ở trên đỉnh núi, ngưng thị nhìn hướng bắc. gió thổi thổi tà áo bay bay, tóc dài màu trắng cũng phất phơ theo gió.
- Tầm Hoan đại ca, xin lỗi, làm cho ngươi thêm phiến toái.
Anh Anh đứng bên cạnh người Lý Tầm Hoan cúi đầu, nhỏ giọng nói.
Lý Tầm Hoan lạnh nhạt cười, lắc đầu.
Đột nhiên!
- Hừ, dám giết người của Giang gia ta, muốn chết!
Thanh âm nặng nề không ngừng quanh quẩn trong thiên địa, dư âm vờn quanh. Mà đồng thời cả thiên địa đột nhiên trở nên rung động, một đoàn quang mang màu bạc và màu xanh dung hợp với nhau thành quang cầu không ngừng xoay tròn trên bầu trời, giống như một mặt trời. Mà cả ngàn dặm không gian cũng đều xoay tròn theo.
Nhất thời, thiên hôn địa ám, trong không gian hơn ngàn dặm, cả thiên địa chỉ còn lại hai loại quang mang màu bạc và màu xanh.
Trên đỉnh núi vô danh, Anh Anh sắc mặt trắng bệch, vội vã ôm chặt cánh tay Lý Tầm Hoan. Lúc này, chỗ dựa duy nhất của Anh Anh chính là Lý Tầm Hoan đại ca. Mà Lý Tầm Hoan, đứng thẳng giống như một cây tùng sắc mặt cũng trở nên trầm trọng. Ba đạo thân ảnh giống như tàn ảnh chợt lóe lên, liền xuất hiện ở lưng chừng không gian, lạnh lùng nhìn hai người Lý Tầm Hoan.
Tập 11: Ngũ Đức Chi Thân