Thôn Phệ Cuồng Đế ( Dịch Free )

Chương 8 - Đắc Tội Mạc Thành

Xích Sắc Mộc Đằng di chuyển như rắn, tốc độ cực nhanh hướng thẳng đến Ngọc nhi.

Xích Sắc Linh Hồ thân ảnh quỷ dị, khó có thể thấy rõ ràng bước chân của nó, thập phần linh hoạt, đánh ra 1 trảo từ móng vuốt sắc bén.

Cho dù Xích Sắc Mộc Đằng và Linh Hồ có cùng đánh tới, Ngọc nhi cũng không 1 chút sợ hãi, hai cánh tay nhanh chóng vẽ một cách quỷ dị, Chanh Sắc lực lượng ngưng tụ thành Chưởng Ấn, Đại Tiểu nửa mét, bao trùm tay của nàng, linh lực ở dưới chân tuôn ra, thi triển những bước chân hư ảo, trong nháy mắt đi đến trước mặt chúng, đánh ra hai chưởng, trực tiếp đem linh khí của Xích Xắc Mộc Đằng và Xích Xắc Linh Hồ đánh tan, hóa thành thiên địa linh khí, dung nhập vào không khí.

"Là phàm kỹ thượng phẩm Nhu Thủy chưởng, nếu tu luyện viên mãn thì phía dưới Võ Linh ít có địch thủ, không nghĩ tới Ngọc nhi đã tu luyện đến cảnh giới tiểu thành, tăng thêm cảnh giới Võ Sư nhị giai , bình thường cho dù là Võ Sư tứ giai cũng không phải đối thủ, đúng là đáng sợ!"

"Bọn Mạc Thành tuy nguy hiểm, nhưng đối đầu với một thiên tài khủng bố như Ngọc Nhi, ba người không thể là đối thủ."

"Nghe nói Ngọc nhi được lão tổ coi trọng, lúc trước một số đệ tử có thử lực không tệ đùa giớn Ngọc Nhi, có không ít bị Ngọc nhi đả thương phải nằm liệt giường 3 ngày 3 đêm, lão tổ đều lên tiếng nên Ngọc Nhi không bị gì, cho nên lần này ba người Mạc Thành đang gặp nguy hiểm."

"Ai bảo ba người bọn hắn rỗi hơi đi đắc tội với tên phế vật kia làm gì, hơn nữa còn nói giọng khinh thường, Ngọc Nhi nổi giận cũng bình thường, đoán chừng lần này ba người phải nằm trên giường ít nhất cũng tới 10 ngày!"

Cả đám bình luận ầm ĩ, ánh mắt cũng có một chút mong đợi.

Mạc Thiên sắc mặt chấn kinh, hắn biết rõ Võ kỹ càng về sau càng khó tu luyện, chứ đừng nói là Cảnh giới còn chưa tới nơi, giờ phút này hắn cảm thấy, mình đã xem thường Ngọc Nhi, nhưng cũng không kỳ quái, ai kêu chủ nhân thân thể này trước đó không hề để tâm đến thiếu nữ thiên tài này .

"Ngươi vậy mà tu luyện phàm kỹ thượng phẩm, làm sao có thể! Đây không phải là Võ Kỹ mà Võ Sư hậu giai mới có thể tu luyện sao?" Mạc Thành lập tức chấn kinh nói.

"Ta hiện tại là Võ Sư Nhị Giai, cũng được coi là Võ Sư, mặc dù chưa thể tu luyện phàm kỹ thượng phẩm, bởi vì phàm kỹ thượng phẩm đối với việc điều khiển linh lực cực kì nghiêm ngặt, tuy nhiên ngươi chưa nghe nói qua hai chữ thiên tài sao?" Ngọc Nhi cười lạnh, chuẩn bị xuất thủ.

"Cái gì! Ta không tin, ta không tin, coi như ngươi có thiên phú dị bẩm, nhưng chênh lệch cấp độ thật quá lớn, ta không tin!"

"Ta không cần biết ngươi có tin hay không, chuẩn bị ngoan ngoãn lên nằm giường dài hạn đi". Ngọc Nhi nói xong, nhanh chóng bước đến xuất thủ, một chưởng được tung ra nhưng khí tức rõ ràng yếu bớt không ít, dù sao Ngọc Nhi không thể đoạt mạng hắn."

"Không được, ngươi không thể đả thương ta được, ta chính là con trai của Nhị Trưởng Lão Mạc gia, ngươi đả thương ta thì cha ta sẽ không để ngươi yên" Mạc Thành uy hiếp nói.

Sắc mặt Mạc Dương Thiên và Mạc Trường đại biến, nhao nhao mang trưởng bối của mình ra uy hiếp Ngọc Nhi.

Tuy nhiên Ngọc Nhi cũng đéo quan tâm những lời uy hiếp của bọn họ, nàng có lão tổ là một chỗ dựa vững chắc, chỉ cần không làm cái gì chuyện sai trái thì lão tổ cũng sẽ không trách cứ nàng, cho nên dù ba người uy hiếp, đối với Ngọc Nhi tới nói chẳng có tác dụng gì."

Chỉ thấy Ngọc Nhi tung một chưởng ra, đánh trúng ngực Mạc Thành , Mạc Thành bay ra vài chục thước, phọt một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, một kích trọng thương.

Sau khi Mạc Thành trọng thương, Ngọc Nhi liếc mắt nhìn về phía Mạc Dương Thiên cùng Mạc Trường, khí tức tuôn ra.

"Ngọc Nhi đại tỷ chúng em sai, chúng em sai, van cầu tỷ tha cho chúng em!". Hai người quỳ gối cầu xin sự tha thứ.

Tuy nhiên Ngọc Nhi làm sao có thể bỏ qua hai người bọn họ, lập tức xuất thủ, Mạc Dương Thiên cùng Mạc Trường cũng có kết cục như Mạc Thành, bị trọng thương bay ra ngoài.

"Đ*t mẹ! Chị đại quá mạnh! Cân luôn ba người(triplekills), bị thương như thế này mà không có linh dược chữa trị, cũng phải nằm một tầm vài ngày đi! Chúng mày chớ mà chọc tới chị đại a!"

"Trước kia cũng không ngờ chị đại khủng bố tới vậy, đoán chừng sau lần này, tất cả người Mạc gia đều phải kinh sợ, chị đại như 1 ngôi sao sáng, thập phần sáng chói!"

Cùng lúc đó, đâu đó trong Tàng Thư Các, có một cái lão giả mặc áo tím nhìn thấy show trước mắt, sắc mặt khẽ biến hơi rung động, nhàn nhạt nói ra: "Không hổ là đồ đệ của lão già kia, luôn luôn tạo bất ngờ cho người khác, với thực lực này cùng thiên phú như thế, nếu như nỗ lực tu luyện, có thể tiến vào Thiên Phong Học Viện cũng không biết chừng."

Lão giả nói xong, rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa, trở lại bên trong Tàng Thư Các. . .

Sau khi ba người ăn no hành, Ngọc Nhi không bị phạt hay khiển trách gì, quay lại bên Mạc Thiên.

Giờ phút này Mạc Thiên cảm thấy nhục nhã vô cùng, hắn hiện tại chỉ muốn nỗ lực tu luyện để đạt được thực lực cường đại, hắn cũng không muốn để một nữ nhân bảo hộ, hơn nữa còn là nữ nhân của hắn bảo hộ, đây là điều mà Mạc Thiên không muốn nhìn thấy nhất, hắn muốn bảo vệ người khác chứ không phải người khác bảo hộ mình.

"Tiểu tử, đến bây giờ ngươi mới biết tầm quan trọng của thực lực hay sao?" Thôn Thiên lão tổ giễu cợt.

"Lão già, ta vẫn luôn biết điều đó, được hông!"

"HaHa, hiểu vậy là tốt."

"Ừ. . ."

"Thiếu gia, không cần phải để ý đến bọn hắn, chúng ta đi thôi!"

"Cũng được, chỉ là ba tên phế vật mà thôi, cần gì phải để ý"

Mạc Thiên cười lạnh nói, sau đó cùng Ngọc Nhi đi lên cầu thang, tiến vào Tàng Thư các rộng lớn.

Sau khi 2 người Mạc Thiên đi, mọi người trong Mạc gia sắc mặt đều biến đổi, không thể tưởng tượng đó là lời từ Mạc Thiên nói ra, trước kia tham sống sợ chết, nhát như chuột, bây giờ lại không biết trời cao đất dày như thế. . .

3 thằng bị thương khẽ cắn môi, nhìn theo hướng Mạc Thiên cùng Ngọc Nhi đi mất, sát ý nổi lên.

"Mạc Thành đại ca, thù này chúng ta nhất định phải báo a! Không thể cứ như thế!" Mạc Dương Thiên sắc mặt dữ tợn nói.

"Đúng vậy! Mạc Thành đại ca, không thể để như vậy." Mạc Trường hét lớn.

"Thù này đương nhiên phải trả, một ngày nào đó, ta sẽ đem con ả đặt ở bên dưới, thỏa sức rên rỉ, đem tên Mạc Thiên đánh thành tàn phế."

. . .

Mạc Thiên cùng Ngọc Nhi tiến vào Tàng Thư Các, Mạc Thiên cảm thán, nhàn nhạt nói ra: "Nơi này không hổ là nơi quan trọng nhất Mạc Gia, quả nhiên không giống bình thường, ngay cả khí thế cũng không giống nhau."

"Đó là đương nhiên, Tàng Thư Các thế nhưng là chúng ta trụ cột của Mạc gia, nơi này đương nhiên cùng bên ngoài không giống nhau!" Ngọc Nhi nhàn nhạt nói.

"Tuy nhiên Ngọc nhi, ta đối tu luyện sự tình luôn luôn không hiểu, chớ đừng nói đến cái Tàng Thư Các này, ngươi có thể nói cho ta biết cái này Tàng Thư Các cụ thể bố trí sao?"

"Đương nhiên có thể, chúng ta Tàng Thư Các tổng cộng chia làm tam tầng, tầng thứ nhất là một số Phàm Kỹ, trong đó bao gồm Hạ Trung Thượng phẩm Phàm Kỹ, có trên trăm bộ võ kỹ, có Phàm Kỹ hạ phẩm và Phàm Kỹ trung phẩm là nhiều nhất, thượng phẩm ít nhất, mà lại dựa theo thân phận có thể đạt được bên trong võ kỹ , đệ tử bình thường nửa năm có thể tiến vào một lần, hơn nữa còn chỉ có thể đạt được một quyển, còn đệ tử cao cấp đồng dạng nửa năm tiến vào một lần nhưng khác biệt chính là một lần có thể có được hai quyển."

"Đệ Nhị Tầng chính là Linh Kỹ, tuy nhiên cũng chỉ có mấy bộ mà thôi, hơn nữa chỉ sau Võ Linh mới có thể tiến nhập một lần, lựa chọn một bộ Linh Kỹ."

"Về phần Đệ Tam Tầng, ta biết đến cũng không nhiều, tuy nhiên có thể khẳng định là, bên trên có công pháp trấn tộc, Vương Giai thượng phẩm Hóa Thiên thần công."

"Cho nên, ý của ngươi là nói, sau khi ta tiến vào, có thể ở trong tầng thứ nhất, tùy tiện lựa chọn hai bộ võ kỹ sao?"

"Không tệ!"

"Vậy được rồi! Ta đã biết, nhanh tiến vào đi!"

"Vâng, thiếu gia."

Hai người nói xong, lập tức tiến vào bên trong, tuy nhiên Mạc Thiên mới vừa tiến vào, sắc mặt lập tức biến đổi, nội tâm cảm thán, Tàng Thư Các không hổ là trụ cột Mạc gia, bên trong thập phần rộng rãi, hơn nữa còn có bốn đầu rồng văn Huyền Trụ chèo chống, sau khi tiến vào đăng ký Thai Chi, từng cái thạch môn, trọn vẹn trên trăm cái, mỗi một cái thạch môn đều có Năng Lượng Tráo bao phủ.

Bình Luận (0)
Comment