Tám giờ tối, lầu hai phòng ăn số một trại huấn luyện tinh anh, có 21 học viên đến từ Hoa Hạ tụ tập tại đây, mục đích để hoan nghênh La Phong đến! Người ở nước ngoài, mới có thể cảm giác sự thân tiết của tình đồng hương, không ít sư huynh sư tỷ, ai nấy đều nhiệt tình uống rượu trò chuyện với La Phong. Một giờ sau. "Phù, cuối cùng cũng được buông tha." La Phong cầm chén rượu thủy tinh đứng ở hành lang. - Tiệc đêm nay chính là chuẩn bị cho ngươi. Ngươi hôm nay là vai chính, mọi người đương nhiên phải tìm cách uống rượu nói chuyện với ngươi. Triệu Nhược mặt hơi ửng đỏ, ngọn đèn ở đại sảnh chiếu xuống, làm nàng có vẻ kiều mị nữ tính - Hơn nữa La Phong sư đệ, tiệc tối hôm nay do Chử Cường sư huynh bỏ tiền, ngươi có biết một tiệc như thế này tiêu phí bao nhiêu tiền chứ? La Phong lắc đầu nói: - Thức ăn đều rất ngon, giá thật sự khó đoán. Nhưng cho dù đắt bằng trời, cũng chừng một trăm vạn Hoa Hạ tệ phải không? Bỏ tiền ăn uống thì tốn cao nhất là bao nhiêu chứ? - Một trăm vạn? Nói giỡn! Triệu Nhược thì thào. - Đầu bếp trong trại huấn luyện tinh anh đều là những người đứng đầu nhất thế giới, hơn nữa nguyên liệu làm thức ăn, thậm chí không ít thứ phải lấy từ những vật liệu quái thú lợi hại chế tạo thành. Tính tổng cuộc họp mặt tối nay… hai mươi mốt người, ăn tối thiểu cũng hơn một ngàn vạn. La Phong tròn mắt. - Đừng cho là đắt! Nếu ngươi ở nơi khác trên thế giới, cũng khó mà ăn được như vậy! Triệu Nhược lắc đầu nói: - Nhưng chút tiền này, đối với Chử Cường sư huynh thì thật sự chẳng là gì cả. Mười hạng đầu trong trại huấn luyện chúng ta, chỉ cần nguyện ý gia nhập vào một tổ chức, tuyệt đối có một khoản tiền kinh khủng! - Chử Cường gia nhập vào tổ chức nào? La Phong kinh ngạc hỏi. Ngày hôm qua lúc vừa tới, lúc đó Chử Cường chính là xếp thứ hai trên Bảng Xếp Hạng Hắc Long. Có thể xếp thứ hai trong trại huấn luyện tinh anh, cho dù là tạm thời, cũng rất đáng sợ. - Chử Cường được quân đội Hoa Hạ Quốc chúng ta lôi kéo từ trước. Tin tức này một năm trước mọi người đều biết cả. Triệu Nhược thì thào - Hơn nữa ta nghe nói, Cực Hạn Vũ Quán bên này cũng lôi kéo Chử Cường. Ngay cả trong Hoa Hạ Quốc cũng có mấy tổ chức cũng tranh nhau mời hắn. Nghe nói, quân đội vì Chử Cường mà đặc biệt thiết lập một bộ môn hành động! Sau khi Chử Cường tốt nghiệp, sẽ trực tiếp lãnh đạo bộ môn hành động này! La Phong chấn động. Quân đội quốc gia, chuyên môn lập ra bộ môn hành động để nghênh đón Chử Cường? - Không khác được, thực lực Chử Cường đích xác rất lợi hại. Triệu Nhược thán phục - Hắn có thể vững vàng xếp năm hạng đầu trong trại huấn luyện. Trong trại huấn luyện, chỉ luận về thực lực, có trên mười người có thể xếp năm hạng đầu! Nhưng có thể xếp năm hạng đầu trên Bảng Xếp Hạng Hắc Long một thời gian dài lại chỉ có một hai người mà thôi. La Phong gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu. Bảng Xếp Hạng Hắc Long là dựa theo điểm tích lũy mà xếp hạng. Mặc dù thực lực mạnh, sẽ được xếp hạng cao. Nhưng xếp hạng không thể trăm phần trăm thể hiện thực lực một người! Tháng này ta vọt tới năm hạng đầu, tháng sau có lẽ một người có thực lực tương đương vọt tới năm hạng đầu. Thực lực mọi người đều tương đối gần nhau. Cho nên mới nói… có mười người có tư cách xếp năm hạng đầu. Còn có thể ổn định xếp năm hạng đầu một thời gian dài thì quả là đáng sợ. - Quân đội chính phủ, hàng năm khẳng định cấp cho Chử Cường một khoản tiền to. Triệu Nhược cảm thán nói. - Trong trại huấn luyện chúng ta, có ba loại người thành công nhất… Một loại là loại như Chử Cường, thực lực mạnh lại gia nhập vào tổ chức đặc biệt. Thứ hai là loại gia nhập vào gia tộc nào đó trong liên minh HR. Loại thứ ba là tinh thần niệm sư! Nhưng loại người thứ hai gia nhập vào những gia tộc trong liên minh HR là rất ngu xuẩn. Mặc dù những gia tộc ấy có tiền, nhưng nếu nói về hậu trường, nói về thế lực, sao có thể so được với quân đội quốc gia? Sao so được với Cực Hạn Vũ Quán, Lôi Điện Vũ Quán? - Loại thứ ba, tinh thần niệm sư! Chà, không thể khác được. Người ta có tinh thần niệm lực khống chế ám khí, giết quái thú quả thực như lấy đồ trong túi! Mỗi ngày săn giết quái thú rất kinh người. Chỉ dựa vào đó cũng có tốc độ kiếm tiền kinh người rồi! Một tinh thần niệm sư có tốc độ kiếm tiền so được với mười người chúng ta! La Phong nở nụ cười. Hắn chính là tinh thần niệm sư, đương nhiên hiểu rõ về tốc độ kiếm tiền của tinh thần niệm sư nhanh ra sao! Một chiến tướng trung cấp, như Cao Phong, lúc trước một năm cũng chỉ có hai ba ức. Còn vũ giả chiến tướng cao cấp, một năm kiếm được mười ức đã coi như không tệ rồi. Còn La Phong, tinh thần niệm sư chiến tướng cao cấp, một năm kiếm gần trăm ức cũng không kỳ quái. Mạnh hơn cả chiến thần sơ cấp bình thường! Tinh thần niệm sư cấp chiến tướng cao cấp, nếu nói về thực lực thì sánh ngang với chiến thần sơ cấp. Hơn nữa nhờ vào chỗ quỷ dị của tinh thần niệm lực nên săn giết quái thú có hiệu suất rất cao. - Ba loại người này là ba loại người giàu nứt đố đổ vách trong trại huấn luyện chúng ta. Triệu Nhược nói thì thầm. - La Phong! Một thanh âm sang sảng vang lên. La Phong, Triệu Nhược quay đầu nhìn lại. Đó là một thanh niên thân hình cao lớn, khuôn mặt như rìu đục đao khắc, chính là nhân vật quan trọng trong trại huấn luyện tinh anh - Chử Cường! - Chử Cường sư huynh. Triệu Nhược cười chào - Các ngươi nói chuyện đi. Nói rồi ngoan ngoãn bỏ đi. Hai người La Phong, Chử Cường đứng ở một góc. - La Phong. Chử Cường liếc mắt nhìn những người khác xa xa, thì thào nói: - Quân đội Hoa Hạ ta cũng cảm thấy rất hứng thú với ngươi. Không biết ngươi có hứng thú gia nhập vào quân đội hay không? - Quân đội? La Phong giật mình. Mình vừa mới gia nhập vào trại huấn luyện tinh anh, sao lại lôi kéo mình thế? - Đúng! Chử Cường uống một ngụm rượu - Ngươi yên tâm, quân đội tuyệt không keo kiệt về phương diện nhân tài. Sau khi ngươi tốt nghiệp sẽ được quân đội chăm sóc. Tự nhiên phải căn cứ vào thực lực của ngươi! Đến lúc đó thực lực của ngươi càng mạnh, đối đãi cũng sẽ càng cao! Về phần, có thời gian sẽ có thể từ từ thương lượng. Hơn nữa ngươi chỉ cần đáp ứng là gia nhập, vậy… hàng năm, quân đội sẽ cung cấp 80 ức kinh phí hoạt động cho ngươi trong thời gian ở trại huấn luyện. La Phong tim đập nhanh một chút. 80 ức? Nếu không phải nhờ có tinh thần niệm lực, vũ giả bình thường săn giết quái thú hiệu suất cũng không quá cao. Như chiến thần sơ cấp, cũng rất khó mà săn giết thành công quái thú lãnh chúa sơ cấp! Do đó một chiến thần sơ cấp, một năm có thể kiếm 80 ức đã là không tệ rồi. Còn các chiến thần lại dùng tiền rất nhiều. Do đó các chiến thần phần lớn đều rất thiếu tiền! Long huyết, Sinh Mạng Thủy, quân phục tác chiến cấp SS vân vân, có cái nào không có giá trên trời chứ? Các chiến thần phần lớn cũng không mua nổi. Như La Phong lần trước ở hang ổ Thiết Giáp Long, tìm được bộ quân phục tác chiến, cũng chỉ có một cái áo lót chiến cấp SS, hiển nhiên vị chiến thần đó không mua nổi toàn bộ. Chỉ mua vài thứ quan trọng nhất thôi - Sư huynh, lúc này ta mới vào trại huấn luyện. Không tính tới việc gia nhập vào tổ chức gì. Thêm vài năm nữa hãy nói lại được không? La Phong nói. - Hả? Chử Cường hơi kinh ngạc - Được, ngươi nghĩ rất đúng. Năm năm, đây là năm năm quan trọng nhất để ngươi đề cao thực lực. Nếu ngươi có ý nghĩ gia nhập quân Hoa Hạ đội, cứ cho ta biết một tiếng là được. Đêm đó, La Phong thu được sáu lời mời! Trong đó ba lời mời là đến từ Hoa Hạ Quốc. La Phong nhờ thế mới biết… trong Hoa Hạ Quốc, ngoại trừ quân đội, còn có một vài ngành có quyền lực đặc thù. Nhưng so đi tính lại, vẫn chỉ có quân đội là có hậu trường ghê gớm nhất. Ba lời mời khác, phân biệt hai cái đến từ gia tộc trung tâm liên minh HR, cùng với tổ chức lính đánh thuê tên là 'Hỏa Diễm Quân Đoàn _". Không ít lính đánh thuê trên Địa Cầu. Có điều phần lớn thực lực bình thường, nhưng cũng có một vài tổ chức cực kỳ cường đại! Hồng và Lôi Thần có thể chiếm lĩnh một Căn Cứ Thị, lại xây vũ quán rải rác toàn cầu, thế lực to lớn, không thua gì một cường quốc nào! Có thể nói là hai đại kiêu hùng. Còn trên Địa Cầu, cũng có người khác có dã tâm, cũng muốn thành lập thế lực riêng họ, trở thành thống lĩnh một phương! Như 'Hỏa Diễm Quân Đoàn" _ chính là do hai tồn tại trên cấp chiến thần liên thủ thành lập - Quân đội đánh thuê cực kỳ cường đại. Họ được những Căn Cứ Thị ở Phi Châu mời trợ giúp. Nhưng La Phong hết thảy cự tuyệt cả sáu lời mời này! Ngày ba mươi tháng ba, lúc sáng sớm, nhiệt độ rất thấp. Không ít học viên đều chạy bộ hoặc đi bộ trong trại huấn luyện. La Phong cũng làm như vậy. - La Phong, La Phong. La Phong đang chạy trên con đường rải đá, mặc đồ luyện công màu đen kinh ngạc dừng lại, quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một thanh niên tóc vàng ngắn, hơi xoăn đang mỉm cười đi tới, nói tiếng phổ thông không tự nhiên, làm cho người ta vừa nghe đã biết ngay là tiếng phổ thông do người nước ngoài nói. - Ta tên là William, William Edison, đến từ Âu Minh quốc. Thanh niên tóc vàng nhiệt tình nói. William? La Phong hỏi thầm, cái tên này cũng như Alexander ở Tô Nga, David ở Hoa Kỳ, Vương Vĩ, Trương Vĩ ở Hoa Hạ, đều là toàn là thứ phổ biến tới mức không thể phổ biến hơn được. - William? Xin chào. La Phong cũng cười. - Ta rất tò mò về Hoa Hạ. Thanh niên tóc vàng nhiệt tình nói: - Hơn nữa trong trại huấn luyện, vũ giả thiên tài Hoa Hạ cũng rất nhiều. La Phong ngươi một mình có thể gia nhập vào đây, ta rất muốn được tỷ thí, luận bàn với La Phong ngươi. Không biết La Phong ngươi có thỏa mãn yêu cầu của ta không? La Phong giật mình: - Tỷ thí á? - Ừm, đi Khiêu Chiến Thất tỷ thí, được không? Thanh niên tóc vàng William nhiệt tình. - Khiêu Chiến Thất? Trong đầu La Phong lập tức hiện lên những gì đã đọc trong Những Điều Học Viên Cần Biết. Khiêu Chiến Thất, chính là kết quả trong di tích văn minh cổ. Sau khi tiến vào khiêu chiến, hai người đeo máy cảm ứng ý thức, tiến vào 'không gian giả định', sau đó tiến hành sinh tử chiến trong không gian giả định! Bình thường, loại chiến đấu này, đều có tiền đặt cược! - Chúng ta không cược to, mười ức Hoa Hạ tệ được không? Thanh niên tóc vàng William cười rực rỡ, tỏ vẻ rất nhiệt tình. - William! Một tiếng quát khẽ vang lên. La Phong quay đầu nhìn lại. Thấy đó là Triệu Nhược mặc đồ luyện công màu tím, vẻ mặt giận dữ, quát ; - William, ngươi quả không biết xấu hổ! La Phong sư đệ chỉ là một người mới, cược chiến đấu với ngươi ở Khiêu Chiến Thất à? E rằng là đưa tiền cho ngươi thôi. Đám gia hỏa không sạch sẽ các ngươi, từ ba tháng trước, luôn luôn tìm vài người mới, nhử người ta cược chiến đấu với các ngươi, dâng tiền cho các ngươi! Có bổn sự, cược với ta này! - Triệu Nhược tỷ tỷ, không quan hệ gì với ngươi, ta tin rằng thực lực La Phong rất mạnh, không biết chừng ta bại dưới tay hắn. William nhìn về phía La Phong. Triệu Nhược cũng vội nhìn về phía La Phong: - La Phong, đừng tin tên quỷ dương này. Người này trong trại huấn luyện khá là âm hiểm, chuyên môn lừa gạt người mới. Họ không dám lừa gạt công khai, mà là tiến hành cược chiến đấu với người mới… khi cược chiến đấu, cơ hồ đều là người mới sẽ thua. Sau khi thua, những người mới lúc đó mới biết được được sự lợi hại của người cũ! Tên quỷ dương này có biên độ chiến lực thuộc loại 'trung cấp", mặc dù không cao, nhưng cũng không thấp, người mới bình thường không phải là đối thủ của hắn. - Mười ức thôi mà. Thanh niên tóc vàng William nhìn La Phong - Tùy tiện gia nhập vào một tổ chức, một năm cũng kiếm được nhiều hơn nhiều. La Phong hoàn toàn hiểu rõ về việc này rồi. Trong trại huấn luyện, có rất nhiều quy củ mà người mới không hiểu. Khi giả vờ nhiệt tình lôi kéo cược chiến đấu, sẽ kiếm được từ người mới một khoản tiền. - Là William à! Một thanh niên Hoa Hạ chạy tới. Thanh niên Hoa Hạ này tên là Giang Thần. Trong bữa tiệc tối hôm qua, La Phong đã biết người này rồi - La Phong, đừng có cược chiến đấu với hắn! Người này âm hiểm, ngày một tháng ba năm nay ta vừa gia nhập vào trại huấn luyện, ngay ngày thứ nhất vào trại huấn luyện, đã bị người này lừa đi Khiêu Chiến Thất, bị hắn móc mất một khoản tiền. - Fuсk! William sắc mặt rất xấu, hắn vốn tìm một cơ hội gặp một mình La Phong, không ngờ liên tiếp bị người phá hoại. - Được rồi, muốn cược chiến đấu hả, cũng được. La Phong mỉm cười nhìn hắn. - La Phong. Hai người Triệu Nhược, Giang Thần đều chấn động. - À. William lộ ra vẻ kinh hỷ bất ngờ - La Phong, chúng ta định một thời gian đi. - Nhưng mười ức thì thật sự hơi nhỏ. Ta không có hứng thú. Thêm chút đi, năm mươi ức! La Phong nhìn thoáng qua William - Dám chơi thì chơi, không dám, bỏ qua đi. Triệu Nhược, Giang Thần trợn mắt. - Năm mươi ức? William cũng chết lặng. ----- o O o -----