Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1192 - Cùng Vào Tuyệt Lộ

Vũ Trụ Giả Định, Hồng Minh Thành, trong Hồng Minh Điện, lúc này tụ tập rất nhiều Vũ Trụ Chi Chủ. - Ta cũng mới từ Đệ Nhị Luân Hồi Thời Đại nghe nói, cũng không biết thật hay giả. Toại Thạch Chi Chủ lo lắng nhìn quanh: - La Phong có ân với ta, nếu hắn gặp nguy… - Tin tức này hẳn là giả. Hư Kim Chi Chủ lắc đầu nói: - Lúc trước ta và Hỗn Độn cùng tiến vào Thuyền Vũ Trụ, Hỗn Độn còn nghiêm lệnh cho La Phong, hơn nữa La Phong tự thân thực lực cũng kém, không đến mức xông vào Khu Trong đâu. Mà lại xông tới tận Diệt Thần Giản! Huống chi hắn chỉ có chút thực lực như vậy, sao có thể đấu với Ngũ Hồn Chi Chủ thành như vậy. - Ừm - Đúng. Ở đây các Vũ Trụ Chi Chủ đều gật đầu. Ngũ Hồn Chi Chủ của Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, chính là nhân vật có thể ngang vai phải vế với Hỗn Độn Thành Chủ. - Đừng nóng, ta và mấy Vũ Trụ Chi Chủ của Tử Nguyệt Thánh Địa cũng có chút giao tình. Ta hỏi một chút. Bành Công Chi Chủ cười hà hà. Nhất thời hơn mười Vũ Trụ Chi Chủ nhìn về phía Bành Công Chi Chủ. Bành Công Chi Chủ rất hạ mình, nhưng địa vị cực cao, thực lực lại rất gần Hỗn Độn Thành Chủ. Bành Công Chi Chủ vẻ mặt dần dần nghiêm trọng. - Đã xác nhận. Bành Công Chi Chủ lướt mắt nhìn chung quanh: - La Phong đích xác xông tới Khu Trong Diệt Thần Giản ở Thuyền Vũ Trụ, hơn nữa đánh với Nhân Đà, Ngũ Hồn Chi Chủ, Cứu Tiễn Chi Chủ. Sau đó Dong Nham Ma Thần xuất hiện, khiến cho Nhân Đà bị thương nặng chưa từng có, khiến cho Cứu Tiễn Chi Chủ, Ngũ Hồn Chi Chủ lọt vào Biển Dung Nham. Trong đó Cứu Tiễn Chi Chủ đã chết, Ngũ Hồn Chi Chủ lại vượt qua Biển Dung Nham, nhưng phỏng chừng tổn thất cũng rất lớn. - Việc này… - Đây là thật sao? Vũ Trụ Chi Chủ các tộc bên trong Chủ Điện Hồng Minh Điện hơi chấn động, kinh ngạc đến ngây người. Cứu Tiễn chết rồi? Nhân Đà bị thương nặng, Ngũ Hồn bị buộc phải xuyên qua Biển Dung Nham? - Bành Công, ngươi xác định chứ? Hư Kim Chi Chủ không kìm được nói. Đùa à? Cứu Tiễn Chi Chủ chính là người có tương đương thực lực với hắn. - Xác định. Bành Công Chi Chủ gật đầu: - Ta gọi Hỗn Độn đến. Khoảnh khắc sau Hỗn Độn Thành Chủ đến, vừa biết tin tức, cũng giật mình. Việc đầu tiên hắn làm là lập tức gọi La Phong: - La Phong, tới đây cho ta. - Sư phụ, Bành Công Chi Chủ, Hư Kim Chi Chủ, chư vị… La Phong vừa xuất hiện trong điện, liền nhìn quanh chung quanh chào hỏi. - Ngân Hà Lĩnh Chủ. - Ngân Hà Lĩnh Chủ. Ai nấy đều mở lời, trong thanh âm cũng có vẻ kính phục. Lúc trước vì La Phong là Vũ Trụ Chi Chủ mới nổi, các Vũ Trụ Chi Chủ khác cũng không coi trọng La Phong, chỉ chào hỏi sơ. Nhưng việc lần này quá lớn, lại làm cho Cứu Tiễn Chi Chủ đã chết đi. Làm cho Nhân Đà Đánh Không Chết cũng bị thương nặng, mà Ngũ Hồn Chi Chủ cường đại cũng bị buộc phải xuyên qua Biển Dung Nham. Thán phục! - Việc của ngươi và Nhân Đà, Ngũ Hồn Chi Chủ, Cứu Tiễn Chi Chủ, là thật à? Hỗn Độn Thành Chủ mở lời. - Ừm. La Phong gật đầu: - Nhân Đà bị Dong Nham Ma Thần đạp hai cước, Kim Thỉ Giáp sợ đã hư hao. Về phần Nhân Đà, cho dù không chết, phỏng chừng thần thể cũng không còn được bao nhiêu. - Cứu Tiễn Chi Chủ, Đao Tâm Giới của hắn ở trong tay Ngũ Hồn Chi Chủ, e rằng thật sự đã chết rồi. - Ngũ Hồn Chi Chủ, xuyên qua Biển Dung Nham, phỏng chừng hy sinh cũng không nhỏ. La Phong nói thẳng, nhưng làm cho đám Hỗn Độn Thành Chủ, Hư Kim Chi Chủ phải tim đập dồn. Đùa sao… đây là liều mạng đó. - Ngươi thì sao? Hỗn Độn Thành Chủ truy vấn. - Ta đương nhiên cũng chỉ có thể xuyên qua Biển Dung Nham. La Phong nói. Nhất thời một đám Vũ Trụ Chi Chủ ớn lạnh. Xuyên Biển Dung Nham? Quả thực không muốn sống chăng. - May mắn còn sống đến Diễm Thủy Hồ. Nhưng bị Phong Lung Chi Chủ Tử Nguyệt Thánh Địa, Bàn Kha Chi Chủ, U Á Chi Chủ, còn có cả Ngũ Hồn Chi Chủ mạng lớn. Bốn tên này liên thủ truy sát ta… La Phong nói thẳng: - Bây giờ đệ tử đang chạy trốn, sư phụ gọi ta tới. - Bốn? Phong Lung Chi Chủ, Ngũ Hồn Chi Chủ? Hỗn Độn Thành Chủ cũng nín thở. La Phong gật đầu. - Làm sao bây giờ… phải làm sao bây giờ? Hỗn Độn Thành Chủ cau mày: - Ngươi đang ở Diễm Thủy Hồ. Cho dù ta muốn chạy tới, cũng phải vài chục năm. Người Sáng Lập Cự Phủ vẫn còn ở Khuynh Phong Giới, ai có thể cứu ngươi? - Không cứu kịp đâu. Hư Kim Chi Chủ lắc đầu. Bành Công Chi Chủ cũng nhíu mày. La Phong lại nói thẳng: - Sư phụ xin yên tâm. Trận này, liều mạng một chút cũng được. Ngũ Hồn Chi Chủ và ta đã không chết không ngừng tay rồi. Đệ tử hy sinh bản tôn chủ chiến mà thôi. Tuyệt đối sẽ không lùi bước chút nào đâu. Lúc này họ đang truy sát đệ tử, đệ tử không thể phân tâm, con xin đi trước. La Phong khom người Xoát Hắn đã biến mất. - Không chết không ngừng tay? Hỗn Độn Thành Chủ, Bành Công Chi Chủ hoàn toàn giật mình. Nhưng họ căn bản không thể làm gì hơn. - Lợi hại. Một vài Vũ Trụ Chi Chủ khác, đặc biệt là các Vũ Trụ Chi Chủ phụ thuộc Hồng Minh đều kinh hãi. Đánh chết Cứu Tiễn Chi Chủ thì thôi. Bây giờ lại còn chiến đấu với Ngũ Hồn Chi Chủ. Còn đấu với cả đám Phong Lung Chi Chủ của Tử Nguyệt Thánh Địa. Việc này quả thực quá điên cuồng. Họ bình thường căn bản không dám trêu vào đám đáng sợ như Phong Lung Chi Chủ, Ngũ Hồn Chi Chủ. - La Phong, ngươi chạy trốn đi, chạy trốn đi, nhìn ngươi có thể chạy trốn tới khi nào. Ta không giết ngươi, Ngũ Hồn ta làm sao đứng trong Vũ Trụ Hải được? Ngũ Hồn Chi Chủ gầm lên: - Ngươi chết chắc rồi, chết chắc rồi! - Chết chắc rồi? Muốn giết dựa vào thực lực. Không phải dựa vào mồm mép! Câm miệng đi! La Phong ở một nơi rất xa cấp tốc bay tiếp lên trên. La Phong bây giờ đang bay lên rất cao. Bàn Kha Chi Chủ, U Á Chi Chủ cách hắn gần. Phía dưới hắn vẻn vẹn chỉ tới một ức km. Với tốc độ gấp trăm lần tốc độ ánh sáng của họ, vài giây là lướt qua được. Ngũ Hồn Chi Chủ và Phong Lung Chi Chủ từ một phương xéo hơn đuổi theo hắn. Hai người bọn họ cách La Phong thật sự hơi xa Ngũ Hồn Chi Chủ cách La Phong cũng phải ngàn ức km, Phong Lung Chi Chủ cách La Phong còn xa hơn một chút. - Rào… Càng bay bay hướng lên trên, càng lạnh hơn. Trên cùng vùng gió lạnh là Đống Hồ Đình Hỏa luôn bốc cao tràn ngập. Liếc mắt nhìn quanh, ngọn lửa vô tận rải rác cả trời cao. Qua năm tháng dài đằng đẵng, Đống Hồ Đình Hỏa luôn tồn tại như vậy. Thỉnh thoảng gặp phải chấn động mạnh lại lan xuống phía dưới. Thậm chí công kích lan đến cả Diễm Thủy Hồ, làm cả Diễm Thủy Hồ đều hoàn toàn đông lại. Nếu không lan xuống phía dưới, nó sẽ vẫn ở trên không. "Trên cùng là Đống Hồ Đình Hỏa!" "Mình đã bay vài ngày rồi. Lên nữa là Đống Hồ Đình Hỏa. Ngân Dực Lĩnh Chủ La Phong sao vẫn còn một mạch bay lên trên? Đống Hồ Đình Hỏa cực kỳ lạnh, đến cả chí bảo loại cung điện đỉnh cấp khi lọt vào trong đó cũng bị đông vỡ vụn, cực kỳ đáng sợ. Nhưng xem ra, hắn hẳn là có chí bảo loại cung điện đỉnh cao." Xoát! La Phong giữa trời cao trong nháy mắt tiến vào một kim tự tháp huyết sắc, đáp kim tự tháp huyết sắc, tiến thẳng vào vùng trên nhất của Đống Hồ Đình Hỏa vô tận. - U Á… vào đi. Bàn Kha Chi Chủ cũng lấy ra một hình cầu màu trắng bạc. Trên hình cầu có hoa văn kỳ bí phức tạp. Hai người bọn họ liên tiếp tiến vào trong. Ngân cầu cũng nhanh chóng tiến vào Đống Hồ Đình Hỏa mênh mông. Hồi lâu sau - Chạy trốn vào Đống Hồ Đình Hỏa? Bất luận ngươi chạy trốn tới chỗ nào, cũng trốn không thoát! Trong mắt Ngũ Hồn Chi Chủ bốc lửa phẫn nộ. Lập tức Diệt Tuyệt Thần Khải trong nháy mắt phân chia, rất nhanh liền ngưng kết ra Ngũ Thú Thần. Hắn ở trong Ngũ Thú Thần, khống chế Ngũ Thú Thần, cũng tiến vào Đống Hồ Đình Hỏa. Thêm một lát nữa, Phong Lung Chi Chủ cũng đáp chí bảo loại cung điện đỉnh cao, tiến vào Đống Hồ Đình Hỏa. - Lạ thật. - Tốc độ La Phong chậm lại. - Đúng. Hắn chậm lại, rõ là việc lạ. Bàn Kha Chi Chủ, U Á Chi Chủ theo sát La Phong đều nghi hoặc. - Phong Lung, tốc độ phi hành La Phong đã giảm bớt. - Đi theo hắn là được. Phía trước là tuyệt lộ, hắn trốn không thoát đâu. Phong Lung Chi Chủ hồi âm như thế. Tốc độ La Phong giảm bớt. Bàn Kha Chi Chủ, U Á Chi Chủ tự biết không làm gì được La Phong, do đó cũng giảm bớt tốc độ. Sau đó Ngũ Hồn Chi Chủ, Phong Lung Chi Chủ dùng tốc độ cao nhất đuổi theo. Một chậm, một nhanh. Khoảng cách giữa Ngũ Hồn Chi Chủ và La Phong càng ngày càng gần. Sáu trăm ức km, năm trăm ức km, bốn trăm ức km… một trăm ức km, năm mươi ức km, mười ức km, một ức km… - La Phong, ngươi thật là tìm chết, ngươi muốn chết. Nếu ta không giết ngươi, không thể yên lòng được. Trong giọng nói của Ngũ Hồn Chi Chủ ẩn chứa sát ý vô tận. - Ngũ Hồn. Truy ta lâu như vậy, ngươi quả thật cũng có nghị lực. Ngươi cũng đã biết phía trước là ở đâu phải không? Tốc độ La Phong dần dần giảm bớt, thanh âm xuyên qua Quốc Độ Kim Sắc, tự nhiên truyền lại bên tai Ngũ Hồn Chi Chủ. - Nơi đó chính là tuyệt lộ. Ngũ Hồn Chi Chủ nói. - Đúng, là tuyệt lộ, nói đúng ra là mười hai vực sâu. La Phong nói. Không gian trên Diễm Thủy Hồ có Đống Hồ Đình Hỏa. Đống Hồ Đình Hỏa sao lại sinh ra? Đó là đến từ mười hai vực sâu. Mười hai vực sâu là mười hai không gian khổng lồ vô cùng vô tận. Sáu vực sâu phun ra Đống Hồ Đình Hỏa lạnh giá liên tục không dứt. Còn sáu vực sâu kia thì thời khắc nào cũng thôn phệ Đống Hồ Đình Hỏa vô tận, hình thành nên một vòng tuần hoàn. Một phun ra, lại một thôn phệ. Đống Hồ Đình Hỏa thỉnh thoảng lại lan đến tận Diễm Thủy Hồ. Còn vực sâu, chính là tuyệt lộ! Sở dĩ là tuyệt lộ, một là vì bất kỳ ai xông vào, cũng không có đường ra, chỉ có thể từ vực sâu đó bay ngược ra. Hai là vì xông vào thì cũng chỉ có Vũ Trụ Tối Cường Giả mới còn mạng sống. Đến cả Vũ Trụ Chi Chủ có chí bảo chí cường cũng không dám vào. Đi vào là tới tuyệt lộ. - Vực sâu… La Phong bay hướng lên trên. Phía trên Đống Hồ Đình Hỏa vô tận bị sức hút hình thành một vòng xoáy khổng lồ méo mó. Chỉ thấy phía trên một hắc động sâu vô tận rộng lớn xuất hiện. Sức hút cường đại làm La Phong chỉ có dựa vào Tinh Thần Tháp, Quốc Độ Kim Sắc cùng liên hợp mới chống đỡ nổi. - Ngươi muốn làm ta sợ sao? Hừ, càng đến gần vực sâu, sức hút càng mạnh. Nhưng khả năng ngươi chịu được sức hút nhất định không bằng ta. Ngươi chết chắc rồi! Ngũ Thú Thần dữ tợn gầm lên, hóa thành lưu quang, lao về phía La Phong. La Phong ngẩng đầu nhìn hắc động u ám trên bầu trời vô tận. Đây là một nơi đáng sợ hơn cả Biển Dung Nham. Mình mà rơi vào vực sâu, căn bản không thể ra được. - Ngươi tới nữa đi, nhưng đừng có hối hận. La Phong nói. - Ha ha, hối hận là ngươi đó. Ngũ Thú Thần gầm lên, móng vuốt khổng lồ đạp vào kim tự tháp huyết sắc. - Ta không phải đối thủ của ngươi, do đó… La Phong điên cuồng nói. Ầm ầm Vũ Trụ Mini trong nháy mắt sinh ra, hoàn toàn bao phủ Ngũ Hồn Chi Chủ và La Phong. Vũ Trụ Mini khổng lồ căn bản không chống cự được sức hút ngập trời, hơn nữa nó cũng căn bản không chống cự, lập tức bị vực sâu u ám vô tận trong nháy mắt hút vào. Sức hút của Vũ Trụ Mini cũng hút luôn cả Ngũ Hồn Chi Chủ. Hắn kiệt lực giãy dụa, nhưng đã chậm… - Không! Ngũ Hồn Chi Chủ kinh sợ. Ngũ Thú Thần điên cuồng muốn bay ngược lại. - Có thể làm Ngũ Hồn Chi Chủ theo ta cùng tiến vào tuyệt lộ, là vinh hạnh của ta. Thanh âm La Phong lại vang vọng bên tai Ngũ Hồn Chi Chủ. Yên tĩnh. Ngoài hắc động vực sâu vô tận, một hình cầu màu bạc lơ lửng, khoảnh khắc sau, một cung điện cũng xuất hiện. - Tên điên, tên điên. Bàn Kha Chi Chủ, U Á Chi Chủ vẫn còn hơi rung động. Đó chính là tuyệt lộ. Cho dù Vũ Trụ Chi Chủ có chí bảo chí cường cũng không dám đi vào. "Ngân Dực Lĩnh Chủ này là một gia hỏa điên cuồng như vậy. Điên cuồng với người khác, đối với mình cũng điên cuồng. " Phong Lung Chi Chủ cũng nhìn lên hắc động khổng lồ trên vực sâu, trong lòng rung động. Hắn hiểu, Ngũ Hồn Chi Chủ hết rồi! Hắn đột nhiên ý thức được, mình lựa chọn đoạt bảo bối của La Phong là một lựa chọn sai lầm như thế nào. "May mà hắn chụp lấy Ngũ Hồn, chứ không phải ta. " Phong Lung Chi Chủ không khỏi thầm kêu may mắn. ----- o O o -----

Bình Luận (0)
Comment