"5000 năm! " Thanh âm già nua của Phổ Đề vang lên đầy lo lắng. Hắn cũng không nghĩ tới Tinh Thần Tháp nhận chủ lại duy trì trên 5000 năm. Hai hậu tuyển giả trước một người kiên trì được 2600 năm, một người kiên trì được 3300 năm thôi. "Hy vọng, La Phong có thể thành công đi. " Phổ Đề thở dài một tiếng, thanh âm vang vọng trong đại điện. Vũ Trụ Giả Định, tiểu khu Cửu Tinh Loan trên đảo Hắc Long Sơn. Cửu Tinh Loan, những kiến trúc cổ xưa liên miên. Bây giờ cả Cửu Tinh Loan đều chỉ để những tầng cao nhất La gia sinh sống thôi. Còn có những thành viên gia tộc khác sống ở vài nơi khác. Gia tộc La gia với hơn vạn năm lịch sử, hơn nữa La Phong ở Càn Vu vũ trụ quốc có địa vị chỉ sau ' Càn Vu Quốc Chủ ", nên quyền thế của La gia ngập trời. - Bộp … - Bộp! - Bộp! … Tiếng chân bước vang lên trên những phiến đá. Từ Hân đi trên hành lang, phía sau có hai nữ tử đi theo. Vì người cầm quyền cao nhất La gia là ' Gia chủ La Phong" _ luôn lang bạt trong thế giới cường giả, vì vậy mọi việc gia tộc chủ yếu là do con lớn nhất La Bình quản lý, nhưng rất nhiều đại sự cũng do Từ Hân xử lý. Từ Hân có địa vị đặc thù ở La gia, hơn nữa lại là tổng giám đốc công ty Bình Hải. Vạn năm qua, nàng có thêm tư thế cao quý. Người ở địa vị cao tự nhiên cũng có uy nghi. Một ánh mắt của nàng cũng sẽ làm những người dưới trướng kinh sợ. Người bình thường thậm chí còn cũng không dám ngẩng đầu nhìn thẳng vào Từ Hân. Nhưng trán Từ Hân vẫn có vẻ lo âu. - Chủ nhân, là tin nhắn của gia chủ. Trí năng trợ lý giả định của Từ Hân đột nhiên nói. - Tin nhắn? Từ Hân đang đi trên hành lang dừng phắt lại, trong mắt lộ ra vẻ kinh hỷ, dù tỉnh táo mấy thì lúc này cũng rối loạn. " Nói là có việc vô cùng quan trọng, sẽ đóng không nhận tin Vũ Trụ Giả Định. Nhưng lần này biến mất đã là 6000 năm rồi. Muốn tìm cũng không tìm thấy, liên lạc cũng không liên lạc được, làm sao mà không làm người ta lo lắng chứ? " Lang bạt trong thế giới cường giả, một lần biến mất là sáu ngàn năm, không có tin tức, đích xác rất có thể đã ngã xuống. May mà trước khi La Phong đóng máy, đã nhắc nhờ người trong nhà. - Phu nhân có vẻ rất mừng. - Không thấy phu nhân vui vẻ như vậy bao giờ. - Phu nhân mấy năm nay luôn luôn ưu tư, nhưng bây giờ mặt mày hớn hở như vậy. Phía sau hai nữ tử lẳng lặng thảo luận.` Từ Hân lúc này lòng tràn đầy vui mừng khi đọc tin nhắn. "Cũng biết nói vài lời êm ái, đọc cũng êm tai. " Từ Hân nhìn tin nhắn, nụ cười càng thêm ngọt ngào. " Đến cả những việc ở trường trung học cũng nhờ rành mạch như vậy. Đều là lão phu lão thê cả rồi, còn nói việc này…" Tin nhắn rất dài. Nội dung cả vạn từ Từ Hân đi từ hành lang ra tới bãi cỏ, ngồi trên ghế đọc từ từ. Đây là một phong thư đầy cảm tình chứ không phải một tin nhắn giản đơn. Kể việc từ khi hai người quen biết, mến nhau… rồi từ từ kể tiếp, Từ Hân đọc mà không nén được phải nở nụ cười. Càng đọc, vẻ mặt nàng càng thay đổi. Thân thể run nhè nhẹ, ánh mắt cũng có vẻ hoảng sợ. - Không! - Không! Từ Hân đứng bật dậy, gào lên, nước mắt chảy ròng ròng. - Ta không áy náy vì ngươi, không! Cảnh này làm hai nữ thị xa xa giật bắn người, liếc mắt nhìn nhau, rồi phát hiện có gì không ổn. - Mẹ, mẹ! Tiếng huyên náo từ xa truyền đến. Một bóng người lập tức vọt tới, sau đó một bóng người khác cũng theo sát nhảy vào sân. Chính là La Bình và La Hải. Hai người này cũng vẻ mặt đầy lo lắng, thấy Từ Hân liên tục gọi mẹ. - Đóng cửa, cấm bất luận kẻ nào đi vào. Từ Hân quay sang hai nữ thị quát. - Dạ. Hai nữ thị này chính là người hầu thiếp thân, bất luận là việc ở công ty Bình Hải, hay việc trong tộc La gia, Từ Hân cũng thường xuyên thông qua cho hai nàng. Hai nàng tuy là thị nữ nhưng địa vị lại sánh ngang với đại quản gia trong tộc La gia. Hai người này tự nhiên cũng thông tuệ vô cùng, biết việc không ổn, vội đóng cửa cấm những người khác đi vào. - Mẹ, chuyện gì thế? - Ba chẳng lẽ thật đã… La Bình, La Hải đều sốt ruột. Từ Hân ôm lấy hai con trai, không kìm được nước mắt. Kỳ thật tin nhắn của La Phong là khi vừa tiếp thu Sinh Tử Truyền Thừa đã chuẩn bị sẵn tin nhắn cho người trong nhà rồi, hơn nữa thiết định là 6000 năm sau sẽ tự động phát. Chiếu theo La Phong năm đó cho rằng, hai hậu tuyển giả trước một người kiên trì được 2600 năm, một người kiên trì được 3300 năm, theo đánh giá thì cả Sinh Tử Truyền Thừa nhiều nhất là 4000 năm. Quá dài, sẽ quá bất thường. Hai người trước có thể trải qua khảo nghiệm âm thầm, cuối cùng cũng trải qua Sinh Tử Truyền Thừa, hiển nhiên đều là những nhân vật thiên kiêu, không đến mức cách yêu cầu cực hạn quá xa. Do đó, La Phong thiết định là 4000 năm! "Hậu tuyển giả thứ nhất kiên trì được 2600 năm, cả truyền thừa theo đánh giá chắc chừng 4000 năm, chắc không bất thường tới mức 6000 năm đâu. Ai mà có thể dài được như vậy chứ?" "Nếu Sinh Tử Truyền Thừa thành công, ta có thể cắt bỏ tin nhắn." "Thất bại, ít nhất xem như đưa tin cho người trong nhà." "Dù sao một khi ta ngã xuống, Vũ Trụ Giả Định tiếp thu lại luôn đóng, Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ e rằng cũng không biết tin tức ta ngã xuống. Với năng lực của Hỗn Độn Thành Chủ, có thể một lần tu luyện đã là hàng ngàn vạn năm, hoặc cả ức năm. Ai biết khi nào thì mới có thể làm cho ta sống lại. Còn tuổi thọ của Từ Hân nhiều nhất là một ngàn vạn năm. La Phong rất lo lắng. Hắn tin rằng, cho dù ngã xuống, mình cũng sẽ được sư phụ nghịch chuyển Thời Không làm sống lại. Nhưng nếu cách trên ngàn vạn năm tới cả ức năm mới được làm sống lại thì sao? Thê tử thì sao? Sau khi làm sống lại, thê tử, nhi tử, cha mẹ, đệ đệ đều đã chết, thì làm sao? Vì vậy La Phong chuẩn bị đưa tin nhắn này cho thân nhân, thiết định là 6000 năm sau sẽ tự động phát. - Cha các ngươi đang gặp kiếp nạn, nhưng hắn nói, vào một tương lai xa xôi hắn sẽ trở về. Ngắn thì vạn năm, lâu là trăm vạn năm ngàn vạn năm… Thanh âm Từ Hân run rẩy. Đúng vậy, lâu là ngàn vạn năm, thậm chí dài hơn. Nhưng tuổi thọ của nàng cũng chỉ là ngàn vạn năm, nàng còn có thể tái kiến La Phong nữa sao? - Ba. - Ba. La Bình, La Hải cũng ngẩn ra. - Đi, chúng ta đi gặp ông nội bà nội các ngươi. Từ Hân cố nén bi thống, liền nói. Một lát sau, Từ Hân, La Bình, La Hải, và La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan, La Hoa đều gặp mặt. Trên gương mặt mọi người đều có vẻ bi thống. Cả La gia, La Phong là cột trụ! Nhân loại Địa Cầu, La Phong cũng là cột trụ! Hắn luôn chống đỡ cho La gia. Giúp cho La gia hoành hành mà không bị ai cản trở, làm nhân loại Địa Cầu thuộc loại chủng tộc cao cao tại thượng ở Càn Vu vũ trụ quốc. Nhưng bây giờ… cây trụ này đã sụp! - Tiểu Phong, Tiểu Phong. Cung Tâm Lan toàn thân đều run lên. Mặc dù La Phong nói vào một tương lai xa xôi sẽ trở về, nhưng người trong nhà lại cho rằng, rất có thể chỉ là nói an ủi. - La gia chúng ta, Địa Cầu chúng ta, bây giờ gặp phải nguy cơ lớn nhất. Thanh âm Từ Hân hơi khàn đi. Những người khác trong phòng đều nhìn về phía Từ Hân. - Trên tin nhắn La Phong lưu lại một tài khoản và mật mã, để cho La gia chúng ta ứng biến. Đây là một khoản tiền bạc vô cùng lớn. Từ Hân nói Nàng nhiều năm qua rất ít khi gặp La Phong, cũng không ngờ, trong tin nhắn La Phong lưu lại một tài khoản, cao tới 500 ức đơn vị hỗn nguyên! Đây là một con số làm Từ Hân cảm thấy không tưởng tượng nổi. Cả Càn Vu vũ trụ quốc, ngoại trừ Càn Vu Quốc Chủ, ai có tiền bạc nhiều như thế? - Mọi người mau mau chuẩn bị, chuẩn bị phương án ứng biến. Từ Hân nói khàn khàn: - Lòng người dễ thay đổi, thiên hạ vui vẻ tiếp đón cũng chỉ vì lợi. Nếu La Phong thật sự xảy ra chuyện, La gia chúng ta khó tránh khỏi làm người ta thèm thuồng. Một khi chúng ta không có ai đủ năng lực bảo trụ, thì khó giữ được gia tộc khổng lồ này. Ta bây giờ lập tức đi gặp sư phụ của La Phong Chân Diễn Vương, hỏi xem việc của La Phong. - Mau mau đi đi. - Đi đi, gia tộc bên này để chúng ta lo. La Hồng Quốc, La Hoa đều nói. - Ừm. Từ Hân gật gật đầu. Từ Hân dù sao cũng là thành viên hạch tâm của công ty Vũ Trụ Giả Định, cũng hơi có mạng lưới quan hệ. Hơn nữa cũng đã có số hiệu Vũ Trụ Giả Định của Chân Diễn Vương. Chẳng mấy chốc đã nàng đã liên lạc được với Chân Diễn Vương. - Cái gì? - Ở tương lai xa xôi sẽ trở về? Chân Diễn Vương biến sắc. Khác với bọn người Từ Hân, Chân Diễn Vương chính là một siêu cường giả trong vũ trụ, biết nhiều hơn rất nhiều Hắn vừa nghe đã hiểu… ý của La Phong là trong tương lai xa xôi, được nghịch chuyển Thời Không làm sống lại. Nếu không nhờ sự đặc thù của Mạng Vũ Trụ Giả Định rải rác khắp vũ trụ mênh mông, sao có thể năm tháng vô tận vẫn luôn không thể liên lạc với người trong nhà? - Ta đi cầu kiến Hỗn Độn Thành Chủ. Chân Diễn Vương lập tức sốt ruột. - Làm phiền Chân Diễn Vương tiền bối rồi. Từ Hân kích động. - Ta là sư phụ hắn! Chân Diễn Vương lúc này lập tức ly khai Mạng Vũ Trụ Giả Định. Hỗn Độn Thành Chân Diễn Vương lập tức chạy tới phủ của Hỗn Độn Thành Chủ, đi cầu kiến Hỗn Độn Thành Chủ. Hỗn Độn Thành Chủ có địa vị như thế nào chứ? Cho dù là Chân Diễn Vương, cơ hồ cũng không thể gặp chân thân của Hỗn Độn Thành Chủ, trừ phi có việc cực đặc thù. Còn lần này, Chân Diễn Vương đã gặp được. - Ngươi nói là La Phong rất có thể đã ngã xuống à? Hỗn Độn Thành Chủ khoanh chân ngồi giữa những thi thể cường giả ngoại tộc rải rác trong đống hoang tàn. - Dạ. Chân Diễn Vương cung kính nói. - Hắn vẫn còn sống. Hỗn Độn Thành Chủ nói. - Còn sống? Chân Diễn Vương giật mình. - Ta có thể xác định, hắn vẫn luôn ở Tinh Thần Tháp, chiến trường số bảy chiến trường ngoài tinh vực. 6000 năm qua hắn luôn ở một nơi nào đó trong Tinh Thần Tháp. Hỗn Độn Thành Chủ nói: - 6000 năm luôn ở chỗ đó, chỉ không nối vào hệ thống mạng Vũ Trụ Giả Định. Ta có thể xác nhận khí tức sinh mạng vẫn còn. Phỏng chừng, hắn gặp kiếp nạn. Nơi đó là Tinh Thần Tháp, xuất hiện những nguy hiểm là việc rất bình thường. Chân Diễn Vương nghe xong cảm thấy run sợ trong lòng, đó là Tinh Thần Tháp! Tinh Thần Tháp nhìn bề ngoài vẻn vẹn chỉ có hộ vệ cấm địa trong không gian cấm. Nhưng trên thực tế, nguy hiểm khắp nơi. Phải biết là đến cả Vũ Trụ Chi Chủ cũng không dám bừa bãi xông vào, có thể gặp những nguy hiểm lớn. Bên trong Tinh Thần Tháp. Trong đại điện được vô số Trấn Phong Tinh Thần xoay vòng, mặt đất tràn ngập một tầng máu La Phong ngồi đó, thân thể đau đớn, da hoàn toàn bị xé vụn, máu tươi văng tung tóe. Năng lực khôi phục của thân thể cấp Giới Chủ mạnh như thế nào chứ. Nguyên hạch liên tục không dứt cung cấp năng lượng, không ngừng khôi phục, đồng thời cũng không ngừng đổ máu… Thân thể đều nằm trong trạng thái gần như tan vỡ, chỉ còn cảm giác đau đớn do linh hồn xé vụn. Bởi vậy có thể thấy được, linh hồn xé vụn đau nhức tới mức nào? " _ 6000 năm! " " _ _ _ Vào năm 5000, đã tiếp cận với cực hạn. Tới năm 5600, đã hoàn toàn đến cực hạn. Lần trước hắn có thể vào thời điểm mấu chốt nhất lột xác, ta cũng không thể tin hắn có vận may có thể lột xác lần thứ hai. Nhưng từ năm 5600 tới năm 6000, qua 400 năm, rốt cuộc sức mạnh gì đã luôn chống đỡ cho hắn! " Phổ Đề ngồi đó nhìn La Phong, hoàn toàn khiếp sợ. Hắn không thể tưởng tượng 5600 năm đã hoàn toàn đạt đến cực hạn của La Phong, sao có thể chống cự tiếp tục như vậy. Linh hồn xé vụn đau nhức đã đạt đến cực hạn, đã không thể áp chế nữa. La Phong cũng không thể tu luyện ' Đạo Thần Thú nữa. Hắn lúc này, đã không còn tu luyện nữa. Ý thức ngoại trừ chống cự cảm giác đau đớn do linh hồn xé vụn, thì duy nhất chỉ còn một chấp niệm. " _ Ta muốn gặp lại các ngươi! _" " _ _ _ Các ngươi! " " _ _ _ Các ngươi… " Trong ý thức La Phong vẻn vẹn chỉ có thể tồn tại một chấp niệm duy nhất. Chấp niệm này là các thân nhân, là cha mẹ là huynh đệ, là vợ. Hắn không muốn sau khi được làm sống lại thì các thân nhân đều chết sạch. Hắn không thể chấp nhận được. Vào thời khắc đạt tới cuối cùng, trong lòng chỉ có một câu " _ Mọi người… ta yêu mọi người! "Ta muốn! _" " _ _ _ Rất muốn!" Linh hồn đã bắt đầu nát ra. Có mảnh được ý thức và ý chí vô hình cưỡng ép ngưng tụ, rồi lại vỡ ra Trong lúc giãy dụa, La Phong vẫn duy trì chấp niệm cuối cùng. Tận đáy lòng lần lượt kêu gọi các thân nhân yêu dấu. Hắn áy náy, hắn không đành. Hắn luyến tiếc Tinh châu đó vẫn tiếp tục dung hợp rất vô tình. Linh hồn xé vụn lúc này lại nguy kịch hơn… Đã tan vỡ tới nơi rồi! "Rất nhớ… _" " _ _ _ Mọi người… ". ----- o O o -----