Thôn Phệ Tinh Không

Chương 938 - Hỗn Độn Thành Chủ Giáng Lâm

Ô Hoa Bí Cảnh, vành đai Băng Ngục Tinh. Một tòa cung điện sừng sững thoáng bao phủ bởi ngọn lửa chợt xuất hiện. Khi tòa cung điện vừa xuất hiện, nó như trở thành hạch tâm của cả vành đai Băng Ngục Tinh. Uy áp vô cùng cường đại ngang ngược bao phủ cả vành đai Băng Ngục Tinh. Những Đâu Khấu đang cười đùa vành đai Tinh Hà đều sợ tới mức run lên. - Thiên Lang Chi Chủ, gì mà phải ép đám tiểu gia hỏa thế. Hai thân ảnh, một màu tím, một màu xanh, lướt qua phía chân trời, bay đến trước tòa cung điện lơ lửng. - Ta giáng lâm, chúng tự nhiên phải quỳ rạp cung kính. Thanh âm ầm ầm từ trong cung điện truyền ra. Một thân ảnh như ngọn lửa bừng bừng từ từ đi ra. Như hóa thân của quy luật vũ trụ. Bộ lông toàn thân bốc cao những ngọn lửa, Thiên Lang khổng lồ toàn thân đen như mực, bốn vó từ từ tiến tới, Thời Không chung quanh hoàn toàn bị ép. Lúc này, chủ nhân của vùng thời gian không gian cả vành đai Băng Ngục Tinh chính là hắn! Ngay cả Tôn Giả Đâu Khấu xanh, Tôn Giả Đâu Khấu tím cũng phải tỏ vẻ tôn kính. Hắn, là một trong hoàng tộc yêu tộc, tồn tại vĩ đại nhất ' Thiên Lang tộc _", Thiên Lang Chi Chủ! - Thiên Lang tộc ta có tộc nhân bị giam giữ ở trong Băng Ngục của ngươi. Thiên Lang Chi Chủ cất tiếng thanh âm, làm cả vùng thời gian không gian đều run lên sợ hãi - Thả hắn ra đi. Tôn Giả Đâu Khấu xanh, Tôn Giả Đâu Khấu tím liếc mắt nhìn nhau. Số lượng yêu tộc khổng lồ như vậy. Họ vẻn vẹn chỉ giam giữ một Bất Hủ yêu tộc, lại làm cho Thiên Lang Chi Chủ phải hiện thân. - Thiên Lang Chi Chủ chờ một lát! Tôn Giả Đâu Khấu xanh nói, rồi lập tức ngoắc tay một cái. Trong lòng bàn tay xuất hiện một hình trụ. Khi phát hiện Thiên Lang Chi Chủ giáng lâm, tự nhiên khi tới nghênh đón hắn cũng mang theo trọng bảo của mình. Trọng bảo Băng Ngục Ngục trấn áp phong ấn, vô cùng quý hiếm, lại rất phù hợp với thiên phú Tôn Giả Đâu Khấu xanh. Bảo vật này trong tay hắn đích xác có uy năng rất lớn. - Xuất! Tôn Giả Đâu Khấu xanh đưa ý niệm tiến vào Băng Ngục, lập tức tập trung vào Thiên Lang, dễ dàng " _ đá _" Thiên Lang ra khỏi Băng Ngục. Thiên Lang toàn thân trắng như tuyết quay cuồng giữa không gian, rồi đứng vững xuống, lập tức nhìn bốn phía. Trong mắt xanh lè đầy vẻ hớn hở khi thấy xa xa, hai thân ảnh màu tím, màu xanh, rồi thấy cung điện tắm mình trong ngọn lửa, cùng với thân ảnh màu đen tràn ngập uy áp của Thiên Lang, làm hắn không khỏi nhớ tới truyền thuyết trong Thiên Lang tộc, nhất thời lộ ra vẻ khó có thể tin. - Thủ lĩnh. Thiên Lang Tư Thượng Ngõa vội quỳ rạp xuống, kích động vạn phần. Trong truyền thuyết thủ lĩnh của Thiên Lang tộc! Thủ lĩnh vĩnh viễn! - Đâu Khấu tím, tộc nhân Thiên Lang tộc ta thực lực như thế nào? Thiên Lang trong ngọn lửa đen bừng bừng hướng mắt nhìn Tôn Giả Đâu Khấu tím. Tôn Giả Đâu Khấu tím tuy vô cùng hậm hực Thiên Lang Chi Chủ, nhưng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn. Nhân vật này là Vũ Trụ Chi Chủ có chí bảo cường đại: - Thiên Lang Chi Chủ, tiểu gia hỏa này có thực lực cũng khá lắm. Trong Băng Ngục xếp hạng top 5. Nếu tăng thêm vài món trọng bảo thích hợp, đủ để sánh ngang với Bất Hủ Phong Vương vô địch khác. - Ngươi biết hắn là tộc nhân Thiên Lang ta, lại có thiên phú như vậy, mà ngươi còn giam giữ? Thiên Lang Chi Chủ cất tiếng ầm ầm. - Là Băng Ngục của ta giam giữ chứ. Tôn Giả Đâu Khấu xanh hiện lên vẻ tức giận. Thiên Lang Chi Chủ đưa mắt nhìn về phía Tôn Giả Đâu Khấu xanh. Ầm! Một luồng công kích vô hình quét qua Tôn Giả Đâu Khấu xanh, làm Tôn Giả Đâu Khấu xanh như một ngôi sao băng bay ngược lại, thần thể cũng vỡ vụn hơn phân nửa, sau đó mới ngưng tụ lại. - Ai cho ngươi nói. Thanh âm Thiên Lang Chi Chủ ẩn chứa vẻ tức giận, trong con ngươi lóe lên hàn quang, làm Tôn Giả Đâu Khấu tím ớn lạnh. - Thiên Lang Chi Chủ. Tôn Giả Đâu Khấu tím vội kêu. - Yên tâm, cũng vì ngươi, ta cũng sẽ không làm thương tổn hắn đâu. Thiên Lang Chi Chủ đã bớt giận. - Chỉ trừng phạt nhỏ thôi. Tôn Giả Đâu Khấu xanh bay trở về, đứng cạnh Tôn Giả Đâu Khấu tím, hiển nhiên lòng tức giận, nhưng chỉ có thể nhịn. Tôn Giả Đâu Khấu tím lại nở nụ cười: - Thiên Lang Chi Chủ, ta đã thả tộc nhân ngươi, việc này cho qua thôi. Nếu Thiên Lang Chi Chủ muốn nói chuyện cũ với ta, có thể tới Băng Ngục Tinh Tế chơi. Ta cũng có thể mời thêm vài vị bằng hữu, cùng nhau bồi Thiên Lang Chi Chủ nhé. - Không được. Thiên Lang Chi Chủ liếc mắt nhìn Tôn Giả Đâu Khấu tím, rồi lập tức nhìn xuống Tư Thượng Ngõa quỳ bên cạnh. Tư Thượng Ngõa cung kính quỳ rạp xuống, vội truyền âm nói: - Thủ lĩnh, trong Băng Ngục có một nhân loại. Nhân loại đó có Thần Thú Truyền Thừa Lệnh. Hắn không dám nói là Thần Thú Truyền Thừa Lệnh đó là do mình đưa cho nhân loại, e rằng nhân vật vĩ đại cao cao tại thượng trước mặt hắn nổi giận. - Thần Thú Truyền Thừa Lệnh? Thiên Lang Chi Chủ lúc này nhìn về phía Tôn Giả Đâu Khấu tím. - Trong Băng Ngục các ngươi còn giam giữ một nhân loại, cũng thả ra đi. Ta mang hắn đi. Thiên Lang Chi Chủ nói. Có thể một câu mà có một phần Thần Thú Truyền Thừa Lệnh thì quá đáng giá. Dù sao Thần Thú Truyền Thừa Lệnh là tài nguyên hạn chế cung cấp trong một tộc quần, số lượng cực kỳ hiếm. - Nhân loại? Tôn Giả Đâu Khấu tím, Tôn Giả Đâu Khấu xanh nhìn nhau. Không ổn, phiền to rồi! - Không có nhân loại. Tôn Giả Đâu Khấu tím lắc đầu. - Ngươi dám nói không có! Thanh âm Thiên Lang Chi Chủ gầm lên, làm Thời Không chung quanh đều chấn động, không gian như nước biển chấn động méo xệch. - Ngươi quên tộc nhân dưới trướng ta vừa mới ra, đương nhiên biết trong đó có một nhân loại. - Không có. Tôn Giả Đâu Khấu tím lắc đầu. Tôn Giả Đâu Khấu tím, Tôn Giả Đâu Khấu xanh cũng không dám tùy tiện liền giao nhân loại ra. Họ lúc trước đã liên lạc với Tọa Sơn Khách, cũng đã xác nhận. Nhân loại đó chính là người mà Tọa Sơn Khách muốn mài giũa bồi dưỡng. Tọa Sơn Khách là tồn tại như thế nào chứ? Thiên Lang Chi Chủ làm sao mà so được với Tọa Sơn Khách? Đắc tội với Thiên Lang Chi Chủ, họ còn có đường sống! Đắc tội với Tọa Sơn Khách, Tổ Thần Giáo cũng không giúp được họ! - Không có nhân loại Tôn Giả Đâu Khấu xanh cũng lắc đầu. - Hẳn là tiểu gia hỏa này nhớ lầm. Cũng đã từng có nhân loại, nhưng nhân loại đó đã chết lâu rồi, bây giờ trong đó không có đâu. Thiên Lang Chi Chủ rất kinh ngạc. Tôn Giả Đâu Khấu tím, Tôn Giả Đâu Khấu xanh lại không chịu thả nhân loại ra. Tư Thượng Ngõa cũng nhìn về phía thủ lĩnh mình. Hắn đang chờ thủ lĩnh ám chỉ. Nếu thủ lĩnh bỏ qua, hắn sẽ ngoan ngoãn nói: " _ Nhân loại có thể đã chết rồi, ta đã chưa thấy hắn một kỷ nguyên rồi. _" Nếu thủ lĩnh muốn cưỡng ép mang nhân loại đi, hắn sẽ nói: " _ Ta vừa mới thấy nhân loại đó mà. _" - Thú vị, thú vị. Thiên Lang Chi Chủ cất tiếng ầm ầm. - Nhân loại đó là ai? Xem ra rất có lai lịch. Thiên Lang Chi Chủ đứng trước tòa cung điện sừng sững, nhìn xuống hai vị tôn giả. - Chẳng lẽ là một siêu tồn tại của tộc nhân loại ước định với các ngươi, do đó hai người các ngươi thà đối lập với ta? Ha ha, chuyện tốt của tộc nhân loại, ta đương nhiên phải phá rồi! - Giao ra nhân loại! Đôi mắt Thiên Lang Chi Chủ lóe ra hung mang. - Nếu không ta sẽ cưỡng đoạt. - Thủ lĩnh, hai người bọn họ nói láo. Trước khi ta ra, vẫn còn thấy nhân loại kia. Tư Thượng Ngõa vội hô. - Có nghe không? Thiên Lang Chi Chủ nhìn xuống hai vị tôn giả. - Thiên Lang Chi Chủ! Tôn Giả Đâu Khấu tím nổi giận nói: - Ngươi vì một nhân loại mà muốn chiến đấu với hai chúng ta sao? - Ta khuyên ngươi bỏ qua nhân loại đó đi. Tôn Giả Đâu Khấu xanh cũng cả giận nói: -… Thiên Lang Chi Chủ! Hai người bọn họ đã âm thầm bắt đầu thông báo cho Tọa Sơn Khách. Thủ đoạn Tọa Sơn Khách không tưởng tượng nổi, tự nhiên có thể nhanh chóng nhận được tin. Nhưng cách Tọa Sơn Khách đáp lại cũng rất quỷ dị " _ Thả tên thanh niên nhân loại ra đi. Nên làm gì thì cứ làm. Những việc khác các ngươi không cần quản nhiều. Đừng bộc lộ việc giam nhân loại có liên quan tới ta. _" - Giao nhân loại ra. Thiên Lang Chi Chủ cất tiếng ầm ầm. - Bất luận hắn bối cảnh như thế nào, dù là đệ tử được Người Sáng Lập Cự Phủ coi trọng, chỉ cần là tộc nhân loại, yêu tộc ta tự nhiên không sợ. Tôn Giả Đâu Khấu tím, Tôn Giả Đâu Khấu xanh nhìn nhau. Mặc dù họ rất nghi hoặc Tọa Sơn Khách tại sao bảo họ không cần quản nhiều, thậm chí không cho phép lộ quan hệ giữa hắn và nhân loại, chỉ cần hai người bọn họ báo cái tên 'Tọa Sơn Khách" _ , Thiên Lang Chi Chủ khẳng định sẽ vỗ đít đi luôn, không dám nói gì. - Tọa Sơn Khách đã nói như vậy, chúng ta còn ngạnh kháng cái gì. Hai vị tôn giả nhìn nhau. - Được rồi. Tôn Giả Đâu Khấu tím gật đầu -… Chúng ta thả. Dưới lớp tuyết sâu của Đông Phương Băng Ngục. La Phong đang ngồi trong nhà, lặng lẽ chờ đợi. Hắn phỏng chừng một hai ngày là Hỗn Độn Thành Chủ sẽ đưa mình ly khai. - Ầm! Đột nhiên một sức mạnh trấn áp cả Băng Ngục trong nháy mắt đè ép xuống mình, đồng thời trước mặt mình bỗng xuất hiện lỗ thủng không gian, rồi mình không hề có sức phản kháng, bị ép bắn ra ngoài. Cảnh sắc chuyển đổi. Thần thể La Phong quay cuồng, rồi vội dang hai cánh, lơ lửng trong không gian. - Hẳn là sư phụ. La Phong thầm đoán, đồng thời nhìn quanh bốn phía. Vừa nhìn cảnh ở đây, hắn không khỏi ngẩn ngơ. Xa xa có hai bóng người đang đứng, chính là Tôn Giả Đâu Khấu xanh và Tôn Giả Đâu Khấu tím, bên kia là một cung điện lơ lửng sừng sững tắm mình trong ngọn lửa. Uy áp vô hình phát ra quả thực vô cùng đáng sợ. Vượt xa Thiên Thực Cung mà La Phong từng thấy. Thiên Lang Chi Chủ với Thời Không xung quanh thoáng như vặn vẹo, càng làm cho La Phong run sợ. Bên cạnh Thiên Lang màu đen có Thiên Lang trắng như tuyết vô cùng cung kính. - Là Thiên Lang. La Phong thầm nghĩ. - Nhân loại. Thiên Lang Tư Thượng Ngõa nhìn xuống La Phong, đầy đắc ý. - Xem ngươi còn nói gì. Thần Thú Truyền Thừa Lệnh cũng chỉ tạm đặt ở chỗ ngươi. Thủ lĩnh mà tới, chẳng những Thần Thú Truyền Thừa Lệnh cũng trả lại cho ta, đến cả mạng ngươi cũng chẳng còn. Thiên Lang Chi Chủ nhìn xuống La Phong. - Lai lịch của ngươi tựa hồ không bình thường. Thiên Lang Chi Chủ cất tiếng ầm ầm. - Đáng tiếc, cũng chết thôi. Hơn nữa tộc nhân loại cũng đừng mơ tưởng cứu ngươi sống lại. La Phong hơi biến sắc. Sư phụ đâu? Sao còn không tới. Hẳn là đến rồi mới đúng. - Chết đi! Thiên Lang Chi Chủ lạnh lùng cất tiếng. - Choang! - Cheng! - Vù! - Trá! Các loại thanh âm đột nhiên vang lên. Thanh âm có vẻ rất nhỏ, nhưng tâm linh của tất cả các cường giả ở đây đều vang lên rõ ràng. Như những cường giả ở Băng Ngục Tinh, những Đâu Khấu trong Tinh Đái Hà bị uy áp ép lên, trong lòng đều vang lên những thanh âm này. La Phong, Thiên Lang Tư Thượng Ngõa cũng đều nghe. Hai vị Vũ Trụ Tôn Giả cũng nghe thấy. Thiên Lang Chi Chủ cũng nghe. Vành đai Băng Ngục Tinh mênh mông. Chợt xuất hiện một dòng sông sao mênh mông cuồn cuộn loáng thoáng. Dòng sông rộng lớn bao trùm cả vành đai Băng Ngục Tinh, rộng chừng mấy năm ánh sáng, dài vô cùng vô tận, như thông tới tận cuối tinh không. Trong dòng sông thấp thoáng mơ hồ còn nổi lơ lửng các loại đồ vật cổ quái, cái nào cũng tản ra uy áp đáng sợ. - Thiên Bảo Hà! Tôn Giả Đâu Khấu tím kinh hãi. - Là Thiên Bảo Hà. Trong mắt Tôn Giả Đâu Khấu xanh lại lộ ra vẻ hả hê, nhìn về phía Thiên Lang Chi Chủ. Trong mắt Thiên Lang Chi Chủ lộ ra vẻ kinh sợ, bốn vó đứng trước Thiên Lang Điện, lập tức gầm lên một tiếng: - Hỗn Độn Thành Chủ, đã tới rồi, còn không hiện thân! Chỉ thấy ngọn lửa trên toàn thân hắn bốc mạnh, lan ra tứ phía tinh không, nhưng dòng sông sao đó lại đột nhiên sinh ra lực áp bách, làm ngọn lửa toàn bộ bị dập tắt. Thiên Lang Điện, như một chiếc thuyền nhỏ, lắc lư giữa dòng sông rộng lớn, tựa hồ thời khắc nào cũng có thể bị lật. ----- o O o -----

Bình Luận (0)
Comment