Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 116

CHƯƠNG 116: TRÓC QUỶ

Editor: Luna Huang

Lúc này đã qua canh ba, trên dưới Mạnh phủ một mảnh an tĩnh, Dạ Quân Ly mang theo Mạnh Thanh Hoan dễ dàng né qua thủ vệ đi tới Thanh Hòa viên.

Nơi này là viện lạc Mạnh phu nhân ở, là viện lạc lớn nhất Mạnh phủ. Ở đây còn có mấy thiên viện, để hạ nhân bên người Mạnh phu nhân ở lại dùng, mà Lâm ma ma một mình độc chiếm một thiên viện, có thể thấy được Mạnh phu nhân xem trọng nàng.

Trong Thanh Hòa viên, mấy chỗ thiên viện đều đã tắt hết đèn, duy chỉ có trong một gian phòng của chính điện vẫn sáng đèn. Đèn cầy tỏa ra trên màn cửa sổ bằng lụa mỏng, có thể thấy được hai bóng người chập chờn trong ánh nến chớp động.

Dạ Quân Ly lôi kéo Mạnh Thanh Hoan đến phía trước cửa sổ,, chợt nghe bên trong truyền đến thanh âm của Lâm ma ma: “Phu nhân, người liền đem tâm đặt ở trong bụng đi. Bí mật kia, sẽ không bị người biết!”

Mạnh phu nhân thở dài một tiếng, tự có chút không yên lòng, truy vấn: “Ngọc Hoan, ngươi xác định sẽ không để cho người hoài nghi sao? Hắn dù sao cũng là người của Hiên vương, nếu như Hiên vương tra hỏi. . .” Thanh âm nàng run lên, rõ ràng có chút sợ.

Lâm ma ma lập tức an ủi: “Phu nhân, ta dùng biện pháp ngươi cũng không phải không biết, nhiều năm như vậy, có thể có người hoài nghi sao?”


Mạnh phu nhân nghe lời này, yên tâm không ít.

“Thời gian không còn sớm, nô tỳ hầu hạ người nghỉ ngơi. Nô tỳ bảo chứng ngươi tỉnh dậy, gai ở đáy lòng sẽ không còn.” Thanh âm có chút âm hiểm của Lâm ma ma truyền trong lỗ tai của Mạnh Thanh Hoan.

Có chút ký ức hiện lên, rõ ràng xuất hiện quanh quẩn trong đầu, bên tai lộ dung mạo dữ tợn cùng tiếng cười âm hiểm của Lâm ma ma.

Là hình ảnh Mạnh Cửu Nhi trước khi chết sợ nhất. Lúc đó, Mạnh Yên Nhiên vì muốn nịnh hót cha của mình, để quan đồ của Mạnh Đức Hoài thuận buồm xuôi gió, dự định hi sinh Mạnh Cửu Nhi minh hôn với Dạ Quân Ly.

Mạnh Yên Nhiên là dự định làm Mạnh Cửu Nhi hôn mê, sau đó thần không biết quỷ không hay ném vào hồ nước, làm bộ nịch vong.

Vọng Thư Uyển.com

Ai biết Mạnh Cửu Nhi giữa đường đột nhiên thanh tỉnh, giùng giằng muốn chạy trốn, Lâm ma ma cùng Mạnh Yên Nhiên đuổi theo nàng. Một người bịt miệng của nàng, một người kiềm chế hai tay của nàng.

Mạnh Cửu Nhi lúc đó cực sợ nàng hoảng sợ nhìn các nàng, ra sức chạy trốn. Ngay thời gian sắp thành công, khuôn mặt của Lâm ma ma đột nhiên dữ tợn, túm đầu của nàng hung hăng đập vào núi đá, máu chảy không ngừng.


Nhưng lúc đó Mạnh Cửu Nhi còn chưa chết, tồn một tia khí tức, trợn tròn mắt, nhìn các nàng, khẩn cầu các nàng cứu nàng!

Ai biết Lâm ma ma hung ác nói một câu, hủy tính mạng của nàng.

Các nàng đem Mạnh Cửu Nhi chưa chết ném vào trong hồ, nhìn nàng cũng vô pháp giãy giụa nữa!

Mạnh Thanh Hoan nghĩ tới những thứ này, đáy lòng chợt lạnh lẽo, đột nhiên Dạ Quân Ly đưa tay ôm nàng thật chặt vào trong ngực, dùng lồng ngực của mình làm ấm trái tim lạnh của nàng.

Nàng rất là cảm động, an tâm cảm thụ ngực của hắn.

Gian phòng đèn, chi nha một tiếng, Lâm ma ma đi ra khỏi phòng, chuẩn bị trở về thiên viện của mình đi nghỉ ngơi.

“Tại đây chờ ta.” Dạ Quân Ly nói nhỏ một tiếng, đột nhiên buông lỏng tay ra, bước nhanh hướng phía Lâm ma ma. Chỉ thấy thủ pháp của Dạ Quân Ly nhanh như thiểm điện, xuất kỳ bất ý chém cái ót của Lâm ma ma làm nàng hôn mê.

Mạnh Thanh Hoan đi ra, nàng nhìn Lâm ma ma ngất đi nằm trên mặt đất, thầm nghĩ hung hăng bạo đánh nàng một trận, nhưng lúc này chính sự quan trọng hơn, nàng nhịn.

“Bắt đầu đi.” Dạ Quân Ly ý bảo Mạnh Thanh Hoan bắt đầu tróc quỷ.

Mạnh Thanh Hoan gật đầu, móc ra phù chú trong ngực liếm liếm, còn lẩm bẩm câu chú ngữ: “Cấp cấp như luật lệnh, hiện!” Một tay nàng lấy lá bùa kia dán tại trên trán của Lâm ma ma, cảm giác rất quái đản.

Bình Luận (0)
Comment