Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 137

CHƯƠNG 137: MỊ QUÂN HOAN

Editor: Luna Huang
Trong giang hồ, có tình độc song tuyệt: Mị quân hoa nhiễu tình ti.

Một loại dùng để chinh phục nam nhân, một loại khác dùng để chinh phục nữ nhân!

Nhưng nếu như nhiều tình ti gặp mị quân hoan, đó chính là kịch độc, bởi vì này hai loại n độc dược có tác dụng tương hỗ, sẽ làm người trúng độc vô pháp đình chỉ, cho đến tinh tẫn nhân vong, âm khí hao hết, cuối cùng khô kiệt mà chết.

Trường Lan tuy có tên y tiên, nhưng đối với những thứ hạ tam lạm này không có nghiên cứu gì. Hắn chỉ là nghe nói qua tình độc song tuyệt, biết độc tính của chúng bá đạo, về phần phương pháp giải độc, hắn hết đường xoay xở.


“Nóng quá, thật là khó chịu.” Hai gò má của Mạnh Thanh Hoan ửng hồng càng đậm, nàng cau mày, môi đỏ mọng sung huyết càng mị hoặc say lòng người, tay nhỏ bé không ngừng kéo xiêm y, trong miệng kêu khó chịu.

Trường Lan tâm phiền ý loạn, hắn người mang võ công còn có thể bằng vào nội lực hùng hậu cùng với định lực cường đại áp chế độc tính của nhiễu tình ti, không để cho mình có ý nghĩ kỳ quái,, Mạnh Thanh Hoan không được.

Đang nghĩ ngợi, Mạnh Thanh Hoan đột nhiên mở mắt, đưa tay ôm vai Trường Lan. Đáy mắt nàng tràn đầy màu hồng, ánh mắt mê ly nhìn hắn, cái tay còn lại không ngừng tự do trên người Trường Lan, muốn tìm biện pháp để cho mình thoải mái.

Thân thể Trường Lan cứng đờ, ý thức trong đầu muốn đẩy nàng ra, thế nhưng thân thể chính là không nghe sai sử. Cảm thụ được hương thơm gần trong gang tấc, tim của hắn hung hăng rung động, cái loại dục vọng xuẩn xuẩn dục động này đang chậm rãi thiêu đốt.

Nhiễu tình ti có thể để người trong nóng ngoài lạnh, mà mị quân hoan để người trong lạnh ngoài nóng, hai cái này trung hoà với nhau giống như củi khô lửa bốc.

Mạnh Thanh Hoan cảm thấy trên người Trường Lan có loại lương khí để cho nàng thoải mái, chính có thể giải khô nóng trong thân thể nàng, mặt của nàng dán cổ lạnh như băng của hắn, lửa nóng áp lên trên cổ khi hắn, chậm rãi hướng về phía trước, chọc cho Trường Lan sợ run cả người, mồ hôi đầm đìa.

“Thanh Hoan , ngươi tỉnh tỉnh.” Trường Lan đột nhiên cầm hai vai của nàng, thanh âm khàn khàn hô tên của nàng.

Vọng Thư Uyển.com
Mạnh Thanh Hoan từ lâu mất đi ý thức, đâu nghe được Trường Lan đang nói cái gì, nàng không nghe không buông tha lại đặt lên cổ của Trường Lan, lần này ác hơn, nàng cảm giác mình khó chịu sắp chết hung hăng cắn hắn một ngụm.


Trường Lan nhíu nhíu mày, hô hấp bắt đầu ồ ồ, độc tính của nhiễu tình ti trong cơ thể quấy phá, để hắn không thể nào chống lại. Bên tai truyền đến thanh âm mị hoặc mềm mại của Mạnh Thanh Hoan: “Nóng quá, ta muốn chết.” Nàng nói dùng gương mặt dán mặt của Trường Lan, đưa đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm, tựa hồ đang vui vẻ.

Trường Lan cảm giác mình sắp điên rồi, nội lực của hắn tiết ra, áp chế độc tính như hồng thủy bạo phát, nhất thời để hắn mất đi định lực cùng ý thức, hắn ôm chặt nàng, môi mỏng dán trên môi đỏ mọng lửa nóng của nàng muốn hấp thu hương vị ngọt ngào của nàng.
(Luna: T_T rốt cuộc ai là nam chủ vậy, ghê quá đi thật muốn drop truyện)

Mạnh Thanh Hoan cảm thấy thư thái rất nhiều, nàng mở môi đưa đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm môi của hắn, Trường Lan gầm nhẹ một tiếng cũng không cách nào khống chế, hôn nồng hơn hoả tốc lan tràn thiêu đốt.

Bởi vì tác dụng của tình độc bọn họ cũng không biết đang làm cái gì, chỉ là phản ứng theo bản năng.

Hai người ôm nhau ngã trên cỏ xanh, khó khăn chia lìa, cái hơn nồng đậm này để tinh thần của Mạnh Thanh Hoan mông lung, thần trí không rõ ràng lắm đột nhiên tràn ra một cái tên: “Dạ Quân Ly, Dạ Quân Ly.”


Động tác của Trường Lan bỗng nhiên cứng lại, ý nghĩ trong nháy mắt thanh tỉnh vài phần, khi hắn thấy môi đỏ mọng của Mạnh Thanh Hoan hơi sưng cùng với xiêm y trên người xốc xếch, hắn cả kinh.

Hắn đã làm gì? Hắn suýt nữa phạm sai lầm lớn!

Trường Lan làm như trốn chợt lui lại mấy bước, nội tâm lửa nóng cảm giác sắp đốt sạch hắn, giờ khắc này ý thức còn sống của Trường Lan chính là hắn không thể ở lại đây, nếu như mất đi ý niệm, hắn không biết sẽ làm gì Mạnh Thanh Hoan?

Hắn không thể có lỗi với Mạnh Thanh Hoan, càng không thể có lỗi với Dạ Quân Ly.

Trường Lan giùng giằng muốn đứng lên, đột nhiên trong bụi cỏ một bên có động tĩnh, liền thấy một con kim hoàn xà từ trong bụi cỏ bò đi ra.

Bình Luận (0)
Comment