Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 153

CHƯƠNG 153: HẢO HÍ KHAI MÀN 2

Editor: Luna Huang
Dạ Quân Ly đạm đạm nhất tiếu, nhìn thoáng qua Mạnh Đức Hoài quỳ trên mặt đất, người này tâm tư sâu đậm, vì con đường làm quan chuyện gì cũng có thể làm được.

Nếu không có bởi vì hắn là cha ruột của Lưu Cảnh, lấy thủ đoạn của Dạ Quân Ly, chưa chắc sẽ lưu hắn.

“Mạnh đại nhân dưới gối không con, nghĩ đến cuộc đời này tiếc nuối chứ?” Dạ Quân Ly long long ống tay áo, cư cao lâm hạ hỏi hắn.

Nói đến dưới gối không con, thần sắc Mạnh Đức Hoài hơi lộ ra bi thương, hắn thú bảy phòng tiểu thiếp, chính là vì có thể có nhi tử, ai biết…

Hắn than nhẹ một tiếng, lòng tràn đầy khổ sở: “Là thần không có phúc khí này!”


Dạ Quân Ly khẽ cười một tiếng: “Chưa chắc là Mạnh đại nhân không có phúc khí này.” Hắn bí hiểm nói, chọc cho Mạnh Đức Hoài nghi hoặc không thôi.

Đã thấy Dạ Quân Ly hơi giơ tay lên, ý bảo Lăng Túc, không bao lâu, Lâm ma ma thất tung đã lâu bị dẫn theo qua đây.

“Đây là có chuyện gì?” Mạnh Đức Hoài kinh ngạc nghi hoặc không thôi, Lâm ma ma thất tung đã lâu cũng đã Đại Lý, nhưng không có chút manh mối nào, vì sao sẽ ở Hiên vương phủ?

Dạ Quân Ly chỉ cười không nói, dáng người côi cút đứng ở nơi đó, nhất phó xem kịch vui.

Lâm ma ma thấy Mạnh Đức Hoài, phác thông một tiếng quỳ xuống, trong miệng la hét: “Lão gia, nô tỳ có tội. Có chuyện lão nô vẫn gạt ngươi, kỳ thực lục di nương nắm đó chính là mang thai long phượng, là phu nhân sợ nam anh kia sẽ uy hiếp địa vị của nàng, nên để lão nô bóp chết hài tử kia, chấm dứt hậu hoạn. Chỉ là lão nô không đành lòng, liền len lén ôm hài tử đi.”

Mạnh Đức Hoài nghe lời này như sét đánh, có chút thất thố kinh thanh hỏi nàng: “Ngươi nói cái gì? Ta có nhi tử?”

Hắn khó nén vẻ kích động, thân thể có chút run rẩy.

Lâm ma ma hàm chứa lệ hăng hái gật đầu nói: “Lão gia đích xác có nhi tử lưu lạc bên ngoài, hài tử kia phía sau có một khối thai ký thanh sắc, lúc đó lão nô ném hắn đến trước cửa một gia đình, hài tử này nên còn sống.”

Mạnh Đức Hoài run rẩy lợi hại hơn, hắn cầm lấy cánh tay của Lâm ma ma kích động hỏi nàng: “Nhi tử của ta ở nơi nàom hắn ở nơi nào?”

Dạ Quân Ly thấy, tiếu ý ngoạn vị khóe môi càng thêm đặc hơn, hắn nhẹ nhàng phất tay, Lâm ma ma liền lại bị người dẫn theo đi ra ngoài.

“Ngươi đừng đi, nói cho ta biết, nhi tử của ta hiện tại ở nơi nào?” Mạnh Đức Hoài nóng nảy muốn đuổi theo, lại bị người của Dạ Quân Ly ngăn cản.


“Mạnh đại nhân không nên gấp gáp, bổn vương đã tìm được hạ lạc của lệnh lang rồi.” Dạ Quân Ly nói vén áo bào ngồi xuống trước bàn, đưa tay rót một ly trà, tùy ý tiêu sái thanh thản.

Vọng Thư Uyển.com
Mạnh Đức Hoài làm như hiểu chút gì, hắn một lần nữa quỳ gối dưới chân Dạ Quân Ly dập đầu một cái: “Còn thỉnh vương gia công khai.”

Dạ Quân Ly khẽ nhấp một miếng nước trà, cũng hỏi hắn: “Nhi tử, phu nhân và nữ nhi, ngươi chỉ có thể chọn một, mong rằng Mạnh đại nhân tỉ mỉ lựa chọn.”

Mạnh Đức Hoài ngẩn ra, hiểu ý tứ của Dạ Quân Ly.

Cả đời này của hắn cầu đó là có người kế tục đèn nhang, bởi vì vô hậu, hắn mới đem tất cả tâm tư đặt ở trên quan lộ, nhưng thấy mỗi đồng liêu nhi tôn mãn đường, trong lòng hắn khó tránh khỏi thất lạc!

Nữ nhi cho dù tốt, chung quy là của người khác, sao có thể so sánh với nhi tử? Mà phu nhân hắn càng ngu không ai bằng, thậm chí gạt hắn làm tai họa cho con nối dòng Mạnh gia, nữ nhân như vậy sớm nên hưu!

“Ta chọn nhi tử!” Thanh âm của Mạnh Đức Hoài khẽ run mà kiên nghị vang lên.


“Mạnh đại nhân quả thật là người thông minh, hơn nữa còn là người có phúc. Ngươi có một hảo nhi tử, còn có một hảo nữ nhi, ngày sau ngươi chờ ngồi hưởng thiên luân đi!” Mâu quang của Dạ Quân Ly lạnh lùng, thanh âm trầm thấp.

Mạnh Đức Hoài lòng tràn đầy sốt ruột, bất an nhìn Dạ Quân Ly hỏi: “Vương gia, nhi tử của ta đến tột cùng ở nơi nào? Lúc nào ta mới có thể gặp hắn?”

Khóe môi Dạ Quân Ly hơi giương lên, ánh mắt coi như muốn xuyên thấu qua mặt tường.

“Ngày mai, bổn vương sẽ an bài phụ tử các ngươi gặp lại, còn có thể đưa thi thể của Mạnh phu nhân cùng Mạnh Yên Nhiên làm lễ gặp mặt.”

Mạnh Đức Hoài kinh tâm không ngớt, trong lòng hắn hiếu kỳ chần chờ chỉ chốc lát, chung quy lấy dũng khí hỏi hắn: “Xin hỏi vương gia, tiện nội cùng Yên nhi đến tột cùng làm chuyện gì?”

Dạ Quân Ly hừ nhẹ một tiếng, hé mắt: “Mưu hại nhi tử của ngươi cùng nữ nhân bổn vương yêu mến, ngươi nói các nàng có nên chết hay không?”

Bình Luận (0)
Comment