Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 196

CHƯƠNG 196: QUỶ SỰ VIỆT PHỦ 4

Editor: Luna Huang
Nghe Mạnh Thanh Hoan tức giận mắng, Việt Vĩnh Nham không lời nào để nói, hắn cúi đầu, con ngươi thâm trầm giấu ở mí mắt, trầm mặc không nói, cả người lộ ra buồn bã đặc hơn.

Dạ Quân Ly liếc nhìn hắn, trầm giọng nói: “Phong Đô căn bản sẻ không có chuyện ma quỷ, toàn bộ hết thảy đều là người làm. Việt công tử nếu muốn cứu muội muội ngươi, liền hết sức phối hợp với chúng ta!”

Việt Vĩnh Nham tinh thần sa sút nghe lời này, đột nhiên ngẩng đầu lên con ngươi lộ ra hi vọng nhìn bọn họ, thanh âm khẽ run: “Các ngươi nói đều là thật sự? Phong Đô không phải có chuyện ma quái? Như vậy thi thể chết đi sống lại lại giải thích như thế nào?”

Dạ Quân Ly hừ nhẹ một tiếng, vỗ về cổ tay áo thanh âm thanh lãnh nói: “Ngươi không cần biết nhiều như vậy, ngươi chỉ cần nói cho chúng ta biết, Việt gia các ngươi có thể kết thù với người nào?”


Việt Vĩnh Nham sửng sốt, hốt hoảng chỉ chốc lát kiên định lắc đầu nói: “Việt gia chúng ta ở Phong Đô chính là thâm môn đại hộ, xưa nay bày cháo tán tài cũng làm không ít việc thiện, danh dự ở trong thành rất tốt, chưa từng kết qua thù với người nào!”

Mâu quang của Dạ Quân Ly hơi sâu, nghiêng đầu nhìn Dạ Mạch Hàn một mắt.

Dạ Mạch Hàn mím môi, cẩn thận quan sát biểu tình của Việt Vĩnh Nham, thấy hắn không giống như đang nói dối. Chẳng lẽ lúc đầu bọn họ đoán sai rồi? Quỷ vương này chọn Việt gia có lẽ chỉ là trùng hợp?

Hắn đang trầm tư, lại nghe Mạnh Thanh Hoan đột nhiên hỏi: “Vậy Việt gia các ngươi cùng Thẩm gia có thể có giao tình lui tới gì không?”

Khóe môi của Việt Vĩnh Nham nhẹ nhàng vừa động, làm như chần chờ chỉ chốc lát.
Dạ Quân Ly xem ở đáy mắt, thanh âm nghiêm túc lộ ra cảm giác áp bách: “Việt công tử nếu muốn cứu muội muội ngươi, tốt nhất cũng đừng có có điều giấu diếm.”

Mi phong của Việt Vĩnh Nham vừa động, buông thỏng, rũ mâu khẽ thở dài: “Việt gia chúng ta vốn là kết hôn với Thẩm gia.” Hắn nói xong ngẩng đầu nhìn bọn hắn một mắt lại nói: “Thực không dám giấu diếm ta còn có một thứ muội, vốn là phải gả đi Thẩm gia làm tục huyền(vợ kế), đáng tiếc nàng hồng nhan bạc mệnh, không có phúc này.”

“Không biết vị thứ muội này của công tử chết như thế nào?” Dạ Quân Ly tiếp tục truy vấn.

Vọng Thư Uyển.com

Việt Vĩnh Nham trả lời: “Nhiễm bệnh, không trị mà chết.”

Dạ Quân Ly hé mắt, nhìn sắc mặt Việt Vĩnh Nham có chút bất an, hắn cười lạnh hai tiếng, cũng không động thanh sắc nói với Việt Vĩnh Nham: “Thời điểm không còn sớm, công tử sớm nghỉ ngơi đi. Nếu muốn cứu muội muội ngươi, chuyện tối nay ngươi tốt nhất quên toàn bộ.”

Hắn lộ ra một phen ý uy hiếp, Việt Vĩnh Nham không khỏi rùng mình một cái.

Khóe môi của Dạ Quân Ly khẽ nhếch, xoay người cùng đám người Mạnh Thanh Hoan đi ra khỏi phòng.

Trở lại sương phòng, bọn họ đều tự ngồi xuống, lại nghe Dạ Mạch Hàn hỏi: “Các ngươi có cảm giác Việt Vĩnh Nham có điều giấu diếm hay không?”

Dạ Quân Ly rủ mắt cười nhẹ, bưng chén trà trên bàn lên uống hai ngụm trà xanh, ý cười đáy mắt sâu thẳm lộ ra vẻ giả dối, nói: “Có lẽ chúng ta có thể bắt đầu tra từ thứ muội này của Việt Vĩnh Nham!”


Mạnh Thanh Hoan đồng ý gật đầu, dù sao thứ muội hồng nhan bạc mệnh này của Việt Vĩnh Nham là con đường duy nhất liên hệ Thẩm gia cùng Việt gia.

Tìm được manh mối, đám người tựa hồ thấy được một ít hi vọng. Dạ Mạch Hàn thấy sắc trời đã sâu, liền đứng dậy cáo từ đến sương phòng cách vách nghỉ ngơi.

Mạnh Thanh Hoan ngồi ở trước bàn, nâng cằm lên, không chút buồn ngủ, nghĩ đến Triêu Cấm chết trong nội tâm nàng cảm khái hàng vạn hàng nghìn lần, trên mặt nhàn nhạt tổn thương.

Dạ Quân Ly đi tới, đưa hai tay ôm nàng vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ về gương mặt của nàng ôn nhu hỏi: “Suy nghĩ đến Triêu Cấm sao?”

Mạnh Thanh Hoan khẽ ân, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Dạ Quân Ly hỏi: “Nếu người bị quỷ vương lựa chọn là ta, ngươi làm như thế nào?”

Bình Luận (0)
Comment