Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 286

CHƯƠNG 286: THÔNG LINH CHI PHÁP

Editor: Luna Huang
“Ta dạy cho các ngươi phương pháp thông linh, có thể để cho ý niệm của các ngươi cùng người chết tương thông, các ngươi đi theo ta!” Thương Minh đứng lên mang theo bọn họ đi tới thiên viện sau chính điện.

Ở đây xếp đặt hương án dàn tế còn có một chút pháp khí, Thương Minh đứng ở trước dàn tế nói với bọn họ: “Huyền linh hồn linh hồn trên đời này, chỉ cần lúc bọn họ rời đi còn có tâm nguyện chưa dứt, cũng sẽ lưu lại một luồng chấp niệm trên đời chờ người hữu duyên hóa giải cho vì bọn họ.”

Hắn nói nhìn về phía Mạnh Thanh Hoan và Dạ Quân Ly, lại nói: “Thông linh ngọc có thể cho các ngươi thấy linh hồn tồn lưu tại thế gian, cũng có thể cho các ngươi tâm ý tương thông với những linh hồn chấp niệm này.”

Dạ Quân Ly đột nhiên ngẩng đầu nhìn Thương Minh một mắt, mâu quang yêu dị hơi sâu, có chút mở mịt: “Có phải mọi vong hồn lưu lại chấp niệm trên đời này đều có thể thông linh hay không?”


Mạnh Thanh Hoan kinh ngạc nhìn Dạ Quân Ly một mắt, linh quang trong óc hiện ra, trong nháy mắt nàng hiểu nguyên nhân Dạ Quân Ly hỏi như vậy.

Thương Minh gật đầu một cái nói: “Phải.”

Dạ Quân Ly hít sâu một hơi, che giấu khó hiểu đáy mắt nói rằng: “Dạy chúng ta nên làm như thế nào đi!”

Thương Minh nhìn hắn một cái, chợt từ án lấy một tấm phù chú đưa cho bọn hắn nói: “Trên phù chú viết sinh thần bát tự của người chết, sau đó dùng máu của hai người các ngươi huyết triệu hoán vong linh, nếu phù chú tự cháy, nói rõ thông linh thành công. Nếu phù chú không có phát sinh biến hóa, đó chính là người chết không có chấp niệm lưu lại!”

Dạ Quân Ly tiếp nhận lá bùa kia, hơi quét hai mắt, đã thấy Thương Minh đưa thêm một tấm, dặn dò: “Đã là tâm ý tương thông, chắc chắn thừa thụ tất cả người chết lúc còn sống đã trải qua, khổ hay đau hoặc là hận. Nên phương pháp thông linh rất hao tổn tâm thần, không nên lạm dụng!”

“Đa tạ!” Dạ Quân Ly rũ mâu, thu hai lá bùa vào.

Mâu quang của Thương Minh nhợt nhạt nhìn Dạ Quân Ly, tâm sự của hắn, hắn sao chẳng biết? Chỉ là chân tướng, thật là hắn có thể thừa nhận sao?

Vọng Thư Uyển.com
“Chúng ta đi thôi.” Dạ Quân Ly liễm mi, lôi kéo tay của Mạnh Thanh Hoan đi ra ngoài.

Bọn họ ra khỏi Vô cực điện, đột nhiên Mạnh Thanh Hoan nắm chặt cánh tay của hắn, con ngươi lóng lánh nhìn hắn hỏi: “Dạ Quân Ly, ngươi là muốn gọi hồn phách của Thượng Uyên phải không?”


Thời gian Dạ Quân Ly hỏi Thương Minh phương pháp thông linh, nàng liền đoán được.
Trước Tiêu Tầm Dương nói với Dạ Quân Ly, sở dĩ Long Đằng quân bị diệt là bởi vì trong quân có gián điệp!

Mà khả nghi duy nhất, chỉ có Thượng Uyên!

Cho tới nay, Mạnh Thanh Hoan đều có một nghi hoặc, đó chính là ngày ở địa cung kia, bọn họ suýt nữa lọt vào vây giết của Mạc Thượng Tà, là hồn phách của Thượng Uyên cứu bọn họ.

Nhưng lúc đó nàng vẫn chưa thấy linh hồn của Thượng Uyên, nhưng là hắn lại có thể điều khiển thần trí của nàng.

Chuyện này, nàng vẫn nghĩ không ra, thẳng đến đêm qua, nàng nhìn thấy Tiêu Cảnh Lương điều khiển thị vệ kia ám sát bọn họ, nàng mới có một loại dự cảm!

Trên người của Mạc Thượng Uyên, chắc chắn có bí mật không muốn người biết.


“Tiểu cửu, chuyện của Long Đằng quân, chuyện của Mạc gia, cùng với chuyện của Quỷ Âm sơn, ta đều phải tra rõ. Ta không thể để cho ba vạn Long Đằng quân chêt oan, ta muốn cho cho bọn hắn một cái công đạo!”

Dạ Quân Ly nói vươn tay ôm lấy nàng, thanh âm trầm thấp vang lên bên tai nàng: “Nàng yên tâm, vô luận chân tướng thế nào, cũng sẽ không đánh gục được ta, chỉ cần có nàng ở!”

Đáy mắt của Mạnh Thanh Hoan một mảnh không rõ, nàng vùi ở trong ngực hắn gật đầu, ôn nhu nói: “Được, ta cùng với ngươi tìm chân tướng, cùng ngươi đối mặt!”

Khóe môi của Dạ Quân Ly vung lên, ôm chặt người trong ngực hơn nữa, hắn hít sâu một hơi, đáy lòng tràn đầy thỏa mãn.

Chỉ cần có nàng ở, vô luận phía trước là bao nhiêu trắc trở, hắn cũng không sợ, chỉ cần người hắn yêu bồi ở bên cạnh hắn, như vậy đủ rồi!

Bình Luận (0)
Comment