Thông Thiên Chi Lộ

Chương 417

Hiện tại là hai đại tông môn đối phó một tán tu, có cả Kim đan đại tu sĩ tọa trấn.
Dù là ai, chỉ cần không phải óc bã đậu thì đều cho rằng tán tu kia sẽ bị đánh nát xác ngay.
Hiện tại, mọi tu sĩ đều run rẩy, khung cảnh lại trở thành một phe đồ sát. Một tán tu dễ dàng đồ sát lưỡng đại tông môn.
Ngụy Tác hiện tại đích xác rất thoải mái. Nguồn truyện: Truyện FULL
Thuật pháp và pháp bảo công kích của Trường Phong chân nhân bị Hắc minh cốt quân đứng cạnh gã bắn ra hắc sắc quang trụ dễ dàng chặn lại.
Pháp y trên mình gã chế từ vảy của viễn cổ Hỗn nguyên ngân oa, uy năng đạt đạo giai thượng phẩm.
Hắc minh cốt quân cầm chân Trường Phong chân nhân, không còn Kim đan kỳ đại tu sĩ khác tại trường thì ngần ấy tu sĩ cũng không mảy may uy hiếp được gã.
Gã không ngừng lướt qua lướt lại, chỉ có bảy, tám tu sĩ có thể đánh trúng nhưng uy năng thuật pháp và pháp bảo của họ cộng lại cũng không bằng hai đạo giai thượng phẩm uy năng pháp bảo, không phá được phòng ngự. của gã
Nhưng ngần ấy tu sĩ, chỉ có mấy nhân vật đỉnh nhọn như Trường Phong chân nhân có một, hai đạo giai pháp bảo.
Còn lại có một món linh giai pháp bảo đã khá lắm rồi, nhiều tu sĩ Chu thiên cảnh thì cả một món linh giai pháp bảo cũng không có, chỉ có bán linh giai pháp khí.
Tu vi và pháp bảo cỡ này so với Ngụy Tác kém quá xa. Bán linh giai, thậm chí linh giai hạ phẩm pháp bảo, trước mặt thái cổ hung hỏa của gã, trừ phi ghép lại dày đặc, không thì sẽ vô dụng.
Hà huống gã còn một Phệ tâm trùng đi đến đều vô hình, chuyên đâm gan bàn chân!
Hiện tại tuyệt đại đa số đều không thể phi độn, càng tiện cho Phệ tâm trùng.
Các tu sĩ quan chiến ngoài Thất Tinh thành cơ hồ phát cuồng.
Ngụy Tác như cắt rau, Đông Dao thắng địa và Tụ Tinh tông bao vây nhưng chỉ sau một thoáng là đã gục ngã hơn hai mươi tu sĩ.
Tầng không Thất Tinh thành, Tụ Tinh tông tông chủ mặt mày nhợt đi, cắt không còn hột máu.
Chính là ngân sam tu sĩ thập phần anh tuấn, pháp y rực rỡ hạ lệnh giết Ngụy Tác, giờ đã nhận ra mình phạm sai lầm lớn.
Y cho rằng dù đối phương là Kim đan kỳ đại tu sĩ, khi lưỡng đại tông môn liên thủ, Trường Phong chân nhân tự thân xuất động thì vẫn giết được, hơn nữa y cho rằng Ngụy Tác có hai dị bảo nên mới huênh hoang như vậy. Giết gã xong, Tụ Tinh tông tất có lợi.
Nhưng thực lực của Ngụy Tác cao hơn nhiều Kim đan kỳ đại tu sĩ bình thường, Tụ Tinh tông không trêu vào được!
Nhưng giờ bảo y cúi đầu với gã, triệu hồ hết tu sĩ Tụ Tinh tông?
Trước mặt chúng nhân, nếu hạ lệnh như thế tương đương với vứt hết uy nghiêm tông môn.
"Đi thôi!"
Hít sâu một hơi, Tụ Tinh tông tông chủ không hạ lệnh dừng tay mà nghiến răng, gật đầu với mấy trưởng lão Tụ Tinh tông, lao vào vòng chiến.
"Giết!"
Thấy tông chủ xuất hiện, mấy trăm tu sĩ Tụ Tinh tông hú vang, lao theo. Nhất thời, các màu quang hoa bừng lên như núi lở, thập phần kinh nhân.
Trong tay Tụ Tinh tông tông chủ đột nhiên xuất hiện một cây ngân sắc trường cung.
Ngân sắc trường cung khảm mười chín viên ngân sắc tinh thạch, dây cung màu lam đậm, như màu trời đêm.
"Lạc tinh thần cung!"
Thấy pháp bảo này, những ai ở ngoài Thất Tinh thành không biết Tụ Tinh tông tông chủ đều nhận ra đó là Hàn Vô Nhã.
Lạc tinh thần cung là trấn sơn chí bảo của Tụ Tinh tông, đạo giai thượng phẩm pháp bảo thật sự, vãn do tông chủ giữ.
"Trường Phong chân nhân, dù gì ngươi cũng là Kim đan kỳ đại tu sĩ, có dám độc chiến với ta không?"
Thấy Tụ Tinh tông tông chủ Hàn Vô Nhã lấy ra Lạc tinh thần cung, dẫn theo các tu sĩ Tụ Tinh tông vây tới, thần sắc Ngụy Tác vẫn thản nhiên.
Ngụy Tác vỗ lên nô trùng đại thả Pháp vương thái điệp ra.
Cạnh gã xuất hiện một con bướm khổng lồ cao bằng thân người, màu sắc rực rỡ vô cùng.
Pháp vương thái điệp xuất hiện liền há miệng phun ra chất nhầy rực rỡ, giữ chặt mấy pháp bảo đồ vào gã, không thu lại được.
Cùng lúc, một dải mây lửa bao lấy Ngụy Tác và Hắc minh cốt quân bắn vào Trường Phong chân nhân.
"Gừ!"
Trong tiếng gầm trầm trầm, hắc sắc quang trụ từ Hắc minh cốt quân dấy lên, cùng thái cổ hung hỏa của Ngụy Tác nhất tề tấn công Trường Phong chân nhân.
"Oành!"
Trường Phong chân nhân hàn quang lóe lên trong mắt, vung tay tế xuất thanh ngọc như ý, quang hoa rực lên ngăn chặn hắc sắc quang trụ của Hắc minh cốt quân, đồng thời vô số cương phong hình thành một con thanh sắc linh điểu va vào thái cổ hung hỏa.
Thấy Trường Phong chân nhân ngăn đỡ đòn công kích, Ngụy Tác chợt nở nụ cười nhạt.
Từ mi tâm y đột nhiên dấy lên vạn đạo tử sắc hà quang!
"Kim đan kỳ đại tu sĩ! Y cũng là Kim đan kỳ đại tu sĩ!"
Tích tắc đó cơ hồ mọi tu sĩ biến sắc, ngay cả Tụ Tinh tông tông chủ Hàn Vô Nhã đang laoo tới cũng sững người.
"A! To thế hả!"
Cơ hồ đồng thời, mọi tu sĩ đều hô lên kinh thiên động địa.
Ngụy Tác tế xuất kim đan thì Trường Phong chân nhân tỏ rõ vẻ không dám tin, há miệng phun ra một viên thanh sắc kim đan cùng hà quang chói mắt.
Kim đan của lão nếu bình thường mà tế xuất tất tạo cho người ta cảm giác không chống nổi uy thế.
Thanh sắc kim đan vừa tế xuất, thinh không trên đầu lão âm trầm hẳn, xuất hiện một cơn lốc xanh biếc.
Nhưng so với tử sắc kim đan từ mi tâm Ngụy Tác dâng lên thì kim đan của lão chỉ là tiểu đệ đệ.
Kim đan của lão chỉ hơn trứng chim câu một chút còn kim đan của Ngụy Tác lớn gấp rưỡi trứng ngỗng!
"Oành!"
Kim đan hà quang của Ngụy Tác ngưng thành tử sắc thiên long, cùng với kim đan ép xuống Trường Phong chân nhân.
Vù!
Bạch bào tu sĩ và hắc bào lão giả sau lưng Trường Phong chân nhân ràn rạt khí tức, kim quang và bạch sắc quang hoa giáng vào kim đan hà quang của Ngụy Tác.
Hà quang trên thanh sắc kim đan của Trường Phong chân nhân ngưng thành hình cơn lốc nhưng cơn lốc của lão và quang hoa của bạch bào tu sĩ lẫn hắc bào lão giả toàn lực phát ra chật vật đấu với kim đan hà quang của Ngụy Tác, đoạn kim đan của gã va vào thanh sắc kim đan.
"Cách!"
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, kim đan của Trường Phong chân nhân hoàn toàn không chống nổi, quang văn tan vỡ, lão cũng run rẩy, thất khiếu đều chảy máu.
Kim đan của Ngụy Tác không hề dừng lại, vẫn ép xuống Trường Phong chân nhân.
"A!"
Bạch bào tu sĩ và hắc bào lão giả cuống cuồng kêu lên, thấy Trường Phong chân nhân sắp bị Ngụy Tác giết thì chát một tiếng, Trường Phong chân nhân miễn cưỡng bóp nát pháp khí gì đó, bao phủ toàn thân trong cầu vồng lướt đi hơn bảy mươi trượng.
Tránh khỏi đòn đánh, Trường Phong chân nhân vì chân nguyên nhất thời sôi trào, chật vật khống chế, không thể cả ngự không mà rớt xuống.
"Nào, tiếp thêm một chiêu!"
Ngụy Tác không chú ý đến bạch bào tu sĩ và hắc bào lão giả, bước tới kích phát thái cổ hung hỏa, đồng thời hắc sắc quang trụ của Hắc minh cốt quân và kim đan của gã lại ép xuống Trường Phong chân nhân.
"Phù!"
Tiếng hít hơi lạnh lại vang lên.
Trường Phong chân nhân không dám nghênh đón, chưa kịp chạy thì kêu a một tiếng.
Gan bàn chân lão xuất hiện một lỗ thủng!
Pháp y trên mình Trường Phong chân nhân thân bắn ra vô số đạo thanh sắc khí lưu, chân tóe máu kinh hãi bỏ chạy, về sơn môn trong Thất Tinh thành.
Một Kim đan kỳ đại tu sĩ mà cũng bị đâm thủng bàn chân, sợ hãi bỏ chạy về sơn môn!
Trường Phong chân nhân bỏ chạy, Ngụy Tác tỏ vẻ tiếc rẻ nhưng không truy kích, xoay mình nhìn Tụ Tinh tông tông chủ.
Phi kiếm cánh cửa lơ lửng trước mặt, chỉ vào Tụ Tinh tông tông chủ.
"Muốn tìm chết cứ việc xông lên."
Lạnh lùng lên tiếng đoạn điều khiển Hắc minh cốt quân phát ra hắc sắc quang trụ hòa cùng thái cổ hung hỏa đốt năm tu sĩ xông lên thành tro.
Bị Ngụy Tác nhìn xuống, mọi tu sĩ Tụ Tinh tông mới thấy, kể cả Tụ Tinh tông tông chủ đều sững lại.
Bình Luận (0)
Comment