"A! A! Thủy hoàng phệ nhật quyết!"Lục bào lão đầu run lên, chỉ muốn kêu to nhưng không dám lên tiếng.
Điển tịch của bạch sắc kỳ lân dốc nguyên khí ngưng thành là
"Thủy hoàng phệ nhật quyết!"Thủy hoàng phệ nhật quyết tương đương với tổng cương của Thủy hoàng truyền thừa, là nguồn gốc của việc thanh niên thần bí tăng tiến tu vi với tốc độ kinh nhân.
Môn công pháp này có thể trực tiếp luyện hóa thủy hệ yêu đan, thủy nguyên linh thạch, linh mộc, thậm chí cả pháp bảo, kim đan sung mãn thủy linh chi khí của tu sĩ!
Chỉ cần có đủ thủy nguyên linh khí, tốc độ tu luyện sẽ cực kỳ đáng sợ, là thiên cấp đỉnh giai công pháp.
Môn công pháp này là chí cao điển tịch của thượng cổ Tam Hoàng tông, giúp tông môn này hugf mạnh.
Cả Tam hoàng đại diệt thuật cũng không thể so sánh!
Thiên cấp đỉnh giai công pháp, với tốc độ tu luyện mà nổi danh thì tu sĩ nào cũng thèm muốn.
Lân vương khí linh trước khi chết đã để lại công pháp này!
Lục bào lão đầu nhìn ra điển tịch thuần túy do nguyên khí ngưng thành, sẽ tan nhanh nên mặc kệ run rẩy cũng không lên tiếng, sợ quấy nhiễu Ngụy Tác.
"Việc gì hả?!"Nhưng khi người tí hon trong veo sau cùng của thanh niên thần bí bị giết thì lục bào lão đầu lại kinh hô!
Người tí hon cuối cùng của thanh niên thần bí thì với thần thông của bọn Ngụy Tác không ngăn được. Lân vương khí linh hiểu thanh niên thần bí hơn ai hết, nên trước khi chết mới nuốt hận ngưng thành điển tịch.
Nó ngưng tụ điển tịch vì muốn nhờ Ngụy Tác báo cừu.
Nhưng người tí hon sau rốt của thanh niên thần bí cũng không thoát!
"Thật ra là việc gì? Lẽ nào có tu sĩ nữa tới?"Ngụy Tác và thanh niên thần bí giao thủ trong tích tắc,
"Mị ma nữ lộc" vẫn nằm trong đống bột trên ngũ sắc ngọc sơn, nhãn quang lấp lóe, không biết đang suy tính gì, thấy người tí hon sau cùng của thanh niên thần bí đào thoát, nó càng hớn hở. Cả thanh niên thần bí và Ngụy Tác đều là đối đầu của nó, hai người này cứ đấu sống chết là nó càng vừa ý. Nhưng đột nhiên cảm giác được người tí hon đó mất mạng,
"Mị ma nữ lộc" rùng mình nhìn bình nguyên.
"Lão đại! Tiểu đệ thấy khí tức phi thường nguy hiểm!" Dương chi điểu dựng lông lên, cũng kinh hô.
"Cái gì kia?"Nữ tu, Âm Lệ Hoa cùng bọn Cơ Nhã thấy một làn sóng xám từ bình nguyên tràn tới.
"Thiên long sát khí, là thiên long sát khí!""Ta phải vào Dưỡng quỷ quán, không thì nguyên khí sẽ tan hết!" Lục bào lão đầu kinh hãi, lục quang lóe lên, chui vào Dưỡng quỷ quán ở ngực gã.
"Thiên long sát khí sao lại đột nhiên tràn tới!""Ngần ấy thiên long sát khí bao trùm bình nguyên, không thể tránh được!"Âm Lệ Hoa và Hàn Vi Vi kêu lên liên hồi.
Hôi sắc vân khí ngút trời có thể hòa tan tất cả chân nguyên. Thiên long sát khí vốn tụ ở đáy bình nguyên, nhưng giờ không hiểu sao lại đột nhiên tràn ra, tụ về ngũ sắc ngọc sơn.
Chỉ thoáng sau, hôi sắc thiên long sát khí chỉ còn cách chúng nhân không đầy năm trăm trượng.
Thị tuyến nhìn tới chỗ nào cũng thấy hôi sắc thiên long sát khí, tựa hồ bình nguyên dưới này đã bị bao phủ.
"Ngụy Tác, làm sao bây giờ!" Thấy hôi sắc sát khí bức tới, Hàn Vi Vi ngoái lại hỏi.
"Đừng quấy nhiễu để y ghi nhớ điển tịch! Thiên long sát khí bao trùm tất cả, y không thể làm gì, đến đâu hay đến đó vậy." Nam Cung Vũ Tinh cùng Cơ Nhã và nữ tu quát ngăn Hàn Vi Vi.
Ngụy Tác bất động, chăm chú nhìn
"Thủy hoàng phệ nhật quyết" được Lân vương khí linh ngưng thành, không nhìn thấy hôi sắc khí lãng.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL"Phù!"Chỉ thoáng sau, hôi sắc khí lãng như nước triều xô đến chúng nhân,
"Thủy hoàng phệ nhật quyết" trước mặt Ngụy Tác lóe lên, tiện khí lãng thổi tan.
"A!"Tuy đã chuẩn bị, nhưng Âm Lệ Hoa cùng bọn Cơ Nhã đứng cạnh Ngụy Tác cũng kinh hô.
Thể nội chân nguyên tan chảy nhưbăng tuyết.
Chân nguyên là suối nguồn sức mạnh của tu sĩ, thể nội chân nguyên tan biến, cảm giác này cực kỳ đáng sợ.
"A!"Ngay cả thể nội yêu nguyên của Dương chi điểu cũng tan biến, không thể ngự không, hoàng sắc linh quang tan biến.
Thiên long sát khí ngút trời lan tỏa, thoáng sau phía trước có tiếng ầm ầm vọng lại, tựa hồ đã đến điểm cuối của vùng đất dưới lòng lòng đất này, trùm kím long trủng.
"Ngụy Tác, nhớ được điển tịch không." Hàn Vi Vi hỏi.
Cả long trủng xám xịt, trống rỗng như một thế giới vô danh. Bọn Hàn Vi Vi không còn thể nội chân nguyên, có cảm giác mềm nhũn.
"Nhớ rồi." Ngụy Tác hưng phấn ật đầu.
Ngay khi hôi sắc sát khí làm tan
"Thủy hoàng phệ nhật quyết", đã đã nhớ được đoạn sau cùng.
"Thứ quỷ quái này. Xem ra ít nhất nửa canh giờ nữa nó mới tan đi." Dương chi điểu uất ức cực độ nhìn lên.
Rõ ràng thiên long sát khí khá năng, từ từ chìm xuống nhưng tốc độ chìm rất chậm, ít nhất cần nửa canh giờ, khí xám mới chìm hẳn. Trong thời gian đó, dù uống đan dược bổ sung chân nguyên cũng vô dụng.
"A ha ha ha ha! Đúng là trời giúp ta!" Ở một góc ngũ sắc ngọc sơn, vang lên tiếng cười.
"Mị ma nữ lộc" hóa thành thanh loan, nhìn bọn Ngụy Tác cười đắc ý.
"Trời giúp ta, thanh loan, có phải vì thể nội yêu nguyên tan hết, bị kích thích mà phát điên a?" Dương chi điểu nhìn thanh loan, lên tiếng:
"Đại thư, khí xám là thiên long sát khí, chỉ làm tan chân nguyên, không ảnh hưởng bao nhiêu đến tu vi, chỉ cần thiên long sát khí tan đi là sẽ khôi phục, không cần thương tâm thế đâu.""Ta thương tâm? Lẽ nào ta lại không biết là thiên long sát khí, cần ngươi nhắc nhở?" "Mị ma nữ lộc" sầm mặt:
"Ai là đại thư của ngươi!""Thanh loan được như thế này cũng phải mấy nghìn năm, lớn tuổi hơn ta nhiều, gọi đại thư có gì không đúng." Dương chi điểu bảo.
"Ta không phải thanh loan, chỉ hóa thân thành thanh loan." "Mị ma nữ lộc" đắc ý cười lạnh nhìn Ngụy Tác,
"Ngụy tiểu tử, ta nghe ra tiếng của ngươi, còn ngươi có nhận ra tiếng của ta?"Ngụy Tác ngẩn người, nhướng mày,
"Ngươi là Mị ma nữ lộc?""Ha ha! Thế nào, không ngờ hả. Không ngờ cả liên khe nứt không gian không giết được ngươi, nhưng hôm nay ngươi không may mắn thế nữa đâu." "Mị ma nữ lộc" nhìn Ngụy Tác, đắc ý bật cười.
"Không ngờ ngươi lại hóa thân thành thanh loan." Ngụy Tác tỏ rõ thần sắc cực kỳ băng hàn, nhìn thanh sắc linh điểu,
"Bất quá ta không hiểu ngươi chết đến nơi rồi còn đắc ý cái nỗi gì.""Ta chết đến nơi rồi?" "Mị ma nữ lộc" phì cười như đang nghe chuyện tiếu lâm, nhìn Ngụy Tác,
"Giờ chân nguyên và yêu nguyên của tất cả đều tan biến, chỉ còn dựa vào sức mạnh nhục thân. Viễn cổ thanh loan tuy không nổi danh về nhục thân nhưng so với phổ thông yêu thú và tu sĩ như các ngươi thì hơn nhiều.""Vậy hả? Thử xem nào." Ngụy Tác cười lạnh liếc thanh sắc linh điểu đang chắc thắng.
"Chưa thấy quan chưa rơi lệ!""Mị ma nữ lộc" tựa hồ không muốn lắm lời với Ngụy Tác, giậm chân lao bổ tới.
Trên mình nó tỏa ra dương hòa nhiệt khí ràn rạt.
Đấy là thể nội khí huyết phát ra khí tức.
Thanh loan có huyết mạch viễn cổ phượng tộc, thể nội khí huyết siêu phàm, cú lao tới này rất đáng sợ, ngay cả tảng đá tất cũng bị đánh tan.
"Ánh mắt kiểu gì nhỉ?"Thanh loan cho rằng lần này Ngụy Tác sẽ bị đánh thê thảm, nhưng nó lại kỳ quái vì bọn Cơ Nhã, kể cả Dương chi điểu nhìn nó với ánh mắt thập phần cổ quái, thậm chí có phần đồng tình.
"A! Sao lại như thế!"Nó sắp bổ vào Ngụy Tác thì chợt rú lên kinh hãi vì trên mình gã toát ra huyết khí đáng sợ hơn.
"Oành" Ngụy Tác tung quyền, thanh loan cảm giác như vào một ngọn núi, bị gã đấm bay.