Thông Thiên Chi Lộ

Chương 678

"Thỏ huynh đệ... là huynh đệ?"
Nghe tiếng Ngụy Tác, hôi hắc sắc thân ảnh sững lại, tỏ ra không dám tin.
Đoạn như tìm được chỗ dựa, thân ảnh đó lướt về phía gã.
"Là mỗ, mỗ ở đây."
Ngụy Tác phất tay, đánh ngất cả Phượng lân thanh ưng và đệ tử Huyền Phong môn trên lưng nó, chân nguyên bao lại, dưới chân xuất hiện một đám mây lửa chỉ hướng cho hôi hắc sắc thân ảnh đoạn lăng không lao tới.
Hôi hắc sắc thân ảnh chính thị Lý Tả Ý.
Hư ảnh hình ngọn núi đen liên miên của Lý Tả Ý đã thoạt có thoạt không, như ngọn nến trong gió, sẽ tắt bất cứ lúc nào.
Y vẫn mặc Thanh minh pháp y được Ngụy Tác cho nhưng pháp y đã hỏng, rách nát tơi tả, thương tích đầy mình, không khác gì lần trước gặp gã. Ngực phải y còn một vết thường chừng ba tấc, xuyên thấu ra lưng, miệng vết thương có quang hoa lấp lánh, máu vẫn chảy tràn.
Khí tức của y cực kỳ suy lão, mặt nhăn nheo, thân thể còng xuống, đầu tóc trắng toát, chân nguyên và kim đơn uy năng sắp suy kiệt, có thể chết bất cứ lúc nào.
Dáng vẻ lão đã già nua, thần sắc cực kỳ kinh hoàng, ánh mắt nhìn Ngụy Tác trong veo, đầy cao hứng và cảm động, như đứa trẻ bỏ nhà đi, sa vào đường cùng lại thấy người nhà.
"Thỏ huynh đệ, đúng là huynh đệ." Đến gần Ngụy Tác, Lý Tả Ý nhanh hẳn, ngọn núi đen nhánh liên tục tan vỡ, thân thể còng xuống nhảy tung lên không đồng thời phun máu.
"Oành!"
Ngụy Tác chấn động khí tức, chân nguyên cuốn Lý Tả Ý về.
"Thỏ huynh đệ... Không ngờ còn gặp được huynh đệ." Linh khí trên mình Lý Tả Ý cơ hồ tan hết, xem ra nếm đủ khổ đầu, dù được Ngụy Tác cuốn tới thì y vẫn cực kỳ hoảng sợ, cứ nhìn mãi về phía ngũ sắc quang đoàn đang áp sát, "Thỏ huynh đệ, ta sắp chết rồi... Y đáng sợ lắm, mau chạy đi, mặc kệ ta."
"Lão phu là Huyền Phong môn Chân Diệt Phàm, ai dám đối địch với bản môn, cứu người này!" Cùng lúc, một giọng nói từ ngũ sắc quang đoàn đang áp sát vang lên, khiến Lý Tả Ý vốn linh khí cơ hồ tắt ngóm lại sợ hãi run lên. Giọng nói rất già nua, không quá vang vọng nhưng băng lãnh vô tình, mang theo vô thượng uy nghiêm, trong mấy trăm dặm đều nghe rõ, như lưỡi băng chọc vào tai.
Tu sĩ lên tiếng rõ ràng là một kinh thế đại tu sĩ ở cấp lão bất tử của Huyền Phong môn.
"Yên tâm, mỗ ở ai, không ai hại được huynh đệ." Thần sắc Ngụy Tác không hề biến hóa, mắt như có thần huy hỏa diễm cháy lên, thản nhiên nói xong thì tay gã rực hồng quang, lấy Huyết tinh thạch ra, không ngừng nhỏ hồng sắc dược dịch, dùng chân nguyên bao lấy ấn vào vết thương của Lý Tả Ý.
"Không sao, có mỗ đây, những tên kia bắt nạt huynh đệ hả." Thấy Lý Tả Ý vẫn sợ hãi run rẩy, Ngụy Tác dịu giọng, nhãn thần cực kỳ khẳng định.
"Ô ô ô!" Lý Tả Ý thấy ánh mắt Ngụy Tác đầy khẳng định thì như nhẹ lòng khóc rống lên, "Thỏ huynh đệ, chúng xấu lăm... Ngần ấy người đánh một, bắt nạt ta."
"Mỗ sẽ giúp huynh đệ đối phó chúng." Ngụy Tác ngẩng nhìn dải sáng ngũ sắc đang tăng tốc, rõ ràng lúc trước không định bức Lý Tả Ý bức quá mức mà cố ý giữ khoảng cách, quang hoa ngoài xa cũng vậy.
Thấy dải sáng ngũ sắc chỉ sau mấy chục tích tắc đã lớn vụt, ánh mắt Ngụy Tác cực kỳ băng lãnh, động tác không hề dừng.
Lại thấy thêm một giọt dược dịch từ Huyết tinh thạch cho Lý Tả Ý uống, gã lấy một viên đơn dược cho y.
"Muốn chết! Y sắp cạn thọ nguyên, ngươi cứu y cũng vô dụng, lãng phí linh dược, còn mất cả tính mạng mình!" Ngũ sắc quang đoàn lại vang lên giọng nói băng lãnh nhưng hàm chứa vô thượng uy nghiêm. Đã gần sát nên nhìn rõ trong dải sáng là một lão giả đứng trên ngũ sắc ngọc hạc dài cả trượng, lão giả mặc trường bào do lam sắc linh ngọc luyện chế, phù văn huyền ảo, mặt mũi và da lão như bạch ngọc, mái tóc bạc rũ xuống, mắt ánh lên vô số quang văn, linh khí hình thành một dải bạch sắc thiên hà.
"Thỏ huynh đệ, luyện hóa đi."
Ngụy Tác không dừng, liên tục lấy ra hai quả cây tựa tinh thạch và một khối ngũ sắc ngọc thạch, đưa cho Lý Tả Ý.
Thiên long tinh quả!
Thiên long huyết hóa thạch!
Khí huyết và kim đơn uy năng của Lý Tả Ý gần như khô kiệt, thọ nguyên sắp cạn nhưng Ngụy Tác không để y chết mà định khởi tử hồi sinh!
"Ngươi muốn chết thì ta thành toàn." Lão giả trong ngũ sắc quang đoàn thấy thế, ngữ khí vẫn băng lãnh nhi, không khí chung quanh rung lên kịch liệt, thinh không lúc tỏ lúc mờ, ánh sáng trong vòng hơn nghìn trượng bị chấn nát, hình thành một thanh lợi kiếm.
"Vù!"
Lão bất tử Huyền Phong môn hít thở, hai tay trở nên trong suốt, ánh lên vô số quang hoa.
Quang văn huyền ảo từ tay lão dấy lên, hình thành một thanh cổ kiếm chứa vô số quang văn nói thành đại trận, tuân theo trật tự huyền hoặc của thiên địa.
"Chát!"
Lão giả Huyền Phong môn vung tay, quang văn cổ kiếm xé không gian bổ vào Ngụy Tác, định chấn nát gã.
"Cách..." Không gian trước mặt Ngụy Tác tan vỡ, không khí bị ép thành một mảnh thủy tinh.
Ngụy Tác không hề đổi sắc, vung tay.
"Oành!"
Vô số hà quang kinh nhân từ ngạc gã bay lên, hóa thành bạch sắc viễn cổ thiên long, ám kim sắc kiếm quang cũng vút ra. Nguồn: http://truyenfull.vn
Quang văn cổ kiếm của lão bất tử Huyền Phong môn bị đánh tan thành vô số lưu quang, tan vào hư không.
"A!"
Lão giả hú vang bị ám kim sắc kiếm quang chưa tan uy năng hất bay, ngũ sắc ngọc hạc rực ngũ sắc hà quang dưới chân bị uy năng cuồng bạo đánh tan vỡ.
Một lão giả Huyền Phong môn trực tiếp bị Ngụy Tác đánh bay!
"Sao lại như thế! Y là ai, trẻ thế này mà có tu vi cỡ đó!"
Lão giả Huyền Phong môn văng đi, không hề dính vết thương nào, pháp y cũng không phá tổn, nhưng miệng hộc máu, ánh mắt cực kỳ kinh hãi. Lần này Thiên Huyền đại lục bắc bộ bị thú triều xâm tập, cả việc của Lý Tả Ý cũng trọng đại, Huyền Phong môn xuất động bốn nhân vật ở cấp lão bất tử, ít nhất cũng tu vi Kim đơn tam trọng hậu kỳ, thân phận tôn quý hơn thái thượng trưởng lão nhiều, tại Huyền Phong môn cũng được xưng là lão tổ. Các lão tổ tại tu đạo giới từ mấy chục năm trước đã hiếm gặp địch thủ, Chân lão tổ là một trong những người đến Thiên Huyền đại lục bắc bộ. Gần trăm năm nay, lão không hề thụ thường, hôm nay đấu với Ngụy Tác, tuy có phần khinh địch nhưng một chiêu đã bị đánh bay, nội phủ tổn thương khiến lão rùng mình.
Bị chấn văng đi đầy kinh hãi, lão giả chợt dấy lên pháp lực dao động hùng hồn, khí tức ngưng thành quanh mình.
Huyền Phong môn từng xuất hiện không ít Thần huyền tu sĩ, mấy nghìn năm tích lũy, thần thông của nhân vật cỡ lão bất tử thì Đông Hoang tông so sao được.
"Phù!"
Ngụy Tác lóe ngân sắc thần quang, lão bất tử Huyền Phong môn còn chưa kịp thi triển thuật pháp àpháp bảo thì bạch sắc pháp bảo khổng lồ đã xuất hiện trước mặt gã, được kích phát.
Bạch sắc chướng khí bao lấy lão bất tử Huyền Phong môn.
Lam sắc ngọc phiến pháp y trên mình lão rực lam quang, ngăn đón bạch sắc chướng khí, nhưng một dải hắc quang nổ tung, nguyên khí xuyên qua lam sắc linh quang, xung kích trúng lão
"A!"
Lão bất tử như do bạch ngọc đúc thành cứng người, quang văn vừa sáng lên đã tan, làn da cũng xám xịt.
"Phù!"
Máu bắn tóe, một đạo ám kim sắc kiếm chém vào bạch sắc chướng khí, cắt vào cổ họng lão, uy năng chấn gãy cổ lão, mang theo cả cái đầu già nua bay ngược lại.
"Là nguyên khí dị quả, y dùng nguyên khí dị quả đối phó ta!"
"Tốc độ thi pháp của y nhanh hơn ta... Thần thức và tu vi cũng hơn!"
Lão bất tử vừa lóe lên ý nghĩ này thì khí tức và sinh cơ đoạn tuyệt!
Một lão bất tử của Huyền Phong môn chỉ trong tích tắc bị Ngụy Tác hạ
"Cái gì!"
"Thật ra là sao!"
"Sao lại như thế!"
Cơ hồ đồng thời, trong mấy nghìn dặm, nhiều thân ảnh có khí tức kinh nhân đều chấn động!
Bình Luận (0)
Comment