"Luân hồi kinh luân, huyền giai đỉnh cấp pháp bảo sánh với Phá diệt thần thương!"Lão nhân trên bình đào cầm lấy hôi sắc thủ trạc thì đã phóng bế toàn bộ chân nguyên của Mã Không Quần đoạn đáp xuống, thậm chí Trấn thiên pháp tướng cũng được lấy ra. Cái vòng tạo cho gã cảm giác cực kỳ kinh nhân, gã định xuất thủ đánh lén chứ không để vật đó lọt vào tay Tiết Siêu Nhiên. Khí tức thanh sắc chuyển luân mà Tiết Siêu Nhiên tế xuất chấn động thiên địa, pháp bảo này là Luân hồi kinh luân.
Thanh sắc chuyển luân lơ lửng trước mặt Tiết Siêu Nhiên đoạn lão dồn chân nguyên vào.
"Vù!"Thanh sắc chuyển luân quay tít, phát ra linh quang.
"Choang!"Ngụy Tác thoáng kinh ngạc, Tiết Siêu Nhiên biến vì thanh sắc chuyển luân đột nhiên chấn động, lục sắc quang văn tản đi, hình thành quang ảnh thanh sắc phật tôn nhưng rồi vỡ nát, quang văn tứ tán.
"Xoẹt!!"Cơ hồ đồng thời, hôi sắc thủ trạc trên tay lão nhân trong số chín tu sĩ vừa bỏ chạy rung lên.
"A!"Gã nhận ra chín tu sĩ đều mềm nhũn ngã xuống, lão nhân không nắm được cái vòng, linh quang sáng rực, cái vòng rời tay lão, bay lên không.
"Việc gì hả, lẽ nào trong pháp bảo này có khí linh?!" Lục bào lão đầu cảm tri được, kêu lên không dám tin trong tai Ngụy Tác.
"Chuyện đó..." Thân ảnh Ngụy Tác cũng sững lại.
Chín tu sĩ không chết, chỉ như mất hết khí lực, không động đậy nổi, hôi sắc thủ trạc quá cổ quái, không ai biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
"Choang!"Luân hồi kinh luân trước mặt Tiết Siêu Nhiên vang lên như gõ chuông, chấn động vô số thanh quang văn.
Cùng lúc, như được chỉ dẫn, hôi sắc thủ trạc rực linh quang, bắn vào Luân hồi kinh luân.
"Thượng cổ sinh vật trấn áp tại Luân hồi kinh luân không chết? Nó điều khiển pháp bảo này?" Trên hoàng đồng đại thuyền, Triệu Như Lăng linh khí ngưng thành hình lam sắc biên bức kêu to, băng lam sắc kiếm quang chém vào hôi sắc thủ trạc.
Băng lam sắc kiếm quang như vẫn tinh vang lên tiếng nổ trên không đồng thời ngưng thành băng nhận dày đặc, uy thế kinh nhân.
Lam sắc băng nhận cách hôi sắc thủ trạc ba trượng thì tan biến hết, băng lam sắc kiếm quang cũng tắt hết linh quang rơi xuống, là một thanh phi kiếm cỡ ba thước, mỏng như cánh ve.
A! Tiếng hít hơi lạnh vang khắp khe nứt thứ bảy, Triệu Như Lăng nhợt nhạt mặt mày tựa thấy quỷ.
"Sao lại như thế!"Lưu Tương Thành và Vạn Kiếm Tam nhợt nhạt, cùng phát ra quang hoa xung kích hôi sắc thủ trạc, cách ba trượng thì tan vỡ.
"Vật này có uy năng quá cổ quái... ba Kim đơn đại tu sĩ liên thủ cũng không ngăn được." Lục bào lão đầu hít hơi lạnh.
"Đi!"Đầu tóc Tiết Siêu Nhiên tung bay, như thần vương đứng trên không trung, vô số thanh sắc quang văn ngưng thành quang kiếm mấy chục trượng, nhãn quang lóe lên, quang kiếm xé hư không chém vào hôi sắc thủ trạc.
"Ít nhất là thiên cấp trung giai công pháp, uy lực còn trên Ám hoàng kiếm khí và thái cổ hung hỏa!" Ngụy Tác giật giật chân mày, đạo thuật pháp của Tiết Siêu Nhiên cực kỳ kinh nhân, tốc độ cũng rất nhanh.
"Chát!"Quang kiếm do vô số huyền ảo quang văn ngưng tụ thành cũng tan tác.
"Choang!"Cùng lúc, thanh sắc chuyển luân lại rung lên!
"Phù!"Kim đơn hà quang từ lòng tay phải Tiết Siêu Nhiên dâng lên, hình thành một thanh trường kiếm chém vào hôi quang thủ trạc.
"Kim đơn hà quang không ngăn được, lẽ nào là tiên khí trong truyền thuyết?!" Lục bào lão đầu không nói thành lời.
Trường kiếm do kim đơn hà quang ngưng hình xung kích vào hôi sắc thủ trạc thì tan nát.
Tiết Siêu Nhiên lại biến sắc, vung tay chụp, định trấn áp Luân hồi kinh luân, thu vào nạp bảo nang nhưng chân nguyên bao lấy thì Luân hồi kinh luân không bị khống chế, quay tít trên không.
Hôi sắc thủ trạc áp sát, Thiên Kiếm tông thái thượng trưởng lão đầu tóc tung bay, toát lên vô thượng uy thế cũng biến sắc, thanh quang lóe lên, trực tiếp bỏ Luân hồi kinh luân, lùi lại mấy chục trượng!
Tất cả vượt ngoài Ngụy Tác dự liệu, cả kinh dừng lại trên không trung.
Gã vượt qua mấy trăm tu sĩ Thiên Kiếm tông trấn thủ ở ngoài, cách hắc sắc bình đài chỉ mấy dặm, cơ hồ mọi tu sĩ tại trường đều nhìn lên hôi sắc thủ trạc, căn bản không ai phát hiện ra gã.
"Choang!"Hôi sắc thủ trạc trực tiếp va vào liễu Luân hồi kinh luân, phát ra khí tức khiến người ta nghẹt thở.
Luân hồi kinh luân tan hết mọi thanh sắc thần quang, chỉ còn lại quang hoa của bản thân thai thể.
"Cách cách!"Thần quang tan hết, Luân hồi kinh luân rơi xuống, vang lên tiếng nứt vỡ.
"Luân hồi kinh luân!"Tiết Siêu Nhiên hiện rõ thần sắc không dám tin, ba Kim đơn đại tu sĩ của Thiên Kiếm tông cùng kinh hô.
"Thái cổ sinh vật không chết! Sắp xông ra!" Một tu sĩ Thiên Kiếm tông đột nhiên ré lên.
"Cách cách!" Cùng lúc, Luân hồi kinh luân lại vang lên tiếng gãy vỡ, nứt một vết nhỏ, nguyên khí phun ra!
Tiết Siêu Nhiên chấn động tâm thần, thân thể như bị vô hình đại chùy gõ trúng.
"Pháp bảo do không gian pháp trận trấn áp... Bị trấn áp trong đó lại không chết!" Ngụy Tác hít một hơi lạnh, tỏ vẻ không dám tin.
Huyền giai đỉnh cấp pháp bảo, thai thể cực kỳ kinh nhân, dù mất khống chế thì không phải pháp bảo huyền giai trở lên tất khó đánh vỡ mà bây giờ thai thể cũng tan vỡ!
Tử quang này thì thật ra đào được gì trong linh thạch khoáng mạch?!
"Chuyện đó...!"Đoạn gã gần như nín thở! Lục bào lão đầu cũng chấn kinh không nói thành lời.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLTử quang là một người!
Thượng cổ sinh vật rực tử quang, tựa hồ còn đang choáng váng lại là một tiểu nữ hài bảy, tám tuổi như Hỗn nguyên ngân oa của Hàn Vi Vi!
Tiểu nữ hài mặc bạch sắc pháp y như thể bằng ngọc, lại trông như tinh kim, không rõ là chất gì.
Ngụy Tác cơ hồ mất khả năng suy nghĩ, thật sự mọi thứ vượt khỏi phạm vi hiểu biết của gã.
Tiết Siêu Nhiên tựa hồ trước khi trấn áp thượng cổ sinh vật thì không rõ nó là gì, giờ nhìn rõ là một tiểu nữ hài, cả mặc pháp y, thi kinh hãi, lùi lại mấy bước.
"A!""Tiểu nữ hài" có vẻ còn quay cuồng chợt thấy cái vòng rực hôi sắc linh quang thì kêu to kinh hỉ rồi cầm lấy, như thể rất quen thuộc với nó, đeo lên cổ tay.
"Tiểu nữ hài" vung tay cầm lấy Luân hồi kinh luân.
"Cách cách!"Tất thảy mục quang tức thì ngưng trệ!
Răng của
"tiểu nữ hài" còn cứng hơn thai thể Luân hồi kinh luân, cắn từng miếng nuốt gọn.
"Ăn pháp bảo... không phải thượng cổ tu sĩ mà là thượng cổ ma vật!"Tiết Siêu Nhiên kinh hãi, vô số thanh sắc quang văn rực lên ngưng thành quang kiếm chém vào tiểu nữ hài đang ung dung ăn Luân hồi kinh luân.
"Vô dụng! Nó đã điều khiển hôi sắc thủ trạc!"Nhưng mọi tu sĩ đều lạnh người vì quang kiếm của Tiết Siêu Nhiên xung kích đến cách tiểu nữ hài ba trượng thì tan vỡ.
Có vẻ việc này chọc giận
"Tiểu nữ hài" quỷ dị cực độ, nhận ra Tiết Siêu Nhiên trấn áp mình nên nhe răng.
"Tiểu nữ hài" có hàm răng cực sắc, không phải răng tu sĩ mà khiến người ta kinh sợ.
"Vù!"Tiểu nữ hài cầm Luân hồi kinh luân, hóa thành tử sắc lưu quang với tốc độ kinh nhân, Tiết Siêu Nhiên và ba đại tu sĩ sau lưng kích phát các đạo quang hoa đến sát tử sắc lưu quang là tan biến, lưu quang đến trước Tiết Siêu Nhiên.
"Chát!""Tiểu nữ hài" áp sát, linh quang trên mình Tiết Siêu Nhiên tắt ngóm, y cực kỳ kinh hãi, há miệng phun ra một đạo thanh sắc kiếm quang. Nhng đạo kiếm quang bị
"Tiểu nữ hài" đánh bay đoạn hất luôn cả Tiết Siêu Nhiên bay đi, xương ngực gãy quá nửa, phun máu ồng ộc.
"Nó phát hiện chúng ta rồi!"Lục bào lão đầu hít hơi lạnh vì đánh bay Tiết Siêu Nhiên xong thì nó nhìn sang phía Ngụy Tác.