Thư Linh Ký

Chương 265


Q9 – KINH VĂN – CHƯƠNG 264: LUÔN SẼ CÓ GIÁ


Editor: Luna Wong

Thiên Ma giới, vách núi đen kịt, như đao phong xông thẳng vòm trời. . .


Mây đen vô biên vô tận, bao phủ tảng lớn cánh đồng hoang vu, trong tầng mây, thường thường có thiểm điện huyết sắc gào thét mà qua, thỉnh thoảng sáng lóng lánh, chiếu rọi ra đám vực ngoại thiên ma như bầy kiến ăn thịt người đang di động, cùng với trên khuôn mặt dữ tợn của chúng nó khủng hoảng bất an. . .


Loại thấp thỏm lo âu này, hiển nhiên đến từ chính trên vách núi đen kịt kia, đến từ chính thân ảnh trầm mặc thật lớn kia . . .


Trầm mặc, trầm mặc như chết, trên vương tọa bạch cốt trầm mặc, ma quân dường như tượng đá không chút sứt mẻ, độc nhãn còn sót lại hiện lên quang mang đỏ bừng, phảng phất xuyên thấu kết giới, nhìn phía Doanh Châu giới. . .


Ở trước mặt hắn, mấy trăm con thủ lĩnh vực ngoại thiên ma quỳ rạp xuống đất, lạnh run không dám ngẩng đầu, không người nào dám mở miệng, bởi vì ai cũng không biết, vương rơi vào trầm mặc, có thể sau đó một khắc chợt bạo phát, triệt để xé nát sinh linh chung quanh hay không.


Cực kỳ lâu sau , vị thống trị ma tộc trầm mặc này, đột nhiên phát ra tiếng cười lạnh trầm thấ: “Hoa Tưởng Dung. . . Đang ở hắc ám, lòng ở quang minh sao, thật đúng là để bổn quân túc nhiên khởi kính a!”


Tiếng cười lạnh quanh quẩn ở trong không khí, những thủ lĩnh vực ngoại thiên ma càng thêm sợ hãi run rẩy, bất luận kẻ nào đều có thể nghe được, vương phẫn nộ chính như núi lửa hoạt động, tùy thời cũng sẽ điên cuồng phun ra ngoài.


Nhưng cuối cùng, một con tộc trưởng địa vị khá cao trong vực ngoại thiên ma, rốt cục không đỡ được loại áp lực này, lau đầu đầy mồ hôi lạnh thấp giọng nói: “Vương, hôm nay Hoa Tưởng Dung trốn tránh, lại ngăn trở tộc của ta thu được tàn hồn, cho nên tộc của ta muốn mở kết giới. . .”



Còn chưa kịp nói xong, vẻ mặt nó đột nhiên nữu khúc, che cổ họng của mình, thân thể không tự chủ được bay lên trời.


Ngay đối diện nó, trên vương tọa bạch cốt, ma quân trống rỗng vươn một tay, xa xa kháp ở cổ họng của nó, thanh âm trầm thấp tràn ngập âm ngoan, ầm ầm quanh quẩn ở trên hư không: “Nói thật hay, ngươi là đang nhắc nhở bổn quân sao?”


Bị tộc trưởng vực ngoại thiên ma bóp cổ, khớp xương đều đang răng rắc rung động, cả người run rẩy kịch liệt trong hư không, trên mặt mũi vặn vẹo tràn ngập kinh khủng, nhưng ngay cả một câu nói đều nói không nên lời.


“Bất quá, ngươi trái lại nhắc nhở bổn quân.” Ma quân nhìn nhãn thần kinh khủng của nó, lại đột nhiên lạnh lùng nói, “Nếu, đã vô pháp thu được tàn hồn từ Doanh Châu giới, như vậy một cái biện pháp khác, chính là. . .”


“Chính là?” Mấy trăm con thủ lĩnh vực ngoại thiên ma hai mặt nhìn nhau, lại hoặc như là nghĩ đến chuyện đáng sợ gì, đột nhiên đồng loạt kinh hãi biến sắc, trong đó đột nhiên có một con thiên ma bật thốt lên hô, “Vương, người không thể. . .”


Ầm!


bookwaves.com

Còn chưa kịp nói xong, thân thể tàn bạo của nó, ngay trong nháy mắt tứ phân ngũ liệt.


Trong huyết nhục gào thét văng khắp nơi, những thủ lĩnh vực ngoại thiên ma còn lại tất cả đều kinh khủng không dám lên tiếng, trong yên tĩnh quỷ dị, ma quân mở độc nhãn hung ác, nhìn xung quanh bốn phía, cuối cùng cục đưa mắt rơi vào trên người con tộc trưởng thiên ma đang giãy dụa trên hư không kia——



“Ngươi đã quan tâm kế hoạch của bổn quân như vậy, như vậy. . .”


Kinh khủng, nghe nói như thế, thiên ma tộc trưởng run rẩy càng thêm kịch liệt, dù cho lúc này bị kháp ở cổ họng, lại vẫn liều mạng phản kháng, nỗ lực từ trong cổ họng phát ra thanh âm. . .


Nhưng, đây không có bất kỳ tác dụng gì!


Ngay trong ánh mắt phức tạp tràn đầy kinh khủng phẫn nộ cầu khẩn của nó, ma quân đã chậm rãi từ trên vương tọa bạch cốt đứng dậy, thân hình khổng lồ của hắn dường như ngọn núi, bóng ma dưới đầu vô biên vô tận, để mấy trăm con thủ lĩnh vực ngoại thiên ma tất cả đều sợ hãi không dám lên tiếng.


Ầm, ầm, ầm!


Kèm theo tiếng bước chân kinh sợ thần hồn, ma quân chậm rãi đi hướng sát biên vách núi đen kịt, con tộc trưởng thiên ma treo trên bầu trời kia, vẫn đang dường như bị tay vô hình bóp cổ họng, không tự chủ được run rẩy.


Cuồng phong gào thét mà qua, ma quân đứng ở sát biên vách núi, ánh mắt lướt qua Thiên Ma giới bao phủ trong sương mù dày đặc, nhìn cánh đồng hoang vu vô biên vô tận phía dưới chân núi.


Ở trên cánh đồng hoang vu đen nhánh kia, ngàn vạn vực ngoại thiên ma tàn bạo gào thét, từ trong đại địa cằn cỗi cướp đoạt một chút tài nguyên cuối cùng, khoáng thạch cây cối sông, tất cả đều bị chúng nó tham lam cướp đi, biến thành vũ khí chiến tranh.


“Đám chó chạy của ta, đang khát vọng chinh phục thế giới mới. . .” Ma quân mặt không thay đổi dừng ở cánh đồng hoang vu, rồi lại chậm rãi quay đầu, nhìn phương hướng tây nam của cánh đồng hoang vu ——



Ở nơi đó, có một thiên ma doanh địa quy mô cực lớn, tròn mấy vạn thiên ma tất cả đều tụ tập ở trong doanh địa, đem hết toàn lực chế tạo vũ khí chiến tranh, cho dù là những thiên ma non nớt tuổi nhỏ còn chưa lớn, cũng mở nhũ nha thấp giọng gào thét, ở trên tảng đá mài lợi trảo của mình.


Cảnh tượng để kẻ khác nhìn hài lòng, ma quân chậm rãi gật đầu, rồi lại quay đầu nhìn tộc trưởng thiên ma treo trên bầu trời: “Nơi đó, là bộ tộc của ngươi?”


bookwaves.com

Sợ hãi, trong nháy mắt nghe vấn đề bình tĩnh này, thiên ma tộc trưởng bị bóp cổ, gần như điên cuồng liều mạng giãy dụa, mặt mũi dữ tợn hoàn toàn nữu khúc, trong con ngươi càng bốc cháy lên lửa mạnh sôi trào.


“Vậy là được rồi.” Ma quân lạnh lùng gật đầu, lần thứ hai chậm rãi quay đầu, nhìn phía tiếng rống giận nổ vang thiên ma doanh địa.


“Không. . .” Có lẽ là lực lượng sợ hãi mang đến, nguyên bản bị bóp cổ thiên ma tộc trưởng lại vào lúc này ngạnh sinh sinh giãy ra, hoảng sợ hô, “Vương, van xin người, tộc dân ta là người trung thành nhất. . .”


Ầm!


Cầu xin kinh hô của nó, bị tiếng gầm cuồng bạo nuốt chửng!


Vào giờ khắc này, trong nháy mắt ma quân nhìn phía thiên ma doanh địa, trong độc nhãn tàn bạo kia của nó vẫn đang chảy tiên huyết, chợt bộc phát ra ma uy để kẻ khác hít thở không thông!


Ma uy vô cùng vô tận này, hội tụ thành một đạo hỏa quang nhiệt độ cao đỏ bừng như máu, đi qua sương mù dày đặc bao phủ đại địa, mang theo lực lượng kinh khủng phá hủy thế giới, trực tiếp đánh vào thiên ma doanh địa không chút biết chuyện gì.


Hoàn toàn không có ý thức nguy hiểm đã tới, mấy vạn thiên ma trong doanh địa vẫn đang gào thét, chỉ là một con thiên ma nhỏ xíu còn đang mài lợi trảo trong đó, vừa mới vào lúc này lơ đãng ngẩng đầu, sau đó. . .



Sau đó, nó cảm thấy ánh mắt mê muội, chợt trợn to, trong con ngươi mờ mịt, phản xạ ra hỏa quang nổ vang phóng tới, càng ngày càng gần!


Thời gian, phảng phất vào giờ khắc này, dừng lại. . .


Nhưng chỉ trong nháy mắt qua đi, toàn bộ doanh địa đã bị hỏa quang nhiệt độ cao nuốt chửng, không có tiếng nổ mạnh, không có tiếng kêu thảm thiết, không có tiếng gầm gừ, mấy vạn thiên ma kể cả toàn bộ doanh địa, tất cả đều ở trong vòng một cái chớp mắt ngắn ngủi, hoàn toàn bị nhiệt độ cao bốc hơi lên, ngay cả tro tàn cũng không có.


Đợi sau khi hỏa quang nhiệt độ cao tiêu thất, vị trí nguyên bản của doanh địa, chỉ còn lại có một hố sâu thật lớn, thật giống như chỉ chốc lát trước, ở đây chưa từng tồn tại qua thiên ma doanh địa gì.


“Không!” Thiên ma tộc trưởng tức giận gầm thét, trong mắt chảy tiên huyết, cả người đều đang nữu khúc, “Bạo quân, ngươi tên điên. . .”


Răng rắc!


Cổ họng của nó, rốt cục vào giờ khắc này bị cắt đứt, cả người ầm ầm ngã xuống đất.


Trước con mắt mở ra vẫn đang phẫn nộ của nó, ma quân mặt không thay đổi đứng ở trên vách núi, nhìn vô số tàn hồn thiên ma trong hố sâu đang như ma trơi mọc lên, lạnh lùng nói ——


“Thoạt nhìn, chúng ta đã không thiếu hụt tàn hồn nữa. . .”


(Luna: Lạnh lòng thiệt, truyện ta viết còn chưa đạt đến trình độ này)


Bình Luận (0)
Comment