Q10 – MINH NGUYỆT – CHƯƠNG: 303: ĐÂY LÀ MA QUÂN
Dịch giả: Luna Wong – ôi trời không thể tin được luôn, vừa nói bão chương gieo duyên lành bão chương thì im miệng thật, mặc dù chủ nó chưa về nha. Vì sao mình biết? Vì phòng mình sát bên luôn, cách mỗi cái vách làm bằng ván gỗ thôi. Công nhận, muốn không tin cũng không được.
Ở Thiên Ma giới, bởi vì không có nhật nguyệt tinh thần, cho nên cũng không có sự khác nhau giữa ban ngày đêm tối.
Từ ngày đầu tiên tới chỗ này, Nhạc Ngũ Âm đã thử dùng sa lậu lai tính toán, mỗi khi sa lậu hết sạch một lần, nàng sẽ ở trên bàn của doanh trướng khắc ra một vết tích, mà hôm nay bất tri bất giác, trên toàn bộ mặt bàn đều đã trải rộng vết tích. . .
Không có ai biết, đến cùng thời gian đã qua bao nhiêu ngày rồi, nhưng ít ra hai ba tháng là có, tại trong hai ba tháng này, bọn họ vẫn trốn ở trong doanh địa bộ tộc của Minh Nguyệt Dạ, đảm nhiệm thủ vệ thân tín của Minh Nguyệt Dạ, bình thường cũng tận lực tránh tiếp xúc với vực ngoại thiên ma, nhất là con Cự Liêu rất thích đến khiêu khích kia . . .
Trong quá trình này, bọn họ cũng không phải là không có thử qua phương pháp tìm đường chạy khỏi Thiên Ma giới, nhưng chính như trước đó dự đoán, muốn đi qua bức tường ngăn cản giữa Thiên Ma giới và Doanh Châu giới, đó là chuyện ngay cả ma quân đều rất khó làm được, chỉ bằng lực lượng của mấy người bọn hắn, tuyệt đối không có khả năng làm được.
Về phương diện khác, Thiên Ma giới lùng bắt người xâm nhập, vẫn đang kéo dài tiến hành, nhưng bởi vì chậm chạp không có động tĩnh, có người nói ma quân đã có chút tức giận, liên tục chém giết mấy thủ lĩnh bộ tộc, thét ra lệnh mấy vạn thiên ma dù cho truy tìm đến đầu cùng của cánh đồng hoang vu, cũng phải tìm ra người xâm nhập.
Nhưng tin tức này, kỳ thực để Nhạc Ngũ Âm có chút hết hồn ——
Rất hiển nhiên, vị ma quân kia cũng không phải ngu xuẩn gì, mà cánh đồng hoang vu dù là lớn hơn nữa cũng sẽ có đầu cùng, một khi hắn tìm không có kết quả, có thể sẽ liên tưởng đến chuyện trong thiên ma có nội gian, mà chỉ cần hắn bắt đầu tìm tòi mỗi bộ tộc. . .
“Đừng lo lắng, chỗ ta cách chỗ ma quân còn xa.” Đối với lo lắng của Nhạc Ngũ Âm, Minh Nguyệt Dạ an ủi như thế này, “Dù là bắt đầu tìm tòi, muốn lục soát chỗ ta, cũng phải mấy tháng, lão Cố ngươi nói phải chứ.”
Không trả lời, Cố Thất Tuyệt đang từ trong lòng ngực lấy cái thủ kê ra, như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm, trên thực tế hắn đã liên tục nhìn chằm chằm vài ngày rồi.
“Quân thượng, người có thể liên lạc với Tử Viết đại nhân bọn họ?” Nhạc Ngũ Âm nhịn không được lại gần, tràn ngập mong đợi đặt câu hỏi.
“Không thể.” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang trả lời, “Bất quá, mấy ngày qua, trên thủ kê tựa hồ sẽ có tạp âm két két rung động, có thể. . .”
“Có lẽ, là Tử Viết đại nhân bọn họ, đang ở nghĩ cách liên hệ với chúng ta?” Nhạc Ngũ Âm vui vẻ trong lòng.
“Có khả năng.” Cố Thất Tuyệt rất nghiêm túc suy nghĩ một chút, “Nhưng còn có một loại khả năng, là thủ kê xảy ra vấn đề, nói thí dụ như bộ kiện cơ quan. . . Có người đến!”
Còn chưa kịp nói xong, hắn đột nhiên đứng dậy, thuận lợi bỏ thủ kê vào trong lòng, đồng thời cũng lôi Nhạc Ngũ Âm dậy.
Mấy giây sau, chờ bọn hắn tiến nhập vai thân tín thị vệ, vải mành của doanh trướng đột nhiên cũng bị xốc lên, bình thường Cự Liêu rất ít tới được, dĩ nhiên mang theo mười mấy con vực ngoại thiên ma, đằng đằng sát khí vọt vào.
“Cự Liêu, ngươi muốn làm gì?” Minh Nguyệt Dạ bỗng nhiên đứng dậy, dữ tợn tàn bạo quát dẹp đường, “Doanh trướng của bổn tướng, chưa thông báo, ngươi cũng dám tự ý xông vào?”
“Bổn ma cũng không muốn đến.” Cự Liêu cười lạnh, thần tình hung mãnh ngẩng hai cái đầu, đón nhận ánh mắt của Mình Nguyệt Dạ, “Chỉ bất quá, có đại sự, sợ là Dạ Ma đại nhân người cũng cần biết.”
Bookwaves.com.vn
“Nói!” Minh Nguyệt Dạ hừ lạnh một tiếng.
“Ngay vừa rồi, nhận thiên phong ma vệ đến đây báo cho biết. . .” Cự Liêu cố ý ngừng lại một chút, thẳng đến hấp dẫn sự chú ý của mọi người, lúc này mới kéo thanh âm nói, “Vương, đang đến bộ tộc chúng ta!”
“Cái gì?” Nhạc Ngũ Âm không khỏi run lên trong lòng, suýt nữa kinh hô thành tiếng.
“Vương?” Minh Nguyệt Dạ đồng dạng giật mình, nhịn không được hơi biến sắc, “Ngươi là nói, vương sắp tới bộ tộc của chúng ta, có chuyện gì khẩn yếu?”
“Bổn ma làm sao biết?” Cự Liêu hừ lạnh một tiếng, rồi thần tình nghiêm nghị nói, “Ma vệ chỉ là nói với bổn ma, muốn tất cả con dân của bộ tộc chúng ta đều tụ tập lại, đợi vương đến. . . Dạ Ma đại nhân, ngươi tự giải quyết cho tốt đi.”
Như vậy, đợi sau khi nói xong, vị cự ma song thủ kiệt ngạo này, liền mang theo thuộc hạ trực tiếp ly khai, thấy hắn đằng đằng sát khí, nhưng nội tâm tựa hồ cũng có chút thấp thỏm lo âu, rất hiển nhiên đối với việc ma quân đến, nội tâm cũng có vài phần sầu lo.
Đợi khi trong doanh trướng một lần nữa trở nên an tĩnh, vừa rồi Nhạc Ngũ Âm còn miễn cưỡng vẫn duy trì lãnh tĩnh, nhất thời thần tình hoảng sợ thấp giọng nói: “Ma quân làm sao sẽ, làm sao sẽ đột nhiên qua đây, chẳng lẽ nói. . . Hắn đã phát hiện chúng ta?”
“Sẽ không.” Cố Thất Tuyệt nhẹ nhàng lắc đầu, “Nếu như ma quân đã phát hiện chúng ta, căn bản không cần thông tri trước đó, chỉ sẽ trực tiếp công kích.”
“Còn có một loại khả năng, hắn bắt đầu ý thức được có nội gian.” Minh Nguyệt Dạ hơi trầm ngâm chỉ chốc lát, như có điều suy nghĩ nói, “Cho nên, hắn muốn đích thân tuần tra doanh địa của các bộ tộc, triệu tập tất cả vực ngoại thiên ma lại, do hắn tự mình nhận rõ.”
“Chúng ta đây không phải. . .” Nhạc Ngũ Âm nhịn không được biến sắc.
“Việc đã đến nước này, chỉ có yên lặng theo dõi kỳ biến.” Cố Thất Tuyệt giơ tay lên cắt đứt lời của nàng, lại nhìn Minh Nguyệt Dạ một chút.
Bookwaves.com.vn
Không càng giao lưu nhiều hơn, Minh Nguyệt Dạ tâm lĩnh thần hội gật đầu, lập tức xốc vải mành lên đi ra doanh trướng, Cố Thất Tuyệt đưa tay vỗ vai của Nhạc Ngũ Âm, ra hiệu nàng hít sâu một hơi, giữ được tĩnh táo theo sau.
Có mấy ngày không ra doanh trướng, chờ bọn hắn ly khai doanh trướng, liền thấy doanh địa của bộ tộc ngày xưa có chút hỗn loạn, lúc này dĩ nhiên là yên lặng không tiếng động, mấy trăm con vực ngoại thiên ma chưa bao giờ phục quản giáo, dĩ nhiên tất cả đều tụ tập ở trong doanh địa, trên mặt mũi hung ác mang theo bất an, tựa hồ cũng có chút sợ hãi đối với chuyện ma quân đến.
Trên thực tế, ngay cả Cự Liêu kiệt ngạo, lúc này cũng mang theo thuộc hạ xếp thành hàng đợi, tuy rằng thoạt nhìn thần tình của nó tự nhiên, nhưng ma trảo rũ ở bên cạnh run nhè nhẹ, cho thấy nội tâm của nó cực kỳ bất an. . .
“Không nên hốt hoảng loạn.” Cố Thất Tuyệt nhẹ giọng dặn, mang theo Nhạc Ngũ Âm lẫn vào trong đám thiên ma.
Chung quanh có hơn trăm con vực ngoại thiên ma, điều này làm cho Nhạc Ngũ Âm rốt cục hơi chút thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ nhiều thiên ma tụ tập lại như vậy, cho dù là vị ma quân kia, chỉ sợ rằng muốn phát hiện vấn đề, cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Chỉ là, tuy rằng an ủi mình như vậy, nhưng trong lòng nàng vẫn là không nhịn được nhảy loạn, chỉ cảm thấy thời gian trôi qua cực kỳ chậm rãi. . .
Cực kỳ lâu sau, ở lúc có chút vực ngoại thiên ma từ từ có chút mất đi kiên nhẫn, trong cánh đồng hoang vu, chợt truyền đến một tiếng kèn trầm thấp, dường như mãnh thú dữ tợn tàn bạo đồng loạt rít gào, bộc phát ra khí giết chóc để kẻ khác mao cốt tủng nhiên. . .
Tiếng kèn này, phảng phất đánh vào thần hồn của mỗi một con vực ngoại thiên ma, để chúng nó lạnh run, không tự chủ được quỳ rạp xuống đất, Nhạc Ngũ Âm chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều đang từ từ vỡ vụn, lại bị Cố Thất Tuyệt cầm lại cánh tay nhỏ nhắn, rót vào một tia linh khí, thuận thế quỳ gối theo.
Ở trong ánh mắt nàng khẽ ngẩng đầu nhìn lại, có thể trông thấy trên cánh đồng hoang vu ngoài bộ tộc, hơn mười con công thành cổ ma dường như ngọn núi di động, ầm ầm cuồng bạo đi nhanh tới, chấn đến toàn bộ cánh đồng hoang vu đều đang run rẩy kịch liệt.
Mà trên vai hơn mười con công thành cổ ma kia, dĩ nhiên có một tòa ma điện hoàn toàn làm từ nham thạch đen kịt, bộc phát ra ma khí triều dâng cuồng bạo, dọc theo bậc thang của ma điện nhìn lên trên, có thể trông thấy vương tọa bạch cốt tràn ngập hơi thở tàn bạo, mà ở trên vương tọa bạch cốt kia. . .
“Đó, đó là. . .” Nhạc Ngũ Âm ở trong ma triều cuồng bạo, cắn thật chặt môi anh đào, dùng hết khí lực sau cùng ngẩng đầu.
Trong sát na, đợi được ánh mắt của nàng rơi vào trên vương tọa bạch cốt, trông thấy thân ảnh bao phủ ở trong ma triều, không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối, cuống quít khống chế tâm tình, mới không ngạc nhiên kinh hô ——
“Ma quân? Đây là. . . Ma quân?”