Hạ Vũ Các
Đây là toàn bộ Hàm Đan trong thành, lớn nhất cũng là nhất là nổi danh một chỗ phong nguyệt vùng đất.
Rất nhiều đến quan hiển quý, văn nhân hiệp khách, đều sẽ tới này thưởng thức vũ nhạc, cũng khiến cho toà này Hạ Vũ Các, địa vị càng thêm tôn sùng, xa không phải bình thường phong nguyệt nơi đủ khả năng so sánh.
Lúc này vẫn là ban ngày, nhưng Hạ Vũ Các bên trong cũng đã không còn chỗ ngồi, lầu một, lầu hai, lầu ba, cho đến lầu năm tầng cao nhất, tất cả đều ngồi đầy người.
Lầu một đại sảnh trên đài cao, lúc này đang có tám cái vũ cơ, dáng người uyển chuyển, theo nhạc khúc vang lên, nhẹ nhàng khua lên.
Dựa vào tại rào chắn một bên, từ phía trên quan sát xuống, có thể thấy rõ ràng cái này tám cái vũ cơ uyển chuyển dáng múa.
Thiển ẩm rượu ngon, thưởng thức vũ nhạc, tâm tình phong nguyệt, trên đời lại không như thế thống khoái sự tình.
"Nghe nói Dược Thiên Sầu cùng phu nhân sắp tới chúng ta Hàm Đan "
Một cái thân mặc hoa phục quyền quý, sắc mặt ửng hồng, hơi có chút men say, ợ rượu, hắn chủ đề từ phong nguyệt bên trên dời, đột nhiên rơi vào Dược Thiên Sầu trên thân.
Cùng một trên bàn, còn có bốn cái quyền quý, lúc này nói: " chuyện lớn như vậy, đương nhiên nghe nói, hiện giờ đã truyền khắp cả đại thành, không biết lần này bọn họ dừng lại bao lâu "
Một nam tử khác lắc con xúc xắc trên tay thả vào chiếc chén bên trong, sau đó di chuyển quân tượng trên bàn cờ tướng:" Ta nghe nói tại Tiêu Dao sơn trang, cầm thánh Khoáng Tu cùng y cầm tiêu hợp tấu một khúc Tiếu Ngạo giang hồ.”
“Tri âm dể kiếm, tri kỷ khó tìm” Người còn lại gật gù bồi tiếp.
Theo bốn người này đàm luận, bốn phía trên bàn người, cũng nhao nhao đàm luận, suy đoán không ngừng, vấn đề chính là xoay quanh chuyện đến Hàm Đan thành. Mà không chỉ những người này người trong thành đều bàn tán rôm rả.
“ Đến rồi kìa” Không biết ai là người reo lên, làm cho những vị khách trong nơi này chú ý, đồng loạt phóng con mắt xuống nhìn về cửa thành nơi.
Một chiếc xe ngựa lộng lẩy xa hoa được 4 con ngựa kéo đi qua cổng thành thẳng hướng về bên trong mà tiến đến, bề ngoài được đúc bằng vàng ròng có khảm nạm bảo thạch châu báu vô số.
Triệu Đô Hàm Đan xưa nay lấy múa nổi tiếng Thất Quốc, mộ danh tới các quốc gia quyền quý chỗ nào cũng có, những chiếc xe ngựa úy báu đến không ít nhưng chiếc xe ngựa xa hoa lộng lẩy này chính là lộng lẩy xa hoa nhất.
Tất cả dân chúng hay binh lính đều sợ hải khi nhìn thấy chiếc xe ngựa xa hoa này, đồng thời ánh mắt nhìn về chiếc xe ngựa xa hoa này ngưởng mộ sùng bái không thôi.
Đường phố hai bên tất cả lớn nhỏ múa phường vô số, nhạc khúc du dương uyển chuyển, thỉnh thoảng theo rèm châu bay tới.
Bên trong xe ngựa Thiên An trong thân phận Dược Thiên Sầu, ôm lấy Công Tôn Lệ Cơ quan sát lấy mọi thứ xung quanh.
Đường phố hai bên tất cả lớn nhỏ múa phường vô số, nhạc khúc du dương uyển chuyển, thỉnh thoảng theo rèm châu bay tới, khung xe cứ một mạch di chuyển đến một địa phương, sau đó thẳng tiến về một trang viên sau đó hoàn toàn tiến nhập vào bên trong đó.
“ Đến rồi” Thiên An từ bên trong xe ngựa đi ra, cẩn thận đem nữ nhân của mình dìu xuống, ra hiệu cho thuộc hạ đem chiếc xe ngựa dẫn đi, thân ảnh cùng cất bước đi theo một trung niên dẫn đường cho hai người đến một gian thư phòng nghỉ ngơi.
Nhìn thân ảnh thuộc hạ rời đi, tay bắt lấy chung rượu trên bàn trong lòng giai nhân đang mở ra một tập sách nhỏ, trên đó là ghi lại hết thảy thế lực của nước Triệu, cũng như phú thương giàu có, vị trí lăng tẩm của các đời quân vương Triệu quốc.
“ Triệu quốc cùng Ngụy Hàn là tam Tấn chi địa, Xuân Thu thời kỳ dòng họ Triệu cùng với Trí, Phạm, Trung Hàng, Hàn, Ngụy là Lục Khanh” Công Tôn Lệ Cơ chậm rải cất lời, trên tay trang đầu tiên giấy chính là ghi chép lại nước Triệu khởi nguồn.
Thiên An cười nói: “ Tấn là ngủ bá một trong, cuối cùng lại nội loạn để cho tam gia Tấn, thành Hàn, Ngụy, Triệu cục diện Thất Quốc Chiến Hùng bây giờ”
Mấy năm nay hắn cài người vào trung nguyên không ít, sưu tập không ít tình báo từ trung nguyên các nước. Từ Xuân Thu đến Chiến Quốc thậm chí còn xa xưa hơn thời Chu, Thương, Hạ lẫn đến thời thượng cổ Tam Hoàng Ngủ Đế. Có điều càng là xa niên đại, tình báo thu về càng mơ hồ vụn vặt, thực hư không rõ.,
“Đến thời Tấn Cảnh công bắt đầu đặt ra Lục Khanh cho 6 họ đại phu lớn: Trí, Phạm, Trung Hàng, Hàn, Triệu, Ngụy; đồng thời lập ra 6 đạo quân.”
Công Tôn Lệ Cơ chậm rải cất lời: “ Lục Khanh liên minh diệt đi họ Loan, Dương Thiệt, Kỳ sau đó ba nhà Ngụy, Triệu, Hàn liên minh diệt đi ba nhà còn lại, thế lực quá lớn lấn áp vua Tấn, sau này Chu Uy Liệt Vương chính thức phong cho 3 thượng khanh họ Hàn, Triệu, Ngụy làm chư hầu ngang hàng với vua Tấn”
Thiên An gật đầu đem chung rượu trên bàn uống một ngụm, rồi đem hướng về giai nhân trong lòng mình uy lấy. Một bên tiếp tục nghe lấy giai nhân cho mình đọc lấy các thông tin về Triệu quốc, lẫn tam gia phân Tấn quá trình mà thuộc hạ thu được tóm tắt lại.
Ba họ Hàn, Triệu, Ngụy ban đầu là những quan lại phục vụ dưới quyền vua nước Tấn. Do có công lao, họ được phong thưởng thực ấp và trở thành những thế lực quý tộc mới, cùng với các họ Đại Phu khác như Trí, Phạm, Trung Hàng gọi là "tư gia".
Các họ tư gia cùng các quý tộc cũ là dòng dõi thân thích với vua nước Tấn như họ Loan, họ Khước, họ Hồ, họ Tiên… chia nhau nắm quyền chính giúp vua Tấn làm bá chủ chư hầu.
Để giành ngôi bá chủ và duy trì ngôi vị này sau đó, các vua Tấn nhờ vào đóng góp công trạng của các Đại Phu trong các hoạt động ngoại giao và quân sự. Thế lực của Đại Phu ngày càng lớn mạnh và vua Tấn ngày càng phải dựa nhiều vào họ.
Cho đến thời Tấn Cảnh công bắt đầu đặt ra Lục Khanh cho 6 họ đại phu lớn: Trí, Phạm, Trung Hàng, Hàn, Triệu, Ngụy; đồng thời lập ra 6 đạo quân, mỗi đạo có 12.500 người.
Thế lực của các tư gia ngày càng lớn hơn và cuộc tương tranh với công thất ngày càng ác liệt. Nhất là tranh chấp giữa quý tộc cũ và mới để rồi, Lục Khanh liên minh diệt họ Loan họ công thất lớn nhất, sau đó diệt họ Dương Thiệt và họ Kỳ. Vây cánh họ vua Tấn ngày càng yếu, không có ai giúp Tấn Khoảnh công.
Giữa các họ lục khanh dần dần nảy sinh mâu thuẫn. Thời Tấn Định công, bốn họ Triệu, Trí, Hàn, Ngụy mâu thuẫn với họ Phạm và Trung Hàng. Hai phe đánh nhau.
Vua Tấn ban đầu ngả theo phe họ Phạm và Trung Hàng, sau thấy phe 4 họ mạnh lên bèn ngả theo phe bốn họ Hàn, Ngụy, Trí, Triệu.
Bốn họ Ngụy, Hàn, Trí, Triệu liên thủ đem họ Phạm và Trung Hàng bức chạy sang nước Tề. Từ đó quyền hành nước Tấn trong tay 4 họ thượng khanh Trí, Hàn, Triệu, Ngụy.
var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Trong số 4 họ thì họ Trí nắm quyền lớn nhất, có tước Bá, ba họ kia chỉ có tước Tử.
Bốn Khanh tự ý lấy đất cũ của họ Phạm và họ Trung Hàng chia nhau làm ấp phong, không cần lệnh của Tấn Xuất công.
Đất đai thuộc quyền Tấn Xuất công cai quản không bằng bốn nhà, vì vậy vua Tấn bất bình, sai sứ đi liên lạc với các nước Tề và Lỗ cầu viện tấn công 4 họ đại phu lộng quyền.
Tuy nhiên, tại các nước Tề và Lỗ lúc đó, quyền hành cũng nằm trong tay các quyền thần nên họ chỉ củng cố quyền lực mà không muốn giúp vua Tấn. Sau đó bốn họ Đại Phu cùng nhau khởi binh chống lại Tấn Xuất công. Tấn Xuất công không chống nổi, phải bỏ chạy sang nước Tề rồi chết giữa đường.
Sau khi Tấn Xuất công bỏ chạy ra nước ngoài và qua đời, Trí bá Tuân Dao muốn thôn tính cả nước Tấn nhưng chưa dám, bèn lập con của Cơ Kỵ là Cơ Kiêu lên ngôi, tức là Tấn Ai công.
Trong 4 họ đại phu, Trí Bá mạnh nhất, nắm chính sự nước Tấn. Trí Bá muốn lần lượt thôn tính 3 họ kia để chiếm cả nước Tấn.
Trí Bá trước hết thực hiện kế "tằm ăn lá dâu", ra lệnh ép 3 họ kia cùng hiến đất để thôn tính dần, nhân danh vua Tấn ra lệnh trưng dụng đất đai và dân chúng mỗi nhà 100 dặm và số dân ở đó để chuẩn bị đánh nước Việt.
Ba nhà kia biết Trí Bá có ý xấu song không thống nhất được cách đối phó. Hàn Khang tử là người đầu tiên bỏ ra 100 dặm đất và một vạn hộ khẩu cắt cho họ Trí, Ngụy Hoàn tử cũng phải cắt nhượng, riêng Triệu Tương tử không chịu. Trí bá Tuân Dao nổi giận, bèn hợp quân với họ Hàn và Ngụy đánh Triệu.
Trí bá dẫn trung quân, họ Hàn dẫn hữu quân, họ Ngụy dẫn tả quân cùng tiến đánh Triệu. Triệu Vô Tuất thế yếu, liên tục đại bại.
Cuối cùng Vô Tuất bèn cử Trương Mạnh Đàm nhân ban đêm bí mật trèo ra ngoài thành, đến trại Hàn Hổ và Ngụy Câu phân tích lợi hại, thuyết phục hai họ phản Trí Bá để tránh bị diệt trong tương lai.
Hàn Hổ và Ngụy Câu vốn phải cắt đất cho Tuân Dao đã bất bình, lại vì đất phong của mình cũng có sông chảy qua nên sợ sau này sẽ chung cảnh ngộ như họ Triệu, nhân đó bèn đồng tình phản lại họ Trí.
Ba họ Triệu, Hàn, Ngụy hợp binh đánh úp Tuân Dao, đánh bại quân họ Trí, giết chết Tuân Dao. Ba họ cùng nhau chia đất của họ Trí và nắm quyền nước Tấn.
Tấn Ai công chết, con là U công lên nối ngôi. Vua Tấn lúc đó chỉ còn đất Giáng và đất Khúc Ốc, còn lại đất đai đều thuộc về 3 họ Hàn, Triệu, Ngụy gọi là Tam Tấn.
Trên thực tế 3 họ đã nắm quyền tự quyết, không còn theo mệnh lệnh hay cần tới danh nghĩa của vua Tấn nữa.
Chính vua Tấn phải đến triều kiến 3 họ chứ không phải 3 họ đến triều kiến vua Tấn, đứng trước sự thỉnh cầu của 3 họ lẫn sức mạnh lấn át Chu Uy Liệt Vương chính thức phong cho 3 thượng khanh họ Hàn, Triệu, Ngụy làm chư hầu ngang hàng với vua Tấn.
Nhà Triệu phục vụ cho nước Tấn đã được ban tước tử. Từ khi được Chu Uy Liệt Vương phong chư hầu thì thăng lên tước Hầu, đến đời thứ 6 thì xưng vương.
“ Triệu Liệt hầu- Triệu Tịch, Triệu Vũ hầu -Triệu Vũ Triệu Kính hầu- Triệu Chương, Triệu Thành Hầu- Triệu Chủng, Triệu Túc hầu- Triệu Ngữ, Triệu Vũ Linh vương – Triệu Ung, Triệu Huệ Văn vương – Triệu Hà, Triệu Hiếu Thành vương- Triệu Đan, Triệu Điệu Tương vương- Triệu Yển” Thiên An nhìn những cái tên quân vương của nước Triệu khóe môi nhích lên độ cong.
Từ lần trước trộm mộ nước Tần thu về đại lượng tài chỉnh, một đêm ăn cướp bằng ba năm làm Thiên An chính là ngựa quen đường cũ, làm sao bỏ qua được các lăng tẩm của nước Triệu được. Lần này hắn chính là muốn đem đống của cải trong đống lăng mộ kia hốt về cho Đại Việt.