Thú Nhân Chi Giống Cái Phản Công

Chương 48


“Ví dụ như, Lemmy, cậu mấy tuổi rồi?” Tô Mặc chỉ dẫn từng bước.“30.” Lemmy ngoan ngoãn trả lời.“Giống đực nhà cậu thì sao?”“35.”Tô Mặc gật gù.

Xem ra vì giống đực trưởng thành trễ hơn nên thông thường đều lớn hơn nhiều so với bạn đời.

“Ví dụ, Lemmy, cậu có thể bắt anh ta gọi cậu là anh.”“Gọi tôi là anh?” Lemmy trợn tròn mắt.

“Nhưng ảnh lớn hơn tôi mà!”“Cho nên khi cậu ép anh ta gọi cậu là anh, anh ta sẽ rất ngượng.


Khi mà đã cực kỳ ngượng rồi, anh ta sẽ khóc.” Tô Mặc bình thản nói.Lemmy trông có vẻ choáng: “Thế, nếu ảnh không chịu gọi thì sao?”“Vậy thì cậu sẽ nói, ‘Gọi một tiếng anh thôi mà cũng không chịu, cần anh làm gì nữa chứ?’, sau đó uy hiếp không cần anh ta nữa.” Lucca nhanh chóng nắm được đạo lý: “Thì anh ta sẽ rất kinh hoảng.

Rồi trong lúc hoảng sợ cũng sẽ khóc, đúng không Tô Mặc?”“Chính xác!” Tô Mặc gật đầu khen ngợi.

Lucca thật sự rất thông minh!“Khi khóc, giống đực đáng yêu lắm!” Lucca tỏ vẻ nhớ mãi không quên: “Cậu sẽ không nhịn được mà muốn đè hắn! Hơn nữa, giống đực lúc này cực kỳ mẫn cảm! Kêu nghe êm tai vô cùng!”“Quả thật là nhịn không được muốn làm anh ta đến không bò dậy nổi!” Tô Mặc say đắm chêm một câu, nếu mọi người đã thẳng thắn vậy thì cậu cũng không cần giả vờ nữa.Còn chưa dứt lời, toàn bộ giống cái đã quay sang nhìn cậu.“Làm đến không bò dậy nổi?”“Cậu nói là làm giống đực đến độ không đứng dậy nổi sao? Hay là giống đực làm cậu không dậy nổi?”“Không không, Tô Mặc còn chưa trưởng thành, Hassan không thể nào làm như thế với cậu ấy được.”“Vậy thì chính là Tô Mặc làm Hassan không gượng dậy nổi? Trời ạ, thật sao? Không thể nào… thiệt đó hả?”Nhìn bộ dáng kích động của đám giống cái, Tô Mặc không khỏi có hơi chột dạ.

Mẹ ơi, chẳng lẽ mình đã bất cẩn nói ra chuyện gì đó rất kinh dị?!“Sao vậy? Chẳng phải hôm qua Lucca cũng làm tộc trưởng sao?” Ở ngay trong sân nhà tui đó!“Cái đó khác!” “Sao mà giống được!” Đám giống cái ríu rít tranh nhau nói.

Vất vả lắm Tô Mặc mới hiểu được, giống cái làm giống đực về cơ bản thì chỉ giống như dạo đầu thôi, giống đực bắn qua một lần sẽ trở nên cực kỳ hưng phấn, cho nên… tối qua, thật ra người cuối cùng bị làm đến không gượng dậy nổi là Lucca.Tô Mặc nghe vậy, thật sự hận không thể rèn sắt thành thép.

“Vậy anh liền không làm thêm vài lần nữa hả? Để anh ta bắn ra vài lần thì tất nhiên là không dậy nổi nữa, không còn sức để phản công.”“Cậu có biết giống đực khi hưng phấn sẽ mạnh thế nào không? Ai mà còn có thể đè thêm lần nữa chứ!” Lucca khịt mũi: “Do cậu ỷ mình là vị thành niên, Hassan không thể động vào cậu nên mới để cậu làm thêm vài lần thôi.

Đừng có chiếm được tiện nghi còn khoe mẽ!”Phải đó phải đó! Đám giống cái lần lượt tỏ vẻ hâm mộ.

Là vị thành niên thật tốt, lúc còn trẻ sao bọn họ không nghĩ tới chuyện đè giống đực thêm vài lần chứ!Tô Mặc thật sự không biết nên khóc hay nên cười nữa.


Cậu bây giờ có vẻ như đang cổ vũ hành vi ăn cơm trước kẻng?“Không phải vậy.

Có cách.” Tô Mặc có kinh nghiệm cực kỳ phong phú trong mặt này.

“Lúc giống đực bắn tinh, anh nhất định không được ngừng tay, cứ tiếp tục làm, cho dù anh ta cầu xin thế nào cũng không được dừng, anh ta nhất định sẽ không có sức phản kháng.”“Giống đực sẽ cầu xin tha?!” Đám giống cái càng thêm sợ hãi than.

Đó là một giống đực dù đầu có mất, máu có chảy cũng nhất định không buông bỏ khí tiết * của mình đó! Vậy mà lại… lại bị mần đến mức phải cầu xin tha?! Các giống cái đều đưa mắt nhìn Tô Mặc với vẻ cực kỳ quỷ dị.

Cậu đúng là một tiểu giống cái đáng sợ, rốt cuộc là cậu đã làm cái chuyện tàn ác gì với Hassan vậy hả!
(* khí tiết [气节] : chí khí kiên cường trong việc bảo vệ giá trị và danh dự của mình)
Phắc, chẳng lẽ cậu lại vô tình nói ra cái gì ghê lắm sao? Tô Mặc kiên trì nói: “Dù sao thì mấu chốt ở chỗ là không được ngừng.


Bất kể giống đực bắn ra bao nhiêu lần cũng không dừng, để hắn bắn ra mười lần tám lần, cho đến khi không thể nào bắn được nữa mới thôi.

Sau đó thì nhất định sẽ kiệt sức không dậy nổi nữa.”“Có thể bắn được mười lần tám lần sao?!” Các giống cái vô cùng thán phục.Aiya, nói mười lần tám lần là nói đại để mấy người đừng có tích cực quá thôi! Tô Mặc hoàn toàn không biết chính mình sắp chơi chết toàn bộ giống đực của bộ lạc, vô trách nhiệm gật đầu: “Cụ thể thế nào thì chính các cậu về thử là biết.”Ừm ừm, về làm thử là biết thôi.

Các giống cái gật gù.

Trước tiên ép gọi ‘anh’, không gọi thì uy hiếp sẽ bỏ anh ta, dọa khóc rồi thì đè xuống, cho bắn chừng tám lần, không phải, mười lần luôn, dù cầu xin thế nào cũng không dừng! Nghĩ thôi đã thấy sướng rồi!Lemmy siết chặt tay gật đầu: “Được! Tối nay tôi về liền làm!”Những giống cái còn lại cũng siết tay quyết tâm, ngay cả Lucca cũng không ngoại lệ..

Bình Luận (0)
Comment