Thú Nhân Tinh Cầu

Chương 151

Sáng sớm hôm sau, chuyện Arcelor trở về làm bộ lạc huyên náo một trận. Người lúc trước cậu để lại bộ lạc thú nhân, tiểu nhân ngư Keruier là người đầu tiên tìm tới cửa…..

“Arcelor! Thật quá đáng!” Tiểu nhân ngư vừa hỏi tội vừa như bạch tuột quấn chặt lấy đối phương.

“Ngươi đáp ứng cùng ta đi du lịch, cư nhiên dám bỏ ta lại một mình! Làm ta phải cùng lão hổ kia tìm ngươi suốt một ngày một đêm, là một ngày một đêm a! Ngay cả mỗi tảng đá đều lật bên! Ta suýt chút nữa đã vội muốn chết, sợ ngươi bị trôi xuống tận hạ du!”

“Thật xin lỗi, Keruier.” Arcelor thật tình xin lỗi, tình huống lúc ấy cậu cũng không có cách nào mang Keruier theo. Một phần vì Ngang, một phần khác cũng vì chính cậu.

“Hừ! Ta biết là con mãnh sư xấu xa kia ép buộc ngươi. Bất quá lần sau không được bỏ ta lại nữa!” Tiểu nhân ngư đảo tròn mắt quan sát khắp phòng. Thực ra mục đích của cậu hôm nay tới đây chính là muốn nhìn ‘tiểu mãnh sư’ Arcelor mang về.

“Arcelor.” Keruier chớp chớp mắt: “Đứa nhỏ kia đâu?”

Ưng nhân nhịn cười chỉa chỉa phía sau cậu, Keruier ‘hả’ một tiếng quay đầu lại, chỉ thấy một gương mặt to cỡ bàn tay đang tựa bên vai cậu, hiếu kì nhìn mình.

“Trời ạ! Nó xuất hiện lúc nào vậy?”

Keruier vội vàng xoay người, túm lấy hai cánh của Keister như một chú chim nhỏ xách bé xuống. Cậu thích thú áp lên người tiểu mãnh sư, nhẹ nhàng xoa nắn. Bé con phối hợp mở cánh, không chút ngại ngùng quần áo vừa mới mặc vào bị đối phương lột xuống, còn cười ‘khanh khách’ không ngừng.

“Thú văn thực kì lạ, đẹp quá!” Keruier tán thưởng vuốt ve thú văn nhàn nhạt bên gáy cổ Keister, ôn nhuận như nước chảy, tinh tế lan tới tận xương quai xanh và đầu vai.

“Arcelor, bảo nó biến thân cho ta xem!” Tiểu nhân ngư thích thú đề nghị, nước miếng cũng sắp chảy ra tới nơi.

“Keruier, nó cũng không phải món đồ chơi.” Arcelor bất đắc dĩ lắc đầu, ôm lấy tiểu mãnh sư đang ngồi dưới đất, một lần nữa giúp bé mặt tốt quần áo. Ấu thú đang trong thời kì sinh trưởng, thường xuyên biến hóa sẽ không tốt, đồng thời cũng làm ấu thú có cảm giác mê hoặc với hình thái của mình. Vì thế đại đa số ấu thú trước nay vẫn giữ nguyên thú tính.

“Keister mới sinh ra đã sống ngoài dã ngoại, nó phải nhanh chóng học cách làm ‘người’.”

“Wow, vậy nó bây giờ bao nhiêu tuổi rồi?” Nghe Arcelor nói vậy, Keruier thực tò mò.

“Không tới một tuổi.”

“Không tới một tuổi?!”

Tiểu nhân ngư kinh ngạc kêu to, lúc một tuổi cậu đang làm gì nhỉ? Nga…. hình như còn ngây ngốc ở trong nước cả ngày, nghĩ mình là con cá.

“Yêu cầu của ngươi quá cao nga, nó bây giờ còn nhỏ như vậy, từ từ là được mà.” Keruier vươn tay nhéo nhéo gương mặt nhỏ nhắn.

“Đúng rồi, sao không thấy tên xấu xa kia?”

Không cần hỏi Arcelor cũng biết xấu xa trong miệng tiểu nhân ngư là ai. Ngang sáng sớm này có việc đi tìm Đề Khắc Tư, chuyện phát sinh ở cốc mãnh sư làm y rất lưu tâm.

Ngang nói hơi thở trong cốc ngày càng nhạt, có nghĩa là số lượng mãnh sư đang giảm rất mạnh. Cự tích dám công khai xâm nhập vào cốc, biểu hiện rất nhiều năm không có đồng tộc bước vào cốc mãnh sư. Điều này có ý nghĩa gì Ngang và cậu hiểu rất rõ, nhưng cũng đành bất lực…..

“Ngang, y có việc cần làm.”

Arcelor khẽ thở dài, tầm mắt dừng lại trên phần bụng hơi nhô lên──sinh mệnh này từng làm cậu cảm thấy vô cùng chán ghét, nhưng nó cũng chính là một hi vọng của bộ tộc mãnh sư. Cậu chưa bao giờ nghĩ có một ngày mình sẽ trở thành bầu bạn của mãnh sư, cũng chưa bao giờ nghĩ tới ngày mình phải gánh vác trách nhiệm nặng nề này trên lưng.

Gặp gỡ Ngang, đến tột cùng là may mắn hay bất hạnh…….

“Thật hiếm có dịp tên xấu xa kia rời khỏi ngươi. Bất quá như vậy ta mới có thể──” Keruier mới nói được một nửa đã bị tiếng hoan hô của Keister đánh gãy.

Giây tiếp theo, tiểu mãnh sư như một quả cầu lông dùng tốc độ kinh người vọt tới cửa. Một bóng lớn chắn ngay trước cửa phòng, che khuất ánh sáng.

Tiểu nhân ngư sợ hãi lông tơ toàn thân đều dựng đứng, chỉ cảm thấy ánh mắt sắc bén lạnh lẽo phóng tới, trừng đến mức làm cậu đổ cả mồ hôi lạnh.

Chậm rãi, bóng ma khổng lồ vững vàng bước tới, nam nhân cao lớn xuất hiện giữa bóng tối và ánh sáng, tản mát ra khí thế bức người; ánh mắt vàng ươm u ám, chỉ còn một con nhưng làm người ta cảm thấy nguy hiểm gấp đôi…… Ngang đi tới vài bước, chậm rãi rời khỏi bóng tối, thân hình cao to cường tráng cùng với gương mặt nóng nảy cuồng dại hoàn toàn xuất hiện dưới ánh mặt trời.

Trái tim tiểu nhân ngư nhảy thịch lên, đây chính là mãnh sư trong truyền thuyết sao! Khí thế lộ ra bên ngoài làm người ta phải khuất phục!

“Ta, ta còn có việc, sau này lại tới thăm ngươi.” Keruier lau mồ hơi lạnh trên trán, kéo lên một nụ cười gượng ép với Arcelor, nhanh như chớp chạy ra khỏi thụ ốc. Không phải cậu nhát gan, mà là ánh mắt của Ngang thực sự quá……. Ô ô ô, y nhất định nghe thấy lời của mình, thật đáng sợ!

Người chướng mắt vừa rời đi, sắc mặt Ngang lập tức dịu đi không ít. Y cười tủm tỉm ôm lấy Keister, tùy ý bé con kích động lăn lộn trên vai mình.

Đối với thái độ này của thú nhân, Arcelor chỉ có thể bất đắc dĩ. Đổi lại là trước kia, Ngang nhìn Keruier thân thiết ôm mình như vậy nhất định không nói hai lời đã ném đối phương ra ngoài.

Vì cậu, Ngang thật sự đã khắc chế rất nhiều.

“Sao về nhanh như vậy? Đề Khắc Tư nói sao?”

“Còn có thể thế nào…….” Ngang ngồi xuống cạnh ưng nhân: “Tình huống này Đề Khắc Tư cũng đã dự đoán trước. Có lẽ ta cùng Đề Khắc Tư là hai con mãnh sư cuối cùng trên đại lục này.”

Lời nói của ngang tràn ngập trào phúng, thế nhân đều biết mãnh sư vô cùng cường đại, nhưng buồn cười chính là bộ tộc mãnh sư cường đại nhất cũng chính là bộ tộc diệt vong sớm nhất.

“Ngang……….” Lồng ngực đột nhiên co rút, lắng nghe nhịp đập trái tim mình, trong lòng Arcelor xuất hiện vài suy nghĩ; dần dần, tựa như đã hạ quyết tâm, chân mày cậu chậm rãi giãn ra, trên mặt cũng xuất hiện nụ cười.

“Chuyện kia, Đề Khắc Tư biết chưa?” Cậu thử hỏi, về chuyện chu độc cùng máu của mãnh sư, cậu đoán Ngang hẳn là đã nói cho Đề Khắc Tư biết.

“Đã biết.” Ngang gật đầu, lại bổ sung thêm: “Ngươi đừng lo lắng, hắn không có ý trách cứ cha mẹ ngươi. Dụng tâm của các ngươi hắn hiểu được, cũng vì vậy chuyện của hắn với Selair mới có thể chuyển đổi.”

“Vậy là tốt rồi.”

“Arcelor, ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi! Ta và Đề Khắc Tư tính──” Đang định nói ra thì bị tiếng ngáp của đối phương đánh gãy. Arcelor duỗi tay, xoay xoay thắt lưng, đáy mắt hiện lên một tia quang mang giảo hoạt.

Cậu đương nhiên biết Ngang tính toán gì, xem ra bọn họ có chung quan điểm. Bất quá hiện tại cậu chưa muốn nói cho đối phương, để Ngang ôm tâm sự một chút đi, coi như chút trừng phạt cho hành động ngày trước của y. Ai bảo Ngang mấy ngày nay càng càng đắc ý! Chỉ có một mình cậu giãy dụa trong mâu thuẫn không phải rất bất công sao?

“Không biết Selair gần đây thế nào? Đi xem cậu ta đi.”

Thân hình cân xứng thon dài ẩn chứa sức mạnh, đường cong lưu sướng xinh đẹp. Không chờ thú nhân kịp phản ứng, Arcelor đã nhanh chóng giương cánh bay về phía trung ương bộ lạc.

Ánh mắt Ngang tối sầm, nhưng cũng không chịu thua lập tức theo sát.

Hiện tại nói ra cũng quá sớm đi? Nơi này dù sao cũng là bộ lạc Arcelor lớn lên từ nhỏ, có người nhà cùng bằng hữu. Cậu có nguyện ý đi cùng với mình không……cho dù không muốn cũng phải đi──không, không được! Không thể cưỡng ép cậu nữa.

Ngang lộ ra nụ cười khổ, nắm tay siết chặt thành quyền, gắt gao bám theo thân ảnh rực rỡ trước mặt──
Bình Luận (0)
Comment