Trúc Tử xoay người muốn trốn, cùng lúc đó tay Aggreko cũng túm chặt tay hắn.
“A!”
Cơ thể bị một lực mạnh kéo về phía sau, Trúc Tử chật vật ngã ụp xuống nước. Hắn còn chưa kịp kéo tinh thần khỏi mớ hốt hoàng thì cơ thể Aggreko đã ập tới.
“Là ngươi tự tìm.” Thú nhân hung tợn túm lấy cằm tiểu thanh xà. Tay phải anh giơ cao, mang theo khí thế ác liệt, nháy mắt đã thấy sắp đánh xuống–
Trúc Tử hoảng sợ nhắm hai mắt lại, cắn răng thừa nhận một chưởng mà thú nhân sắp giáng xuống, thân hình nhỏ gầy vì sợ hãi mà không ngừng run rẩy. Nhưng giây tiếp theo, bàn tay kia nhẹ nhàng dừng bên hông hắn, mang theo độ ấm nóng bỏng, ám muội lướt trên da thịt bóng loáng.
“Bị dọa rồi?” Âm thanh Aggreko mang theo ý cười nồng đậm.
Trúc Tử kinh ngạc mở to hai mắt, chỉ thấy thú nhân nhướng mi, dưới ánh mặt trời thoải mái khoe ra cơ thể mạnh mẽ đầy sức sống của mình, như một kiệt tác được điêu khắc, so với làn da có chút tái nhợt của hắn càng tôn lên sự đối lập rõ rệt.
“Buông!”
Thần sắc Trúc Tử thoạt nhìn vô cùng bất an, tư thế bị người ta đặt dưới thân làm hắn cảm thấy không thoải mái. Nhất là ánh mắt từ trên cao nhìn xuống của Aggreko, ác liệt như muốn một ngụm nuốt mình vào bụng vậy!
Hắn vặn vẹo cơ thể muốn đẩy thú nhân, bất đắc dĩ trên người cứ như bị đè bởi một tảng đá nặng, mặc kệ đẩy thế nào cũng không lay động được.
“Đừng lộn xộn……” Aggreko hơi nheo mắt, đôi mắt không hề chớp khóa chặt tiểu thanh xà. Cơ thể cùng trái tim anh gần như theo bản năng mà tự động ngăn chặn thân thể mềm mại dưới thân, không hề muốn buông ra: “Vì cái gì lại là ngươi…… nói cho ta biết vì cái gì lại là ngươi…….” Âm thanh anh trầm thấp, lộ ra mê mẫn mà ngay cả Aggreko cũng không thể hiểu nổi. Anh rõ ràng thích giống cái ôn nhu ngoan ngoãn, vì cái gì lại chứ chấp nhất mãnh liệt với con rắn nhỏ có đôi mắt quật cường này?
Trúc Tử trừng mắt nhìn anh–cái gì là cái gì chứ, hắn còn đang muốn biết vì cái gì đây nè! Tự nhiên bị túm lấy, ngay cả cái đuôi cũng không còn, người hỏi câu này là hắn mới đúng!
“Kẻ điên! Kẻ điên!” Tiểu thanh xà bị chọc tức, tay chân cùng sử dụng hung hăng đá lên người thú nhân đang đè ép trên người mình: “Không phải chỉ cắn ngươi một ngụm thôi sao?! Ngươi cắn lại thì được rồi! Cứ chặn người ta như vậy mãi là sao?”
“Hừ, một mạng đền một mạng, có gì ghê gớm chứ.” Trúc Tử uốn éo đầu, lộ ra phần cổ mảnh khảnh, quát to: “Ngươi cắn đi!”
“Ta không cần mạng ngươi.” Aggreko lắc đầu, khóe miệng nhếch lên khẽ cười làm anh tà ác hệt như người anh song sinh của mình: “Như vậy đi, chúng ta trao đổi.” Anh nâng tay, nhẹ nhàng vén sợi tóc dài bên gáy cổ Trúc Tử.
“Trao đổi cái gì? Muốn ta làm không cụ làm mát của ngươi thì miễn.” Tiểu thanh xà nhíu mày, đối với chuyện lúc trước thú nhân đem mình làm gối ôm vẫn ôm hận trong lòng.
“Làm bầu bạn của ta.”
Trúc Tử đột nhiên trừng mắt, không thể tin nỗi nhìn về phía Aggreko. Người này bị nhũn não à! Cư nhiên muốn mình làm bầu bạn?
“Quả nhiên là kẻ điên! Mặc kệ, ngươi cắn chết ta cho xong.”
“Đừng cự tuyệt mau như vậy, ta có thể cho ngươi thời gian suy nghĩ.”
“Cho ta suy nghĩ cả đời ta vẫn trả lời như vậy.” Trúc Tử bĩu môi phát ra lời nhạo báng, làm bầu bạn của anh? Nằm mơ đi!
“Thật sự là làm vỡ hi vọng người ta.” Aggreko lắc đầu, trên mặt lại lộ ra nụ cười ôn nhu hiếm thấy: “Ta sẽ không bức ngươi, nhưng phải làm trao đổi, một tháng này ngươi thời thời khắc khắc phải ở bên người ta. Một tháng sau ngươi có thể rời đi, ta cam đoan không tìm ngươi gây phiền toái nữa. Thế nào, có tiếp nhận điều kiện trao đổi này hay không?”
“…………chỉ một tháng?”
“Đúng vậy.”
“Ngươi cam đoan không tìm ta gây phiền toái?”
“Ta cam đoan.”
“Được! Một tháng thì một tháng!”
Trúc Tử gật đầu đáp ứng, chữ cuối cùng vừa nói xong thì cơ thể lập tức bị đánh lén, cánh môi bị đối phương vây kín– Aggreko say sưa hôn Trúc Tử, gần như tham lam mà dây dưa đầu lưỡi hắn, hấp dẫn hắn, gặm cắn, khẩn cấp trêu đùa, ngay cả nước bọt ngon ngọt cũng tận tình hấp thu.
“Ngươi làm gì!” Vừa hôn xong, mặt Trúc Tử đỏ bừng. Hắn tức giận trừng mắt với thú nhân, cảm giác trái tim mình đang đập kịch liệt, trong bụng có một nguồn nhiệt lưu đang rục rịch.
“Điều kiện trao đổi kèm theo.” Aggreko cúi ghé vào bên tai hắn phát ra tiếng cười, tựa như ác ma tới từ địa ngục đang cám dỗ người ta: “Tin tưởng ta, ngươi sẽ thích.”
Không đợi Trúc Tử kịp phản ứng, anh đã há mồm ngậm lấy vành tai tiểu thanh xà. Hơi thở cực nóng phun lên lỗ tai mẫn cảm của đối phương làm Trúc Tử không có chút kinh nghiệm nào bắt đầu run rẩy kịch liệt, nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ nức nở. Thấy Trúc Tử động tình, anh lại càng ra sức khiêu khích, một đường hôn xuống, chậm rãi lướt qua cổ, quyến luyến gặm cắn da thịt cùng xương quai xanh, để lại những điểm hồng nhạt.
Trúc Tử thở gấp, cảm giác cơ thể mình đang bị lò lửa thiêu đốt. Hắn không rõ vì sao lại biến thành như vậy, những nơi đối phương chạm vào sẽ có cảm giác vô cùng thoải mái– Aggreko dùng môi và lưỡi làm làn da, máu và cả nội tạng trong cơ thể hắn run rẩy không ngừng!
“Có phải rất tuyệt không?” Aggreko phát ra âm thanh khàn khàn. Động tác của anh vừa mới dừng lại tiểu thanh xà đã bất mãn ngâm nga. Hắn vặn vẹo cơ thể, thân hình mềm mại cùng vô cùng dẻo dai kề sát bụng Aggreko mà cọ cọ, quả thực cho dù là thần thánh cũng không khống chế được!
Aggreko nhịn không được phát ra tiếng gầm nhẹ của dã thú. Bé con của anh tuy không có kinh nghiệm nhưng tất cả phản ứng của cơ thể đều xuất phát từ bản năng, nhiệt tình không hề có giả dối, thực sự là yêu tinh tra tấn người ta!
Đột nhiên, cơ thể Trúc Tử nhẹ nhàng run lên, tiếng thở dốc ngày càng dồn dập. Đôi mắt bán mở, chỉ thấy Aggreko vùi đầu trước ngực hắn ra sức liếm mút.
“Ngươi……. đang làm cái gì……. ngô…… không cần….. đừng ngừng, thật thoải mái……” Trúc Tử nhịn không được ưm lên, chủ động ưỡn người, dâng cơ thể mình lên. Đầu hắn ngửa ra sau, mái tóc dài đen mướt xẹt trên không trung thành một đường cong tuyệt vời, vòng eo mảnh khảnh phối hợp với động tác của đối phương, cuồng loạn vặn vẹo, ma xát.
Aggreko siết hai nắm tay, ngẩng đầu hít sâu vài hơi, lúc này mới miễn cường khắc chế được dục vọng đang kêu gào trong cơ thể. Anh thở hổn hển, dùng đùi nhẹ nhàng tách hai chân Trúc Tử, tiếp đó nương theo sức nổi của nước, nhẹ nhàng, chậm rãi áp hạ thể tới gần.
“Ngô–” Cảm nhận được vật thể nóng rực đỉnh trên bụng, Trúc Tử mở mắt. Đôi mắt ngọc bích mở to, khiếp đảm nhìn về phía đối phương.
“Đừng sợ, ta sẽ không thương tổn ngươi.” Aggreko tận lực thở thật chậm. Anh phải làm tốt chuẩn bị, anh không muốn làm Trúc Tử bị thương: “Thả lỏng cơ thể……” Anh cúi đầu hôn Trúc Tử, đồng thời đưa tay mò tới giữa hai chân hắn, cầm lấy phân thân đã sớm ngẩng đầu run rẩy.
“A!”
Trúc Tử hoảng sợ, thân thể theo phản xạ muốn lui về sau. Aggreko không để hắn có cơ hội chạy trốn, một tay kiềm chặt thắt lưng, ngón tay khép lại, chậm rãi ma sát phân thân đang run rẩy kia. Bàn tay cứ lập đi lập lại động tác đó, lúc nặng lúc nhẹ, không ngừng tiết tấu vỗ về, ngón tay thô ráp còn cố ý ma sát phần đỉnh nhạy cảm.
“Cáp a...... A a......” Trúc Tử cắn chặt môi, nhưng ức chế không được tiếng rên rỉ bật ra. Âm thanh trong trẻo, bởi vì vươn tình dục nồng đậm mà trở nên ngọt nị tuyệt vời, cơ thể mềm mại không ngừng vặn vẹo, càng làm Aggreko không thể khắc chế huyết mạch sôi trào, dục vọng cơ hồ không thể khống chế muốn dâng trào mãnh liệt!
Hoàn Chương 29.