Thi đấu bình xét học viện đệ nhất bắt đầu.
Đấu trước đều là học viện nhỏ không chút danh tiếng, thật là nhàm chán, mấy học viện tên tuổi như Uriyuri chẳng hạn, đều xuất hiện cuối cùng.
Trò hay đương nhiên đều ở phía sau.
Ra đấu sau, cũng không thể bỏ qua những học viện nhỏ luận võ, ngoại trừ An Nhiên, mấy người không có việc gì đều đi tới đấu trường, tham quan luận võ, thu hoạch cũng không ít, Phong Tình tìm được không ít tri thức.
Lần này có tiêu chuẩn hơn bất cứ lần bình xét học viện nào trước kia, đây là Do Hoa nói.
Phong Tình chú ý tới một đoàn đội, học viện Ô Thạch, theo Do Hoa giải thích là một học viện bình dân, trước kia đều xếp hàng trung. Năng lực tổng thể của học viên cũng không tệ lắm, hai pháp sư, một chiến sĩ, một thích khách. Quan trọng nhất là, mỗi trận đấu, học viện đều đấu như liều mạng, làm đối thủ còn chưa bắt đầu liền tâm sinh sợ hãi.
Các trận sau dần gay cấn do học viện cao cấp thi đấu, càng lúc càng có nhiều người xem, mà học viện Ô Thạch kia cư nhiên cũng một đường “qua năm cửa, chém sáu tướng”, khán giả bàn luận vì việc này, âm ĩ có dáng dấp đuổi kịp và vượt lên hạng ba.
Cứ như vậy qua mấy ngày, trò hay chính thức bắt đầu. Mà Ericter cuối cùng cũng rời đi.
Eri không ngừng xin lỗi, nói đã cố kéo dài rất lâu, vô pháp, xin lỗi. Không ngừng giải thích, liên tục hôn Phong Tình, đêm trước khi đi, hai người điên cuồng làm tình, làm đến Phong Tình cũng mệt ngất đi, mà Ericter vẫn còn cố gắng, cho đến lúc bình minh không thể không rời khỏi. Trước kia đi giao cho Phong Tình một thanh xương nhỏ đáng yêu màu tím mê người, nói lúc Phong Tình gặp phải nguy hiểm tính mệnh, cái này có thể bảo mệnh.
Rời đi... Ericter đi, giây tiếp theo, Phong Tình bỗng nhiên cảm thấy hảo cô đơn, viết viết cái xương tím tín vật, không ngừng bĩu môi.
Triệu hoán Shogula, nó vẫn không đáp lại, vì sao, vì sao, hắn hảo cô đơn....
Liền như thế qua mấy ngày, cuộc chiến hôm nay, học viện Phare vs học viện Trình Hác. Học viện Trình Hác bình xét cho tới nay đều là danh đệ tứ, không thể tiến thêm một bước.
Phong Tình khẽ run, đứng giữa đấu trường, hơi sợ hãi, không thể thả lỏng, nếu Ericter ở đây là được rồi, nếu thế lúc này, Ericter chắc chắn sẽ cổ vũ hắn, bình ổn xao động của hắn.
Ericter đi, học viên dự thi của học viện Phare thiếu mất một, nhưng trận đấu vẫn tiếp tục, dù chỉ còn một người cũng phải tiếp tục.
Cùng học viên Trình Hác cúi chào nhau, lui ra sau một chút, bắt đầu chiến đấu!
Đối phương: hai pháp sư, một kỵ sĩ, một chiến sĩ búa, một mục sư. Bên ta: hai pháp sư, một chiến sĩ búa, một mục sư. Đây chỉ là biểu hiện mặt ngoài, theo Do Hoa nói, pháp sư phân làm nhiều loại, thuộc tính bất đồng, phương thức chiến đấu bất đồng, còn có pháp sư đa thuộc tính, cũng có hai thân phận, như An Nhiên cùng Phong Tình, là pháp sư vừa là triệu hoán sư.
Chiến đấu bắt đầu, kỵ sĩ đối phương nhanh chóng tiến lên, phía sau theo chiến sĩ búa, An Nhiên múa may roi da bốc hỏa, nhanh chóng vây khốn kỵ sĩ, Quýnh Diệp rít gào xông lên, sức mạnh không tồi, một búa đã đem chiến sĩ bên kia ném lảo đảo, đắc ý hết sức, cũng bị pháp thuật đối phương bắn trúng, đối phương là lôi hệ cùng hỏa hệ! Quýnh Diệp bị lôi hỏa đánh khiến đỉnh đầu cháy đen bốc mùi khét từng trận, thánh ngôn của Do Hoa lập tức đến, một trận bạch quang, Quýnh Diệp lập tức khôi phục nguyên trạng.
Phong Tình... Nhắm lúc người ta thi pháp cần đọc chú ngữ, múa may quyền trượng, rất vô sỉ nhanh chóng ngưng tụ khí ẩm, đóng băng tay cầm ma trượng của mục sư, phạm vi đóng băng, từ tay trái thẳng đến mặt trái người nọ.
Đây là một chút pháp thuật nhỏ Phong Tình tự mình nghiên cứu thi triển, chẳng hạn như đông lạnh cấp tốc, không cần niệm chú, rất thuận tiện.
Toàn trường ồ lên, vô sỉ a vô sỉ a...
Pháp sư thi triển pháp thuật đều phải niệm chú, nếu cầm ma trượng thêm vào pháp thuật thì còn cần động tác, đóng băng tay người ta, người ta làm sao thi pháp?
Tới lúc kết thúc, chiến sĩ đã bị Quýnh Diệp chém ngã xuống đất, kỵ sĩ bị roi lửa quất đến toàn thân bốc hỏa, hai pháp sư cháy đen nằm trên mặt đất, còn đứng một mục sư, mà mục sư kia cánh tay đang bị đóng băng cùng nửa gương mặt đen.
“Kết thúc! Học viện Phare thắng lợi!” Thanh âm trọng tài, mấy người đi xuống đấu trường, có ba mươi phút nghỉ ngơi, lập tức liền phải bắt đầu trận kế.
“Làm tốt lắm...” Trong phòng nghỉ, An Nhiên không ngừng tán thưởng, mắt cong thành trăng non mảnh.
Phong Tình ngượng ngùng cười cười, nhịn không được lại hỏi.
“Họ làm sao vậy?”
Chỉ Quýnh Diệp cùng Do Hoa lông mày kéo cao.
“Lông mày kéo, có chuyện tốt sắp tới sao.” An Nhiên nghiêm túc nói, hai người kia tức khắc đầu đầy hắc tuyến.
“..... Vậy khóe miệng ngươi làm sao vậy?” Thế nào giật giật.
“Ách.....” Bị phát hiện?? Rõ ràng che giấu rất tốt...” Đọc chú ngữ bị mỏi, hơi chuột rút.”
“..............= =“ Phong Tình không nói gì, thật đúng là đem hắn làm tiểu hài tử... Bất quá bây giờ tâm tình hảo, không so đo.
Bị người nói vô sỉ, Phong Tình không quan tâm, thắng là được, mấu chốt là, không đả thương người.
Pháp thuật công kích rất nhiều, đều là tiền bối nghiên cứu ra, Phong Tình không sao học được, chỉ nghiên cứu không ít ma pháp phụ trợ, công kích quá tổn thương người, có quen với thế giới này, nhưng muốn Phong Tình ra tay giết người vẫn hơi khó khăn, cho nên, bản thân hảo hảo nghiên cứu pháp thuật thủy hệ, có thể tránh đả thương người, liền tận lực tránh cho được. Như mục sư ban nãy, không tái công kích hắn, không bị thương, không có chết. Mà mấy người khác, không phải hắn có thể khống chế.
Mọi người nơi này thích máy móc đọc chú ngữ, máy móc dùng pháp thuật học tập.
Phong Tình không muốn như vậy. Ngưng tụ khí ẩm không cần niệm chú, nước kết băng không cần niệm chú, mà một băng tiễn lại phải niệm chú, chẳng qua nháy mắt phóng thích một băng tiễn thôi, phiền toái như vậy, còn phải tiêu hao pháp lực.
Pháp lực tự thân cao thấp bao nhiêu, quyết định nguyên tố tàng trữ tự thân bấy nhiêu, ở nơi chiến đấu bất lợi, chẳng hạn như pháp sư thủy hệ chiến đấu ở sa mạc khô cằn, pháp lực tự thân cũng rất quan trọng. Chiến đấu phải tiêu hao pháp lực, tinh thần lực càng thấp, pháp lực tiêu hao lúc chiến đấu càng cao.
Tinh thần lực, tinh thần lực càng cao, lực ma khống chế càng cao, hấp thụ năng lực nguyên tố bên ngoài lúc chiến đấu càng cao, pháp lực tiêu hao lại càng thấp, càng dễ dàng phóng thích pháp thuật cao cấp, tinh thần lực thấp, phóng thích pháp thuật cao cấp có khả năng bị pháp thuật phản phệ.
Thiền nâng cao pháp lực cùng tinh thần lực, trong mắt Phong Tình, lại thật sự là rùa bò, thiền chính là ngồi vào chỗ, còn không bằng đọc sách động não. Pháp lực hắn không cao, tinh thần lực lại không tồi.
Chiến đấu với phương thức của mình. Lời nói người khác hắn luôn không thèm để ý, vô sỉ à? Hắc hắc, càng vô sỉ hơn nữa!