Toàn thân đau nhức...
Cổ họng đau, thắt lưng đau, mông đau...
Bị đau đớn thân thể cùng bụng đói ục ục đánh thức, Phong Tình khó chịu rên tiếng tiếng, từ từ mở mắt, đối diện ánh mắt vàng lóng lánh của Shogula, sửng sốt một chút, vội vàng nhắm hai mắt lại.
Hắn không biết nên lấy biểu tình gì đối mặt y.
Cảm thấy trên thân dính vật khác thường, như bùn khô trên người, mông cảm thấy dính dính nhầy nhầy.
Ục ục...
Bụng đang kêu...
Cảm thấy hai má bị một cái mềm mại như môi chạm nhẹ một cái, rồi mới nghe thanh âm Shogula.
“Đói bụng? Ta đi gọi người đưa chút đồ ăn đến.”
Tiếng cửa đụng cửa vang lên.
Phong Tình lúc này mới mở hai mắt, gian nan muốn chống chịu đứng dậy. Hắn bây giờ đúng là rất đói, nhưng so với ăn cơm, hắn càng muốn đến toilet hơn, cái thứ kia ở lại trong cơ thể không biết đã bao lâu, trong bụng hắn đang ào ào ồng ọc ca hát, tiêu chảy...
Cửa đóng bỗng nhiên két một tiếng mở một cái khe nhỏ, Phong Tình cả kinh, còn tưởng Shogula về nhanh như thế, may mà vào là An Nhiên.
“Hô...” Hù chết hắn.
“Các ngươi...” An Nhiên mở rộng mắt trợn Phong Tình, thấy điểm đỏ trên da thịt lộ ra ngoài chăn, kinh nghiệm phong phú khiến An Nhiên lập tức biết đã xảy ra chuyện gì.
“Trước tiên đừng hỏi những thứ đó!” Phong Tình vội vàng vẫy vẫy An Nhiên. “Mau, giúp ta lấy y phục đến!”
“Ác, y phục ở đâu?” An Nhiên nhìn trái nhìn phải không thấy bóng dáng y phục.
“Vậy đem y phục ngươi mặc cho ta trước, nhanh!”
“Nga.” Chạy đến phòng mình cách vách, cầm bộ y phục mình chuyển qua cho Phong Tình.
“Giúp ta mặc một cái!” Phong Tình một mình không có cách mặc, tay chân run rẩy, có thể chống chịu đứng dậy cũng đã rất khó khăn.
“Được!” An Nhiên không biết “phi lễ chớ nhìn” thừa cơ hội quang minh chính đại nhìn sạch thân thể trống trơn kia, thấy ô mai dầy đặc cùng khối khối rõ ràng tinh dịch đã khô lại trên da thịt trắng trắng, tạc lưỡi.
Sách sách, thật mạnh nha...
“Nhìn cái gì mà nhìn, đều là nam nhân, có gì đẹp chứ! Chính ngươi không có hả?” Phong Tình bị nhìn đến phát cáu.
“Ta đương nhiên không có, nhưng ta chưa từng thấy qua loại ô mai có thể nhiều như thế, dày như thế!” An Nhiên mặt dâm cười bỉ ổi vô song.
“Ngươi ── ngô...” Đau bụng....” Không nhiều chuyện với ngươi, mau đỡ ta đi nhà vệ sinh.”
“Hảo hảo, sách sách sách, tiêu chảy sao? Bắn ở bên trong cũng không rửa sạch kịp lúc, không bị mới là lạ.” An Nhiên dìu hắn cằn nhằn lải nhải, đúng lúc này Shogula đẩy cửa tiến vào, trong tay còn bưng một cái chén nhỏ, thấy Phong Tình bám vào trên người An Nhiên, ánh mắt nháy mắt trở nên âm trầm tràn ngập nguy hiểm.
“Ngươi giúp hắn mặc quần áo?” Chặn cửa, u ám hỏi.
“Ách...” An Nhiên cứng lại. “Cái này.... Phải...” Xong đời...
Mắt vàng nháy mắt lại âm u thêm mấy bậc.
“Các ngươi trước tiên tạm dừng một chút được không...” Phong Tình ôm bụng, vẻ mặt khó chịu rên rỉ. “Ta đau bụng quá...”
“Xảy ra chuyện gì?” Shogula chú ý tới Phong Tình khác thường, vội vàng buông chén, phủi An Nhiên đi đỡ lấy Phong Tình, ân cần hỏi.
“Ta muốn đi nhà vệ sinh, nhà vệ sinh!”
Tuy Shogula cảm thấy không hiểu, nhưng thấy Phong Tình bộ dạng cấp thiết, liền không hỏi nhiều, ôm ngang Phong Tình lên, chạy đi.
“Có khỏe chưa? Sao lại như vậy?” Shogula đỡ lấy Phong Tình mới từ toilet đi ra thiếu chút nữa té ngã, vẻ mặt lo lắng.
“Đều tại ngươi! Hu hu...” Phong Tình ghé sấp trong ngực Shogula, yếu ớt khóc thành tiếng.
“Cái gì, ta làm cái gì?” Mù tịt không rõ, lúc ra ngoài người vẫn còn hảo hảo nằm đó, thế nào trong một chốc không nhìn lại thành như vậy?
“Hu hu... Đau...” Bụng lại đau, bay vào toilet...
Bay mấy bận mới ngừng nghỉ, Phong Tình mềm nhũn mặc Shogula ôm vào phòng, hắn chỉ còn khí lực hô hấp.
“Ố ồ, xem ra rất gay go a!” An Nhiên Vẫn ở trong phòng thấy Phong Tình như vậy, nhếch nhếch mày.
“Hắn là xảy ra chuyện gì vậy?” Nhẹ đem Phong Tình lại mê man nhét vào trong chăn, Shogula cau mày hỏi An Nhiên.
“Còn không phải đều tại những thứ ngươi lưu lại trong cơ thể hắn sao, không kịp rửa ra sẽ như vậy.”
“Thế nào lại...” Shogula không thành thạo tình sự nam nam ngẩn ngơ.
“Thế nào lại không, nam nhân đều sẽ như vậy.” Cố bĩu môi. “Không muốn lại thấy hắn như vậy nữa, sau này làm tốt rồi lập tức tắm rửa một cái cho hắn, đem thứ bắn ở bên trong rửa sạch ra ngoài, liên tục chạy đến nhà vệ sinh rất vất vả đó nha!”
“............”
Giao phối xong không tắm rửa cho Phong Tình là y cố ý, y muốn để trong ngoài thân thể Phong đều tràn ngập khí tức của mình, đây là dục vọng độc chiếm mỗi con thú một sừng, thậm chí mỗi con đực đều có, y không ngờ sẽ lại như vậy, sớm biết thế, y liền rửa sạch cho Phong.
Thi triển thuật chữa trị, một cái lồng bạch quang bao Phong Tình lại.
Hy vọng như thế Phong có thể thoải mái một chút.
Pháp thuật quang minh chỉ có hiệu quả với thương thế, đối với bệnh trạng nội bộ thân thể lại không biết làm sao, những thứ như cảm cúm, bệnh gan, pháp thuật liền không hữu dụng, nhiều lắm chỉ có thể làm người bệnh lúc phát bệnh dễ chịu một chút, sinh bệnh chỉ có thể tìm y sư xem bệnh hay tìm dược sư xin dược.