Thứ Nữ Đương Gả: Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 61

Edit: voi còi

Hạ Thính Ngưng mang theo Vãn Ngọc vừa đi vào đại sảnh, hai nam nhân trung niên nguyên bản đang ngồi trên ghế vội vàng đứng lên, cung kính hành lễ nói “Tiểu thư.”

Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng xua tay nói “Không cần đa lễ, ngồi đi.”

“Tạ tiểu thư.” Hai nam tử trung niên có thế này lại tiếp tục ngồi xuống.

Hạ Thính Ngưng chậm rãi đi đến bên cạnh Thủy thị, Thủy thị vội vàng kéo tay nữ nhi nhà mình qua, nhỏ giọng nói “Ngưng Nhi, đây là có chuyện gì nha?”

Thế nào hai người này đều xưng nữ nhi vì tiểu thư, cảm giác giống như là chủ tử của bọn họ vậy.

Hạ Thính Ngưng cười nhẹ, vỗ nhẹ nhẹ tay mẫu thân Thủy thị, an ủi nói “Nương, Chờ lát nữa con sẽ nói với nương, ngài trước ngồi vào một bên nghe được không.”

Nghe được nữ nhi nói như vậy, Thủy thị cũng chỉ gật đầu mang theo Hạ Tử Vân ngồi ở bên cạnh.edit: voi còi

Hạ Thính Ngưng đoan chính  ngồi vào ghế, nhìn về phía hai người khác trong sảnh nói “Mọi thứ đều đã làm tốt rồi hả?”

Hai nam tử trung niên ngồi trên ghế liếc nhìn nhau, trong đó Từ chưởng quầy của Trân Bảo Hiên dẫn đầu mở miệng nói “Tiểu thư, ngài phân phó xuống dưới trang sức ngọc khí các loại đều đã tạo ra tốt lắm, đồ cổ tranh chữ cũng thu mua hoàn chỉnh.”

Dứt lời lại đứng dậy đi đến trước một hàng thùng trong sảnh, liên tục mở vài thùng trong đó ra tiếp tục nói “Những thứ trong thùng ngoài ngọc khí vật trang trí còn lại là dùng ngọc thạch tốt nhất thu mua bên ngoài về điêu khắc mà thành, còn mời tiểu thư nhìn xem vừa lòng hay không.”

Hạ Thính Ngưng dời bước đi qua, nhìn những thứ trong thùng. Bên trong có rất nhiều vật trang trí bằng ngọc, có song phượng ngậm cỏ linh chi bằng thanh ngọc (ngọc màu xanh đen), đồ rửa bút lông bằng ngọc hình quả hình ngọc tẩy, đồ trang trí Phúc Lộc Thọ bằng ngọc, lư hương hai bên có hoa văn hoa sen, tượng La Hán bằng Bạch Ngọc. Những nguyên liệu làm đồ trang trí bằng ngọc này đều là dương chi Bạch Ngọc, Thanh Bạch Ngọc  (ngọc xanh trắng), Thanh ngọc (xanh đen) và Hoàng ngọc (ngọc vàng). Điêu khắc kỹ càng, sinh động truyền thần, nhìn ra được mỗi một kiện ngọc khí đều là dùng một khối ngọc hoàn chỉnh điêu khắc mà thành.

Trong những đồ trang trí này trừ bỏ những thứ trước mặt là dùng nhuyễn ngọc điêu khắc ra, mặt khác còn có rất nhiều đồ trang trí bằng Phỉ Thúy lộng lẫy loá mắt. Màu sắc trong sáng, sặc sỡ loá mắt, thật sâu  hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Hạ Thính Ngưng đi qua lần lượt từng cái thùng, Từ chưởng quầy cũng thập phần có trách nhiệm mở ra một cái lại một cái.edit:voi còi

Chỉ những đồ trang trí lớn này đã bày đầy mười thùng, mặt khác còn có một ít đồ trang trí nhỏ cũng chiếm bốn thùng, bày được tràn đầy cả thùng, liếc mắt một cái nhìn lại, có thể đoán ra có số lượng thập phần kinh người.

Sau khi xem xong những đồ trang trí này, Hạ Thính Ngưng rất là vừa lòng gật gật đầu, nói với Từ chưởng quầy: “Làm được không tệ, không chỉ có điêu khắc trạm trổ rất tốt, hơn nữa cũng rất có tân ý. Ông cùng sư phụ điêu khắc này mỗi người đều thưởng năm mươi lượng bạc.”

Mấy thứ này đều thập phần phù hợp yêu cầu của nàng, nói vậy vài vị sư phụ điêu khắc cũng mất không ít tâm tư.

Sắc mặt Từ chưởng quầy vui vẻ, vội khiêm tốn nói “Những thứ này đều là tiểu nhân nên làm, chỉ cần tiểu thư vừa lòng là tốt rồi.”

Năm mươi lượng nha, đây đều bằng vài tháng nguyệt ngân (tiền công) của ông, tiểu thư quả thật là hào phóng.

Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng gật đầu, lại quay đầu nhìn về phía Lưu chưởng quầy đứng ở một bên. Người này đúng là Vu thúc tìm đến đảm nhiệm chức chưởng quầy của Tuyết Đoàn phường.

Lưu chưởng quầy theo vừa rồi sau khi Hạ Thính Ngưng đứng lên, liền cũng đứng lên theo, cung kính chờ ở một bên.

Lúc này thấy Hạ Thính Ngưng nhìn hướng mình, vội vàng nói “Tiểu thư, lúc trước ngài phân phó vải vóc, xiêm y, áo choàng cùng áo khoác ngoài các loại đều đã chuẩn bị đầy đủ hết.”

Dứt lời liền đi tới mở một ít thùng khác ra, Hạ Thính Ngưng đi qua xem xét cẩn thận, trong thùng để đầy từng thất từng thất vải vóc tinh mỹ, màu sắc tiên diễm, trơn tru mềm mại, theo góc độ biến hóa chiết xạ ra ánh sáng.

Xiêm y đều là dựa theo bản vẽ của nàng tự vẽ mà làm, so với xiêm y triều đại này, quả thật là muốn nhìn tốt hơn không biết bao nhiêu lần.

Hạ Thính Ngưng lại cầm lên một kiện áo choàng màu thủy lam (xanh nước biển), sờ vào bên trong, ấm áp mà mềm mại, là da lông vô cùng tốt chế thành.

Hạ Thính Ngưng nhàn nhạt gật đầu “Đều làm được không tệ, đồng dạng có thưởng. Lưu chưởng quầy, sau khi ngươi trở về liền bắt đầu chuẩn bị công việc khai trương Tuyết Đoàn phường đi. Hôm nay vất vả các ngươi đến đây một chuyến, đều trở về đi.”

Hai người đều thi lễ “Vâng, tiểu thư.” Nói xong liền đều mang theo sắc mặt vui mừng tiếp đón những người đi theo cùng đi ra phủ.lêquysdoon

Hạ Thính Ngưng lẳng lặng nhìn mấy chục thùng lớn đặt trong đại sảnh, đã mấy thứ này đều đã đưa đến, vậy cũng ý nghĩa đồ cưới của nàng đã chuẩn bị toàn bộ xong xuôi.

Thời gian qua được thật là nhanh, nháy mắt, nàng cũng sắp phải gả đến Tĩnh vương phủ đi.

Thủy thị vừa thấy người ngoài đều đi rồi, lập tức đi đến bên người nữ nhi, nghi hoặc hỏi “Ngưng Nhi, vừa rồi hai người kia...?”

Hiện tại bà có rất nhiều nghi vấn muốn hỏi nữ nhi, vừa rồi nghe đối thoại giữa ba người, hai người kia rõ ràng chính là đem nữ nhi trở thành chủ tử mà đối đãi.

Hạ Thính Ngưng nhìn  mẫu thân Thủy thị, nhẹ nhàng cười “Nương, chúng ta về phòng nói đi.”

Tuy rằng trong Lê viện đều là người của nàng, nhưng chuyện nàng buôn bán cũng không muốn để quá nhiều người ngoài biết.

Lại phân phó hạ nhân nói “Gọi người đem mấy thứ này đều khóa đến hậu viện đi, liền cùng những sính lễ lần trước đặt ở một chỗ.”

Nói xong liền mang theo mẫu thân không hiểu ra sao cùng đệ đệ vẻ mặt tò mò trở về phòng của Thủy thị.

Thủy thị vừa vào trong phòng, liền vội vàng hỏi “Ngưng Nhi, đây đến cùng là chuyện gì xảy ra nha?”

Vừa rồi tuy rằng trong lòng có chút sốt ruột muốn biết đáp án, nhưng bà cũng nhìn ra nữ nhi cũng không muốn cho người ngoài biết được, có thế này chịu đựng nghi hoặc đầy mình đi theo nữ nhi trở lại trong phòng.

Vừa bước vào phòng, bà liền không nhịn được mà hỏi ra miệng, nữ nhi đến tột cùng là giấu diếm bà chút chuyện gì đây?

Hạ Thính Ngưng kéo Thủy thị qua, đi đến bên giường ngồi xuống nói “Nương, người đừng vội. Hai người kia đều là chưởng quầy trong cửa hàng thuộc sản nghiệp trên danh nghĩa của con, hôm nay đưa tới vài thứ kia là ta để cho bọn họ đi chuẩn bị  đồ cưới.”

Nàng cũng sắp muốn xuất giá, có một số việc cũng là thời điểm báo cho mẫu thân biết, đem bà lừa gạt chẳng biết gì cũng không phải là chuyện tốt. 

Thủy thị sửng sốt, kinh ngạc  nói “Sản nghiệp trên danh nghĩa? Con có cửa hàng từ bao giờ? Sao nương không biết?”

Bà chỉ biết là nữ nhi quản lý một ít ruộng đấy và mấy cái thôn trang mà phụ thân bà để lại, nhưng khi nào kinh doanh  cửa hàng bà cũng là không biết.

Nhưng xem đối phương đưa tới nhiều thùng lớn như vậy, những thứ bên trong cũng không phải là tùy tùy tiện tiện có thể đặt mua đến. Đầu tiên là số bạc bỏ ra liền khẳng định là một con số khổng lồ.

Hạ Thính Ngưng thô sơ giản lược giải thích nói “Kỳ thật khi nữ nhi ở Nghi Hưng thành liền đã mua xuống vài cái cửa hàng kinh doanh, sau này đến kinh đô, liền đã ở bên này làm tiếp sinh ý. Phía trước không có nói cho nương, là vì sự nghiệp vẫn chưa ổn định, miễn cho nói ra cho người lo lắng.”

Thủy thị nghe được giải thích, có thế này khẽ gật đầu, lại tiếp tục nói “Con đứa nhỏ này, cũng không sớm nói, dọa nương một cú sốc. Còn có nha, con đặt mua những đồ cưới sợ là phải mất không ít bạc đi, nương nơi này còn có chút tích góp, con cầm thêm đi lo liệu đi.”

Tuy rằng bà không biết đồ cưới này có giá trị bao nhiêu, nhưng đến cùng bà cũng là một thiên kim thương hộ, nghĩ cũng biết nhiều đồ tốt như vậy, tuyệt đối là giá trị xa xỉ, cũng không biết nữ nhi đến cùng đào bao nhiêu bạc bỏ vào.

Trong lòng Hạ Thính Ngưng ấm áp, lắc đầu nói “Nương, ngài cũng đừng lo lắng những thứ này, những đồ cưới này đều là cửa hàng nhà mình tạo ra cùng chế tác. Từ chưởng quầy kia đó là quản lý gian cửa hàng của nữ nhi danh, tiền lời của cửa hàng vô cùng tốt. Về phần Lưu chưởng quầy đang quản lý Tuyết Đoàn phường, là bán ra vải vóc cùng thợ may, nhưng mà còn chưa khai trương.”

Hiện tại nàng cũng coi như một thân xa xỉ, chỉ là mẫu thân nàng còn không có biết những điều này, vẫn cho rằng nàng vẫn còn tũng quẫn đấy.

Thủy thị nghe vậy liền nghi hoặc hỏi “Thật vậy chăng? Tiền lời của cửa hàng rất tốt? Đã có thể xem như cửa hàng nhà mình sản xuất ra, vậy cũng muốn tiêu phí không ít bạc đi.”

Nhà mình sản xuất cũng là cần nguyên liệu cùng tiền công  nha. Rõ ràng hai loại tiêu phí cũng tuyệt đối không thấp.

Hạ Thính Ngưng nhẹ cười “Thật sự, cửa hàng trang sức nửa tháng liền buôn bán lời hai mươi vạn lượng, nữ nhi làm sao thiếu bạc. Hơn nữa, sản nghiệp của con cũng không chỉ những thứ này. Nương cũng đừng lo lắng chuyện tiền bạc.”

Thủy thị nghe vậy nhất thời mở to hai mắt nhìn “Hai, hai mươi vạn lượng? Ngưng Nhi, con nói là sự thật?”

Trời ạ, hai mươi vạn lượng, một số bạc lớn như vậy thế nhưng nửa tháng liền kiếm được.

Hạ Thính Ngưng bất đắc dĩ gật đầu “Thật sự, trừ bỏ gian trang sức ‘Trân Bảo Hiên’ ra, Noãn Yên lâu cũng Mỹ nhân đường cũng là sản nghiệp của nữ nhi.”

Nàng dứt khoát liền tất cả đều nói ra tốt lắm, đỡ phải về sau còn muốn phí chút công phu cùng mẫu thân giải thích một đống lớn.

Thủy thị vừa bị hai mươi vạn lượng lamg sợ hãi, lúc này lại nghe đến nữ nhi nói Mỹ Nhân đường cùng Noãn Yên lâu cũng đồng dạng là sản nghiệp của nàng, nhất thời còn có loại cảm giác bánh thịt rơi từ trên trời xuống.

Hạ Tử Vân lại không có kinh hãi quá lớn như Thủy thị, dù sao hắn còn nhỏ, cũng không quá rõ ràng mấy thứ này đều ý nghĩa cái gì. Chỉ biết là tỷ tỷ thật có khả năng, buôn bán lời thật nhiều thật nhiều bạc. Nhiều đến mức ngay cả mẫu thân cũng bị dọa.

Thủy thị cực lực bình phục  tâm tình của bản thân, nhưng thanh âm vẫn là có chút run run nói “Trách không được lần trước cùng con xuất môn, chưởng quầy Mỹ Nhân đường cùng Noãn Yên lâu kia đều đối với con lễ ngộ đến cực điểm, nương còn tưởng rằng là bọn hắn phục vụ chu đáo, không nghĩ tới thì ra là con mở cửa hàng cùng tửu lâu.”

Lúc đó bà liền cảm thấy có chút kỳ quái, chính là xưa nay bà không thích nghĩ nhiều. Cũng nghĩ không đến hai cửa hàng cùng tửu lâu sinh ý vô cùng tốt kia nhưng lại sẽ là nữ nhi mở. Nghe được tin tức xong, đến lúc này bà vẫn còn cảm thấy bừng tỉnh trong mộng đâu.

Hạ Thính Ngưng rõ ràng cười “Lần trước nói dối lừa gạt mẫu thân, nương, ngài nhưng đừng tức giận nha.”

Lần trước mang theo mẫu thân cùng đệ đệ đi Noãn Yen lâu dùng bữa, bị phát hiện trong tửu lâu vài món ăn là lúc trước nàng ở nhà đã làm qua, lúc đó bởi vì không nghĩ bại lộ ra chuyện Noãn Yên lâu là sản nghiệp của bản thân mình, liền nói dối lừa mẫu thân cùng đệ đệ, nói nàng đem công thức nấu ăn bán cho chủ nhân tửu lâu. Lúc đó mẫu thân cùng đệ đệ sau khi nghe được cũng không có lòng khả nghi.

Thủy thị giả bộ tức giận vỗ nhẹ tay nhỏ bé của nữ nhi một cái “Con còn nói đâu, lá gan nhưng là không nhỏ, đều dám lừa cả nương.”

Bà vốn đang có chút phát mộng, hiện tại bị nữ nhi náo như vậy, nhất thời bà liền thanh tỉnh lại.

Thở dài nói “Ngưng Nhi, tuy rằng tiền lời của những cửa hàng này vô cùng tốt, có thể cho con mang đến nhiều bạc như vậy. Nhưng con cũng muốn chú ý chút, nhớ lấy không thể ra ngoài xuất đầu lộ diện nha, con đến cùng là nữ nhi gia, hiện thời vừa muốn gả đến kia Tĩnh vương phủ đi làm thế tử phi. Đã có thể càng phải chú ý, biết không?”

Người nhà giàu luôn hướng đến nhiều quy củ, phần lớn là khinh thường thương nhân. Càng miễn bàn Tĩnh vương phủ là gia đình hiển hách như vậy, bà không muốn nữ nhi bị người khác khinh thường.

Hạ Thính Ngưng khẽ gật đầu “Nương, con đã biết. Ngài đừng quá lo lắng nhiều như vậy, nữ nhi có chừng mực. Ngài chỉ cần ăn được ngủ ngon, mỗi ngày đều hưởng phúc là đến nơi.”

Nàng làm sao không biết triều đại này địa vị của thương nhân hèn mọn, nhưng mà đó cũng không phải tuyệt đối. Nếu buôn bán của nàng trải rộng khắp cả nước, hoặc là nắm giữ mạch máu kinh tế quốc gia, như vậy cho dù là hoàng đế cũng muốn đối nàng lễ ngộ ba phần.

Thủy thị mềm nhẹ cười nhìn về phía nữ nhi, đột nhiên lại nói “Con cùng Vân Nhi ở chỗ này chờ nương.” Nói xong liền đứng dậy, hướng ngăn tủ trong phòng đi đến. 

Hạ Thính Ngưng có chút không rõ chân tướng nhìn mẫu thân lấy ra chìa khóa đem ngăn tủ mở ra, theo bên trong ôm ra một cái rương nhỏ.

Thủy thị ôm rương nhỏ trở về, đưa cho nữ nhi nói “Những thứ này đều là đồ cưới ngoại tổ phụ của con để lại cho mẫu thân, tuy rằng lúc trước từng làm mất một ít, nhưng vẫn là lưu lại không ít. Tiếp qua không lâu con sẽ xuất giá, những thứ này là đồ cưới nương đưa cho con.”

Từ lúc lão gia hồi kinh đô, cuộc sống của bà cùng nhi nữ liền bắt đầu túng quẫn đứng lên, bà không còn cách nào khác, đành phải mang một ít trang sức đồ cưới đổi thành bạc đến bổ sung.

Sau này Ngưng Nhi trưởng thành, chủ động theo trong tay bà tiếp nhận chuyện quản gia. Lại quản lý vài cái thôn trang cùng một ít ruộng đất còn sót lại, sinh hoạt của bọn họ mới dần dần tốt lên. Những trang sức này cũng phải lấy giữ lại.

Hiện thời nữ nhi sắp xuất giá, dựa theo tập tục những trang sức đó là đều phải cho nàng làm đồ cưới.

Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng mở rương ra, chỉ thấy bên trong để rất nhiều châu báu cùng trang sức, nhìn ra được đến mỗi một kiện đều là tinh phẩm. Mấy thứ này hợp lại đến cũng có thể ra không ít bạc.

Thủy thị nhìn trang sức trong rương, có chút cảm khái nói “Những châu báu cùng trang sức này đều là ngoại tổ phụ con đặt mua, tuy rằng không phải tốt nhất, nhưng cũng không tính là kém.”

Lúc trước phụ thân bà là một thương nhân, trước khi chưa xuống dốc trong nhà vẫn là có chút của cải, có thế này mới có thể vì nàng giữ lại một bút đồ cưới như vậy. Đáng tiếc sau này phụ thân bệnh nặng, cảnh nhà sa sút, bà lại là nữ nhi gia, không hiểu được kinh thương.

Phụ thân liền bán đi mấy gian cửa hàng trong nhà, đổi thành ngân phiếu để lại cho bà. Sau khi phụ thân qua đời, bà một người giữ thôn trang cùng ruộng đất trong nhà, tuy rằng có trung nô (nô tài trung thành) hỗ trợ chuẩn bị, nhưng đến cùng vẫn là có chút hoảng hốt. Ngay tại khi đó, bà gặp phụ thân Ngưng Nhi, làm thiếp của ông ta. Trong nhà có nam nhân có thể dựa vào, bà mới không lại hoảng sợ như vậy.

Hạ Thính Ngưng khép lại rương, đưa trả cho mẫu thân Thủy thị nói “Nương, những thứ ngài vẫn là tự mình giữ đi. Hiện tại nữ nhi lại chẳng thiếu gì, những châu báu trang sức này giữ lại tương lai có thể cho đệ đệ nha.”

Hiện tại cái gì nàng cũng không thiếu, những châu báu trang sức này vẫn là giữ lại cho Vân Nhi là tốt rồi.

Thủy thị lắc lắc đầu, lại đem rương đẩy trở về trong lòng Hạ Thính Ngưng “Những trang sức này của con, đệ đệ của con nương tất nhiên là để lại một phần cho hắn. Hơn nữa, hắn một nam tử, muốn những trang sức này làm cái gì.”

Nhi nữ đều là thịt trên người bà rơi xuống, tất nhiên là bà sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia, châu báu trang sức cho nữ nhi thêm trang, đồ cổ tranh chữ liền giữ lại cho nhi tử.

Hạ Thính Ngưng cười nhìn về phía mẫu thân Thủy thị “Đệ đệ cũng phải đón dâu, chờ tương lai khi hắn đón dâu ngài cũng cần phải cho nhi tức lễ gặp mặt. Những thứ này có thể lưu trữ cho nàng nha.”

Thủy thị vẫy vẫy tay nói “Chờ đệ đệ con đón dâu còn nhiều năm nữa đâu, đến lúc đó mẫu thân thì sẽ có lễ gặp mặt cho nàng, mấy thứ này nói là để lại cho con, thì phải là của con. Không cần lại nói nhiều như vậy, thu đi.”

Hạ Thính Ngưng khẽ nhúc nhích động môi, đúng là vẫn còn không có chối từ, nàng biết mẫu thân đau nàng, nếu như nói thêm gì đi nữa, sợ là muốn chọc mẫu thân không vui.

Sau khi thu rương lại, Hạ Thính Ngưng lại tiếp tục nói “Nương, nữ nhi có chuyện muốn cùng ngài nói.”

Xem vẻ mặt nữ nhi nghiêm túc, Thủy thị cũng thấy trịnh trọng hỏi “Chuyện gì nha?” Bộ dáng nghiêm túc này của nữ nhi, khiến bag không dám có chút buông lỏng.

Hạ Thính Ngưng châm chước  một phen nói “Nương, chuyện nữ nhi ở ngoài có sản nghiệp, hi vọng ngài đừng nói cho phụ thân.”

Nếu để tiện nghi phụ thân kia biết nàng mỗi tháng kiếm nhiều bạc như vậy, trời mới biết ông ta có phải ngầm đánh chủ ý gì hay không. Nói trắng ra là, nàng chính là không tin được ông ta. Bây giờ mẫu thân cùng đệ đệ đều ở Hạ phủ, nếu ông ta nghĩ ra chủ ý gì lấy mẫu thân cùng đệ đệ bức nàng đi vào khuôn khổ, vậy nàng còn không phải nôn chết, tóm lại một câu, tiện nghi phụ thân kia tuyệt đối không đáng tin cậy.

Thủy thị nghe được lời nói của Hạ Thính Ngưng xong sửng sốt, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng nói “Nương đã biết, chuyện này sẽ không nói cho phụ thân con.”

Sau khi trải qua chuyện nữ nhi thiếu chút nữa vào vương phủ làm thiếp, bà liền nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện. Biết lão gia chẳng phải người đáng tin, bây giờ chuyện liên quan đến Ngưng Nhi, bà không muốn lấy nữ nhi mạo hiểm, cho nên chuyện này bà nhất định phải gạt lão gia mới được.

Hạ Thính Ngưng khéo cười, nghiêng đến trên người Thủy thị “Nương, ngài tốt nhất.”

Từ sau chuyện lần trước, nàng rõ ràng cảm giác được thái độ cuat mẫu thân với tiện nghi phụ thân kia đã có chút lạnh nhạt. Tuy rằng còn chưa tới nông nỗi triệt để, nhưng ít ra là sẽ không lại tin tưởng đối phương không điều kiện. Cứ như vậy, nàng cũng có thể yên tâm không ít.

Hạ Thính Ngưng lại nghiêng đầu dặn dò đệ đệ Hạ Tử Vân nói “Đệ cũng muốn thủ khẩu như bình (giữ kín miệng như miệng bình), đã biết chưa?”

Hạ Tử Vân dùng sức gật gật đầu, dựa lên trên người Hạ Thính Ngưng. Hiện tại hắnsẽ không chủ động cùng Hạ lão gia thân cận, đối người ta có vẻ cực kì lạnh nhạt.

Hạ Thính Ngưng lại cùng Thủy thị cùng Hạ Tử Vân dùng xong ngọ thiện, mới về tới trong phòng mình ngủ trưa một chút.

Thanh Lan viên, lúc này Bách Lí Dung Cẩn đang lẳng lặng  tựa vào trên giường, tay cầm quyển sách im lặng xem.

Ngón tay thon dài trắng noãn lật qua một trang lại một trang sách, trong phòng có vẻ an tĩnh tường hòa.

Thanh Vũ nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, chậm lại bước chân đi vào đến nói “Thế tử, Lý ma ma tới.”

Bách Lí Dung Cẩn nghe vậy đem tầm mắt trên trang sách chuyển dời, chậm rãi nhìn về phía Thanh Vũ nói “Bà ấy tới đây nhưng là có việc sao?”

Thanh Vũ lắc lắc đầu nói “Thuộc hạ không biết, chính là Lý ma ma dẫn theo nhiều tỳ nữ.” Cũng không biết là muốn làm cái gì.

Mang theo tỳ nữ? Đây là làm cái gì? Bách Lí Dung Cẩn buông quyển sách, đi giày vào xuống giường nói “Đi thôi, đi xem.”

Mở cửa phòng ra đi đến ngoài viện, Lý ma ma đã sớm chờ ở nơi đó, phía sau đứng nhiều tỳ nữ y phục gọn gàng ngăn nắp. Xem bộ dáng kia, mỗi một người cũng không kém.

Bách Lí Dung Cẩn khẽ nhíu mày, lạnh nhạt hỏi “Ma ma tới đây, nhưng là có việc?”

Lý ma ma cung kính nói “Thưa thế tử, lão nô là phụng mệnh vương phi, đem những tỳ nữ này đưa tới Thanh Lan viên hầu hạ thế tử.”

Những tỳ nữ này đều là vương phi tự mình chọn lựa ra, bộ dáng cũng không kém, tính tình cũng không tệ. Là muốn đặt ở bên người thế tử, nếu có chút có thể bị coi trọng, cũng tốt cấp thế tử làm thông phòng.

Nghe được lời nói của Lý ma ma, đôi mắt Bách Lí Dung Cẩn nhất thời nhíu lại.
Bình Luận (0)
Comment