Thứ Thuộc Về Tôi

Chương 10



Hội trường rộng lớn bên trong đầy người đi đi lại lại, một vòng tròn linh lực mờ ảo bao phủ phía bên trên tạo thành một mái vòng khổng lồ, những tia sáng chiếu lên khối pha lê trong suốt chia đều theo năm hướng khác nhau như cái võng to lớn đan xen giữa bầu trời.

Chính diện bày một cổng vào hình cung bên trong không khí có phần bị bóp méo, vặn vẹo đến khó nhìn, hai bên cổng thạch anh tím bám đầy các rêu đá phát ra đủ loại màu sắc.

Không khí bị phủ một lớp sương mờ nhạt làm khung cảnh huyền ảo trở nên bí ẩn hơn bao giờ hết.
Xuất hiện nơi đây là những khuôn mặt trẻ tuổi mang theo sự tò mò hưng phấn muốn khám phá nơi cách xa vỏ bọc của mình.

Diện lên mình những bộ trang phục kiểu dáng khác nhau họ có đủ tự tin thử sức tia sáng trong mắt luôn duy trì không tắt đi.

Trong đám người thiếu nữ mặc thân váy lam sắc nhạt màu mang theo hơi thở thanh khiết lại lạnh lùng đối lập.

Dáng người tựa liễu nhỏ yên tĩnh đứng trong góc khuất khuôn mặt tinh xảo, minh diễm động lòng người, đôi mắt nhìn thẳng chứa đựng tinh quang sáng ngời lại như phiền muộn mà hạ đuôi mắt nét u tư hư ảo hiện lên kèm theo đó là sự thành thục cùng quyến rũ kích phát bộc lộ đường nét gương mặt cũng vì vậy mà trở nên hoàn mỹ.

Nàng tựa hoa nhưng không chân chính hoa nét đẹp nàng mang theo hai luồng đối lập, một sặc sỡ quyến rũ đến loá mắt lại đạm nhiên lạnh lẽo như tuyết đầu mùa.

Khiến người sinh lòng va chạm lại sợ vỏ bọc vỡ nát rồi đóa hoa kêu lãnh ấy sẽ ngừng khoe sắc mà hé úa theo thời gian.

Thu Nguyệt Minh buôn mi mắt đảo qua xung quanh những ánh nhìn như có như không đang in trên mình nàng.


Tâm có chút chinh lăng không thể hiểu, bề ngoài nàng coi như không tệ đặc ở trước kia có thể kêu mỹ nhân nhưng sau khi xuyên qua nàng khuôn mặt không thay đổi chỉ đường nét được cắt gọt đến hoàn mỹ chỉnh tề phóng thêm hai chữ đại.
Không thể nghi ngờ việc này là hiệu ứng xuyên vào nàng cũng không phiền hà gì vì có mặt thì cứ nhìn không mất tí thịt nào.
Nhưng hôm nay là ngoại lệ quá nhiều người cùng một chỗ những ánh mắt sáng rọi như muốn nhìn xuyên qua nàng mang đến cảm giác khó tả.

Thu Nguyệt Minh tự giác lui về góc khuất đứng phía sau Sở Nhan tránh đi để dễ thở.

Ngoài mặt không hiện nhưng nàng thật sự đang thở ra một hơi nhẹ nhõm.
" Ngươi làm sao vậy?"
Sở Nhan thấy nàng có vẻ khó chịu tưởng nàng không khỏe nên quan tâm hỏi han
" Ta không sao chỉ có chút căng thẳng "
Nàng hợp hoàng cảnh đáp.

Nơi các nàng đang ở là không gian mở rộng của Thiên Tinh quán.

Theo hiện đại có nghĩa như sảnh chờ khác biệt nơi đây là dị giới.

Sau trận nghĩ ngơi tối qua buổi sáng ba người theo ước định đi đến Thiên Tinh quán.

Nơi đây không cố định thời gian người vào tu đạo nên bất cứ lúc nào cũng có thể đến, khác biệt mọi khi năm nay chỉ thu nhận đệ tử nhỏ tuổi.

Vì vậy các nàng được hai đề tử ngoại môn đưa đến đây, lần đầu đặt chân đến Thu Nguyệt Minh đã choáng ngợp trước khung cảnh huyền diệu thần bí chỉ có trong sách giờ đây nó đã xuất hiện trước mắt nàng.

Không lo lắng là nói dối nhưng phần nhiều nàng tò mò như những người khác nàng càn là chờ đợi xem trong lớp sương mù này đến tột cùng sẽ có thứ gì.

Sở Nhan quả nhiên không truy hỏi mà ngược lại bày vẻ đồng tình nói: " ngươi căng thẳng là phải, ta cũng như thế nhìn a khối pha lê kia nhìn đã biết hàng thật mặc dù đã thấy qua nhưng kia cũng thật lớn, Thiên ca ca ngươi nói xem có phải hay không "
" Xác thật là thế, muội cũng thôi hồi nháo như vậy hai nơi hoàn toàn khác nhau chúng ta đây là đang chuẩn bị nhập môn không phải tham quan vui đùa "
Tự nhiên bị mắng Sở Nhan ấp ứng một lúc nghẹn khuất nhìn chằm chằm Vũ Hạo Thiên.

Thu Nguyệt Minh cũng nhìn hắn nhướn mày Sở biểu muội chuẩn bị phát tính tình rồi.

Vũ Hạo Thiên ánh mắt cũng không màng nhìn đến cánh cổng ở chính điện hắn trong lòng không biết vì sao nổi lên mạc bất an không rõ.

Thu Nguyệt Minh nhận thấy lôi kéo Sở Nhan qua một bên để cô nàng bình tĩnh lại.

Cuộc đối thoại giữa ba người cứ như thế kết thúc không phanh.
Sau một lúc, Thu Nguyệt Minh nhận thấy không khí xung quanh bắt đầu thay đổi mọi người đều hướng mắt về phía sảnh chính.


Một đội ngũ trang phục bạch sắc tay áo trái thêu văn tự cổ, đường viền ánh vàng đang chậm rãi đạp không đến.

Đi đầu là nữ nhân dung mạo thanh tú giữa lông mày có phần anh khí đầu cài trâm bích nét mặt uy nghiêm, đai lưng màu xanh nhạt chứng tỏ địa vị không nhỏ.

Hai bên đệ tử gồm tám người tất cả đều là mỹ nhân khuynh thành.

Trúc Diễm lãnh mạc nhìn phía dưới tất cả đều là những đứa trẻ non nớt bị ủ ấm trong vỏ bọc lâu ngày tia ngạo mạn vẫn chưa buông bỏ.

Nàng đảo mắt lại quay đầu người phía sau hiểu rõ đưa tay lướt nhẹ trong không khí cánh cửa to lớn lập tức đóng lại.

Trúc Diễm ngẫn đầu bễ nghễ nhìn xuống thanh âm nhu cùng tia quyết liệt vang dội:
"Chào mừng các học viên đến với Thiên Tinh hội quán ta là Trúc Diễm một trong thập đại để tử nội môn dưới quyền Hạ Dật sư tôn.

Như thường lệ hôm nay ta sẽ chủ trì cuộc khảo nghiệm này.

Tất cả nơi đây có tổng cộng một ngàn hai trăm học viên đều là những người trẻ tuổi đầy tìm năng nên số lượng sát hạch sẽ là một trên mười tức chỉ lấy một trăm hai mươi người thông quan "
Mỗi người đồng thời hít khí lạnh mệnh không tốt là do bọn họ tạo nghiệp sao.

Thiên a nơi này là định khảo thí hay muốn mệnh bọn họ đây đừng nói đến một nghìn mấy trăm, một trăm không biết bọn họ có còn mạng mà ra ngoài không.

Tiếng ồn ào huyên náo bắt đầu vang vọng tất cả đều cảm thấy không thể chấp nhận vài người không kềm chế được mà mắng mỏ.

Trúc Diễm vẫn tư thái không đổi như cũ cất tiếng:
" Cảm thấy bất công sao, nếu đã như thế " Nâng tay phất nhẹ ùng ùng cánh cửa to lớn đã hé lộ một lối nhỏ, nàng hạ tay xuống tiếp tục
" Những người chưa đủ tự tin cũng như tư cách tham gia khảo thí lần này mời ra ngoài nơi đây không dành cho kẻ yếu đuối "
Ý nghĩa quá rõ ràng không được phản đối, rời đi là kẻ yếu đuối nhu nhược ở lại đối mặt với sinh tử đặc vận mệnh lên tay người khác.

Quả thật khó chịu đến tột cùng.

" Ta không có nhiều thời gian, mời lựa chọn sau đó sẽ bắt đầu"
Thanh âm Trúc Diễm vang dội khắp hội trường đánh thức những kẻ suy nghĩ lung lay sắp đổ.

Rất nhanh từng vị trí đã trống họ theo hàng mà nối đua nhau đi về phía lối ra nhỏ bé lại không cam lòng quay đầu lại nhìn nữ nhân khí định thần nhàn kia ác quỷ xác thật là ác quỷ.

Ba người Thu Nguyệt Minh đưa ánh mắt nhìn nhau giữ nguyên vị trí đứng ban đầu.


Không cần ngôn ngữ hiện hữu các nàng tâm đều có điểm đến riêng.

Cánh cửa kép lại là đóng rất dứt khoát.

Trúc Diễm đảo mắt nhìn một vòng đáy mắt nổi lên cảm xúc không rõ.

" Những người còn tại tất cả hãy xếp thành hai hàng đến chính điện.

"
Đội ngũ lúc này hạ xuống chân bước đến phân chia theo năm hướng đối lập.

Trúc Diễm và ba người còn lại vẫn đứng phía trên nhìn bao quát xung quanh dưới chân đạp không tiến về phía cổng thạch anh tím.

" Khảo thí sẽ thực hiện hoàn toàn công bằng những người thiên tư đã vào tri vượt sẽ tạm thời bị khóa linh lực.

Tất cả đều dùng mưu trí và sức mạnh cơ thể đem ra so về phần giới tính ta chỉ muốn nói kẻ địch sẽ không bởi vì ngươi là nữ mà nương tay.

"
Vẻ mặt mọi người đều trầm lặng một nam nhân đứng trong hàng ngũ thân hình gầy gò lên tiếng:" có thể sử dụng vũ khí không "
" Có thể nhưng sẽ được phát sau khi vào trận "
Sau khi trả lời nam nhân kia, nhận thấy hắn không nói nữa Trúc Diễm lúc này cắt cao thanh âm " khảo thí bắt đầu tất cả mời bước vào cổng "
Năm đệ tử đầu hàng bắt đầu ấn chú vào lòng bàn tay hướng về năm khối pha lê một loạt tia sáng đan xen nhau rơi vào chiếc cổng hình cung chính điện không khí bên trong biến đổi khôn lường cuối cùng chỉ thấy một mảnh rừng tiêu điều lá cây đã khô héo từ lâu hiện ra.

Mấy người đầu hàng hơi khự lại nhưng nhanh chóng bước lên tiến vào.

_________
Tg:
21/4/2022
Hơi muộn, cảm tạ đã ủng hộ
Ngủ đây a.


Bình Luận (0)
Comment