Karrie cau có mặt mày, cảm thấy cực kỳ tồi tệ.
Cô vừa mới trở về từ chiến trường, thế nhưng lại bị cách chức ngay tức khắc.
Vào giây phút chuẩn bị tử chiến, thành chủ đã gửi một tin nhắn để đàm phán hòa bình với đối phương.
Cô đương nhiên phản đối hòa đàm, thậm chí còn ầm ĩ một trận với thành chủ, thế nhưng cũng không thể thay đổi cục diện. Nếu không đàm phán hòa bình, thì đồng nghĩa với kết cục tuyệt diệt, thành chủ rõ ràng không muốn toà thành Mục Phu bị huỷ hoại bằng phương pháp tàn khốc như vậy.
Kết thúc hòa đàm, thành chủ toà thành Mục Phu nguyện ý từ bỏ Lỗ Trùng, đồng thời chuyển nhượng hai chòm sao cho đối phương để bảo toàn nền văn minh Mục Phu.
Khi cô mang dẫn đội trở về, cũng chính là lúc từ bỏ chức vụ trưởng đoàn.
Hiện tại, cô chỉ có một mình.
Biện pháp cắt đất cầu hòa có chút trào phúng.
Nhưng Karrie biết rõ quyết định của thành chủ là hoàn toàn đúng đắn, giữa việc phải cắt đất và bị tiêu diệt, thì thành chủ chắc chắn sẽ lựa chọn cắt đất.
Cô cũng không biết phải miêu tả tâm trạng hiện tại của mình như thế nào.
Thế lực vô danh kia sở hữu thực lực vũ trang cực kỳ mạnh mẽ, dễ dàng đâm xuyên thủng toà thành Mục Phu, cũng như đánh gục toàn bộ sinh lực của bọn họ. Tuy nhiên, cô chưa nghe đến từng nghe nói qua bọn hắn bao giờ, điều này chứng minh rằng đối phương có sức nhẫn nại rất lớn, cũng như tham vọng vô cùng mạnh mẽ.
Bây giờ, về cơ bản, toà thành Mục Phu đã không còn khả năng phản kháng, giống như bị chặt đứt hai tay, nếu như đối phương muốn thôn tính nơi này, thì còn dễ dàng hơn cả ăn bánh.
Mặc dù Karrie biết rằng chính mình có chống cự thì cũng sẽ phải bỏ mạng, nhưng cô thà chết đứng còn hơn chết quỳ, dù sao thì ai cũng phải chết, chỉ là chết sớm hay muộn mà thôi.
“Sau ngần ấy năm trong quân ngũ, đã đến lúc tận hưởng cuộc sống rồi.”
Karrie tự cười nhạo bản thân, cởi bỏ chiến giáp, mặc vào chiếc váy đã lâu ngày bám đầy bụi trong tủ quần áo.
….
….
Trần Mặc ngồi trên xe lăn, tò mò xem xét các loại tư liệu về Thiên Tinh Bi Địa.
Trong khoảng thời gian này, hắn không ngừng tiếp nhận điều trị bằng siêu năng lực tiếp xúc với ý thức của Tiểu Ngư, hiện giờ đã có thể di chuyển hai cánh tay, thế nhưng vẫn không thể vận động ở những bộ phận khác, vậy nên cũng không có cách nào nào điều khiển được chiến giáp. Nếu như muốn di chuyển, Trần Mặc buộc phải nhờ đến sự hỗ trợ của người máy thông minh, thế nên hắn dứt khoát ngồi trên xe lăn cho thoải mái, chứ để mặc chiến giáp điều khiển cơ thể thì cũng không tốt cho lắm.
Thông tin từ trước đến nay của Thiên Tinh Bi Địa đều được thu thập cực kỳ đầy đủ.
Hắn đã kiểm tra tư liệu về các sự kiện trước đó tại Thiên Tinh Bi Địa, phát hiện ra hàng trăm ngàn sinh mệnh đến từ các nền văn minh khác nhau đều đổ về đại hội Thiên Tinh Bi Địa mỗi năm, vậy nên nếu gọi nơi đó là địa điểm hội tụ những nhân tài chân chính thì cũng không ngoa.
Nếu như đặt đại hội Thiên Tinh Bi Địa ở kỉ nguyên Trái Đất, thì đây nhất định là một sự kiện đỉnh cao quy tụ khá nhiều các nhà khoa học, chuyên gia hàng đầu trong hầu hết các lĩnh vực như vật lý, toán học, hóa học, y học, sinh vật học, khoa học máy tính, quân sự,...
Nếu như kẻ nào đó rắp tâm sử dụng vũ khí hủy diệt không gian trong đại hội Thiên Tinh Bi Địa, thì sự phát triển lịch sử khoa học của toàn bộ vũ trụ sẽ bị lùi lại hơn một nghìn năm.
Cũng chính vì thế, các chiến bộ, quân đoàn, đoàn chiến giáp đều bị nghiêm cấm tiến vào Thiên Tinh Bi Địa, chứ đừng nói là sưe dụng vũ khí hủy diệt ở bên trong nơi này.
Một khi bất kỳ quân đoàn hoặc sinh mệnh bị phát hiện mang theo vũ khí hủy diệt vào, thì tập thể hoặc cá nhân sẽ trở thành kẻ thù của toàn bộ giới khoa học và các nền văn minh của vũ trụ, đồng thời cũng sẽ phải đối mặt với sự truy đuổi của Cơ quan An ninh trực thuộc Liên minh Vũ trụ.
Mười phi thuyền của chiến bộ Thần Vệ, cùng với hai mươi phi thuyền hộ tống Joel Nanluo, mặc dù hạm đội ba mươi phi thuyền này có quy mô khá lớn, thế nhưng vẫn gần như không đáng kể trong không gian vũ trụ vô tận.
Thanh Mộc Lạc nhìn xung quanh, không biết diễn tả tâm trạng của mình như thế nào.
Cho dù giáo sư ở trên phi thuyền của đối phương, nhưng hắn đã tiếp nhận nhiệm vụ hộ tống ông ta, tất nhiên cũng không có lý do rời đi.
Mấy ngày nay, thông qua cuộc đối thoại giữa hai người, hắn vẫn thu được một số tin tức.
Trần Mặc – người ngồi trên xe lăn, được đông đảo chiến giáp sư gọi là Thần Vương.
Đối phương không phải là người thừa kế của một nền văn minh đỉnh cấp, nào đó mà đã là một vị vua thực thụ.
Vị Thần Vương này đều dành thời gian mỗi ngày để ngắm nhìn tấm bia của Thiên Tinh Bi Địa, hơn nữa còn quan sát vô cùng cẩn thận, như thể chưa từng nhìn thấy nó bao giờ. Có đôi khi, đối phương và giáo sư còn thảo luận với nhau về những thứ mà hắn hoàn toàn không hiểu gì.
Người phụ nữ luôn bảo vệ Trần Mặc cũng được những chiến giáp sư đó gọi là Thần Hậu, vậy nên hắn có thể suy đoán cô ấy chính là vợ của Trần Mặc. Hơn nữa, hai người bọn họ còn có con thú nhỏ rất dễ thương và thông minh, người phụ nữ được gọi là Thần hậu hình như có thể hiểu được âm thanh của con thú nhỏ này.
Ngoài ra, Thanh Mộc Lạc còn để ý thấy một người đàn ông có bộ dáng cực kỳ lạnh lùng, lúc nào cũng đang chuyên chú chạm khắc xương cốt động vật. Hắn từng bị người đàn ông lạnh lùng liếc mắt một cái, liền có cảm giác như bị dã thú đáng sợ nhìn chằm chằm, lập tức phát lạnh toàn thân.
Bên cạnh đó, những thành viên trong chiến bộ Thần Vệ này đích thị là những chiến binh kinh khủng nhất mà Thanh Mộc Lạc đã từng gặp qua. Bọn họ một mực canh giữ vị trí của mình từ đầu đến cuối, người nào người nấy đều cực kỳ tỉ mỉ, nghiêm khắc đến mức kinh hoàng, hơn nữa còn không thường xuyên nói chuyện, giống như những bức tượng điêu khắc.
Thanh Mộc Lạc nghĩ không ra, rốt cuộc là thế lực nào đã bồi dưỡng nên một quân đoàn kỉ luật kinh khủng đến nhường này, hơn nữa còn luôn dành ra sự tôn sùng rất chân thành, rất thuần túy đối với Trần Mặc.
Hắn gần như có thể khẳng định, chỉ những lực lượng vũ trang đến từ nền văn minh thần cấp mới có khả năng đánh bại quân đoàn này.
Đột nhiên, khung cảnh xuất hiện màn hình ba chiều làm cho Thanh Mộ Lạc bày ra biểu hiện vô cùng chấn động.
“Chúng ta đã đến Thiên Tinh Bi Địa.”
Mọi người nhìn lên màn hình ba chiều, liền phát hiện ra một hành tinh khổng lồ đơn độc xuất hiện với vô số kí tự tượng hình được khắc ở bề mặt.
Thiên Tinh Bi Địa.