Thứ Xuất Thứ Xuất

Chương 40

Edit: Hắc Phượng Hoàng

Đại nãi nãi xuất thân bất phàm, xế chiều hôm nay không đi dạo, có thể thấy được có hàng trữ rất tốt. Cái của Vinh Trăn kia có phong vị điền viên lại làm tinh xảo, cũng khó mà so sánh. Không chừng còn mới mẻ hơn cả của đại nãi nãi, dù sao bọn họ thẩm mỹ quan giống nhau, cái tiều phu kia rốt cuộc làm cho Vinh Trăn hai mắt tỏa sáng, thật không dễ dàng. La Y không có nắm chắc, trong đầu đang nghĩ biện pháp. Dung Nghi tiền đồ về sau chỉ là dựa vào quyên cái chức quan nhàn tản, nhưng chức quan nhàn tản, thoát nạn mù chữ không qua thuần thất học. Để tránh về sau tạo thành đứa nhỏ tâm linh vặn vẹo, nhất định phải khiến hắn đọc nhiều sách một chút. Huống chi đồ chơi Tứ Thư Ngũ Kinh này là tài liệu tiêu chuẩn tẩy não thời đại chủ nghĩa đế quốc, tỷ như lũ người nhà mẹ đẻ nàng kia đã chịu lễ rửa tội, sở dĩ làm việc còn tính đáng tin. Cho dù cổ hủ như cha nàng cũng được, ít nhất có thể làm cái Huyện lệnh ngoại phóng, nàng cũng có thể nhìn xem phong cảnh các nơi, không uổng công xuyên qua một lần chứ?

Huống chi cha hắn tuyệt đối không háo sắc, tuyệt đối sẽ không sủng thiếp diệt thê. Bởi vì Chu tử lão nhân gia đã nói, vợ chồng là thiên lý, tiểu thiếp là người muốn, ta phải giữ thiên lý diệt nhân muốn, sở dĩ có tiểu thiếp đều thoáng có vi phạm Chu lão phu tử dạy, nhưng mà khai chi tán diệp là chuyện lớn, miễn cưỡng triệt tiêu. Nếu lại sủng thiếp diệt thê, nên tự treo nhánh Đông Nam rồi. Haiz haiz, tuy rằng người đọc sách rất nhiều khi xơ cứng làm cho người ta cực kì nôn ra máu, nhưng đổi góc độ ngẫm lại cũng rất đáng yêu. Trọng điểm là so với Dung Nghi, tinh tinh đực còn đáng yêu hơn!

La Y đi ba vòng ở trong sân cũng chưa nghĩ ra cách. Một trận gió lạnh thổi đến, nàng lạnh rụt cổ một cái. Trời đã tối đen, chuông gió trên cây vang lên đinh đinh đang đang, trái ngược với phim ma. Ách... Quỷ... >
Vú già phòng bếp nhìn La Y quất thẳng tới khóe miệng, bí đỏ... Ngươi một cái nãi nãi mười ngón không dính nước tìm bí đỏ làm gì? Nhưng cũng may không phải là thứ tinh quý nên không lên tiếng. Bí đỏ vẫn để đấy, mặc dù là đồ ăn cuối mùa thu, nhưng để tới đầu mùa xuân vẫn không sao. Chẳng qua mùa đông không có rau dưa gì, đã ăn gần hết. La Y nhìn bí đỏ lớn bằng chậu rửa mặt phiền muộn.

”Nãi nãi đây là muốn làm gì?” Quất Tử không hiểu hỏi.

”Ta muốn lấy bí đỏ làm đèn lồng, không ngờ chỉ có quả này.” Đèn bí đỏ Halloween đều nhỏ nhỏ mới đáng yêu, một cái lớn như vậy, rùng mình...

”Bí đỏ đều lớn như vậy mà...” Hướng ma ma quẫn: “Còn có một loại nhưng rất dài, nãi nãi xem được không?”

La Y theo cánh tay Hướng ma ma chỉ, ách, còn không bằng bí đỏ chậu rửa mặt này. Không có biện pháp, ôm hai cái trở về trước rồi lại nghĩ biện pháp vậy. Nếu không ngày mai chỉ có thể dâng lên tiên hạc rất nhàm chán vậy.

Mọi người phòng bếp quẫn quẫn nhìn La Y mang người tới ôm đi bốn bí đỏ, theo sau ríu ra ríu rít bát quái lên.

Dung Nghi rất hiếu kỳ với trận đấu của La Y, nhìn thấy mấy người Quất Tử bế vài trái bí đỏ trở về cũng giật mình: “Chẳng lẽ ngươi dùng này đốt đèn?”

”Không thể?”

Dung Nghi tê cứng một chút: “Có thể, ngươi nói có thể là có thể.”

La Y gọi người lau sạch sẽ bí đỏ, bản thân mình lục ra giấy và bút mực nằm sấp ở trên bàn lò bắt đầu làm thiết kế. Đèn bí đỏ chính là chạm rỗng bí đỏ khắc hoa văn, làm cho ánh sáng xuyên qua hình thành ngọn đèn lồng nhỏ. Bởi vậy hoa văn rất trọng yếu, vẽ cái mặt quỷ Halloween là tuyệt đối không được. Còn có, đèn bí đỏ bởi vì bên trong có ngọn nến, độ ấm sẽ hun bí đỏ phát ra vị ngọt nhẹ, rất thoải mái tự nhiên, một trái bí đỏ lớn như vậy thì phải suy xét ngọn nến có bao nhiêu ly. Còn có trên đỉnh ngọn nến sẽ có hơi nước, cho nên trên đỉnh ngọn nến phải chạm rỗng, nếu không hun đen thì khó coi. Nghĩ đến đây, lại bảo người đi phòng bếp ôm thêm mấy quả bí đỏ tới, dù sao nó không đáng giá tiền, cái này có thể giày vò được. Đương nhiên thuận tiện nhận Dung Nghi nửa xâu tiền đi khen thưởng, trong lòng còn bĩu môi, thực đắt! Nửa xâu tiền này có thể mua mấy chục trái bí đỏ.

Vốn nàng là từ đèn bí đỏ nghĩ đến đèn quả táo, nhưng phương pháp phòng oxy hoá quả táo đã quên rồi, lại không có Baidu cho nàng tìm đành phải thôi. Quất Tử sao vỏ, độ ấm ngọn nến hiển nhiên không đủ hun ra mùi, vẫn nên để ở trong lư hương. Mùa đông tổng cộng không mấy thứ hoa quả. Haiz, nhớ tới năm đó hoa quả sắc thái sặc sỡ kia đầy thị trường, khổ tâm đầy bụng.

Dù sao đã từng học thêu nên biết rất nhiều hoa văn. Nhưng cảm giác, cảm thấy không tốt, hình dạng phải tinh xảo mới được, bí đỏ dầy như thế, làm thế nào cũng không ra cảm giác tinh xảo.

Dung Nghi ghé vào bàn nhìn nói: “Phải làm đại khí hơn mới tốt.”

”Ngươi cảm thấy dùng cái gì tốt?”

”Hoa văn tường vân, hoa văn Thao Thiết. Cổ xưa thô ráp, đường vân của chúng nó đại khí, đặt ở trên bí đỏ không kỳ quái.”

La Y gật đầu, Dung Nghi dù sao cũng là xuất thân hầu môn, thẩm mỹ cơ bản vẫn phải có. Thời gian không nhiều lắm không cho nàng do dự. Ôm lấy một bí đỏ đã rửa, cầm bút lông cừu vẽ một chuỗi hoa văn tường vân. Lại ở mặt trên một trái bí đỏ khác vẽ hoa văn Thao Thiết. La Y gọi Quất Tử lấy đao khắc của nàng ra chuẩn bị khởi công.

”Ngươi còn có đồ chơi này!?” Dung Nghi thực kinh ngạc.

”Rất kỳ quái sao?” La Y ù ù cạc cạc.

”Nào có nữ hài tử động đao chứ?”

”Khắc dấu đấy! Nhưng mà ta học không tốt. Phỏng chừng còn không khắc được quả bí đỏ này, thử trước lại nói.”

Dung Nghi thực bị giật mình, hắn thực sự chưa thấy qua nữ hài tử biết khắc dấu. Kỳ thực La Y cũng không biết, thời gian giữ đạo hiếu nhàm chán học một chút mà thôi. Nhưng nếu đã học qua, mặc kệ có được hay không, đao khắc vẫn làm làm đồ cưới bồi tới. Nàng còn có một cái tốt hơn, Vu thị lấy từ nhà mẹ đẻ thêm trang, kỹ thuật của nàng rất cùi bắp, không nỡ lấy ra khắc bí đỏ.

”Nói tới khắc dấu...” La Y nghĩ tới chuyện kiếp trước, kích động gọi người: “Quất Tử, đi phòng bếp lấy mười cây cải củ, lớn một chút, lớn bằng chừng này này, loại màu đỏ ấy!”

Giằng co bí đỏ ép buộc cải củ, Dung Nghi vã mồ hôi: “Ngươi lại muốn làm gì?”

”Ha ha, thử nhìn một chút.” Cải củ ơi cải củ, lúc trước nàng đã từng làm con dấu giả tạo, thực hoài niệm. Không biết cải củ có thể làm ra ngọn đèn lồng hay không. Nghĩ như vậy, vừa vội vừa hô: “Dữu Tử, ngươi đuổi theo Quất Tử, bảo người phòng bếp giúp ta nạo hết ruột cải củ đi!” Dữu Tử vẻ mặt đầy mồ hôi. La Y viên mãn, cải củ kia còn có chút cảm giác tinh xảo, liền tính bí đỏ thất bại, cải củ coi như có thể qua cửa.

Chờ La Y khắc hoa văn tường vân xấu vô cùng cho trái bí đỏ đầu tiên xong, còn chưa kịp thu thập Dung Nghi cười không thở nổi, Quất Tử và Dữu Tử dè dặt cẩn trọng dùng khay nâng mười cây cà rốt đã nạo sạch ruột chỉ còn lại lớp vỏ mỏng manh vào. Cải củ không lớn, vỏ vừa mềm, xem như khắc dễ hơn. La Y dặn dò vài câu Quất Tử Dữu Tử sai hai người nữ công làm tốt hơn đi làm. Quất Tử Dữu Tử không phụ sự mong đợi của mọi người, riêng từng người khắc hỏng hai cây, còn dư lại toàn bộ khắc thành công hoa văn Cát tường. La Y lại dặn dò ngâm ở trong nước, ngàn vạn đừng ỉu xìu, mới quay đầu tai họa bí đỏ hoa văn Thao Thiết. Đao khắc đó là khắc tảng đá, tuy rằng sắc bén, nhưng tảng đá mới bao nhiêu? Bí đỏ bao nhiêu? Không có biện pháp lại sai người chạy vào phòng bếp lấy vài cái dao chuyên môn khắc rau dưa đến. A mi phò phò.

Liên tục ngày lễ, Dung Nghi cùng đám kia hồ bằng cẩu hữu điên hơn nửa tháng, nhìn thời gian không còn sớm, ngáp dài chạy đi ngủ. La Y tìm được trò chơi hay, tinh thần cực độ phấn khởi. Tiếp tục tai họa lần lượt bí đỏ. Tuy rằng bởi vì nàng thường xuyên nạp đế giày, luyện khí lực tương đối khủng bố, nhưng nhiều bí đỏ như vậy không có khả năng một người thu phục. Bởi vậy từ trái bí đỏ thứ ba bắt đầu nàng chỉ khắc vỏ, công tác vét sạch ruột giữ lại cho mãnh nhân phía sau, Dương ma ma.

Vẫn bận đến sắp hết giờ sửu mới làm xong cái cuối cùng. Tương đối không báo hỏng bốn bí đỏ, quả nhiên người cuối cùng lưu sướng nhất. Dương ma ma đi theo khắc lại nhiều như vậy, tay nghề cũng luyện quen thuộc. Bên cạnh chém gọt gọn gàng. La Y dùng châm thêu hoa thô thô cố định vị trí vài ngọn nến, đuổi Dung Nghi đi, ngả xuống giường vừa cảm giác thơm ngọt cho đến mặt trời cao chiếu.

Nếu thi hoa đăng, chắc chắn sẽ không vào ban ngày. Nàng còn chưa làm xong, đuổi Dung Nghi đi thỉnh an thuận tiện xin nghỉ. Thái phu nhân nghe vậy là La Y tự mình động thủ, tò mò không được. Hỏi Dung Nghi, Dung Nghi cũng không biết, càng thêm tò mò. Từ đầu không để ý chuyện La Y không thỉnh an, từ lúc nhận được tin tức bắt đầu ngóng trông. Quả nhiên là người rảnh rỗi đến cảnh giới nhất định còn có hiềm nghi động kinh.

Đến giờ Dậu, La Y lấy bí đỏ hun ở bên trong lô nhỏ ra nữa, quả nhiên đã hun ra mùi bí đỏ. Lại đồng loạt đốt ngọn nến hồng. Đáng tiếc thời gian không đủ, nếu không định chế vài cái ngọn nến bảy màu mới dễ coi đấy. Càng lấy cà rốt trong nước mới vớt ra hong một chút, lấy bút lông cừu bút dính thuốc màu đỏ, dùng phương pháp vẽ bên trong, tùy ý vẽ vài cái đồ án - - qua năm mới bên trong sáng choang xua tan điềm xấu. Đốt ngọn nến nhỏ, tổng cộng sáu cái đặt ở chung quanh bí đỏ. Đưa vào một hộp giấy lớn, gọi hai bà vú già một đường đi theo La Y tới Tiên Huyên Đường.

Thái phu nhân sớm chờ, tuy rằng ngày hôm qua La Y làm động tĩnh rất lớn. Nhưng mấy vú già đều thành tinh, biết lão tổ tông muốn cùng cháu trai đệ nữ chơi trò chơi, ai dám không ánh mắt truyền cho các chủ tử biết?

Đại nãi nãi đến trước tiên, nàng căn bản không để ý loại chuyện này, còn bận rộn quản lý nhà cửa mệt chết đây! Lại nói loại phần thưởng này, loại nhân vật nắm chắc thắng khinh thường tranh giành này, ưu việt không thể để một mình nàng chiếm hết, như vậy quá dễ dàng bị người hận. Trường hợp không ảnh hưởng toàn cục, nàng đây trưởng tẩu khiêm nhượng hơn, đúng là lệ thường. Lấy ra quả nhiên là hình thức Cát Tường cung đình tươi mới, nhưng mà khó được chính là đèn pha lê, tất cả mọi người khen ngợi. Người thứ hai trình diện chính là La Y, đồ nàng không cầm trong tay, mà là đặt ở bên trong thùng giấy, đương nhiên không nhìn thấy được. Đang định mở ra, Vinh Trăn mang theo chiếc tiều phu đến đây. Ánh mắt Thái phu nhân bị hấp dẫn liên tục khen tốt. Thấy cái gì là khen cái đó tốt, có xu thế người người có thể lĩnh phần thưởng. Tán thưởng một hồi, lại nghĩ tới La Y.

”Chỉ ngươi linh hoạt, dùng cái hộp chứa lại, còn không mở ra cho chúng ta xem xét?”

”Lão thái thái nhất định chưa thấy qua, hôm nay cháu muốn lập công lớn nhất.”

”Con cứ nói bậy đi, lão thái thái cái gì chưa thấy qua?” Tào phu nhân sẳng giọng.

”Ha ha, lời này không thể nói. Nhưng nếu ta đã thấy rồi, cần phải phạt.” Thái phu nhân nói.

”Được, phạt cháu quét tước phòng cho ngài một tháng liền được không?” Theo Lý Hoàn nói, Vương Hi Phượng ra chủ ý quét phòng vừa nhã vừa thú vị. Có lẽ tương đối phù hợp khẩu vị người nhà này?
Bình Luận (0)
Comment