Thứ Xuất Thứ Xuất

Chương 75

Edit: Hắc Phượng Hoàng

Hướng ma ma ngây người, rất lâu mới nghĩ ra được người trước mắt này là ai: “Đây là đại cô nương Tào gia?”

Hoa Thải nghẹn ngào gật đầu, nàng không dám lên tiếng, rất sợ ở đại môn khóc lên, sẽ hủy đi sinh cơ gần ngay trước mắt.

Hướng ma ma cũng coi như kiến thức nhiều, lập tức phúc thân hành lễ nói: “Đại cô nương ngồi tạm, ta mới từ bên ngoài trở về, lại đi xem phu nhân có ở nhà không.”

Hoa Thải nghe vậy, nháy mắt cảm thấy một trận choáng váng mắt hoa, nếu La Y hận cả nàng...

Cũng may đồng chí La Y tương đối thiện lương, tự mình chạy ra cửa, nhìn thấy Hoa Thải vẻ mặt cầu xin, nói thẳng: “Đại biểu tỷ sao lại ở chỗ này?”

Hoa Thải lập tức tiếp lời: “Đây là Từ tẩu tử, ta cùng với mẫu thân lạc nhau, ít nhiều Từ đại ca và Từ tẩu tử đưa ta lại đây.”

La Y liếc nhìn Trần thị nói: “Tôn phủ là...”

Trần thị thấy La Y nhìn chằm chằm đồ tang của bà, vội nói: “Vốn là vong phu đồng ý đưa Tào cô nương tới, không ngờ đi nửa đường lại mất. Chúng ta buôn bán cần danh dự, ta đành phải đưa tới đây. Một thân quần áo tang va chạm rồi.”

La Y mặt hiện cảm kích nói: “Thật sự là đa tạ đa tạ, ngài không biết đâu, cô phu nhân chúng ta hôm kia đã vào kinh. Nói trên đường làm lạc mất cô nương, đang gấp rút nổi điên đây. Kính xin ân nhân vào trong phòng ngồi!” Nếu Hoa Thải nói là lạc nhau, vậy cứ nói theo câu chuyện đó cho an toàn.

Trần thị đi từ Hầu phủ tới, nào dám một thân quần áo tang chạy vào nhà người ta? Thấy vị trước mắt này nói chuyện với Hoa Thải, cũng bất chấp thiệt giả, dù sao thân phận là thật sự, truy cứu ra thương hộ bọn họ không gánh được. Lời khách sáo chỉ nói vài lời, khăng khăng đòi đi, sợ quan gia để mắt tới bọn họ. La Y miễn cưỡng không giữ được, đành phải nhìn bọn họ chạy như làn khói. La Y âm thầm thở ra, nàng không sao cả, nhưng cổ nhân cực kì kiêng kị, may mà bọn họ thức thời.

Nhìn xe ngựa đi xa, hai đầu gối Hoa Thải mềm nhũn, quỳ quỳ rạp trên mặt đất gào khóc.

La Y rút rút khóe miệng, đây là ở cửa nha. Tiểu môn tiểu hộ không đến nỗi không chú ý đến mức này, nhưng vẫn phải bạo lực xách nàng đi vào. Đưa thẳng tới giường, để nàng khóc đủ.

Hoa Thải khóc thiếu chút nữa sốc, miêu tả lại hỗn loạn cực đoan. Cũng may La Y sớm biết đại khái từ Vu thị, giờ cũng đoán được, nghe hiểu tất cả. Mặt trời đã xuống núi, sắp tới giờ cấm đi lại ban đêm, đi báo Vu thị cũng đã muộn rồi. Đành phải tạm thời dàn xếp Hoa Thải ở phòng của Tiết di nương trước kia, đợi ngày mai đi hỏi ý kiến.

Dung Nghi ở trong sân nghe đầy đủ câu chuyện, đợi đến Hoa Thải đi ngủ, mới chạy tới bát quái: “WOW, còn có mẹ cả như vậy á! Chúng ta đúng là thần Phật phù hộ!”

Hoa Thải xuất hiện, chuyện năm đó khó tránh khỏi bị lục ra, La Y mệt mỏi nói: “Nếu không phải mẹ cả nàng, ta cũng không phải gả gấp như vậy.”

Dung Nghi mặt dày mày dạn cười nói: “Vậy đúng là làm chuyện tốt đấy!”

”Phi!” La Y liếc mắt nhìn, bản thân mình không nhịn được cười rộ lên.

”Nàng làm thế nào đây?” Dung Nghi nói: “Nhà chúng ta không lớn, một đại cô nương ở nơi này cũng không hay.”

La Y thở dài: “Trước hỏi qua tẩu tử nhà mẹ đẻ ta đã, ở nơi này của chúng ta không tiện, nhà mẹ đẻ ta càng không tiện. Cô phu nhân vẫn còn đang ở trong thôn trang. Đưa đi chỗ mẹ cả kia, đó gọi là đi chịu chết.” Từ đề tài đó, tính cả Vu thị cũng nói cho Dung Nghi, cuối cùng Dung Nghi giải khai những nghi vấn vừa rồi. Cô phu nhân thật là...

Ngày hôm sau, Dung Nghi phải lên khóa, thuận tiện sớm lánh đi ra ngoài. La Y sai người đi báo tin Vu thị và Cẩm Tú, xử lý xong gia vụ, Hoa Thải mới tỉnh lại. Không thiếu được lại một trận khóc.

La Y khuyên nhủ: “Đã đến chỗ ta rồi, đừng sợ. Ngươi là lương gia tử, thân khế làm thiếp không có hiệu lực. Cứ khăng khăng nói là bị lừa, bảo Nhị ca đi lên quan phủ lập hồ sơ, nhà chúng ta nhận ngươi cũng không sao.”

Hoa Thải khóc thút thít nói: “Tam muội muội, thật sự cám ơn ngươi nhiều. Nếu không ta... Ta... Thực sự mất mạng! Ngày đó vị Từ gia kia, là muốn ghìm chết ta. Cảm ơn ngươi đã không để ý tới hiềm khích trước kia.”

”Năm đó cũng không phải lỗi của ngươi.” La Y lại trấn an vài câu, Cẩm Tú đã đến, không bao lâu Vu thị cũng đến.

Mọi người hành lễ với nhau, Vu thị nói: “Ta báo cho lão thái thái biết trước, tạm thời gạt cô phu nhân. Đứa bé ngoan à, mẫu thân ngươi lớn tuổi già rồi hồ đồ rồi, ngươi yên tâm chớ buồn, đừng so đo mới tốt.”

Hoa Thải cũng biết trên đời không có đạo lý thứ nữ chỉ trích mẹ cả, chỉ cần có một phần sinh cơ, nàng không mong gì hơn nữa.

Cẩm Tú nói: “Ngươi ngày sau có tính toán gì không?”

Hoa Thải lắc đầu: “Có miếng cơm ăn là được, chỉ là, ta không muốn làm thiếp người ta.” Làm thiếp quá kinh khủng, sinh đứa con ra sẽ giống như nàng, còn không bằng không sinh.

Vu thị và Cẩm Tú tiếp xúc toàn nhân sĩ địa vị cao, cho dù có mấy thân tộc nhà nghèo, đó cũng là thư hương môn đệ, không có khả năng cưới Hoa Thải một nữ nhân đã đi một bước như thế. Đành phải cùng nhau nhìn La Y.

La Y bất đắc dĩ: “Ta đi hỏi một chút. Chỉ là đại biểu tỷ ở chỗ của ta không tiện.”

Cẩm Tú gật đầu: “Biểu muội tạm thời đi theo ta đi.”

Hoa Thải lại nhẹ nhàng thở ra, Tiêu gia là địa bàn của Tiêu thị, nàng sợ hãi lắm. Lúc này coi như gặp được đường sống trong cõi chết, vô cùng cao hứng đi cùng Cẩm Tú.

La Y đi thả ra tin tức, nói biểu tỷ muốn lập gia đình. Đám tam cô lục bà thích làm mối mai thoáng chốc như đánh máu gà, không mấy ngày đã tìm được một người đàn ông độc thân. Chính là Lý Đại đầu đường bán đậu hủ, mẹ không còn, chỉ còn lại một người cha mặc kệ mọi chuyện. Đang cần một nàng dâu biết tính sổ. Đậu hủ phường chỉ có một cửa nhỏ, cũng may đó là sản nghiệp nhà mình. Cũng coi như thường thường bậc trung, chỉ yêu cầu biết tính sổ, thật sự hơi khó xử. Hoa Thải biết chữ, chuyện tính sổ La Y một ngày đã dạy cho xong. Chỉ chờ sau này tự nàng đi làm cho quen. Lý Đại cảm thấy trên trời rơi xuống một cái bánh nhân thịt đập trên đầu hắn, nếu không phải nói là thân thích hàng xóm, hắn còn cho rằng đây là nói dối.

La Y hỏi ý kiến Hoa Thải, Hoa Thải hiện thời yêu cầu rất đơn giản - - ăn no mặc ấm không làm tiểu tam. Điều kiện có, đậu hủ phường cũng rất tốt. Lúc làm mai nói với đối phương nhà gái bị người ta lừa qua, chỉ cầu Lý gia đừng lên tiếng. Cẩm Tú vốn cực kì mê người đọc sách, sau khi gả cho thám hoa, càng là vạn vật đều hạ phẩm, chỉ có đọc sách cao. Đậu hủ là sản phẩm phụ nông, không không thuộc về thương hộ, con cháu có thể thi khoa cử! Đây cũng là nguyên nhân vì sao Cẩm Tú nói là bị bắt, mà không phải là gả lần hai. Con phụ nhân gả lần hai, không có tư cách đi khoa cử.

Lý Đại vừa nghe nhà gái giải thích lý do, lại nhìn vị hôn phu biểu tỷ muội Hoa Thải, được chứ, một cái Thám hoa, đó là sao Văn Khúc hạ phàm! Một tú tài, cũng là tài tử, còn là hậu duệ hầu môn. Bị hai chữ khoa cử làm quáng mắt, không đồng ý đó là heo! Ít nhất về sau ai còn dám hỏi thu phí bảo hộ hắn là bà con huynh đệ đồng hao quan gia!? Lại nhìn bộ dáng Hoa Thải rất xinh đẹp, lịch sự, khác rất nhiều so với dân chúng bình dân, thật sự là làm mù mắt chó. Trong lòng thầm vui vẻ, nàng dâu này chỉ ngồi không cũng có lời!

Hoa Thải đã trải qua rất nhiều việc, coi như hiểu được rất nhiều đạo lí. Từ nay về sau trâm gỗ quần vải, an phận thủ thường làm Tây Thi đậu hủ của nàng đi. Lão thái thái Tiêu gia sau khi nghe nói vậy, chỉ hít một câu: “Haiz, nếu Hoa Anh cũng có một mối hôn sự như vậy thì tốt rồi.”

Mới là lạ! Lý gia đưa sính lễ tới đây xa xỉ nhất là một bộ đồ bạc. Một món đồ vàng cũng không mua nổi, đừng nói tới đá quý. À, còn có một cặp trâm đồng, miễn cưỡng tính có liên quan tới chữ vàng. Vải vóc tốt nhất là vải bông Tùng Giang đã từng bị Dung Nghi ghét bỏ, còn chỉ có một thước. Đại số trong đó La Y thấy đều là vải bông hoa nhỏ đơn thuần không thể lại đơn thuần hơn - - thứ dân không được mặc vải dệt hoa. Đậu hủ phường phải nhóm lửa, lửa cháy nhuốm khói không nói, canh bốn đã phải rời giường làm việc. Đậu hủ ngày nào cũng được ăn, cá thịt bảy tám ngày mới ăn một lần, đều là Lý gia chiếu cố vị hậu duệ nhà quan Hoa Thải này.

Đậu hủ tuyệt đối là kiếm tiền + công tác cường độ cao, giống với ngành IT ở đời sau. Hoa Anh ăn được khổ cực này mới có quỷ! Hoa Anh coi như bỏ qua, nếu như thực nói gả cũng sẽ không thể quá kém, tuổi cũng không được quá lớn, tính cách còn phải có cải biến. Mà ở đây sinh con tuyệt đối là chuyện một chân đạp vào quan tài. Thai vị không ổn định và đứa con lớn nhỏ còn có thể khống chế được, nếu cuống rốn vòng gáy tạo thành thai vị không ổn thì làm sao? Trực tiếp chính là một thi hai mệnh. Hoa Anh rốt cuộc có mấy cữu cữu lăn lộn không kém, đồ cưới cũng làm ra, làm vợ kế nhà người ta chắc không có vấn đề gì. Nhưng không chịu đựng nổi nàng có một bằng hữu giống như lợn.

Mẹ ruột nàng Tiêu thị, tuyệt đối thuộc loại máy bay chiến đấu cực phẩm. Cản ngăn không chọn được ai. Đến bây giờ còn đang chửi rủa Hoa Thải, nói nàng làm phiền hà người nhà, không bằng sớm bóp chết, lãng phí lương thực nhiều năm như vậy. Hoàn toàn không nghĩ rằng chính bà bán người ta đi, càng không nghĩ tới chính bà ta nhiều năm phô trương ương ngạnh, bây giờ trong tộc không có người nào cầu tình cho. Bởi vậy mặc dù Hoa Anh có gả thuận lợi, cũng không đủ bà ta quấy rối. Đây không phải là kết thân, mà là là kết thù. Ba vị cậu làm sao nhận đi làm thù? Không chơi hại người như thế.

Nhắc tới cô phu nhân, La Y thật cảm thông cho mấy đứa con của bà ta. Hoa Thải xem như đã tránh ra, mặc dù khổ cực một chút, nhưng vị hôn phu lại đối xử nàng vô cùng tốt, tuy rằng không có văn hóa gì, nhưng học rất giống văn nhân tiểu ý ôn tồn. Không nói cái khác, chỉ nhìn ở bên trong hai mắt to không thể giấu được thần thái kia, vừa xem hiểu ngay. Hoa Anh xem như hoàn toàn bị hủy, như vậy Hoa Chương thì sao?

Có một mẹ đẻ bán nữ nhi cho người ta làm thiếp, đừng nói hắn trình độ phổ thông, chính là hắn thiên phú bát cổ thần hồ kỳ kỹ, cũng không có ai dám làm người bảo lãnh cho hắn đâu. Huống chi thi công danh phải về nguyên quán, nguyên quán của hắn... Tú tài nào đứt gân não mới phiêu lưu mạo hiểm đắc tội dòng họ Tào thị làm bảo lãnh cho hắn? Mặc dù có một hai người như vậy, thí sinh còn phải một tổ năm người bảo vệ lẫn nhau. Người đần độn lắm mới lấy tiền đồ của mình ra vui đùa?

Được rồi, không khoa cử, ta liền sống cuộc sống bình thường. Luận điều kiện bản thân Hoa Chương hơn Dung Nghi, nhưng độ khó dạy dỗ tăng lên hai trăm điểm. Tại sao, mẹ đẻ Dung Nghi chỉ gọi là di nương cho dễ nghe thôi, thực tế địa vị trong dòng họ là thông phòng. La Y nếu không nể mặt Dung Nghi, khi nhàn thoại với người khác có thu thập bà ta, trong nội tâm vẫn nhường bà ta nhiều. Dù sao thế giới này nhiều người duy trì dòng chính. Nhưng mẹ ruột Hoa Chương là vợ cả, đó là mẹ chồng ruột, phản bác một câu có thể bị gắn tội danh bất hiếu. Phải làm sao?

Lại nói, nếu như nói Dung Nghi đã từng ngạo khí, nhưng mà cực độ tự ti phô trương thanh thế, Còn Hoa Chương chính là che dấu kiêu ngạo cực đoan. Dung Nghi ngạo khí đơn giản cha ruột là Hầu gia, cha ruột mất đi, lập tức héo, cho dù hắn không muốn thừa nhận, cũng biết ở nhà không có địa vị gì. Giống như năm đó cả nhà đều biết La Y đánh hắn, lại không có bất cứ người nào chỉ trích La Y thay hắn. Chỉ cảm thấy ngươi vì con vợ lẽ mà tranh đấu thông gia, không nói tới việc không tranh đấu nổi, từ đầu đã lười phí công phu này. Có thể thấy được hèn mọn này.

Hoa Chương thì sao? Địa vị bên ngoài coi như cũng tạm, dù sao cũng là xuất thân đại tộc, mọi người coi như có lý. Nhưng ở nhà tuyệt đối là Kim Phượng Hoàng. Tùy hứng như Hoa Anh, cũng biết ngày sau gia sản đều là của Hoa Chương. Hắn bị sủng ái lâu lắm, địa vị trong gia đình nhỏ rất siêu nhiên, người thực chất bên trong duy ngã độc tôn như thế mới là dáng sợ nhất. Giống như ở thế kỷ 21, con một cho dù cặn bã cũng có hạn chót. Nhưng nếu gia đình này kết cấu kiểu tỷ đệ? Hạn chót cặn bã có khả năng lớn hơn một chút. Lại nếu, nam nhân này chỉa vào ba bốn năm sáu cái tỷ tỷ phía trên, xin khuyên mọi người có thể cút được xa thì cút xa, loại nam nhân này không biết tỷ lệ là bao nhiêu. Vẫn là đừng lấy huyết nhục chi khu đi giúp người đời sau nghiệm chứng đáp án kia.

Nói đến cùng, chính là nữ nhân tốt và nữ nhân xấu có tác dụng khác nhau. La Y cảm thấy việc này có ý nghĩa giáo dục. Mang ra nói cho Quỳnh Anh nghe. Bây giờ nghe không hiểu không sao cả, chỉ cần câu chuyện này làm cho nó nhớ kỹ một câu nói - - suy bụng ta ra bụng người là được.

Dung Nghi ở bên cạnh dự thính mấy lỗ tai đầy mặt mỉm cười, đúng vậy, một nữ nhân tốt là tài phú lớn nhất của một gia đình. Hắn thật may mắn, tổ mẫu của hắn giúp hắn tìm nữ nhân tốt đấy! Lão tổ tông, người ở trên trời luôn tốt đấy chứ?
Bình Luận (0)
Comment