Thú Y - Lạc Tân

Chương 11

Lưu Xuyến Tử cũng không muốn lạc hậu liền nói tiếp, ” Sáng nay nương còn dùng nhuyễn trứng muối làm cho ta bánh trứng, rất may không bị sao, phía trước có thiệt nhiều trứng gà bị hỏng. Gần đây có nhiều trứng gà bán không được, cho nên mấy ngày nay chúng ta toàn ăn trứng gà.”

Nói lời này ánh mắt Lưu Xuyến Tử không khỏi thèm thuồng, vội nuốt nước miếng, mấy ngày này ăn trứng gà so với trước đều nhiều hơn. Chung quy vẫn là đứa nhỏ, không có nhiều lo lắng lắm.

Tiếu Phúc vẻ mặt phiền muộn, ” Gần đây trứng gà hư ngày càng nhiều, nãi nãi mấy hôm nay đều nhìn chằm chằm nghĩ muốn bán nhanh đi, kiếm lại chút tiền cũng tốt.”

Lúc này Tiếu Quý luôn trầm mặc ít lời cũng nhịn không được xen mồm, ” Hơn nữa gần đây trứng gà sinh ra cũng ít không biết vì sao. Trước đây một ngày thu bốn năm trăm cái trứng, bây giờ chỉ có thể thu hơn ba trăm cái…”

Tiếu Phúc vừa nghe lời này trừng lớn mắt, ” Còn có việc này? Sao ta không biết?”

Mọi người đều nói, Tiếu Vinh cũng không ngồi yên, ” Ngươi gần đây đi thị trấn tìm việc, gia gia dặn trước không được nói cho ngươi.”

Tiếu Phúc lập tức hiểu được, cuốn họng kiềm nén chua xót. Trong nhà sợ hắn biết tràng gà không tốt, sẽ không kiên trì ra ngoài tìm việc, sợ làm hắn uỷ khuất.

Mấy năm nay Tiếu Phúc làm việc cho Triệu lão hán nhận tiền công cũng không giữ lại mà đưa cho trong nhà. Tính ra không đến lượt hắn vì còn có cha mẹ với bác, bởi vì là trưởng tử trưởng tôn nên trách nhiệm nặng nề, tuổi nhỏ đã muốn gánh vác cả nhà. Tràng nuôi gà là Tiếu gia chủ ý, mọi người mấy năm nay đều cố gắng không làm hắn luyên luỵ. Tiếu lão hán cũng muốn hắn có được đường lui, nếu tràng gà không tốt hắn vừa làm vừa suy nghĩ cũng sinh mệt nhọc.

Triệu Thanh Hà nghe không khỏi nhíu mày, trứng dị trạng có rất nhiều nguyên do, mặc kệ nguyên nhân gì cũng không phải hiện tượng tốt.

” Gà nhà các ngươi dạo này có bị kinh hách không? Ví dụ như đột nhiên một cái tiếng vang như tiếng sấm,”

Tiếu Phúc lắc đầu, ” Thôn chúng ta rất yên tĩnh đâu ra tiếng vang lớn như vậy. Hơn nữa chúng ta mua nhà ở núi hoang cách rất xa thôn, bình thường không có người đi qua.”

Trứng dị dạng có vài nguyên nhân đơn giản, thứ nhất là do nhân tố kích thích, nhiệt, tạp âm, ánh sáng mạnh, kích thích làm cho hỗn loạn, khiến cho việc đẻ trứng gà bất thường. Nếu là vậy cũng không có cách nào, đáng tiếc chỉ là khả năng nhỏ. Thuý Sơn thôn giống như đào viên yên tĩnh, Tiếu gia nuôi gà ở xa xôi, người Tiếu gia cũng có kinh nghiệm sẽ không để như vậy phát sinh, hoàn cảnh nhân tố làm cho trứng bất thường không tính lớn.

Mà nhà Tiếu Phúc đều là nuôi thả, thường xuyên phơi nắng dưới ánh mặt trời, thức ăn gia súc thiếu chất cũng không phải. Rất nhiều trứng gà đều như vậy, trứng dị thường giống như việc sinh non đều có nguyên do. Hiện tại chính là mùa xuân, trong khoảng thời gian này mưa dầm kéo dài chỉ sợ là bệnh lý. Nếu đúng là như vậy thì vô cùng phiền toái, có nhiều bệnh tật mà ngay cả kiếp trước cũng không giải quyết được, như vậy chỉ có thể bó tay mà thôi.

Triệu Thanh Hà lắc đầu, khi nào đã dưỡng thành thói quen nghĩ xấu vậy, còn chưa tận mắt đi nhìn mà đã lung tung suy đoán, ” Ta không có tận mắt nhìn thì làm sao biết, chúng ta bây giờ đi nhìn xem.”

Đám nhỏ vừa nghe đều vui vẻ nhảy dựng lên, dọc đường líu ríu giới thiệu tràng nuôi gà ra sao, bình thường nuôi như thế nào, còn bắt sâu cho chúng nó ăn từ từ.

Đại cô Tiếu Triệu thị từ xa liền nghe được tiếng động, đi ra nhìn thì gặp Triệu Thanh Hà liền hớn hở chào hỏi, ” Ai yêu, đây không phải Thanh Hà sao, rốt cuộc cũng tới nhà đại cô chơi làm đại cô mỗi ngày đều ngóng trông ngươi a. Diệu Tổ gia, đi nấu nước đường mang lên a.”

Dương thị cũng nhìn thấh Triệu Thanh Hà, vội đến phòng bếp chuẩn bị nước đường. Mấy đứa nhỏ nghe có nước đường ánh mắt đều nhìn theo Tiếu Quách thị, Tiếu Quách thị vung tay lên, ” Các ngươi là mấy tiểu miêu tham ăn, không thiểu phần các ngươi, mỗi người một chén.”

Đám nhỏ nghe được đều hoan hô, vọt vào phòng bếp lại thì thầm nháo loạn.

Nguyên thân khi trước không muốn cùng nhà đại cô lui tới, đại cô năm rồi còn bị Triệu Thanh Hà làm cho thương tâm quá đỗi. Hiện tại cùng hắn ở chung vui vẻ nên nàng vô cùng cao hứng.

Gia cảnh nhà đại cô không tính tốt, mấy năm đầu có chút khó khăn, Triệu lão hán khi đó đều tiếp tế bọn họ. Biểu ca Tiếu Diệu Tổ cùng biểu tỷ phu Lưu Thuỷ Sinh mọi năm đều ở bên ngoài làm việc cực nhọc, chậm rãi cũng duy trì được cả nhà. Hai người đều tâm tư linh hoạt, trên thị trấn gà cùng trứng gà đều cung không đủ cầu [ cung cấp không đủ số lượng yêu cầu ] nên nổi lên ý tưởng tràng nuôi gà.

Đầu năm nay có rất ít người nuôi nhiều gà như vậy, chủ yếu là sợ chăm sóc không hết. Thứ này nuôi ít cũng không khó, nếu nuôi nhiều cũng dễ sinh ra nhiều tình huống. Nhưng hai người đều thấy ‘ phú quý hiểm trung cầu ‘ [ muốn làm giàu phải trải qua gian nan ], cả đời đi khắp nơi làm việc cho người ta khổ cưc mà cũng kiếm được bao nhiêu? Cho nên cắn răng, đem tiền để dành mấy năm nay quăng hết vào tràng nuôi gà. Nếu thành kiền kiếm được lớn, nếu bại thì xem như có kinh nghiệm, sẽ không tiếc nuối. Dù sao mọi người đều có sức khoẻ, tiền mất đi về sau còn kiếm lại được.

Đối với hai người này Triệu Thanh Hà rất bội phục, không phải ai cũng có quyết đoán như vậy. Hai người này không phải làm ẩu, lúc trước từng sống ở nông trường nuôi gà của mấy nhà giàu đã nuôi không ít gà áp, xem như có kinh nghiệm. Bản thân lại là xuất thân nhà nông, cho nên không phải là bắn tên không đích [ bắn tên không biết mục tiêu ý cả câu nói làm việc đều có cơ sở ]. Nhưng do dược vật y dược còn chưa phát triển, hơn nữa đa số thú y chỉ tinh thông trị liệu trâu ngựa heo dê chó mèo, nuôi dưỡng gà là phải đánh cược với vận khí.

Quách thị thấy Triệu Thanh Hà lâu như vậy mới đến nhà nên có chút kích động, muốn mang ít đồ ăn vặt quý giá nên vội vàng thu xếp.

Triệu Thanh Hà nhanh chân ngăn lại đại cô, ” Đại cô, ngài trước không vội. Ta nghe bọn A Phúc nói gần đây tràng nuôi gà trứng gà đẻ ra không được tốt, trước hết để A Phúc mang ta đi nhìn đã.”

Tiếu Triệu thị vừa nghe lời này liền ngừng chân, mấy ngày nay bởi vì có việc xảy ra khiến nàng gấp đến độ ngoài miệng nổi lên vết bỏng rộp. Hiện tại nghe Triệu Thanh Hà nói như vậy, lại nghĩ đến lần trước hắn chữa khỏi cho ngưu, nghi vấn hỏi: ” Thanh Hà a, trong sách cũng có viết cái này?”

” Phải a, bất quá nguyên nhân có rất nhiều, ta phải đi nhìn một cái mới biết được chuyện gì xảy ra.”

Tiếu Thị vừa nghe vỗ đùi, ” Ai yêu, như vậy thì tốt. Ngươi không biết việc này làm cho ta lo chết được. Lúc bắt đầu chỉ có một hai cái, việc này chúng ta cũng từng thấy qua nhưng nghĩ là do chăm sóc cho ăn không chu đáo. Vì thế mấy đứa nhỏ giúp đi đào không ít giun đất, linh tinh một ít sâu cho gà ăn, cho chúng nó thêm ít thức ăn mặn càng thêm chăm sóc kỹ hơn bình thường. Kết quả không chỉ không có tốt, trứng gà quái lạ càng nhiều thêm, mỗi ngày thu càng ít. Tim của ta… Ai, nhìn ta, lại bắt đầu lải nhải. A Phúc, ngươi mau mang cữu cữu ngươi đi nhìn một cái.”

Tiếu Hoa bưng một chén nước đường từ phòng bếp đi ra, ” Cữu cữu, uống nước đường trước, nước đường này ngọt vừa lắm, uống xong chúng ta cùng đi.”

Tiếu Triệu thị lúc này mới nhớ tới Triệu Thanh Hà mông còn chưa ngồi vững đã vội vàng kêu đi tràng gà quả thật rất nóng vội, vỗ đầu nói: ” Nhìn ta, càng già làm gì cũng lộn xộn, ngồi chưa nóng mông đã vội gì đâu.”

Triệu Thanh Hà cười nói: ” Đại cô, chúng ta là người một nhà không cần khách khí. Vẫn là gà quan trọng hơn, lát nữa quay về uống cũng không muộn, ngồi đây ta cũng không yên lòng.”

Tiếu Triệu thị có chút khó xử, nhiều năm vậy Triệu Thanh Hà mới đến nhà, nước còn chưa uống đã đi giúp bọn họ coi gà, thật sự là rối rắm. Nhưng vừa nghĩ đến gà, Quách thị lại sốt ruột không thôi.

” Gia, cha, bác gái, các ngươi về rồi!” Tiếu Hoa tinh mắt, thật xa liền nhìn thấy đoàn người, ngón chân lật đật chạy đi qua.

Tiếu Hoa đến gần mới phát hiện cha nàng không giống với bình thường sẽ hướng nàng cười sáng lạn, mà là vẻ mặt sầu khổ nhìn thấy nàng mới cố tỏ vẻ tươi cười giống khóc còn khó coi hơn. Gia gia lại không biết suy nghĩ cái gì mà thấy nàng như không thấy, bác gái trên tay cầm hai con gà chết, một con đã muốn tắt thở, một con heo héo nhìn không tốt lắm.

Tiếu Hoa thất thanh kêu lên: ” Bác gái, sao con gà lại chết?”

Tiếu gia tuy nuôi nhiều gà, nhưng bình thường cũng không ăn quá một con đến trứng gà còn luyến tiếc. Thỉnh thoảng mới làm một con cho bọn nhỏ tẩm bổ, gần đây bởi vì có không ít trứng bất thường không bán được nên mới trên bữa cơm thường xuyên thấy.

Tuy bọn nhỏ thực tham thịt, nhưng cũng biết đây là sinh kế cả nhà nên bình thường chưa bao giờ nháo ăn. Còn biết trân trọng gà, chăm chỉ đến mấy mảnh đất phì nhiêu trong núi đào đất tìm giun.

Tiếu Triệu thị vừa nghe tiếng vang cũng vội vã chạy tới, nhìn thấy con gà không có thở nữa, trong lòng lộp bộp lo âu, ” Đây là chết rồi?”

Hai cái đại lão gia không nói, Tiếu Hà nhịn không được mà khóc, ” Nương, xong rồi, giờ thì xong rồi! Mới nãy chúng ta đi nhìn hơn phân nữa gà bất thường, còn có một con bệnh chết. Giờ còn có mấy con đang hấp hối rồi.”

Chân Tiếu Triệu thị mềm nhũn ngã mông ngồi xuống đất, Tiếu Hà tuy chưa nói nhưng hai chữ ‘ Gà ôn dịch’ nện thật mạnh trên đầu của nàng, ” Ông trời a, đây là muốn mạng của ta a…”

” Nương, ngài đừng có gấp, có lẽ còn có biện pháp…”

Tiếu Triệu thị khóc to hơn, ” Biện pháp! Biện pháp gì a, từ xưa nay gà ôn dịch có thể cứu sống được sao!”

Tiếu lão hán quát lên: ” Lão bà! Ngươi nói hưu nói vượn gì vậy! Nương Xuyên Tử còn không mau đến đỡ nương ngươi về, đừng ở đây làm xấu hổ để người khác nhìn còn ra thể thống gì.”

Nghe xong Tiếu Hà giật mình một cái, chạy đến giúp đỡ Tiếu Triệu thị đứng lên, thấp giọng nói với nàng: ” Nương, đang làm cái gì a, việc này không thể để người ngoài biết được.”

Tiếu Triệu thị cũng phản ứng nhanh, vội đứng dậy không ngồi dưới đất. May mắn nhà Tiếu gia ở chổ hẻo lánh, trái phải không có hàng xóm, sau lưng là núi hoang, có rất ít người qua lại ở đây.

Nếu người trong thôn biết gà nhà bọn họ bị ôn dịch sẽ phiền toái lớn! Gà ôn dịch sẽ lây bệnh, trong thôn không ít nhà nuôi gà tuy không đáng bao nhiêu nhưng đối với người làm nông đó là một tài sản lớn. Nếu tràng dưỡng gà lộ tin đề người khác biết được, tất cả gà nhà bọn họ sẽ bị đem đốt cháy. Tràng dưỡng gà vẫn còn một nữa gà không có việc gì, lộ ra ngoài thì cũng không giữ được.

Không chỉ có như thế, về sau gà nhà ai xảy ra chuyện đều tìm bọn họ. Bên thôn kia có nhà vì nuôi gà mà tán gia bại sản chính bởi sau này có gà nhà người ta chết bắt bọn họ phải bồi thường. Những người này oán hận bọn họ làm cái gì tràng nuôi gà còn luyên luỵ bọn hắn. Việc này có lý hay không có lý đều quy là bọn họ không có lý, ai bảo ngươi đi làm cái việc mà trước giờ không ai làm, tạo ra phiền toái ngươi phải giải quyết, tất cả đều tại ngươi mà ra, đến lúc đó có miệng cũng không nói được.

Triệu Thanh Hà đi lên phía trước, ” Biểu tỷ phu, có thể mang ta đến nhìn gà không?”
Bình Luận (0)
Comment