"Bản công tử khi nào thì đồng ý giúp Hạ Tử Lân ngươi chứ?" Long Tử Nguyệt đang hỏi ngược lại Hạ Tử Lân thì A Phúc ở bên ngoài thông báo, hoàng thượng cho Ngô công công từ trong cung đến phủ Hiền vương, triệu kiến Hạ Tử Lân vào cung. Hạ Tử Lân vươn tay nắm lấy bàn tay của Long Tử Nguyệt lôi nàng ra đại sảnh gặp mặt Ngô công công.
Long Tử Nguyệt bị Hạ Tử Lân lôi kéo cũng không phản kháng, lúc đến cổng vào đại sảnh thì Hạ Tử Lân bất chợt đưa cánh tay ôm lấy vòng eo nàng, kèm theo hơi thở nam tính phả vào bên tai của Long Tử Nguyệt. Hạ Tử Lân vẻ mặt thay đổi trở nên tràn đầy nhu tình, thân mật ôm eo nam sủng tiến vào.
Ngô công công thấy bên cạnh Hạ Tử Lân có một nam nhân khuôn mặt họa thủy, mái tóc dài màu đỏ cột một nửa. vô cùng tùy ý mà không mất vẻ quý khí, tự nhiên. Đôi mắt linh động cùng đóa hoa bỉ ngạn yêu diễm giữa mi tâm, khóe miệng còn khe khẽ cong nở một nụ cười mị hoặc.
Hạ Tử Lân tiến thẳng đến ghế chủ vị ngồi xuống, sau đó dùng sức kéo thân mình Long Tử Nguyệt khiến nàng ngồi lên đùi của hắn. Tư thể cả hai vô cùng ái muội, Ngô công công sững sờ trong chốc lát nhưng rất nhanh hồi hồn lại, dù sao vẫn là lão ma đàu sống lâu trong cung, có chuyện gì mà Ngô công công chưa từng chứng kiến qua.
Bất quá mắt thấy Hiền vương đã an tọa, không ngại thể hiện tình cảm với nam sủng trước mặt lão, Ngô công công liền hành lễ: "Nô tài tham kiến vương gia.". Hạ Tử Lân cất giọng: "Miễn lễ. Ngô công công hôm nay đến đây có việc gì chăng?". Ngô công công đứng dậy đáp lời Hạ Tử Lân: "Bẩm vương gia, hoàng thượng lệnh nô tài đến đây truyền khẩu dụ. Truyền Hiền vương lập tức vào Điện Thần Cung gặp hoàng thượng."
Hạ Tử Lân nhìn Ngô công công một lúc sau đó nói: "Bản vương đã biết, phiền Ngô công công đợi bản vương thay y phục xong lập tức tiến cung.", hắn đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại đỏ tươi của Long Tử Nguyệt thủ thỉ nói: "Bản vương phải tiến cung rồi, bảo bối phải ngoan ngoãn ở đây không được náo loạn nha..."
Tuy là nói nhỏ nhưng âm lượng lại vang vọng thẳng đến tai của Ngô công công đang đứng ở phía dưới kia, Long Tử Nguyệt hất mạnh tay của Hạ Tử Lân ra cất giọng: "Bản công tử không muốn, ban nãy ngươi còn kêu đi đâu cũng đưa bản công tử đi cùng. Hiện tại tiến cung liền không cần bản công tử nữa thì bản công tử còn ở lại nơi đây làm gì?".
Hạ Tử Lân ra sức dỗ dành: "Ngoan nào, nghe lời bản vương thì tối nay mới có thể...được chứ?" dứt câu nói đầy mờ ám Hạ Tử Lân còn nở một nụ cười gian xảo nhìn chằm chằm vào Long Tử Nguyệt. Ngô công công đứng nhìn lén, tai nghe lời nói đầy mùi vị ái muội giữa chốn đông người của hai kẻ kia mà trong lòng một mảng ngượng ngùng thay bọn họ.
Từ lâu đã nghe mọi người đồn thổi Hiền Vương không gần nữ sắc, hay nói cách khác rằng vương gia cực kỳ chán ghét nữ nhân, trong phủ chỉ có vài chục cái nha đầu hầu hạ còn lại chỉ toàn nam nhân. Ngô công công cũng không ít lần hoài nghi phải chăng Hiền vương đoạn tụ? Nhìn không ra, cũng không giống nha. Hiện tại thấy Hiền vương vô cùng sủng ái vị công tử yêu nghiệt nọ, Ngô công công đoán có thể do vương gia chưa gặp được chân ái của đời mình mà thôi.