Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 174

Ngài xem, cái hệ thống 3D hàng đầu của Tony, chỉ cần lướt tay mấy cái đã giải quyết xong xuôi những việc cần làm, đã thế còn có thể nâng tầm bản thân. Thân là một cục trưởng cục SHIELD như ngài cũng nên học tập người ta đi chứ? 

“Tôi sẽ xem xét đề nghị này.” 

Chả biết có phải thật hay không nhưng dù sao thì Nick Fury cũng đã chấp nhận chuyện đó rồi: 

“Nhưng có phải chúng ta nên giải quyết cho xong chuyện trước mắt đã?” 

“Không thành vấn đề.” 

Evanson nhìn rất “chăm chú” những bức ảnh trên màn hình, sau đó liên tục lướt chiếc máy tính trên tay, một lúc sau, anh ta làm ra vẻ vui mừng mà hô lên. 

“A ha, tìm thấy rồi.” 

Nick Fury và Melinda nghe thấy tiếng hô liền lập tức tò mò quay đầu lại nhìn. Trên màn hình vi tính hiện lên đủ thể loại búa, bên cạnh còn có một đoạn chữ khá dài, có lẽ là phần chú giải. Nhưng mà, kiểu chữ này.... 

“Ngôn ngữ nội bộ, hai người đọc không hiểu đâu.” 

Nhìn thấy đầu hai người bọ họ sắp chìm đắm vào mấy con chữ trên màn hình, Evanson liền chậm rãi nói. 

“Hiện tại ở thế giới này chắc không có hơn mười người có thể đọc được thứ ngôn ngữ này.” 

Sau khi cố gắng nhìn đống chữ đó thêm một lúc, Nick Fury chắc chắn rằng thể loại chữ viết trên đó không thuộc bất kì ngôn ngữ nào mà ông biết, ông liền đứng dậy, nói: 

“Vậy thì sự kế thừa của các anh sẽ gặp phải nguy hiểm.” 

Rõ ràng Nick Fury đã chấp nhận cách nói của Evanson, ông cho rằng đây có lẽ là thứ ngôn ngữ lưu truyền trong giới Warlock, từ tận đáy lòng, ông cũng cảm thấy tiếc cho bọn họ khi chỉ còn có chưa tới mười người biết thứ ngôn ngữ này, e là nhanh thôi cũng sẽ bị hệ chữ la tinh vùi dập thôi. 

“Có lẽ anh có thể dạy nó cho chúng tôi, để nó sẽ không đến  nỗi bị vùi dập trong lịch sử.” 

Nick Fury đột nhiên cảm thấy, việc bản thân có những cống hết hết sức vĩ đại đối với việc bảo tồn tính đa dạng văn hóa trên thế giới, UNESCO nên tuyên dương ông ngay lập tức, quan trọng nhất đó là: 

“Hơn nữa dùng nó để thiết kế mật mã chắc chắn sẽ cho hiệu quả đáng kinh ngạc.” 

“Những người đọc mã? Hừm, chuyện này thì để lần sau hãy nói đi.” 

Evanson sao phải lo lắng về vấn đề này chứ, tiếng phổ thông của Azeroth có bị thất truyền hay không thì còn phải xem Quân đoàn Rực Lửa có chịu bỏ sức ra hay không đã. 

“Những thông tin tôi có ở đây hơi lộn xộn nên chỉ có thể từ từ đối chiếu thôi.” 

Trong máy tính của Evanson đều đang hiển thị ra những chiếc búa chiến nổi tiếng của Azeroth, anh ta tính là sẽ lấy ra mấy cái rồi giả vờ so sánh một chút. 

“Đầu tiên, cái thứ nhất.” 

Evanson nhìn thấy khuôn mặt mới vô cảm thấy phiên bản mới này thì nói với giọng không cảm xúc: 

“Búa của Khaz’goroth, một trong những công cụ trong truyền thuyết được các titan dùng để tạo ra thế giới.” 

“Truyền thuyết?” 

Nick Fury không tin vào mấy cái thế giới sáng tạo kiểu như truyền thuyết, ông nghĩ rằng đó chỉ là sự mê tín dị đoan của con người cổ đại đối với những nguồn sức mạnh chưa biết tên mà thôi: 

“Nói về thực tế đi được không?” 

“Này…” Evanson nhìn ông ta với vẻ mặt trêu đùa. 

“Thực tế nó chính xác là như vậy. Những titan không bao giờ chết đã dùng chiếc búa này để tao ra lớp vỏ và lõi của trái đất.” 

Evanson cho biết: “Trong vũ trụ vô tận, hầu hết các thế giới đều có nguồn gốc tự nhiên nhưng một số thế giới thực sự đã được biến đổi, thậm chí tạo ra từ lớp không khí mỏng”. 

“Thật... khó tin.” Nick Fury lẩm bẩm. Tuy nhiên, tâm trí ông ta không còn ở đây nữa, thậm chí còn không hỏi về tình hình trái đất. 

Điều mà ông ta đang nghĩ đến bây giờ là vấn đề giá trị. Nếu chiếc búa này thực sự giống như những gì mà Evanson vừa nói, rằng nó có sức mạnh tạo ra thế giới, thì giá trị của nó khó lòng mà đo nổi, rất có khả năng vẫn còn ở trên một vật phẩm được cất giấu đó. 

“Anh chắc chắn chứ?” 

Nick Fury hỏi, giọng nói thậm chí có chút run rẩy vì căng thẳng. 

“Tôi có thể chắc chắn...” Evanson nói. 

Nghe câu trả lời này, cơ trên mặt Nick Fury vô thức co giật, ông cảm thấy tim mình đang đập bùm bụp rất mạnh, ông nhanh chóng bước đến chỗ bàn làm việc, định dùng đường dây kết nối đặc biệt, thông báo đến chỗ Coulson đang ở hiện trường, đẩy mức cảnh báo an toàn lên cao nhất, đồng thời bằng bất cứ giá nào cũng phải chuyển chiếc búa về đây một cách an toàn. 

“Tôi có thể chắc chắn là không phải nó.” Đúng lúc này thì Evanson đột nhiên nói ra một câu như vậy. 

Giống như vừa ấn phải nút tạm dừng, cả người Nick Fury đứng sững lại tại đó, biể cảm trên mặt ông ta liên tục thay đổi, cứ phải nói là đặc sắc vô cùng. 

“Anh nói cái gì?” 

Nick Fury khó khăn lắm mới kìm nén cảm giác muốn thổ huyết, chỉ ném ra được mỗi câu đó. Hay lắm, ban nãy mới bị hụt mất một nhịp tim, giờ được bù lại rồi đó, đang đập bình bịch không ngừng đây. 

“Chỉ là đang đối chiếu thôi, ngài nghĩ nhiều rồi.” 

Evanson nói, quay đầu sang một bên. Tôi chỉ là vừa mới đưa ra một ví dụ mà ngài đã kích động tới mức ấy, còn trách tôi sao? 

Cái miệng chết tiệt của anh nói đến mấy thứ titan tạo ra thế giới, tôi có thể không suy nghĩ nhiều hay sao? Nick Fury cảm thấy khi nóng đang bốc lên trên đỉnh đầu, lại nhìn cái bộ dạng như chịu ức hiếp của Evanson, cảm thấy tên nhóc này đang cố ý chỉnh mình vì chuyện ông nghi ngờ bạn gái của cậu ta, hừ, mà không đúng, người ta vẫn còn chưa được tính là bạn gái của cậu mà. 

“Tại sao không?” 

Nick Fury hít vài hơi thật sâu, ổn định lại cảm xúc rồi mới lên tiếng hỏi. Thành thật mà nói, anh ta thực sự hy vọng cái búa đó là cái búa được titan sử dụng để tạo ra thế giới. 

“Búa của Khaz9;goroth có một uy lực vô cùng khủng khiếp.” Evanson bắt đầu giải thích: 

“Nếu nó được kích thích bởi một sức mạnh khổng lồ từ bên ngoài, chẳng hạn như từ không gian vũ trụ va trực tiếp với mặt đất, năng lượng mà nó giải phóng ra ít nhất cũng đã biến nửa nước Mỹ thành thủy tinh.” 

“Cho dù đó là đá, đất, hoặc kim loại, hoặc thậm chí mạng sống đều sẽ bị thứ năng lượng tại ra đó chuyển hóa thành thủy tinh màu vàng.” 

Evanson nhìn chằm chằm vào Nick Fury, anh nói: “Vì vậy, ngài vẫn nên cầu nguyện là chiếc búa đó sẽ không rơi xuống trái đất thì hơn.” 

“Ừm... tiếp tục đi.” 

Nick Fury vuốt vuốt cái đầu trọc của mình. Ông ta quyết định không phí hơi mà đi quan tâm mấy thứ không biết từ đâu tới đó nữa. 

“Cái thứ hai, bàn tay của Ragnaros rực lửa, Samfras.” 

Evanson thốt ra một chiếc búa chiến mà tại Azeroth, chỉ cần nghe thấy thôi cũng đã sợ mất mật. 

“Đây là quân vương nguyên tố, vũ khí của Ragnaros rực lửa, theo lưu truyền thì chỉ cần chiếc búa này gõ xuống một cái thì sẽ có thể tạo thành một miếng núi lửa. 

“Có phải nó không?” Với bài học vừa nãy, Nick Fury thông minh hơn nhiều, ông ta không hỏi quá nhiều mà đợi xác định xem có phải hay không rồi mới tính tiếp. 

“Không. Safras là một chiếc chùy hai đầu toàn đinh, hơn nữa kích thước bình thường của nó sẽ có cùng kích thước với tòa nhà này.” 

“Vậy cái tiếp theo đi.” Nick Fury nói. 

“Búa hủy diệt, phải, mặc dù kích thước có hơi nhỏ, hình dáng cũng có phần tương tự nhưng cũng không phải. Phần đầu của chiếc búa đó không phải là từ Obsidian (đá vỏ chai), mà phần đầu cũng không có chạm khắc hình đầu sói.” 

“Nếu đã loại trừ hết mấy cái này.” 

Evanson cảm thấy rằng công tác chuẩn bị cũng kha khá rồi, giờ chắc có lẽ cũng nên nói ra sự thật thôi: 

“Vì vậy chỉ còn lại cái kia.” 

Evanson đóng màn hình máy tính lại, dù sao bên trong cũng chẳng có thông tin có ích gì, nhiệm vụ đóng giả của anh cũng kết thúc rồi. 

Nick Fury và Melinda đều mang theo một dáng vẻ nghiêm túc, chờ đợi đáp án từ phía Evanson. 

“Chiếc búa của Thor, vị thần sấm sét trong thần thoại Bắc Âu, chiếc búa thần Mjolnir.” 
Bình Luận (0)
Comment