Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 18

Tony Stark sắp sửa bị bắt cóc, Ironman cũng sắp sửa được ra đời.

Evanson nghĩ, muốn ra đời thì cứ ra đời đi, dù gì thì đây cũng là một lẽ đương nhiên mà, việc gì phải quan tâm chứ? Hơn nữa trong số các anh hùng của Avengers thì người mà Evanson ít sợ nhất chính là Ironman, vì Warlock tuy không thể thi triển bùa chú lên áo giáp, nhưng hoàn toàn có thể thi triển lên người mặc áp giáp.

Còn về việc cứu Tony, Evanson cũng từng lóe lên suy nghĩ này. Vì dù gì nếu thành công thì việc mở miệng yêu cầu trả công bằng hai chiếc Lamborghini chở đầy tiền là hoàn toàn không thành vấn đề. Nhưng mà, phải cứu như thế nào đây?

Trước tiên, cắn răng cắn lợi mua một vé máy bay dân dụng đi Trung Đông thì cũng được đi, tất nhiên phải là loại Eco. Nhưng mà ai biết được cần phải xuống máy bay ở đâu? Afghanistan? Iraq? Hay là Qatar?

Biết là Tony bị bắt cóc ở Trung Đông, nhưng mà cụ thể là chỗ nào? Đâu thể nào dẫn theo con Hubbs đi lang thang khắp sa mạc Trung Đông được? Hơn nữa còn là đi bộ. Đến lúc đó chưa cứu được Tony đã phải nhờ người ta cứu mình rồi.

Thế nên, chi bằng trước tiên nên quan tâm thị trường cổ phiếu đi, rồi suy nghĩ xem tháng sau nên ăn mì của hãng nào.

.............

Văn phòng cục trưởng, Tổng hành dinh Triskelion tại Mỹ, SHIELD.

Một người đàn ông da đen bị chột một mắt đang nhìn ra bên ngoài tấm cửa sổ kính. Người này chính là cục trưởng hiện tại của SHIELD, Nick Fury, là người mà không ai biết ông ta có bao nhiêu bí mật, cũng không ai biết ông ta biết được bao nhiêu người bí mật. Đối với nhiều người, bản thân ông chính là một đại diện cho sự bí mật.

Cách ăn mặc của ông trước nay cũng không thay đổi, bịt mắt màu đen che đi một mắt bị mù, mặc áo len màu đen bên ngoài khoác thêm áo khoác đen, rất hợp với hình tượng của một đặc vụ trong lòng mọi người. Nhưng điều này cũng cho thấy rõ điều hòa trong văn phòng của ông bật to quá.

Lúc này đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, Fury trả lời: “Vào đi.” rồi bước về phía bàn làm việc của mình. Đúng lúc ông ngồi xuống ghế thì hai người mở cửa bước vào kia cũng đã bước đến trước bàn làm việc, hai người ấy chính là Coulson và Melinda.

Fury vừa nhìn hai người bước vào vừa nói: “Tôi nghe Hill nói hai người yêu cầu đích thân báo cáo nhiệm vụ lần này với tôi, tại sao thế?”

Tuy theo nguyên tắc phân cấp quản lý của SHIELD thì một người có quyền hạn cấp mười như cục trưởng Nick Fury hoàn toàn có quyền được biết mọi việc trong SHIELD, nhưng đối với những nhiệm vụ cấp sáu, đặc vụ sau khi hoàn thành chỉ cần viết kết quả nhiệm vụ và ý kiến của bản thân vào báo cáo là được rồi, trừ phi cục trưởng đích thân dặn dò, còn không thì không cần thiết phải đi báo cáo trực tiếp với cục trưởng.

“Cục trưởng, tôi biết làm thế này có không đúng lắm, nhưng tôi cho rằng ông đích thân nghe sẽ tốt hơn.” Coulson giải thích.

Nick Fury rất tín nhiệm Coulson, hơn nữa ông biết rõ cấp dưới này của mình sẽ không hành động vô lý, cậu ta làm thế này chắc chắn phải có nguyên nhân gì đó: “Được rồi, xem ra nhiệm vụ lần này khá đặc biệt. Có phải người đột biến đó không chịu hợp tác với chúng ta không?”

“Có thể gọi là rất kỳ diệu đấy, cục trưởng ạ.” Coulson chuẩn bị trình bày: “Là thế này, mục tiêu của nhiệm vụ lần này rất hợp tác, sau khi điều tra và tiếp xúc, tôi và đặc vụ Melinda đều nhất trí phán đoán rằng cậu ta vô hại.”

“Vô hại? Những trường hợp thế này tuy không nhiều, nhưng tôi tin vào phán đoán của cậu và Melinda.” Nick Fury có hơi ngạc nhiên. Tuy lúc đầu SHIELD đã phán đoán khả năng mục tiêu vô hại là rất lớn, nhưng đây cũng chỉ là khả năng thôi, không thể dễ dàng tin được. Dù gì thì trong mắt của SHIELD, danh từ “người đột biến” đồng nghĩa với nguy hiểm và không thể kiểm soát, bởi vì có rất ít người đột biến có sự phát triển tốt đẹp. Có vài người thì cũng may là bản chất họ không xấu nên tạo ra vài sát thương không ác ý. Những người này chỉ cần được hướng dẫn chính xác thì sẽ không còn vấn đề gì lớn nữa. Nhưng còn một số người khác thì lại khá đau đầu, có chút năng lực đặc biệt thì liền cho rằng nhất định phải làm bậy. Đối với những người này thì cá nhân Nick Fury nghiêng về khuynh hướng nên đập cho họ một trận tơi bời.

“Cậu ta hoàn toàn có thể kiểm soát sức mạnh của mình, hơn nữa cũng khá sợ sức mạnh của chính phủ.” Coulson báo cáo một cách rõ ràng những gì mình biết.

Có thể kiểm soát sức mạnh bản thân, thế thì sẽ không vì mất kiểm soát sức mạnh mà gây hại gì. Còn việc sợ sức mạnh chính phủ thì sẽ không đi làm loạn, thế thì sẽ bớt đi được một mối nguy tiềm ẩn. Thế nên Fury liền hỏi: “Cậu đã có được phán đoán như thế thì còn điều gì đặc biệt nữa mà phải cần đích thân nói với tôi?”

“Thưa sếp, là vì sức mạnh của cậu ta quá đặc biệt.” Coulson ngập ngừng nói: “À, có thể ông cho rằng tôi đang nói lung tung, nhưng thật ra sức mạnh của cậu ta chính là…”

Nói thế nào nhỉ? Coulson cảm thấy khó khăn. Phải giải thích thế nào mới có thể khiến cục trưởng tin rằng lần này anh thật sự đã đụng độ một pháp sư, chứ không phải đầu óc không tỉnh táo.

“Phép thuật, cậu ta chính là một pháp sư, à không, là Warlock.” Melinda đã giúp Coulson giải quyết câu đố này bằng cách trực tiếp nói ra sự thật.

“Có phải thính giác của tôi có vấn đề không? Đặc vụ Melinda, cô nói là phép thuật sao?” Khuôn mặt Nick Fury lộ ra vẻ không tin được.

“Chính là phép thuật, tuy nghe không khoa học nhưng sự thật chính là như thế.” Melinda trả lời. Ông tin hay không thì tùy, dù gì đó chính là sự thật.

Con mắt còn lại của Nick Fury chuyển sang nhìn Coulson.

“Tuy rất khó tin, nhưng đây là sự thật, thưa sếp.” Melinda đã mở lời rồi nên Coulscon cũng không cần né tránh nữa mà nói thẳng ra.

“Giải thích đi.” Nick Fury thấy Coulson cũng nói như thế, sau khi phân tích khả năng liệu có phải tinh thần hai đặc vụ này cùng lúc bất thường nên giở trò trêu chọc mình không, ông cảm thấy vẫn nên nghe lý do trước đã.

Thế là Coulson nói lại hết những điều mà Evanson đã nói, đương nhiên là bằng một phiên bản súc tích hơn.

“Điều kiện năng khiếu để học rất cao sao?” Quả nhiên, sau khi Nick Fury nghe Coulson báo cáo xong thì điều quan tâm nhất chính là việc này. Trên thực tế, ông hoàn toàn không quan tâm phép thuật có thật hay không. Dù gì đã là sức mạnh siêu nhiên thì muốn gọi là Sóng Tinh Thần hay Thần Lực Sáng Thế gì cũng được, đều chỉ là một cái tên thôi. Chỉ cần biết rằng nó rất mạnh, đồng thời có thể sao chép và học lại là được rồi.

“Theo cách nói của cậu ta thì thật sự rất cao, hơn nữa việc học cũng rất nguy hiểm. Cá nhân tôi thấy việc này cần phải suy xét thận trọng.” Coulson trả lời.

Thật sự cần phải suy xét thận trọng, Nick Fury đưa tay chống cằm suy nghĩ. Theo điều kiện cần có để khai sáng phép thuật thì phải thông minh, ý chí kiên định, cơ thể khỏe mạnh, lực tinh thần lớn. Người sở hữu những đặc điểm này, nếu trải qua bồi dưỡng kỹ lưỡng nhất định sẽ trở thành một đặc vụ ưu tú, nhưng ngay cả người như thế cũng chỉ thích hợp để khai sáng, còn có học được phép thuật hay không thì chưa chắc. Hơn nữa trong quá trình học, không cẩn thận thì cái chết chính là hậu quả nhẹ nhất, thế thì liệu có nên đưa những người ưu tú như thế đi học thử không? Đây không phải là việc vỗ đầu một cái là quyết định ngay được. “Hồ sơ nhiệm vụ lần này, hai người khoan đi nộp đã, để tôi đích thân đi điều tra. Hai người hiểu ý tôi chứ?”

Coulson và Melinda đều ngây người ra, chuyện này đã quá rõ ràng rồi. Cục trưởng quyền hạn cấp mười đích thân đi điều tra, thế thì quyền hạn của nhiệm vụ cũng sẽ là cấp mười, nhưng bản thân họ hiện tại chỉ là đặc vụ cấp bảy mà lại biết được việc này, thế thì liệu có phải là họ đã được thăng chức rồi không? Đừng có mơ, điều này có nghĩa là họ cần phải bảo mật chuyện này, nếu quên được thì càng tốt, nhưng có lẽ sẽ không thể quên, nếu thế thì không được thốt ra một từ nào.

“Được rồi, nếu không còn việc gì thì về nghỉ ngơi đi.” Thấy mọi việc đã ổn, Nick Fury liền ra lệnh tiễn khách.

“Thưa sếp, vẫn còn một việc, tuy chưa chắc chắn nhưng rất quan trọng.” Coulson và Melinda vẫn không đi, bởi vì mọi việc vẫn chưa xong.

“Chúng tôi nghi ngờ băng Tử Cục có liên quan đến Hydra.” Coulson vừa nói ra câu này đã khiến cho con mắt còn lại của Nick Fury như muốn lồi ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment