Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 300

Thật chẳng ngờ quý phi bên phải đã sát cánh bên ta suốt bao ngày đêm, nay lại rơi vào hoàn cảnh chết không toàn thây thế này, thực sự quá thảm thương đau đớn mà.

"Đây là cái giá cần phải trả." Evanson tưởng nhớ cánh tay phải đã mất đi thêm lần nữa rồi nói với Thor: "Thứ sức mạnh vừa rồi đã sớm vượt qua thực lực của tôi, không thể tùy tiện mà dùng đến được."

Mọi người thi nhau gật đầu, vừa rồi Evanson đại sát tứ phương, một pháp sư xoay chuyển chiến cuộc như vậy, mọi người đều cảm thấy nếu cái giá phải trả là cánh tay phải... hình như có hơi bèo bọt quá, ít nhất cũng phải thêm cánh tay trái chứ.

"Nhưng vẫn trong mức độ có thể chịu được." Evanson chán nản ngồi xuống đất, kéo mũ trùm ra phía sau gáy, dùng tay trái móc ra một điếu thuốc rồi ngậm lên môi, ngón tay bốc lên ngọn lửa châm điếu thuốc, hút một hơi thuốc thật dài. Sau đó một viên thạch anh màu tím liền xuất hiện trên tay của anh ta, tay anh vừa cầm vào viên thạch anh đó liền biến thành một viên đá trị liệu màu xanh lá.

"Tay anh có thể hồi phục được sao?" Sif hiếu kỳ hỏi, cô đã từng được viên đá này chữa trị nên cô biết công hiệu của nó.

"Thử xem sao." Evanson đáp lại với giọng không chắc chắn, sau đó bắt đầu hút lấy năng lượng của viên đá, chỗ bị đứt rời trên tay phải bắt đầu tỏa ra ánh sáng xanh lục.

Thế nhưng... tay không dài ra mà chỉ có một đống phù văn màu đỏ túa ra từ hư không, đúng là cảnh tượng khó phai mờ.

"Không được à?" Sif hỏi, trông thấy cảnh này nên cô tưởng quá trình trị liệu thất bại rồi, cho nên mới an ủi: "Đừng quá đau lòng, nếu có cơ hội thì theo tôi đến Asgard, kĩ thuật làm mọc lại tay của chúng tôi cũng không phức tạp lắm đâu."

"Cảm ơn lòng tốt của cô." Evanson cười cười, rồi lấy ra một cuộn băng vải bắt đầu cuốn từ chỗ đứt ở cánh tay phải lên, sau khi buộc chắc đoạn băng thì đột nhiên lại ra hình dáng của cánh tay phải.

Evanson chỉ vào đó: "Trước mắt cũng chỉ có thể là hình dạng này thôi."

Tay phải của Evanson cầm lấy Ulthalesh, nhưng không chỉ là liên kết ở trên cơ thể, cho nên để phá bỏ liên kết này, cặp song sinh eredar đã trực tiếp dùng pháp thuật phá hỏng luôn khái niệm cánh tay phải của Evanson.

Bởi vậy nên vừa rồi Evanson dùng đá trị liệu chẳng quả chỉ là để khôi phục lại khái niệm này, còn về xương cốt máu thịt thì vẫn phải chờ một khoảng thời gian nữa mới trị được. Nhưng một suy nghĩ đột nhiên lóe lên trong đầu, Evanson giảo hoạt đảo mắt: "Tôi cũng chỉ có thể chữa trị đến mức độ này thôi, sau này thật sự còn phải nhờ vả Asgard rồi."

"Không thành vấn đề." Thor hào phóng nói, nhưng rồi lại chần chừ một chút: "Nhưng còn phải chờ cầu Bifröst sửa xong đã rồi mới nói tiếp được."

"Tôi chờ được." Evanson vứt đầu mẩu thuốc lá, đội lại mũ trùm lên đầu: "Tình trạng bây giờ cũng không ảnh hưởng mấy đến cuộc sống."

"À đúng rồi, vừa nãy tôi có làm gì kỳ lạ không?" Evanson đột nhiên nhớ ra, vừa nãy ý thức của mình đều bị hút vào trong Ulthalesh rồi, vậy thì cơ thể bên ngoài của mình ra sao? Chắc không phải là tìm người nào đó rồi nói: "Ta chơi một ván Hearthstone đi?" đấy nhé?

"Không làm gì cả." Captain America đi tới, nói: "Anh chỉ gào thét một hồi rồi đứng ngây ra đó thôi."

"Trong bao lâu?" Evanson hỏi.

"Chưa đến một phút thì phải."

"Thế tôi hét cái gì vậy?" Evanson cứ cảm thấy mình đã nói rất nhiều lời không hay cho lắm.

Carter nói: "Tôi nghe không hiểu."

"Nghe không hiểu?" Thế thì chắc mình không nói ngôn ngữ của ma quỷ mà là của Azeroth rồi. Còn nếu mình gào thét bằng tiếng Tây Ban Nha hay tiếng Bồ Đào Nha hoặc là tiếng Trung thì Carter đã hiểu rồi.

Lúc này Sarah gửi tin qua liên kết tâm linh.

"A!" Evanson vừa nghe hết lời của Sarah liền lập tức sợ hãi kêu lên, sau đó e dè hỏi: "Thật đấy chứ? Đúng là tôi đã nói như thế sao?"

"Đúng, sếp nói thế đấy." Liên kết tâm linh lại truyền tới giọng nói đầy ý xấu của Sarah: "Nói thật là tôi cực kỳ khâm phục lòng dũng cảm của sếp."

Haiz, tôi cũng khâm phục lắm. Evanson lại rầu rĩ nhìn cánh tay phải của mình, thầm nghĩ, thảo nào hai cô nàng đó lại ra tay tàn độc đến vậy.

Vậy thì... Sao lại có thể thế này... Không thể nào... Trong thánh điện của Wizard, đôi mắt của Clare trợn trừng, sắc mặt tái nhợt, thậm chí cơ thể còn khẽ lay động. Bởi vì đôi mắt của cô ấy nhìn thấy Dark Wizard đó tháo chiếc mũ trùm xuống, để lộ ra bộ mặt thật của mình, nhưng cô ấy không thể ngờ rằng dưới chiếc mũ trùm đó lại là gương mặt của Evanson.

Cái người đã từng cùng mình chơi game, đọc truyện suốt thời trẻ trâu ấy lại là một Dark Wizard. Vậy anh ta... là người xấu sao...

"Clare, con làm sao thế?" Ollivan phát hiện ra sự kỳ lạ của nữ đồ đệ, cho nên quan tâm hỏi han.

"Không có gì ạ." Clare bị giật mình không kịp nghĩ đã trả lời như vậy, cô trộm nhìn vị phù thủy tối thượng đang đứng quay lưng về phía mình, nói tiếp: "Có lẽ là do vừa nãy làm phép tiêu hao nhiều năng lượng quá, chỉ cần nghỉ một lúc là được."

Ollivan thở dài một hơi, gật đầu.

"Tình trạng hiện tại sao rồi?" Evanson quay ra hỏi mọi người.

Thor lập tức nói với giọng phấn chấn: "Dưới cánh cửa địa ngục toàn là tiếng kêu rên của những kẻ địch bị anh giết chết."

Evanson gật đầu một cái, coi như hiểu ý của Thor, nói chung là tình hình rất tốt. Nhưng nhìn Ulthalesh the Deadwind Harvester đang nằm dưới đất, Evanson lại cảm thấy linh hồn của đám Chitauri có lẽ không xuống nổi địa ngục rồi.

Phần lớn kẻ địch đều đã bị mình dùng Hand of death để tiêu diệt rồi, chỉ còn sót lại vài đứa lắt nhắt đang lang thang ở rìa thành phố thôi, vậy thì...

Evanson đứng dậy nói với mọi người: "Tiếp theo chỉ cần đóng cánh cổng không gian lại là có thể kết thúc rồi."

Captain America gật đầu một cái, anh nhớ lại tất cả những chuyện đã xảy ra hôm nay, người ngoài hành tinh đột nhiên xâm chiếm, phát hiện bản thân từ nay về sau sẽ không đánh lại nổi vợ mình, sau đó cuộc xâm chiếm của người ngoài hành tinh lại đột ngột kết thúc, cứ như một giấc mộng vậy!

"Natasha, có thể đóng cánh cổng không gian rồi." Captain America liên lạc với Black Widow.

Natasha đã sớm đến nơi đặt Cosmic Cube, đồng thời cũng biết được từ giáo sư Selvic - người vừa thoát khỏi sự khống chế của Loki - rằng cây thương của Loki có thể đóng khối Cosmic Cube lại, hiện giờ nhận được thông tin của Captain America liền lập tức chuẩn bị ra tay.

"Chờ một chút!" Trong máy bộ đàm đột nhiên truyền tới tiếng hét lo lắng của Tony, bởi vì... Đã phát hiện ra phản ứng nhiệt hạch đang khởi động!

"Cái gì?" Evanson kinh ngạc hét lên một tiếng, sau đó lại dần bình tĩnh lại, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Quả bom hạt nhân này từ đâu mà ra vậy?"

Sau đó lại là Tony hết tốc lực mang quả bom này vào trong cánh cổng không gian, tất cả mọi người đều ngẩng đầu lo lắng nhìn, hy vọng Tony có thể trở về an toàn từ cánh cổng đó.

Nhưng Evanson lại chỉ ngồi chồm hổm dưới đất, dùng tay vỗ mạnh hết sức xuống đất, một pho tượng đá cao cỡ một người từ dưới đất hiện ra, ào một tiếng, pho tượng hình người này làm động tác dang áo choàng ra, để lộ một mảng màu đỏ tươi.

"Sarah, mau xuống đây giúp tôi cái nào." Evanson uể oải nói.
Bình Luận (0)
Comment