Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 336

“Rider tay không bất tử…” Melinda lạnh nhạt thì thầm cái tên một lần, sau đó nói một cách mãnh liệt: "Tôi rất hài lòng với cái tên này."

Rider, danh hiệu này trong SHIELD không biết đã khiến bao nhiêu người phải kính nể. Thậm chí cả Góa Phụ Đen Natasha đã từng nói trước đây, chính cô cũng không dám trêu chọc Rider Melinda này.

Nhưng đối với Melinda, danh hiệu này không phải là một đặc quyền, mà còn là một sự xấu hổ và trớ trêu đã làm cô ta đau khổ. Điều làm cho danh hiệu này có vẻ mạnh mẽ là sự bất lực và yếu đuối của cô ta. 

Vì vậy, cô đã rất mệt mỏi khi những người khác gọi cô như thế này. Quan hệ tốt còn được, hầu hết cô đều chưng ra cái vẻ mặt lạnh lùng. Đối với những mối quan hệ xấu...cô ta sẽ sử dụng danh bạ điện thoại và búa để dạy họ cách cư xử.

Mà bây giờ, Evanson thêm cái tên mới thu được này vào sức mạnh của cô, nhưng điều này không làm cô tức giận, trái lại rất hợp ý cô.

Rider! Danh hiệu này ghi nhớ sự hối hận lớn nhất trong quá khứ của tôi, và tất cả nỗi đau trong cuộc đời tôi kể từ đó. Và bây giờ... Ánh mắt Melinda trở nên quyết liệt, sự sỉ nhục này là dấu ấn chứng kiến sự kiên cường đại của tôi, nỗi đau này sẽ khuyến khích tôi quật khởi, tôi sẽ trở thành một Rider danh xứng với thực! 

Khi mà trong đầu Melinda toàn là những dòng tràn đầy cảm hứng, Clare thì lại lén lút thì thầm vào tai Evanson và nói: “Anh cho người ta sức mạnh của ánh sáng, không có ý định khoác thêm cho người ta một thân thiết bị nữa à?”

“Ý em là gì?" Evanson nhíu mày nhẹ giọng hỏi lại. Anh còn sống rất tốt đây, đừng xem anh thành cái ông già chôn ở đáy vực không biết bao nhiêu năm, vừa đưa võ thuật Cheats, lại vừa đưa Thần khí nha.

“Ý em là...” Clare nhíu nhíu lông mày đáng yêu một chút: “Thực tế, em thấy anh còn một bộ giáo giáp toàn thân màu tím đậm, mặc dù là kiểu nam...” Nói đến đây, cô âm thầm liếc Melinda một chút: “Dựa vào vóc dáng của cô ấy, mặc vào cũng không vấn đề gì.” 

“Xuỵt…nhỏ giọng một chút.” Evanson vội dựng thẳng một ngón tay bên môi. Lỗ tai đặc công rất sắc bén, nếu để cô ấy nghe thấy được, có thể lấy mạng người chứ không biết chừng a. Có điều…Evanson đảo con ngươi một vòng, khóe miệng nâng lên một nụ cười khó hiểu: “Bộ giáp kia của anh chẳng phải là vẫn còn phải mang cả mũ bảo hiểm che mặt sao?”

“Vẫn còn mang.” Clare gật đầu nói: “Em còn cố ý dùng một dải huỳnh quang màu đỏ dán một vòng tại vị trí mắt. Với lại em còn cài đặt cho nó một hệ thống âm thanh, á…sắt…khà khà” Clare đắc ý cười: “Thế nào, không tồi chứ?”

“Đúng là không tồi.” Evanson một tay nâng cằm khẳng định nói: “Vậy có phải vẫn bán cho cô ấy một thanh Trường Giang đại bảo kiếm nữa không?” 

“Kiếm em bình thường đều là tách ra bán.” Clare trả lời: “Thế nhưng nếu cô ấy chịu mua, em cũng có thể coi như bán đại hạ giá tặng cho cô ấy.”

“Hai người đang nói chuyện gì vậy?” Melinda rốt cuộc cũng chuyên tâm xong, nhưng cô lại phát hiện hai cái miệng nhỏ này tụ lại một chỗ không biết đang thì thà thì thầm chuyện gì. Nhưng từ việc thỉnh thoảng bọn họ liếc tầm mắt về phía mình nhìn, có lẽ là có liên quan đến mình, hơn nữa… Melinda thoáng nhìn qua tia giả dối trong mắt hai người Evanson bọn họ liền thầm nghĩ, chắc chắn không phải là chuyện tốt đẹp gì.

Evanson đột nhiên được hỏi về điều này, nhưng mặt anh vẫn không biến sắc, tim không đập nhanh nói: “Chaotic Knight”. 

“Cái gì?” Melinda hỏi một chút.

Evanson “Vị trí của cô”. Trong lòng chuẩn bị một bài phát biểu chút và nói: “Trong tổ chức của chúng tôi có một vài vị tiền bối không thực sự nguyện ý giao thiệp với ác ma, nhưng vì để bù đắp sự thiếu sót của bản thân, họ sẽ cùng với một số Võ Giả cường đại đạt thành giao dịch. Sử dụng phép thuật để tăng cường cơ thể của chiến binh, để bọn họ có thể tự mình chiến đấu.”

“Điều này đã được tăng cường vũ khí ma thuật, chúng ta thống nhất gọi là Chaos Knight.” Evanson giải thích “Mặc dù tôi cung cấp cho cô sức mạnh mà bổ sung một số điều đặc biệt, nhưng bản chất cô vẫn là Chaos Knight." 

“Thế cho nên?” Melinda không tin, chỉ nói về tên danh hiệu của mình mà mất nhiều thời gian như vậy.

“Rider nên có dáng vẻ của Rider.” Khóe miệng Evanson cong lên  nói: “Như vũ khí, áo giáp và các loại tương tự.”

“Có cần thiết không? Vũ khí cái gì? Sao cũng được, hai tay kiếm cùng Đại Khảm Đạo tôi đều không phản đối. Thế nhưng áo giáp…” Melinda nhíu mày: “Anh biết rằng bây giờ không phải là thời trung cổ. Tôi không phải đối mặt với một con dao và mũi tên, mà là đạn, áo giáp cồng kềnh không thể tốt hơn so với áo khoác chống đạn làm bằng sợi B đâu.” 

“Áo giáp thông thường có thể không bảo vệ đạn." Evanson chế nhạo:    “Nhưng cô cho rằng tôi sẽ cho cô áo giáp bình thường sao? Không, dĩ nhiên tôi sẽ sử dụng phép thuật để tăng cường nó rồi."

“Vậy thì anh chỉ đơn giản là tăng cường một chiếc áo chống đạn cho tôi thôi là được rồi.” Melinda trực tiếp nói.

Evanson choáng váng, lòng nhủ rằng, đây không phải tranh cãi à? Định không cho tôi buôn bán à? Nhìn thấy đôi mắt Clare gửi đến để khích lệ. Anh ta hỏi: “Cô nói xem tại sao tôi lại phải tự vẽ ma pháp trận? Tôi chép trên một tấm không được à?” 

“Làm sao tôi biết được?” Melinda nói rằng cô biết điều đó, nhưng cô thực sự không biết điều đó. Đối với những điều bạn không biết, bạn sẽ không bao giờ suy đoán.

“Haiz..." Evanssen cảm thấy anh ta đã choáng váng mất rồi, thở dài một tiếng nhẹ nhõm: “Phải mất một số điều kiện cụ thể để hoàn thành phép thuật.” Evanson chậm rãi nói, rồi sử dụng cơ thể để chặn nồi áp suất lên bàn: "Đôi khi thi triển pháp thuật yêu cầu chất liệu rất cao, nên là... Tóm lại, phép thuật này chỉ có thể tăng cường bộ giáp, đối với chất liệu khác thì nó vô dụng, cô hiểu chưa?” Evanson cảm thấy anh ta không thể theo kịp nữa rồi.

“Và, về mặt sức mạnh hiện tại của cô, nó dễ dàng hơn để tăng sức mạnh cho vũ khí lạnh và áo giáp." Evanson nói thêm. 

“Nếu là như vậy...vậy thì nghe lời anh đi.” Melinda quay lại. Mặc dù cô ta luôn cảm thấy kỳ lạ, nhưng cô ta không thể nói nó sai ở đâu, liền không thể làm gì khác hơn ngoài việc đáp ứng. Ai bảo ở phương diện này Evanson mới là người trong ngành chứ.

Bộp, Melinda vừa quay người lại, Evanson và Clare đưa tay ra, đồng thời đập tay với nhau.

“Đợi đã...” Ai biết rằng Melinda lại đột nhiên quay lại như vậy chứ, điều này làm Evanson cảm thấy sợ hãi, nhưng cô ta lại nói: “Anh nói... ở giai đoạn này?” 

Hóa ra là thế này, Evanson thở phào nhẹ nhõm: “Cô phải biết rằng tài năng của cô không tốt lắm, và nó mạnh hơn một chút so với người bình thường. Vì thế tôi không thể cho cô thêm sức mạnh trong một lần được, đây chỉ là một giai đoạn.”

Tại sao nó cũng được tăng cường bởi các linh hồn ma quỷ, và người ác đã gần như trở thành một con quái vật không phải con người, nhưng Melinda lại thay đổi gì?

Ngoài sức mạnh của Melinda, không phải là máu của một lĩnh chủ cường đại, lý do quan trọng nhất là năng lượng của Evanson đối với cô ấy rất mỏng. 

Chỉ trong một lượng nhỏ như vậy, cộng với kiểm soát của Evanson, có thể đảm bảo rằng cơ thể của Melinda không bị biến dạng ác tính.

“Có phải mất một vài giai đoạn không?” Melinda nhớ lại nỗi đau của sự biến đổi và những cơ bắp trên khuôn mặt cô co giật một chút.

“Chín chín tám mươi mốt khó, bảy bảy bốn mươi chín là cướp!" 

Melinda nhìn xung quanh và nhìn cái rìu được ném sang một bên và nói: “Mày nói tiếng người với tao!”
Bình Luận (0)
Comment