Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 35

Dreadscar Rift (Vết Nứt Tà Ác), một cứ điểm của Burning Legion (Quân Đoàn Thiêu Đốt) trong không gian Twisting Nether (Hư Không Uốn Cong) rộng lớn. Cứ điểm này được tạo thành từ mảnh vụn của một hành tinh bị Burning Legion hủy diệt hoàn toàn, diện tích không lớn, chỉ bằng khoảng một nửa New York. Đây chính là vận mệnh bi thảm của những hành tinh bị Quân Đoàn chinh phục, còn giữ được nơi này đã xem là may mắn lắm rồi.

Nơi này không có bầu trời, trực tiếp lộ ra trong không gian, lục địa là do nham thạch đen đã bị đóng băng tạo thành, khắp nơi còn có đầy các hồ nham thạch với dung nham Fel (Tà Năng) màu xanh lục, cũng nhờ thế mà nhiệt độ ở đây không hề thấp.

“Cho dù đã đến nhiều lần nhưng lần nào cũng phải công nhận, môi trường ở đây thật sự là tệ hết chỗ nói.” Evanson đột nhiên hiện ra, sau đó nhìn ra xung quanh: “Cũng may mình chỉ dùng tinh thần để đến đây, nếu không chắc chắn không chịu nổi.”

Anh có thể nói chính là khách quen ở nơi này, từ sau khi có được năng lực di chuyển tinh thần đến Twisting Nether thì ngoài chỗ này ra, anh không đi đến nơi nào khác.

Nơi này tính ra cũng là nơi được anh chọn lựa rất kỹ càng. Bởi vì nơi này có thể xem là hậu phương trong hậu phương, ngoài rìa của ngoài rìa Quân Đoàn, có thể nói nếu không ai nhắc đến nơi này thì đám tai to mặt lớn của Quân Đoàn sẽ không hề nhớ ra sự tồn tại của nó, chọn nơi này thì Evanson sẽ dễ dàng tránh được sự quan sát, không bị đám tướng lĩnh Quân Đoàn chú ý.

Nếu không, cứ như một con ruồi không đầu bay lung tung trong Twisting Nether, chẳng may đâm sầm phải Kil'jaeden thì biết làm sao? Chỉ dựa vào vài trò phép thuật phản khống chế thiết lập sẵn mà muốn thoát thân ư? Đúng là nực cười.

Trừ phi bạn học theo Gul'dan, tự tạo quân đội, dẫn theo Burning Legion tự tấn công thế giới của mình, còn không thì chắc chắn sẽ phải đối diện với sự giày vò vĩnh hằng.

Nơi này tuy xa xôi nhưng dù gì cũng vẫn là một cứ điểm của Quân Đoàn, nên chẳng mấy chốc Evanson đã bị một đám binh lính Demon bao vây nhưng Evanson lại không hề thấy sợ.

Evanson đến đây không phải chỉ mới một hai lần, cho dù không phải tất cả Demon ở đây đều quen anh thì cũng đã từng nghe nói đến anh rồi. Một tên Warlock điên khùng chỉ muốn vàng chứ không muốn sức mạnh đã có một sự nổi tiếng nhất định ở đây, đương nhiên cũng có kẻ gọi anh là tên Warlock ngớ ngẩn.

“Mau cút đi, đám rác rưởi bẩn thỉu, lũ dòi bọ ti tiện.” Quả nhiên, đúng lúc ấy, một loạt tiếng chửi mắng vang lên phía sau đám binh lính Demon, giọng nói ấy là của nữ. Sau đó có một Demon nữ bước ra từ phía sau đám Demon.

Demon nữ này có làn da trắng trẻo, thân hình quyến rũ, mặc một bộ váy vô cùng quý phái, mảnh vải che mặt mỏng manh không thể giấu đi được dung nhan yêu kiều của cô ta nhưng người bình thường sẽ không thể cảm thấy có hứng thú với cô ta, bởi vì cô ta cao gần ba mét, lại có sáu cánh tay, mỗi cánh tay lại cầm một thanh đao sắc nhọn có khắc đầy bùa chú.

Đám binh lính Demon xung quanh rõ ràng rất sợ cô ta, vội vàng né ra ngay nhưng cũng có vài tên chậm chạp, bị cô ta chém cho vài nhát, nhưng những tên bị chém ấy cũng không dám phản kháng, chỉ biết ôm vết thương rồi tránh đi.

“Quả nhiên là ngươi, con người nhỏ bé.” Demon nữ ấy bước đến trước mặt Evanson.

“Đúng, chính là tôi.” Evanson nói: “Lâu rồi không gặp, Agatha.”

Evanson có quen cô ta, Shivarra (Quỷ Phá Hoại) Agatha, một trong những phó quan của đại lãnh chúa ở Dreadscar Rift, hơn nữa còn là một trong những đối tượng giao dịch chính của Evanson.

Demon nữ dù gì vẫn là nữ, nên cũng sẽ sưu tập các thứ trang sức vàng bạc châu báu, có lúc cô ta bán đi một số món trang sức lỗi thời và người mua đương nhiên chính là Evanson, thế nên quan hệ của họ khá tốt, đương nhiên chủ yếu chính là vì, Evanson là người mua duy nhất, nếu không có Evanson thì số trang sức của cô ta đương nhiên sẽ phải quăng vào sọt rác.

“Nơi này không còn việc của các ngươi, cút đi.” Agatha trực tiếp đuổi hết đám binh linh đang vây quanh, sau đó nói với Evanson: “Lần này lại đến trao đổi gì đây? Ngọc hay là vàng? Tiếc quá, gần đây ta vẫn chưa có thứ gì muốn bỏ đi, nhưng nếu ngươi ra giá cao thì ta có thể chia sẻ.”

“Mấy thứ ấy để lần sau hẵng tính.” Evanson cắt ngang lời chào hàng của đối phương: “Dẫn tôi đi gặp ngài lãnh chúa được không? Tôi có một món giao dịch muốn thực hiện với ngài ấy.”

“Hả, tên Warlock mê tiền của chúng ta đã nghĩ thông suốt rồi sao? Cuối cùng cũng bắt đầu có hứng thú với sức mạnh rồi à?” Agatha không hề giận sau khi bị Evanson từ chối mua vàng, bởi vì bản thân là một Demon cao cấp, cô ta ngoài vàng ra còn có một sức mạnh không tầm thường: “Nếu ngươi muốn có sức mạnh và tri thức thì tìm ta cũng được mà.”

“Nghe ra cũng hay nhưng giao dịch này chỉ có ngài lãnh chúa mới hoàn thành được.” Evanson vẫn kiên trì nói.

“Thôi được rồi, đi theo ta.” Nghe Evanson nói thế, Agatha đành phải từ bỏ. Là thuộc hạ thì không thể quá to gan lộ liễu đi giành việc làm ăn với ông chủ được.

“Ngươi gấp rút muốn có sức mạnh thế này, có phải là do gặp phải đối thủ bất ngờ rồi không? Có cần chị đây đích thân ra tay đối phó không? Ta có thể tính rẻ cho ngươi một chút.” Lần này Agatha lại trực tiếp rao bán bản thân.

“Phí ra trận của cô cao quá, tôi trả không nổi.” Năm tên ăn hại ở nhà tôi còn chưa nuôi nổi, cộng thêm cô thì tôi làm gì còn cơm mà ăn?

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc đã đến trước một đài dịch chuyển, sau đó Agatha gắn chìa khóa bí mật vào, trực tiếp dịch chuyển đến đại sảnh của lãnh chúa.

Hellmondath, một Pit Lord (Lãnh Chúa Vực Sâu) có thân hình của rồng khổng lồ, cái đầu lâu đáng sợ, từ đầu cho đến lưng là những đám lửa Fel lập lòe, đang ngồi ngay giữa sảnh.

Sau khi đến đây thì Agatha lập tức rời đi ngay, dù gì thì giao dịch giữa Demon và Warlock là một việc vô cùng bí mật, đương nhiên mấy giao dịch mua vàng lúc trước của Evanson thì không tính.

“Ngươi đến đây làm gì? Tên nhãi nhép!” Với giọng vang rền của một Pit Lord, lời của Hellmondath nói ra vang như tiếng sấm.

“Tôi đến thực hiện một giao dịch, thưa ngài lãnh chúa.” Evanson nói bằng một giọng bình thản. Tuy rằng nếu đánh nhau thì chắc chắn sẽ thua, nhưng nếu đánh không lại thì không lẽ không chạy được sao? Nên tôi cũng không cần phải tỏ vẻ sợ hãi trước mặt ông.

“Giao dịch? Ta không có mấy thứ rác rưởi mà ngươi cần đâu.” Pit Lord cười nói.

“Thế thì trùng hợp rồi, tôi cũng không phải đến vì mấy thứ ấy.” Evanson nói.

“Thế thì ngươi cần gì hả tên nhãi nhép?” Hellmondath đưa cái đầu cao hơn cả một người của mình ra trước mặt Evanson.

Evanson lùi lại vài bước, né mấy đốm lửa và mùi hôi thối từ miệng của Pit Lord phun ra, sau đó trả lời: “Máu của ngài.”

Hellmondath ngẩng đầu lên, đưa tay vuốt cằm rồi nói: “Ha ha, thế thì không rẻ đâu.”

Evanson lấy ra một túi vải rồi rút từ trong đó ra sáu mảnh Pha Lê Linh Hồn: “Tôi chỉ có thế này, đây có thể nói là toàn bộ tài sản của tôi rồi.”

Hellmondath dùng bàn tay khổng lồ của mình, cố gắng nhặt mấy mảnh pha lê đưa lên mũi ngửi: “Chất lượng không được tốt lắm.” Đương nhiên không tốt rồi, đây chỉ là linh hồn của người thường thôi mà.

“Tôi cần cũng không nhiều, chỉ một cốc là đủ.” Evanson nhún vai nói: “Hơn nữa, Warlock đến được nơi này chỉ có một mình tôi thôi.”

Ý nghĩa đằng sau câu nói này chính là, thích bán thì bán, cùng lắm thì tôi đi tìm nơi khác để mua nhưng mà hàng của ông thì sẽ ế thôi.

Bốp, hai mũi giáo khổng lồ suýt nữa là đã đâm xuyên Evanson xuống mặt đất, ngay lúc ấy thì vầng sáng tím trong bàn tay Evanson cũng lập tức bùng lên, đây là phép thuật né tránh khẩn cấp mà anh đã chuẩn bị sẵn.

Khi giao dịch với Demon thì tuyệt đối không được lơ là, nên khi Evanson đến đây đã luôn thủ sẵn cách né tránh, chỉ cần thấy một chút động tĩnh là sẽ nhập tinh thần về lại thể xác ngay. Tuy trò này ở trước mặt đám tướng lĩnh Quân Đoàn sẽ là một trò cười, nhưng với cấp độ như Hellmondath thì hoàn toàn có thể chống đỡ được.

“Warlock, ngươi tốt nhất đừng bao giờ dùng cơ thể thật xuất hiện trước mặt ta.” Hellmondath hung hăng uy hiếp, sau đó đưa bàn tay phải quẹt vào hai ngọn giáo đang cắm dưới mặt đất, một dòng máu xanh lục chảy ra, Evanson vội lấy ra một cái bình đã chuẩn bị sẵn, hứng hết số máu tươi đó.

“Thế thì giao dịch của chúng ta xem như hoàn thành rồi, thưa ngài lãnh chúa.” Evanson thi triển phép thuật, quay trở về cơ thể của mình.
Bình Luận (0)
Comment