Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 364

“Chết chắc rồi.” Evanson ở trên máy bay chứng kiến tất cả những chuyện xảy ra trên mặt đất, lắc lắc đầu nói.

“Hả?” Clare ở bên cạnh có hơi không hiểu, không biết Evanson đang nói ai.

“Anh nói em nghe này…” Evanson nhìn xung quanh một lúc, phát hiện bên cạnh không có ai mới cẩn thận nói: “Em tuyệt đối không được nói ra ngoài, cô nàng Melinda này, thế nhưng rất nhỏ mọn. Bình thường anh đùa giỡn cô ta có một lần, cô ta đều nghĩ cách trả thù lại. Lần này Johnny Blaze làm bừa còn hỏng chuyện của cô ta, cái cô nàng hẹp hòi kia sẽ…hắc…” 

“Ồ.” Clare lúc này mới chợt hiểu ra liền gật gật đầu, có hơi chút đồng cảm nhìn xuống Johnny ở dưới vừa mới biến trở về hình người. Ôi! Anh tự cầu phúc đi.

Lúc này, mấy người Rumlow cũng mệt mỏi từ đáy kho trở về, bọn họ trông vô cùng uể oải. Dù sao cũng là công tác trong hoàn cảnh môi trường áp lực đè nén và thiếu oxi, chuyện này đối với người bình thường mà nói là một thách thức vô cùng đáng sợ. Hơn nữa, bọn họ còn mang theo Mauroux sắc mặt tái nhợt, nhìn qua chỉ còn dư lại nửa cái mạng.

Ai bảo cái tên này lúc trước lời lẽ quá kịch liệt, ngay sau đó lại xảy ra sự việc Melinda tự ý hành động phá hoại máy bay, vì thế cái loại thích đâm đầu này phải được chăm sóc nghiêm khắc. 

Mà cách đội hành động chọn lựa để trông coi hắn, cũng khá là đơn giản mà lại trực tiếp, chính là để hắn trong phạm vi quan sát của mình trực tiếp kéo xuống phía dưới luôn.

Nhưng tiếc là trên máy bay không có đồ dùng phòng hộ còn dư cho hắn, vì vậy, hắn không thể làm gì khác hơn ngoài việc ở trong gió rét lạnh lẽo dùng áo bành tô che kín bản thân, trốn trong góc phòng run lẩy bẩy.

“Tôi nhìn thấy Chúa rồi…ngài phái thiên sứ mang theo rượu ngon tới đón tôi đi.” Mauroux ngã co quắp trên mặt đất, ánh mắt trống rỗng thầm nói. 

Rumlow mới không quan tâm đến sự sống chết thần linh rượu thịt này, quay về phía Evanson báo cáo: “Cái lỗ thủng ở phía dưới không to lắm, chúng tôi đã dùng linh kiện dự phòng tu bổ lại rồi…” Nói tới chỗ này hắn thở dài “Thế nhưng, dù sao đây cũng là sửa chữa khẩn cấp trên đường bay, cái máy bay này e rằng không thể giống như trước đây bay tuần tra trong thời gian dài được nữa rồi.”

“Không sao, thường xuyên hạ cánh xuống tiến hành bảo trì là được rồi.” Evanson  đúng là không quan trọng chuyện này, hắn còn không tính toán đến lời nói của Melinda, sắp xếp cho “Đứa con của quỷ” lên máy bay ẩn nấp, thời gian bay kéo dài mấy tháng.

“Thông báo cho cục cảnh sát địa phương, còn có nhân viên y tế nữa, đến xử lý phía dưới một chút.” Evanson tiếp tục ra lệnh. 

“Tuân lệnh.” Rumlow gật đầu trả lời, nhưng hắn lại tiếp tục che che giấu giấu hỏi: “Chuyện kia…Sự việc của cấp trên Melinda. Sếp định làm như thế nào…” Hắn cũng không biết, hành động lần này của Melinda là do Evanson âm thầm trong tối chấp thuận, bởi vậy hắn rất muốn biết Evanson sẽ xử lý Melinda như thế nào. Phải biết rằng việc công khai làm trái mệnh lệnh, ở SHIELD là một tội vô cùng nghiệm trọng.

Đương nhiên nếu anh quan hệ đủ mạnh, tự ý hành động mà lập được chiến công nổi bật, không biết chừng còn được nói là có can đảm đảm nhận sự việc, chuyện kháng lệnh không đáng truy cứu. Thế nhưng, nếu như là một kẻ vô tích sự hai tay trống trơn trở về, vậy thì rất tiếc, giải quyết việc công đi.

“Nói sau đi.” Evanson không thèm để ý phất phất tay “Tất cả mọi người đều đã bận rộn cả đêm rồi, quay về nghỉ ngơi đi.” 

“Hả? Rõ, ý tôi là rõ, thưa sếp.” Rumlow suýt chút nữa trừng rớt cả con ngươi ra ngoài, người phụ nữ kia ngang nhiên kháng lệnh thế nhưng đó là mạng của anh đó, hơn nữa sự việc còn giống như là đập phá, một mình anh nói để sau là coi như xong sao? Ôi, kỷ luật bên trong SHIELD lại lỏng lẻo đến trình độ này, quả thật là không có tiền đồ gì nha.

Gần như đến buổi trưa ngày hôm sau, Johnny mới mê man suy nghĩ trên giường bệnh tại Bệnh viện tổng hợp, xốc quần áo bệnh nhân trên người lên nhìn một chút, trên người còn có một vài vết thương không nghiêm trọng lắm. Bởi vì hắn nằm trên chiếc xe nổ hơn nữa còn không ngừng bốc cháy mà biến về hình người, thế nên lúc đó vẫn bị thương không hề nhẹ. Bất quá bây giờ dựa vào thể chất không phải người hắn gần như đã khôi phục hoàn toàn, chỉ có điều vẫn còn rất đau.

Sau khi dọa cô y tá nhỏ xinh đẹp chăm sóc mình sợ chạy mất, hắn trộm vài cái lọ thuốc ngủ, sau khi thay áo da thì lập tức rời đi. Thế nhưng trên hành lang của Bệnh viện tổng hợp, hắn lại gặp lại Nadia cũng được đưa tới chữa trị đang muốn rời đi. 

Có lẽ ký ức tối hôm qua còn sót lại, hoặc là do bản năng của Ghost Rider bên trong thân thể hắn khiến cho hắn cảm thấy người phụ nữ trước mặt mình không hề đơn giản. Hắn liền cố gắng nén cơn đau khập khễnh đi theo.

Thế nhưng, bà mẹ mất đi đứa con vô cùng nhạy cảm. Huống hồ Nadia từ lâu đã bị đuổi giết trong thời gian dài thì với kỹ thuật bám đuôi kém cỏi của Johnny căn bản không thể giấu giếm được đối phương. Sau vài chỗ ngoặt đã bị Nadia dùng súng chỉ vào đầu.

“Ai phái mày tới? Là ma quỷ sao? Mày là người của ma quỷ sao? Trả lời tao!” Nadia cầm súng chĩa vào Johnny hung dữ nói. 

Johnny còn lâu mới sợ cái khẩu súng nhỏ này, dù sao quãng thời gian trước hắn vừa mới bị người ta dùng pháo bắn một phát “Đứa bé kia, Danny…là con của cô sao?”

Johnny hỏi như vậy, Nadia lại càng cảnh giác “ Nếu như là tín đồ của ma quỷ thì có nhiều đạn hơn nữa cũng không thể làm mày bị thương, thế nhưng bây giờ nã một phát súng là đủ rồi, nói một chút xem tại sao tao phải tín nhiệm mày?”

“Cô không thể tín nhiệm tôi.” Johnny bày ra một vẻ mặt dở sống dở chết nói: “Thế nhưng, nếu như không tìm được con trai của cô thì tôi cũng xong.” 

Cũng không phải mỗi người cũng có thể duy trì bản thân lâu dài trước sự khống chế của Ghost Rider. Johnny đã từng gặp rồi, thật sự sẽ thay thế hoàn toàn nhân cách của chính bản thân mình. Vì vậy, hắn cực kì quý trọng cơ hội lần này.

Cũng có lẽ do Johnny thành khẩn nói, hoặc cũng có lẽ do hắn chủ động để cho Nadia chĩa súng vào đầu mình, hắn cuối cùng cũng đạt được một chút tín nhiệm của đối phương. Nhưng ngay sau khi Nadia thu súng lại, Johnny đột nhiên nghe thấy đằng sau lưng truyền đến một loạt tiếng bước chân dồn dập. Hắn theo bản năng quay đầu lại nhìn, có thể do vừa mới xoay người lại còn chưa nhìn rõ người vừa đến, ngay lúc đó đồng thời nghe thấy một tiếng hét to, cảm thấy đã trúng một phát đấm vô cùng nặng trên mặt.

Phịch một tiếng, cú đấm này cũng không nhẹ, đánh đầu của hắn đâm thẳng vào xe ô tô bên cạnh, hắn lập tức cảm giác đầu óc hỗn loạn. Đầu của hắn bị người ta dùng hai tay ôm lấy, sau đó một đầu gối tàn nhẫn trực tiếp giáng vào trên mặt hắn. 

“A a a…” Thế nhưng, sau khi kẻ tập kích xuống đòn nặng như vậy, vẫn không chịu giảng hòa, liên tiếp đá thêm ba phát vào xương sườn của Johnny, lại dùng sức đạp một phát vào lưng hắn rồi mới chịu ngừng tay.

“Mày là ai? Là ma quỷ sao?” Lần này Nadia lại căng thẳng lên, một người đàn ông đô con vạm vỡ như vậy, lại bị người phụ nữ trước mặt đánh ngã một cách dễ dàng. Hơn nữa chiêu nào chiêu nấy độc ác, một chút cũng không sợ chết người.

“Tôi là đặc vụ của SHIELD, nhận nhiệm vụ xử lý chuyện của con trai cô.” Kẻ đánh người chính là Melinda, sau cuộc chiến tối hôm qua, cô đương nhiên cũng tới bệnh viện này. Thế nhưng thân phận của cô ở đây đã được sắp đặt, chắc chắn sẽ không bị người khác giám sát, cô vẫn luôn âm thầm quan tâm tới Nadia. Vừa khéo gặp Johnny ở nơi yên tĩnh này, cô nhất thời không kìm chế được liền… 

“SHIELD? Tại sao các người lại ở đây quan tâm đến chuyện này? Nadia giật mình hỏi, chung quy cô cảm thấy đối phương là đi nhầm trường quay rồi.

“SHIELD…có mặt ở khắp nơi.” Lúc này một âm thanh đột nhiên truyền đến từ sau lưng Nadia, cô đột nhiên giật mình quay đầu lại nhìn, phát hiện một người đàn ông tóc vàng mặc áo gió màu đen đứng đằng sau lưng mình.

“Tôi là Evanson Richter, sĩ quan chỉ huy hành động lần này của SHIELD.” Evanson suy tính một lúc giấy chứng nhận của mình rồi sau đó lịch sự đưa tay ra. 

Tuy rằng Nadia có rất nhiều nghi hoặc, nhưng vẫn nắm chặt cái tay kia “Ai ôi.” Nhưng cô lập tức kinh sợ hô lên một tiếng, giãy giụa rút tay ra, đồng thời nhanh chóng nhìn xuống tay một chút “Anh làm tôi đau.”

“Xin lỗi, xin lỗi.” Evanson vừa nói xin lỗi, vừa giấu đi một cái lọ đựng máu rất nhỏ.
Bình Luận (0)
Comment